Chương 1362: Thời điểm phản kích (hạ)
Mạt Lăng Mạc Tuyết
03/09/2013
Lục Nguyên lại dùng kiếm thập, phương viên, một kiếm này dung nạp vạn vật không có chỗ nào không bao hàm, chỗ nào cũng có, phương viên thế giới, vô tận kiếm khí sắc bén kiếm khí tạo thành thương tổn thật lớn với miêu đao phó chủ văn minh, kỳ thật lúc này miêu cổ phó chủ văn minh muốn giúp đỡ nhưng hắn xuất ra cổ trùng loại cổ trùng này am hiểu thời gian tiêu hao chiến, chứ không thể trong chốc lát kịch chiến như Lục Nguyên và Miêu đao văn minh phó chủ, vốn Miêu Cổ văn minh phó chủ còn có thể dùng cổ trùng khác đối phó với Lục Nguyên, nhưng không hiểu tại sao Lục Nguyên lại không hề để ý chỉ cần có cổ trùng xuất hiện là bị hắn giết chết, công kích của miêu cổ văn minh phó chủ hiện tại cũng trở nên vô dụng.
Mà Lục Nguyên cũng nhân cơ hội này mà thẳng thế đuổi giết Miêu đao văn minh phó chủ chỉ cần đánh giết miêu đao văn minh phó chủ thì một trận này đại cục đã định.
Lục Nguyên trong lòng thầm nghĩ.
Đồng thời kiếm quang của Lục Nguyên thẳng truy một kiếm thẳng về phía miêu đao văn minh phó chủ.
Hoang Ôn văn minh phó chủ nhìn thấy thế cục này cũng kinh hãi không ngờ rằng chiến cuộc lại biến hóa như thế, Lục Nguyên một người mới gia nhập văn minh cảnh lấy một địch hai lại có thể đánh cho miêu đao và miêu cổ hai người trở nên như vậy, Hoang Ôn phó chủ văn minh thản nhiên nói:
- Ta thấy lúc này chiến cuộc đã phân, xem như xong rồi.
Văn Minh cảnh rất khó có được thiên địa cũng chỉ có mấy trăm người Miêu đao và Miêu cổ tuy chỉ là hai kỷ nguyên và ba kỷ nguyên tuy không so với Hoang Ôn thực lực sáu kỷ nguyên nhưng Hoang Ôn vẫn muốn bảo vệ hai người bọn họ. Hắn thật là vô sỉ lúc Miêu đao và Miêu cổ chiếm ưu thế thì để bọn họ tùy tiện đánh, mà bây giờ khi bọn họ rơi vào hoàn cảnh xấu thì muốn cuộc chiến dừng lại.
Pháp Không văn minh phó chủ giận dữ:
- Ngươi.
Y biết mình không phải đối thủ của Hoang Ôn văn minh phó chủ nên không thể làm gì.
Mà lúc này ở trong phục vân quang, Cửu Thiên Huyền Nữ mỉm cười:
- Ta thấy bây giờ vẫn chưa phân thắng bại.
Nàng ngôn ngữ ôn hòa nhưng thực lực của nàng không ôn hòa nàng là khống chế phong sứ giả, một thân thực lực không dưới phong chi văn minh phó chủ, chắc chắn là trên hoang ôn văn minh phó chủ, cửu thiên huyền nữ vốn biết Lục Nguyên có quan hệ với Kiếm Khổ văn minh phó chủ dĩ nhiên không thể không giúp Lục Nguyên.
Cửu Thiên Huyền nữ mỉm cười:
- Nếu như Hoang Ôn văn minh phó chủ muốn đi vào, không bằng chúng ta so vài chiêu thức thế nào?
Mà lúc này ở trên Thanh đàn đài cuộc chiến vẫn vô cùng kịch liệt, kiêm quang của Lục Nguyên một mực thẳng truy phát ra thanh sắc nhàn nhạt.
Một kiếm này tên là thanh.
Thanh là một loại cảnh giới.
Lục Nguyên vốn tính tình nhàn nhạt, người mặc áo xanh, từ xưa tới nay hòa với thiên nhiee, lúc này ở trên thanh đàn đài giao thủ bỗng nhiên đại triệt đại ngộ lĩnh ngộ một chiêu thanh này, Lục Nguyên đã hiểu cái gì gọi là thanh cũng hiểu tại sao mình bình thường lại thích màu xanh. Một chiêu này của hắn kỳ thật còn dựa vào cả tuyệt học của thanh nữ.
Một kiếm này rất mạnh rất sắc bén.
Lục Nguyên đánh ra một chiêu thanh này, Dao cơ thánh mẫu cũng khẽ giật mình, đây là tuyệt học của thanh nữ cả đời, Lục Nguyên sao có thể dùng được, Cửu Thiên Huyền nữ thì mỉm cười, Lục Nguyên lấy trộm chiêu thức vậy cũng đúng, quả không hổ danh là người mà Kiếm Khổ văn minh phó chủ bồi dưỡng, có thiên phú không giống bình thường. Vân Vụ công chúa cũng khẽ giật mình, thật sự không nhìn thấu nam tử này.
Phượng Cổ văn minh chi chủ cũng kinh ngạc.
Một chiêu thanh này của Lục Nguyên, thật là cổ quái.
Thanh sắc chi kiếm đã đâm vào tim của Miêu đao phó chủ văn minh.
Đây là một kiếm cuối cùng.
Kiếm khí khổng lồ chớp mắt ùa vào người Miêu Đao phó chủ văn minh, cũng vọt vào miêu đao thế giới, một kích triệt để hủy diệt nguyên miêu đao thế giới. Miêu Đao phó chủ văn minh đã chết, con mắt gã tối đi, xung quanh cũng vang lên văn minh ai ca.
Văn minh ai ca vang lên, lại một văn minh cảnh trong thiên địa chết.
Tất cả người văn minh cảnh có mặt đều đã rất lâu rồi không có nghe đến văn minh ai ca, họ không ngờ sẽ tại đây nghe thấy văn minh ai ca.
Trong mắt của Miêu Đao phó chủ văn minh có ẩn ý gì khó miêu tả.
Đúng vậy, sắp chết rồi.
Văn minh!
Văn minh mà cũng chết!
Đây chính là văn minh!
Vốn tưởng rằng mình độ qua ngưỡng cửa văn minh thiên kiếp thứ nhất thì sẽ không bao giờ diệt vong, mười kỷ nguyên mới chết, không ngờ mới qua hai kỷ nguyên rưỡi đã sắp chết rồi, quá đáng tiếc. Từ trong ức ức ức ức ức ức ức ức ức ức ức ức ức mới có được một văn minh cảnh, khó khăn lắm mới độ qua vậy mà bây giờ sắp chết.
-Lục Nguyên.
Miêu Đao phó chủ văn minh hỏi câu cuối trong đời:
-Tại sao kiếm của ngươi còn cực đồ tròn, lại có cực độ biến, thậm chí là sau đó càng có cực độ thanh, cực độ của ngươi rốt cuộc là cái gì?
Bình thường thì mỗi một phó chủ văn minh truy cầu một cực độ, đây chính là cái gọi là không không điên dại bất thành phật.
Lục Nguyên thì hoàn toàn khác, dường như hắn ở rất nhiều mặt đến mức tận cùng.
Tròn thì mạnh hơn Kiếm Viên, biến nhiều hưn Miêu Đao, thanh thì thắng Thanh Nữ đời trước.
Đây là vì sao?
Miêu Đao phó chủ văn minh hỏi ra thắc mắc cuối cùng trong đời mình.
Lục Nguyên chìm trong suy tư, hắn cũng tự hỏi mình, rốt cuộc cái gì mới là kiếm thuật của hắn?
Bắt đầu từ Hoa Sơn, cứ luôn cho rằng kiếm thuật của mình có phong cách quá mãnh liệt. Ví dụ như kiếm thuật của Yến Thương Thiên là cuồng ngạo đến không giới hạn, tựa trời giáng xuống. Kiếm thuật của Chu Thanh Huyền là bi. Đến trung ương thiên triều rồi tiếp xúc nhiều cao nhân, đa số đều truy cầu cực hạn, truy cầu đặc điểm, mình luôn không có đặc điểm gì, dường như học gì cũng được. Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo của mình có thể phục chế mọi kiếm chiêu.
Chính mình đi lầm đường rồi sao?
Không đúng, mình không có đi sai đường.
Mắt Lục Nguyên đột nhiên sáng ngời, hắn nhìn hướng Miêu Đao phó chủ văn minh, nói:
-Bây giờ chắc nên nói cho ngươi biết tên phó chủ văn minh của ta. Tên phó chủ văn minh của ta tức là Kiếm Chi phó chủ văn minh. Kiếm thuật của ta không chỗ nào mà không bao lấy, bất cứ tuyệt kỷ, bất cứ cực độ, toàn bộ bao dung.
Lục Nguyên tiến lên trước một bước, một tay giơ lên trời, một chĩa xuống đất, một bộ càn khôn:
-Ta tức là Kiếm Chi phó chủ văn minh.
-Kiếm đạo bao dung, đều là ta ở.
-Kiếm đạo cai quản đều là lĩnh vực của ta.
-Kiếm đạo khống chế đều là thổ địa của ta.
-Kiếm đạo đều dưới ta.
Lục Nguyên nói lời này thần uy lẫm lẫm, có loại cảm giác đạp phá vạn giới hư không, kiếm giới đều hư không, thiên hạ về ta hết. Bàn tay to cuốn, pháp lực biến thành một con thượng cổ thương long, thương long gầm rống, đánh chết Miêu Đao phó chủ văn minh. Một đại thủ pháp lực nuốt sống Miêu Đao phó chủ văn minh, cái xác bỏ vào trong tân kiếm thế giới của mình.
Bây giờ tân kiếm thế giới có bón xác phó chủ văn minh. Tay Lục Nguyêna lật, ở trong tân kiếm thế giới xây một ngôi mộ, bỏ bốn xác phó chủ văn minh vào trong mộ, đánh vòng xung quanh không để những người khác tới gần, trong tân kiếm thế giới của hắn có khá nhiều người.
Mà Lục Nguyên cũng nhân cơ hội này mà thẳng thế đuổi giết Miêu đao văn minh phó chủ chỉ cần đánh giết miêu đao văn minh phó chủ thì một trận này đại cục đã định.
Lục Nguyên trong lòng thầm nghĩ.
Đồng thời kiếm quang của Lục Nguyên thẳng truy một kiếm thẳng về phía miêu đao văn minh phó chủ.
Hoang Ôn văn minh phó chủ nhìn thấy thế cục này cũng kinh hãi không ngờ rằng chiến cuộc lại biến hóa như thế, Lục Nguyên một người mới gia nhập văn minh cảnh lấy một địch hai lại có thể đánh cho miêu đao và miêu cổ hai người trở nên như vậy, Hoang Ôn phó chủ văn minh thản nhiên nói:
- Ta thấy lúc này chiến cuộc đã phân, xem như xong rồi.
Văn Minh cảnh rất khó có được thiên địa cũng chỉ có mấy trăm người Miêu đao và Miêu cổ tuy chỉ là hai kỷ nguyên và ba kỷ nguyên tuy không so với Hoang Ôn thực lực sáu kỷ nguyên nhưng Hoang Ôn vẫn muốn bảo vệ hai người bọn họ. Hắn thật là vô sỉ lúc Miêu đao và Miêu cổ chiếm ưu thế thì để bọn họ tùy tiện đánh, mà bây giờ khi bọn họ rơi vào hoàn cảnh xấu thì muốn cuộc chiến dừng lại.
Pháp Không văn minh phó chủ giận dữ:
- Ngươi.
Y biết mình không phải đối thủ của Hoang Ôn văn minh phó chủ nên không thể làm gì.
Mà lúc này ở trong phục vân quang, Cửu Thiên Huyền Nữ mỉm cười:
- Ta thấy bây giờ vẫn chưa phân thắng bại.
Nàng ngôn ngữ ôn hòa nhưng thực lực của nàng không ôn hòa nàng là khống chế phong sứ giả, một thân thực lực không dưới phong chi văn minh phó chủ, chắc chắn là trên hoang ôn văn minh phó chủ, cửu thiên huyền nữ vốn biết Lục Nguyên có quan hệ với Kiếm Khổ văn minh phó chủ dĩ nhiên không thể không giúp Lục Nguyên.
Cửu Thiên Huyền nữ mỉm cười:
- Nếu như Hoang Ôn văn minh phó chủ muốn đi vào, không bằng chúng ta so vài chiêu thức thế nào?
Mà lúc này ở trên Thanh đàn đài cuộc chiến vẫn vô cùng kịch liệt, kiêm quang của Lục Nguyên một mực thẳng truy phát ra thanh sắc nhàn nhạt.
Một kiếm này tên là thanh.
Thanh là một loại cảnh giới.
Lục Nguyên vốn tính tình nhàn nhạt, người mặc áo xanh, từ xưa tới nay hòa với thiên nhiee, lúc này ở trên thanh đàn đài giao thủ bỗng nhiên đại triệt đại ngộ lĩnh ngộ một chiêu thanh này, Lục Nguyên đã hiểu cái gì gọi là thanh cũng hiểu tại sao mình bình thường lại thích màu xanh. Một chiêu này của hắn kỳ thật còn dựa vào cả tuyệt học của thanh nữ.
Một kiếm này rất mạnh rất sắc bén.
Lục Nguyên đánh ra một chiêu thanh này, Dao cơ thánh mẫu cũng khẽ giật mình, đây là tuyệt học của thanh nữ cả đời, Lục Nguyên sao có thể dùng được, Cửu Thiên Huyền nữ thì mỉm cười, Lục Nguyên lấy trộm chiêu thức vậy cũng đúng, quả không hổ danh là người mà Kiếm Khổ văn minh phó chủ bồi dưỡng, có thiên phú không giống bình thường. Vân Vụ công chúa cũng khẽ giật mình, thật sự không nhìn thấu nam tử này.
Phượng Cổ văn minh chi chủ cũng kinh ngạc.
Một chiêu thanh này của Lục Nguyên, thật là cổ quái.
Thanh sắc chi kiếm đã đâm vào tim của Miêu đao phó chủ văn minh.
Đây là một kiếm cuối cùng.
Kiếm khí khổng lồ chớp mắt ùa vào người Miêu Đao phó chủ văn minh, cũng vọt vào miêu đao thế giới, một kích triệt để hủy diệt nguyên miêu đao thế giới. Miêu Đao phó chủ văn minh đã chết, con mắt gã tối đi, xung quanh cũng vang lên văn minh ai ca.
Văn minh ai ca vang lên, lại một văn minh cảnh trong thiên địa chết.
Tất cả người văn minh cảnh có mặt đều đã rất lâu rồi không có nghe đến văn minh ai ca, họ không ngờ sẽ tại đây nghe thấy văn minh ai ca.
Trong mắt của Miêu Đao phó chủ văn minh có ẩn ý gì khó miêu tả.
Đúng vậy, sắp chết rồi.
Văn minh!
Văn minh mà cũng chết!
Đây chính là văn minh!
Vốn tưởng rằng mình độ qua ngưỡng cửa văn minh thiên kiếp thứ nhất thì sẽ không bao giờ diệt vong, mười kỷ nguyên mới chết, không ngờ mới qua hai kỷ nguyên rưỡi đã sắp chết rồi, quá đáng tiếc. Từ trong ức ức ức ức ức ức ức ức ức ức ức ức ức mới có được một văn minh cảnh, khó khăn lắm mới độ qua vậy mà bây giờ sắp chết.
-Lục Nguyên.
Miêu Đao phó chủ văn minh hỏi câu cuối trong đời:
-Tại sao kiếm của ngươi còn cực đồ tròn, lại có cực độ biến, thậm chí là sau đó càng có cực độ thanh, cực độ của ngươi rốt cuộc là cái gì?
Bình thường thì mỗi một phó chủ văn minh truy cầu một cực độ, đây chính là cái gọi là không không điên dại bất thành phật.
Lục Nguyên thì hoàn toàn khác, dường như hắn ở rất nhiều mặt đến mức tận cùng.
Tròn thì mạnh hơn Kiếm Viên, biến nhiều hưn Miêu Đao, thanh thì thắng Thanh Nữ đời trước.
Đây là vì sao?
Miêu Đao phó chủ văn minh hỏi ra thắc mắc cuối cùng trong đời mình.
Lục Nguyên chìm trong suy tư, hắn cũng tự hỏi mình, rốt cuộc cái gì mới là kiếm thuật của hắn?
Bắt đầu từ Hoa Sơn, cứ luôn cho rằng kiếm thuật của mình có phong cách quá mãnh liệt. Ví dụ như kiếm thuật của Yến Thương Thiên là cuồng ngạo đến không giới hạn, tựa trời giáng xuống. Kiếm thuật của Chu Thanh Huyền là bi. Đến trung ương thiên triều rồi tiếp xúc nhiều cao nhân, đa số đều truy cầu cực hạn, truy cầu đặc điểm, mình luôn không có đặc điểm gì, dường như học gì cũng được. Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo của mình có thể phục chế mọi kiếm chiêu.
Chính mình đi lầm đường rồi sao?
Không đúng, mình không có đi sai đường.
Mắt Lục Nguyên đột nhiên sáng ngời, hắn nhìn hướng Miêu Đao phó chủ văn minh, nói:
-Bây giờ chắc nên nói cho ngươi biết tên phó chủ văn minh của ta. Tên phó chủ văn minh của ta tức là Kiếm Chi phó chủ văn minh. Kiếm thuật của ta không chỗ nào mà không bao lấy, bất cứ tuyệt kỷ, bất cứ cực độ, toàn bộ bao dung.
Lục Nguyên tiến lên trước một bước, một tay giơ lên trời, một chĩa xuống đất, một bộ càn khôn:
-Ta tức là Kiếm Chi phó chủ văn minh.
-Kiếm đạo bao dung, đều là ta ở.
-Kiếm đạo cai quản đều là lĩnh vực của ta.
-Kiếm đạo khống chế đều là thổ địa của ta.
-Kiếm đạo đều dưới ta.
Lục Nguyên nói lời này thần uy lẫm lẫm, có loại cảm giác đạp phá vạn giới hư không, kiếm giới đều hư không, thiên hạ về ta hết. Bàn tay to cuốn, pháp lực biến thành một con thượng cổ thương long, thương long gầm rống, đánh chết Miêu Đao phó chủ văn minh. Một đại thủ pháp lực nuốt sống Miêu Đao phó chủ văn minh, cái xác bỏ vào trong tân kiếm thế giới của mình.
Bây giờ tân kiếm thế giới có bón xác phó chủ văn minh. Tay Lục Nguyêna lật, ở trong tân kiếm thế giới xây một ngôi mộ, bỏ bốn xác phó chủ văn minh vào trong mộ, đánh vòng xung quanh không để những người khác tới gần, trong tân kiếm thế giới của hắn có khá nhiều người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.