Chương 477: Thế Thiên Minh(hạ)
Mạt Lăng Mạc Tuyết
08/05/2013
Nhưng Phương Đông Yêu không có cách nào khác, hắn không thể không ra tay, nếu không để năm đại tiên môn nhúng tay vào, hắn sẽ càng phiền toái, nghe nói thú triều ở Nam Hải đã sắp kết thúc, phía bên núi Võ Đang, Võ Đang thất tử đã quyết định viễn chinh, cũng tức là nói, nếu như hai vị yêu hoàng ma hoàng, quang minh và hắc ám không nhường đường, Võ Đang thất tử sẽ đối chiến với hai vị này.
Cho nên, Phương Đông Yêu cũng chỉ có thể ra tay.
Về phần Sở Đoạn, cũng không có cách nào, hắn cũng lo lắng người của Thế Thiên Minh, đặc biệt là minh chủ Thế Thiên Minh thần bí khó lường, cho nên đồng ý quyết chiến, Chu Thanh Huyền hiện tại không giao lưu với những người khác của Hoa Sơn, những người khác đương nhiên không biết hắn đã tìm được minh chủ của Thế Thiên Minh, hơn nữa đang cùng minh chủ Thế Thiên Minh quyết chiến.
Dù sao, hai phe đều không có cách nào, cuối cùng đã bắt đầu trận chiến tông sư này.
Vẫn là chiến trận hư không, phía bên Hoa Sơn, nhân mã của ngũ phong, toàn bộ nhân vật ngoài sáng đều đến đầy đủ, còn trong tối cũng có một số nhân vật Đại Đạo cảnh ẩn núp. Lục Nguyên đi sau lưng Phương Nho, chỉ cảm thấy ở phía đối diện có người đang liếc mắt nhìn mình, hắn nhìn sang, phát hiện người đang quan sát, là một nam tử mặc y phục màu đỏ, dáng người tuấn mỹ, cao gầy, ở mi tâm có một nốt ruồi đỏ, sau lưng là một đôi cánh lớn cũng màu đỏ, chỉ riêng bị người này nhìn đã có áp lực rất lớn, tựa hồ như cảm thấy bản thân tiến nhập vào trong hỏa diễm, bị vô số hỏa diễm thiêu đốt.
Xích Dực yêu vương!
Tựa hồ không cần suy nghĩ, trong đầu Lục Nguyên liền hiện lên cái tên này.
Hắn lại liếc mắt nhìn qua, phát hiện mấy vị nam tử nữ tử đứng bên cạnh đều có phong độ tư thái, bất luận là nam nhân hay nữ nhân, toàn bộ đều có khí thế vô cùng đồ sộ.
Đúng vào lúc này, nhất kiếm đoạn thiên, khí phách vô song Sở chưởng môn phía bên Hoa Sơn cuối cùng cũng xuất hiện. Trên người mặc áo bào màu xanh, khí phách tựa hồ như phá vỡ cường thế của bầu trời, Sở Đoạn đứng trên chiến trận hư không, trước mặt tất cả đám người Hoa Sơn, hắn chính là người đứng đầu Hoa Sơn.
Những nhân vật như Xích Dực yêu vương ở trước mặt Lục Nguyên đương nhiên là khí thế kinh người, nhưng khí thế liên thủ của tứ đại yêu vương đều bị một mình Sở Đoạn đè áp.
- Phương Đông Yêu ở đâu?
Sở Đoạn quát to.
- Ta đương nhiên đã đến.
Chính giữa bầu trời xuất hiện vô số cánh hoa màu trắng, trong những cánh hoa màu trắng vô tận này có một nam tử diêm dúa lòe loẹt từ trong thiên không từ từ hạ xuống, khi hạ xuống chiến trận hư không, tư thế ưu mỹ, quả thực giống như tiên nữ hạ thế, dung mạo của nam tử này cũng vô cùng xinh đẹp, giống hệt như một nữ tử, thân hình nhỏ nhắn, mảnh mai.
Lục Nguyên thật sự chấn động! Đây là Phương Đông Yêu! Nhân vật một đời kiêu hùng trong truyền thuyết tại sao lại giống như nữ tử thế này, lúc này, kỳ thật không chỉ có Lục Nguyên, mà tất cả mọi người từ trên xuống dưới của Hoa Sơn đều kinh hãi.
- Phương Đông Yêu, quả nhiên ngươi đã đến, tiếp một kiếm của ta.
Trên đỉnh đầu Sở Đoạn xuất hiện một đám mây rộng lớn, trong đám mây có ánh sáng như những ngọn lửa đang nhảy múa, kiếm ý nóng bỏng cực lớn tuôn ra. Trên đỉnh đầu Phương Đông Yêu đồng dạng cũng xuất hiện một đám mây, trong đám mây là vô số cây kim nhỏ.
Sở Đoạn chém ra, nhát kiếm này tựa hồ có thể xé toang bầu trời, kiếm khí gào thét dài đến 50 trượng, kiếm khí khổng lồ như vậy quả thực là kinh thiên động địa. Thân hình Phương Đông Yêu xoay tròn, vô số kim châm từ trong tay áo hắn bay ra, tốc độ cực nhanh, tựa hồ làm cho người ta không kịp phản ứng.
Sở Đoạn cũng không đón đỡ, một món pháp bảo phòng ngự bao trùm lên cơ thể hắn, quanh người đại phóng quang minh, trước khi khai chiến, Sở Đoạn có nghe qua tin tức, tốc độ của Phương Đông Yêu có thể gọi là thiên hạ vô song, nhưng có một khuyết điểm lớn nhất chính là lực công kích chưa đủ, vì vậy mà Sở Đoạn đã chuẩn bị mấy trăm món pháp bảo phòng ngự, ý định không ngừng dùng đến, cứ bị Phương Đông Yêu đâm rách một thứ thì lập tức đổi một thứ khác, đồng thời tranh thủ thời gian nhanh chóng giải quyết Phương Đông Yêu.
Đây là trận chiến vô cùng đặc sắc!
Lục Nguyên ở bên cạnh quan sát, chỉ cảm thấy vô cùng tuyệt vời, trận chiến thật sự cường hãn, giữa bầu trời, hai đại tông sư đều đội rặng mây trên đầu. Kiếm pháp của Sở Đoạn đại khai đại hợp, khí phách vô cùng, với kiếm pháp của hắn, nếu đối phó với tốc độ cực nhanh của Phương Đông Yêu sẽ không tạo thành bao nhiêu phiền toái, nhưng phía trên kiếm pháp của Sở Đoạn lại bổ sung lực hỏa diễm cực lớn, thiêu đốt toàn bộ thiên không, khiến cho mấy trăm dặm trong chiến trường hư không đều có hỏa diễm màu đỏ, quả nhiên không thẹn là tông sư, chỉ đánh một trận mà đã khiến trong mấy trăm dặm toàn là hỏa diễm vô tận.
Trận chiến này, nếu chỉ luận bàn về tính thưởng thức, còn vượt qua trận chiến mà Lục Nguyên nhìn thấy của Tiêu Diêu Tử và Yến Thương Thiên. Trận chiến của Tiêu Diêu Tử và Yến Thương Thiên quá phức tạp, Lục Nguyên tựa hồ xem không hiểu. Còn bây giờ trận chiến của Sở Đoạn và Phương Đông Yêu không phức tạp như vậy, Lục Nguyên hiểu rõ rất nhiều điều, nhìn những chiêu thức đặc sắc tuyệt luân, Lục Nguyên cũng âm thầm học hỏi được không ít, quan sát cao thủ xuất chiêu, vốn chính là một trong những biện pháp đề thăng thực lực, nhưng cơ hội này thật sự quá ít, vì vậy trận chiến tông sư lần này, làm sao có thể bỏ qua được.
Nhưng hắn lập tức không nhìn thấy tình hình cuộc chiến, bởi vì chiêu thức Sở Đoạn đánh ra , mang theo quá nhiều hỏa diễm, những hỏa diễm này bao phủ lên thân hình Sở Đoạn và Phương Đông Yêu, khiến những người xung quanh căn bản không nhìn thấy bọn họ.
