Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 1292: Thế giới Côn Bằng (2)

Mạt Lăng Mạc Tuyết

22/08/2013

Trước tiên luyện kiếm đã!

Lục Nguyên nhẹ vuốt Dưỡng Ngô tiên kiếm.

Dưỡng Ngô tiên kiếm đặt ở đầu gối, mang theo ánh sáng dịu dàng.

Lục Nguyên nhìn kiếm thì thần thức xẹt qua hoa quá thiên sơn vạn thủy, nhìn trong Kiếm Giới hư không có vô số kiếm, các loại tiên kiếm, những tiên kiếm này xuất hiện từng cây, mỗi thanh chiếm một khối địa bàn, đây là một thế giới kiếm.

Lục Nguyên ở trong thế giới kiếm truy tìm, tiềm về kiếm.

Kiếm, kiếm, kiếm, kiếm, kiếm, kiếm, kiếm.

Tại sao kiếm trong thần thức của mình không có chút cảm giác nào tỏa ra ánh sáng trắng vậy chứ? Tại sao vậy? Lục Nguyên đang tìm kiếm đáp án.

Qua thật lâu sau hắn mới hiểu rằng Kiếm Giới là kiếm của Kiếm Giới, là kiếm của những người khác.

Kiếm của mình mới thuộc về mình.

Lục Nguyên thu lại thần thức, mnhinf chằm chằm Dưỡng Ngô tiên kiếm trong tay, rồi lại xem Lưu Tinh tiên kiếm.

Thật ra những thứ này đều không phải bản chất kiếm của mình.

Kiếm tức là kiếm, chân lý kiếm sâu nhất không pahir chính khí, cũng không có nhanh.

Kiếm chính là kiếm, kiếm chỉ là kiếm.

Lục Nguyên đứng dậy, đi trong thế giới côn bằng, hắn đi nhẹ nhàng thản nhiên.

Lục Nguyên đi rất bình tĩnh, khi đi thì Dưỡng Ngô tiên kiếm và Lưu Tinh tiên kiếm đều ởtrong vỏ, tay giơ lên hiện ra một thanh tiên kiếm! Thanh tiên kiếm này không thể dùng bất cứ đặc chất nào để hình dung bởi vì bản thân nó không có bất cứ đặc chất, kiếm chính là kiếm, đây là kiếm căn nguyên nhất cho nên nó không có đặc chất, nhưng thanh kiếm hơi mờ ảo.

Lục Nguyên đi tới một nơi có núi, có sông, có gió, có mây, là dươis một vách đá. Nước cuồn cuộn từ vách đá đổ xuống, đánh vào bờ ao hóa thành ngàn con ngân xà.



Chính là chỗ này, kiếm bắn ra, đuổi hết chim cá bốn phía khiến nơi này tạm thời không bị Côn Bằng Vương giám thị.

Lục Nguyên nhún chân nhảy lên một khối đá lớn.

Tảng đá ở dưới thác nước.

Lục Nguyên ngồi trên tảng đá lớn.

Tẩy kiếm!

Mặc kệ nước ở thác nước vọt vào thanh kiếm căn nguyên nhất không có bất cứ đặc chất gì trong tay mình. Lần này không phải lấy rượu tẩy kiếm, cũng không là dùng huyết tẩy kiếm, càng không có bất cứ cảm giác tại tẩy kiếm, mà là lấy thủy tẩy kiếm.

Thanh khê có thể trạc túc!

Thanh thủy có thể tẩy kiếm!

Lục Nguyên yên lặng nhìn vô tận nước từ trên đổ xuống đánh vào kiếm của mình.

Thật ra thì tẩy kiếm không phải là thanh thủy, mà là tâm của chính mình!

Thanh âm mới thật sự tẩy kiếm được!

Một thanh kiếm căn nguyên chân lý không có bất cứ đặc chất ngày càng rõ ràng sáng ngời. Trong quá trình tẩy kiếm Lục Nguyên phát hiện kiếm thuật của mình không ngừng tiến bộ. Vốn kiếm thuật của mình đã rất giỏi rồi, nhưng nhiều lúc có chút cảm giác mơ hồ, giờ qua lần tẩy kiếm này mơ hồ bị xua đi, kiếm thuật ngày càng mạnh.

Kiếm tại, tâm tại, nhân tại.

Kiếm quang hoàn toàn rõ ràng, chính lúc luồng kiếm quang này hoàn toàn rõ ràng thì Lục Nguyên phát hiện chữ kiếm trong thần thức tỏa ra ánh sáng trắng, hắn đã bước ra một bước vững chắc hướng tới văn minh chi đạo.

Xem ra tu luyện xong chữ kiếm, tiếp theo chắc là rượu.



Chữ rượu, Lục Nguyên nghĩ ra cách tu luyện đó là uống rượu.