Lục Nguyên nhìn hỏa diễm vô tận, thầm cảm thấy đáng tiếc vì không thể nhìn thấy trận chiến tông sư này, hiện tại chỉ có thể chờ kết quả cuối cùng, khi vừa nghĩ đến đây, trong đầu hắn chợt lóe linh quang, đột nhiên chìm vào trong trầm tư, cái gì là Hỏa Hoàng kiếm đạo!
Không hề nghi ngờ, Sở Đoạn tuyệt đối đã lĩnh ngộ được Hỏa Hoàng kiếm đạo, nếu không không thể đánh ra kiếm pháp khí phách như vậy, bản thân hắn hiện tại cũng lĩnh ngộ được kiếm ý của bảy loại hỏa, có phải có thể nhờ Hỏa Hoàng kiếm đạo của Sở Đoạn, mình cũng lĩnh ngộ ra Hỏa Hoàng kiếm đạo, Lục Nguyên chìm đắm trong trầm tư, không ngừng quan sát và thực nghiệm.
Ở đây có quá nhiều người, dứt khoát phải chọn một chỗ ít người, dù sao đặc điểm lớn nhất của chiến trận hư không là rộng lớn.
Lục Nguyên vừa quan sát, vừa thí nghiệm.
Thất đạo kiếm ý hỏa hệ của Lục Nguyên cũng được đánh ra từng thức, lửa cháy, dung nham, nhật, triều dương, mộ, hỉ, hỏa, bảy đạo kiếm ý xuất hiện trong tay, Lục Nguyên đang nghĩ đến làm thế nào tìm ra điểm chung trong bảy loại kiếm ý, thống nhất với nhau, dung nhập bảy loại kiếm ý vào trong một loại kiếm đạo, nếu thành công thì chính là Hỏa Hoàng kiếm đạo.
Nhất thời, trong đầu Lục Nguyên toàn là kiếm ý, Sở Đoạn ra chiêu, lưu hỏa ngút trời.
Cũng không biết qua bao nhiêu lâu, Lục Nguyên đột nhiên tỉnh dậy, bản thân cuối cùng vẫn không lĩnh ngộ ra Hỏa Hoàng kiếm đạo, mặc dù có cảm giác rồi, nhưng vào thời điểm mấu chốt nhất lại phát hiện trong thiên không không có Hỏa Hoàng kiếm đạo, không thể tham khảo được, tình trạng như vậy cũng biểu hiện trận chiến vừa rồi đã kết thúc.
Cho nên, Phương Đông Yêu cũng chỉ có thể ra tay.
Về phần Sở Đoạn, cũng không có cách nào, hắn cũng lo lắng người của Thế Thiên Minh, đặc biệt là minh chủ Thế Thiên Minh thần bí khó lường, cho nên đồng ý quyết chiến, Chu Thanh Huyền hiện tại không giao lưu với những người khác của Hoa Sơn, những người khác đương nhiên không biết hắn đã tìm được minh chủ của Thế Thiên Minh, hơn nữa đang cùng minh chủ Thế Thiên Minh quyết chiến.
Dù sao, hai phe đều không có cách nào, cuối cùng đã bắt đầu trận chiến tông sư này.
Vẫn là chiến trận hư không, phía bên Hoa Sơn, nhân mã của ngũ phong, toàn bộ nhân vật ngoài sáng đều đến đầy đủ, còn trong tối cũng có một số nhân vật Đại Đạo cảnh ẩn núp. Lục Nguyên đi sau lưng Phương Nho, chỉ cảm thấy ở phía đối diện có người đang liếc mắt nhìn mình, hắn nhìn sang, phát hiện người đang quan sát, là một nam tử mặc y phục màu đỏ, dáng người tuấn mỹ, cao gầy, ở mi tâm có một nốt ruồi đỏ, sau lưng là một đôi cánh lớn cũng màu đỏ, chỉ riêng bị người này nhìn đã có áp lực rất lớn, tựa hồ như cảm thấy bản thân tiến nhập vào trong hỏa diễm, bị vô số hỏa diễm thiêu đốt.
Xích Dực yêu vương!
Tựa hồ không cần suy nghĩ, trong đầu Lục Nguyên liền hiện lên cái tên này.
Hắn lại liếc mắt nhìn qua, phát hiện mấy vị nam tử nữ tử đứng bên cạnh đều có phong độ tư thái, bất luận là nam nhân hay nữ nhân, toàn bộ đều có khí thế vô cùng đồ sộ.
Đúng vào lúc này, nhất kiếm đoạn thiên, khí phách vô song Sở chưởng môn phía bên Hoa Sơn cuối cùng cũng xuất hiện. Trên người mặc áo bào màu xanh, khí phách tựa hồ như phá vỡ cường thế của bầu trời, Sở Đoạn đứng trên chiến trận hư không, trước mặt tất cả đám người Hoa Sơn, hắn chính là người đứng đầu Hoa Sơn.
Những nhân vật như Xích Dực yêu vương ở trước mặt Lục Nguyên đương nhiên là khí thế kinh người, nhưng khí thế liên thủ của tứ đại yêu vương đều bị một mình Sở Đoạn đè áp.
- Phương Đông Yêu ở đâu?
Sở Đoạn quát to.
- Ta đương nhiên đã đến.
Chính giữa bầu trời xuất hiện vô số cánh hoa màu trắng, trong những cánh hoa màu trắng vô tận này có một nam tử diêm dúa lòe loẹt từ trong thiên không từ từ hạ xuống, khi hạ xuống chiến trận hư không, tư thế ưu mỹ, quả thực giống như tiên nữ hạ thế, dung mạo của nam tử này cũng vô cùng xinh đẹp, giống hệt như một nữ tử, thân hình nhỏ nhắn, mảnh mai.
Lục Nguyên thật sự chấn động! Đây là Phương Đông Yêu! Nhân vật một đời kiêu hùng trong truyền thuyết tại sao lại giống như nữ tử thế này, lúc này, kỳ thật không chỉ có Lục Nguyên, mà tất cả mọi người từ trên xuống dưới của Hoa Sơn đều kinh hãi.
- Phương Đông Yêu, quả nhiên ngươi đã đến, tiếp một kiếm của ta.
Trên đỉnh đầu Sở Đoạn xuất hiện một đám mây rộng lớn, trong đám mây có ánh sáng như những ngọn lửa đang nhảy múa, kiếm ý nóng bỏng cực lớn tuôn ra. Trên đỉnh đầu Phương Đông Yêu đồng dạng cũng xuất hiện một đám mây, trong đám mây là vô số cây kim nhỏ.
Sở Đoạn chém ra, nhát kiếm này tựa hồ có thể xé toang bầu trời, kiếm khí gào thét dài đến 50 trượng, kiếm khí khổng lồ như vậy quả thực là kinh thiên động địa. Thân hình Phương Đông Yêu xoay tròn, vô số kim châm từ trong tay áo hắn bay ra, tốc độ cực nhanh, tựa hồ làm cho người ta không kịp phản ứng.
Sở Đoạn cũng không đón đỡ, một món pháp bảo phòng ngự bao trùm lên cơ thể hắn, quanh người đại phóng quang minh, trước khi khai chiến, Sở Đoạn có nghe qua tin tức, tốc độ của Phương Đông Yêu có thể gọi là thiên hạ vô song, nhưng có một khuyết điểm lớn nhất chính là lực công kích chưa đủ, vì vậy mà Sở Đoạn đã chuẩn bị mấy trăm món pháp bảo phòng ngự, ý định không ngừng dùng đến, cứ bị Phương Đông Yêu đâm rách một thứ thì lập tức đổi một thứ khác, đồng thời tranh thủ thời gian nhanh chóng giải quyết Phương Đông Yêu.
Đây là trận chiến vô cùng đặc sắc!
Lục Nguyên ở bên cạnh quan sát, chỉ cảm thấy vô cùng tuyệt vời, trận chiến thật sự cường hãn, giữa bầu trời, hai đại tông sư đều đội rặng mây trên đầu. Kiếm pháp của Sở Đoạn đại khai đại hợp, khí phách vô cùng, với kiếm pháp của hắn, nếu đối phó với tốc độ cực nhanh của Phương Đông Yêu sẽ không tạo thành bao nhiêu phiền toái, nhưng phía trên kiếm pháp của Sở Đoạn lại bổ sung lực hỏa diễm cực lớn, thiêu đốt toàn bộ thiên không, khiến cho mấy trăm dặm trong chiến trường hư không đều có hỏa diễm màu đỏ, quả nhiên không thẹn là tông sư, chỉ đánh một trận mà đã khiến trong mấy trăm dặm toàn là hỏa diễm vô tận.
Trận chiến này, nếu chỉ luận bàn về tính thưởng thức, còn vượt qua trận chiến mà Lục Nguyên nhìn thấy của Tiêu Diêu Tử và Yến Thương Thiên. Trận chiến của Tiêu Diêu Tử và Yến Thương Thiên quá phức tạp, Lục Nguyên tựa hồ xem không hiểu. Còn bây giờ trận chiến của Sở Đoạn và Phương Đông Yêu không phức tạp như vậy, Lục Nguyên hiểu rõ rất nhiều điều, nhìn những chiêu thức đặc sắc tuyệt luân, Lục Nguyên cũng âm thầm học hỏi được không ít, quan sát cao thủ xuất chiêu, vốn chính là một trong những biện pháp đề thăng thực lực, nhưng cơ hội này thật sự quá ít, vì vậy trận chiến tông sư lần này, làm sao có thể bỏ qua được.
Nhưng hắn lập tức không nhìn thấy tình hình cuộc chiến, bởi vì chiêu thức Sở Đoạn đánh ra , mang theo quá nhiều hỏa diễm, những hỏa diễm này bao phủ lên thân hình Sở Đoạn và Phương Đông Yêu, khiến những người xung quanh căn bản không nhìn thấy bọn họ.
Lục Nguyên nhìn hỏa diễm vô tận, thầm cảm thấy đáng tiếc vì không thể nhìn thấy trận chiến tông sư này, hiện tại chỉ có thể chờ kết quả cuối cùng, khi vừa nghĩ đến đây, trong đầu hắn chợt lóe linh quang, đột nhiên chìm vào trong trầm tư, cái gì là Hỏa Hoàng kiếm đạo!
Không hề nghi ngờ, Sở Đoạn tuyệt đối đã lĩnh ngộ được Hỏa Hoàng kiếm đạo, nếu không không thể đánh ra kiếm pháp khí phách như vậy, bản thân hắn hiện tại cũng lĩnh ngộ được kiếm ý của bảy loại hỏa, có phải có thể nhờ Hỏa Hoàng kiếm đạo của Sở Đoạn, mình cũng lĩnh ngộ ra Hỏa Hoàng kiếm đạo, Lục Nguyên chìm đắm trong trầm tư, không ngừng quan sát và thực nghiệm.
Ở đây có quá nhiều người, dứt khoát phải chọn một chỗ ít người, dù sao đặc điểm lớn nhất của chiến trận hư không là rộng lớn.
Lục Nguyên vừa quan sát, vừa thí nghiệm.
Thất đạo kiếm ý hỏa hệ của Lục Nguyên cũng được đánh ra từng thức, lửa cháy, dung nham, nhật, triều dương, mộ, hỉ, hỏa, bảy đạo kiếm ý xuất hiện trong tay, Lục Nguyên đang nghĩ đến làm thế nào tìm ra điểm chung trong bảy loại kiếm ý, thống nhất với nhau, dung nhập bảy loại kiếm ý vào trong một loại kiếm đạo, nếu thành công thì chính là Hỏa Hoàng kiếm đạo.
Nhất thời, trong đầu Lục Nguyên toàn là kiếm ý, Sở Đoạn ra chiêu, lưu hỏa ngút trời.
Cũng không biết qua bao nhiêu lâu, Lục Nguyên đột nhiên tỉnh dậy, bản thân cuối cùng vẫn không lĩnh ngộ ra Hỏa Hoàng kiếm đạo, mặc dù có cảm giác rồi, nhưng vào thời điểm mấu chốt nhất lại phát hiện trong thiên không không có Hỏa Hoàng kiếm đạo, không thể tham khảo được, tình trạng như vậy cũng biểu hiện trận chiến vừa rồi đã kết thúc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.