Mặc kệ ngươi là cái gì, trước tiên uống rượu rồi tính.

Lục Nguyên có một đống rượu, hắn tồn mấy vạn cân, có đủ các loại rượu.

Ví dụ như có một loại tam thần tửu, chính là một vị chế rượu khá nổi tiếng tạo ra, trí khúc thanh đàm, thế dĩ ngân, nê dĩ thạch phấn, trữ tam thần tửu. Lúc lấy được tam thần tửu Lục Nguyên phát hiện vị rất tuyệt, một lần mua nhiều đến ngàn cân, bây giờ lấy ra uống, uống đến đã ghiền. Đây là loại rượu có mùi hoa nhè nhẹ. Cộng ẩm lan sinh tửu, đối ảnh thiếu một người, đây là loại rượu thích hợp cho quân tử chi giao đạm như nước cùng uống, quân tử như lan. Khi Lục Nguyên uống lan sinh tửu thì có cảm giác nếm vị nhàn nhạt.

Đương nhiên muốn khen còn có phiêu lao tửu, khi đó có bài thơ tán rằng: 'Bình thần châu chi trúc diệp, tuyệt phiêu lao hồ hoa đô'. 'tửu lư' thơ rằng: 'Hồng lư cao kỷ xích, pha xưng u nhân ý. Hỏa tác phiêu lao hương, hôi vi đông khí.' Lục Nguyên uống loại phiêu lao tửu này cũng có cảm giác như si như say.

Hồi sa lang tửu. Dùng ưu chất lang tuyền thủy ủ mà thành, vì vậy mà được tên như thế, uống một ngụm hương nồng đậm mềm mịn ưu nhã, rượu nồng nàn, hồi vị lâu dài, miệng còn vươn mùi thơm.

Còn có Côn Luân thương, lấy nước rất chú ý chế ra rượu khá mới mẻ.

Đwng nhiên có một oso không quá chú ý những điều đó, đại biểu xuất sắc nhất là thiêu đao tử, lão bạch kiền, mặc kệ ngươi có vị gì, loại rượu này chỉ có hai đặc tính một là cay, một là nồng, thế là được, đặc tính khác không cần. Đây vốn là loại rượu nồng, người hà sảng rất thích uống nó.

Trừ điều đó ra Lục Nguyên còn có nhiều chủng loại như cái gì trúc diệp thanh, kiếm nam xuân, tây phượng tửu, mao thai thiêu, khúc tửu, thanh tửu, tam hoa tửu, vân vân và vân vân.

Lục Nguyên uống cực kỳ sảng khoái.

Một bình tiếp một bình bị ném vào trong nước suối, thật là sống tự tại an nhàn, rượu chính là rượu, mặc kệ nó là mỹ tửu hay liệt rượu, uống sảng khoái là được. Lục Nguyên phát hiện khi hắn không ngừng uống rượu thì chữ rượu bắt đầu tỏa ánh sáng nhạt, xem ra làm như vậy thật sự có công hiệu, không thể không khen một tiếng. Cách uống rượu tăng thực lực thế này mình chưa từng nghĩ tới, đây là lần đầu tiên trong đời, quả nhiên làm tửu quỷ có ích lợi rất lớn.

Lục Nguyên uống rất là sảng khoái, mắt thấy rượu trong thần thức sắp tỏa ra ánh sáng trắng hoàn chỉnh rồi nhưng thấy rượu không còn.

Không sai, mấy vạn cân rượu bị mình uống hết sạch, mình đúng là vô song tửu quỷ mà.

Bây giờ phải nghĩ cách kiếm chút rượu, đúng rồi, trong cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng xếp hàng mười mấy có một người cũng là mê rượu.

Trong cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng người xếp thứ mười bảy, danh hiệu Tửu Tiên Nhân. Danh hiệu Tửu Tiên Nhân là một nhân vật vừa chính vừa tà, xưng hô gã là danh hiệu Tửu Tiên Nhân chứ không ai biết tên thật sự, người này có thực lực cao sâu khó dò. Tửu Tiên Nhân thường ngày rất ít khi chịu thiệt, nhưng có một lần chịu thiệt lớn, khi ấy Tửu Tiên Nhân nổi chứng ghiền rượu vừa lúc không xa có một hộ gia đình bán rượu. Tửu Tiên Nhân tính cách vừa chính vừa tà, một hơi cướp sạch mấy trăm cân rượu của người ta, khiến gia đình đó bị tổn thất nặng nề, nhưng Tửu Tiên Nhân mặc kệ những điều đó, tính cách của gã là như vậy đấy.

Kết quả là Nho Chi phó chủ văn minh ra tay trừng trị Tửu Tiên Nhân một trận, khiến gã trả lại tiền rượu cho nhà người ta.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hoa Sơn Tiên Môn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook