Chương 1159: Tiên Chi Tử tìm (1)
Mạt Lăng Mạc Tuyết
02/08/2013
Năm mươi người Kiếm Môn nhảy lên cao, người Thiếu Dương Môn cũng nhảy
lên đài. Thực lực của Thiếu Dương Môn mạnh hơn Kiếm Môn rất nhiều, lần
này phóng ra hơn bảy trăm người, trong đó có ba trăm nhân vật thế giới
cảnh, áp lực cực kỳ khổng lồ đè ép người Kiếm Môn. Chỉ là áp lực thôi đủ đè chết người, tất cả người Kiếm Môn thấy khó thở, Thiếu Dương Môn quá
mạnh.
Đương nhiên dù Thiếu Dương Môn có ưu thế tuyệt đối, nhưng trên có môn chủ Xích Đế, dưới đến hỗn động cảnh dù là ai đều cực kỳ nghiêm túc với trận chiến này.
Xích Đế có khuôn mặt hình chữ điền, tràn ngập uy nghiêm, pháp lực thế giới cảnh bát tầng tỏa ra, như gặp đại địch.
Lục Nguyên thì chống kiếm, mặt tái nhợt, tóc dài theo gió tung bay, lại ho khan ra ngụm máu.
Xích Đế tay chuyển đánh ra một hỏa cầu to lớn hướng Lục Nguyên. Lửa của Xích Đế không phải ngọn lửa bình thường mà một loại đan hỏa độc diễm. Nghe nói Xích Đế là hỏa độc song tu, lấy hỏa nhập độc, lấy độc nhập hóa, biến thành độc môn đan hỏa độc diễm. Thiếu Dương Môn cơ bản đều đi con đường này.
Đoàn lửa của gã có nhiệt độ siêu cao và loại độc quái lạ ở bên trong.
Trong chớp mắt Lục Nguyên nhảy vọt lên, một kiếm đâm.
*Bùm!* Lục Nguyên bị đụng không ngừng lùi ra sau, lại hộc ngụm máu. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenyy.com
Thật mạnh! Đây chính là pháp lực thế giới cảnh bát tầng, coi như mình cảm nhận được một kích pháp lực thế giới cảnh bát tầng là thế nào rồi.
Xích Đế đang định nhận thua thì Lục Nguyên quát to:
- Ta chịu thua!
Không sai, Lục Nguyên chịu thua, mới rồi không nói ngay là vì muốn xem một kích pháp lực của thế giới cảnh bát tầng mạnh cỡ nào, nếu không thì quay về Kiếm Môn không tìm ra pháp lực công kích thế giới cảnh bát tầng. Cảm nhận công kích càng mạnh mới thúc đẩy mình tiến bộ được. Lý do đầu càng rất đơn giản, lúc trước hắn bị thương quá nghiêm trọng, qua thời gian không dài lắm dưỡng thương, ban đầu có thể dùng bốn kiếm giờ tối đa là dùng ra được năm kiếm thôi.
Tình trạng hiện tại của mình có thể dùng năm kiếm, muốn thắng thế giới cảnh thất tầng cỡ Huyết Thần Vương còn khó chứ đừng nói là Xích Đế thế giới cảnh bát tầng, thua chắc luôn. Sau khi cảm nhận thế giới cảnh bát tầng công kích rồi Lục Nguyên không hề do dự nhận thua, dù gì mục đích mười hàng đầu đã đạt tới, có thể vào văn minh thánh địa, đánh nữa chỉ khiến bị thương càng nặng hơn thồi.
Đại chiến xếp hạng môn phái chẳng qua là sơ cấp chiến trường.
Văn minh thánh địa mới là chiến trường thật sự.
Trong chiến trường xếp hạng môn phái này mình đã làm đến cực độ.
Lục Nguyên nhận thua làm Thiếu Dương Môn ngây ra, Xích Đế cũng ngẩn ngơ. Họ đã chuẩn bị sẽ đánh trận ác liệt, chuẩn bị ứng đối các sự kiện đột phát, sẵn sàng dốc hết sức thế mà một đấm đánh vào không khí, loại cảm giác này cực kỳ khó chịu. Người xem cũng ngây như phỗng nhưng lập tức nghĩ tới, Lục Nguyên bị thương có thể dùng năm kiếm đã không tệ, sao mà thắng được Thiếu Dương Môn.
Tuy Lục Nguyên chủ động nhận thua nhưng không chút nghi ngờ, lúc hắn và Kiếm Môn ra khỏi sân mọi người đều vỗ tay.
Dường như giờ phút này người thắng không phải Thiếu Dương Môn mà là Kiếm Môn, là Lục Nguyên.
Điều này khiến người Thiếu Dương Môn rất là bực bội, họ mới là người thắng, vậy mà có cảm giác thất bại.
Hết cách, lúc trước Lục Nguyên biểu hiện đã chinh phục trái tim quần chúng.
Chiến đấu của Lục Nguyên tràn ngập mới lạ, trí tuệ, không thể tươngr tượng, sục sôi thanh xuân và tinh thần không bao giờ chịu thua. Hiện tại trong hai ngàn môn phái đa số thanh niên đều sùng bái Lục Nguyên.
Lần này đại chiến môn phái hành trình của Kiếm Môn cuối cùng dừng bước ở tám hàng đầu, nhưng đây cũng là chiến tích trước nay chưa từng có của Kiếm Môn. Lúc xuất phát mọi người đều nghĩ có thể giữ vị trí ba trăm sáu mươi lăm hàng đầu là tốt rồi, nếu không được nữa thì ít nhất bám vào vị trí một ngàn, ai mà ngờ tiến vào tám cường.
Mặt sau không có nhiều chiến đấu.
Cuối cùng Bá Đao Môn lấy hạng nhất, Duy Nhất Môn hạng hai, Thiếu Dương Môn hạng ba, Tiễn Môn hạng bốn.
Đại chiến xếp hạng môn phái rốt cuộc từ từ chấm dứt.
Lúc này mọi người thảo luận toàn về Lục Nguyên. Nhân vật truyền kỳ nhất hai ngàn môn phái không thể nghi ngờ, chính là Lục Nguyên. Nếu nói lúc trước là Kiếm Chi Tử nhưng nay gã dần bị Lục Nguyên lấn lướt.
- Lục! Nguyên!
Thanh âm như là từ chín tầng trời buông xuống, trong tai mỗi người như có sấm đánh, nhưng lạ là thanh âm không hùng hồn mà trong treo. Khi thanh âm phát ra thì mọi người cảm giác khí thế cực kỳ cường đại truyền đến từ bên trên.
Khí thế kia cường đại thậm chí trên cả môn chủ Bá Đao Môn Hoành Trảm dốc hết pháp lực. Hoành Trảm đã được công nhận là đệ nhất cao thủ của Vô Thượng Đại Giáo, trên cả Duy Nhất Đế. Người kia là ai? Khí thế hơn cả Hoành Trảm.
Ánh mắt mọi người nhìn hướng nơi phát ra thanh âm, thây là chỗ tiên cổ văn minh. Ở đó đứng một mỹ nam tử bạch ý tóc bạc. Công tử bạch y tóc bạc nhìn Lục Nguyên.
- A, đó là ai vậy?
- Ngươi không có mắt gì cả, đó chắc là Tiên Chi Tử đấy.
- Cái gì? Tiên Chi Tử, trong Khí Vận Thất Tử ấy hả? Tiên Chi Tử năm đó ở Khiêu Chiến Tháp nhẹ nhàng thắng Kiếm Chi Tử đó hả?
- Đúng rồi, chính là người đó đó.
- Tiên Chi Tử xếp hạng trong Khí Vận Thất Tử ở phía trước.
- Đúng rồi, không ngờ Tiên Chi Tử đến, mới đầu chúng ta không chú ý thấy.
- Tiên Chi Tử mạnh thật, nhìn pháp lực của hắn thậm chí so với môn chủ Bá Đao Môn Hoành Trảm còn mạnh hơn.
- À mà Tiên Chi Tử tìm Lục Nguyên làm gì nhỉ?
- Tiên Chi Tử là vài khí vận tử hàng đầu, Lục Nguyên là khí vận đệ bát tử, không biết định làm gì đây.
Ai nấy tập trung tinh thần, dường như trong khoảnh khắc Tiên Chi Tử quát một cái xuất hiện cao trào.
Tiên Chi Tử đối diện Lục Nguyên, tóc trắng tung bay theo gió. Lục Nguyên áo xanh phất phới, tóc dài bay bay.
Tiên Chi Tử có tiên khí xuất trần. Lục Nguyên có là khí chất xuất trần lười biếng.
Lục Nguyên quát hỏi:
- Tiên Chi Tử?
Tiên Chi Tử gật đầu đáp:
- Đúng vậy.
Lục Nguyên hỏi thẳng:
- Ngươi tìm ta có chuyện gì?
- Kiếm pháp của ngươi rất diệu.
Tiên Chi Tử gật đầu nói:
- Ta đã thấy Ta kiến quá ngươi kiếm linh, kiếm nhị, kiếm tam, kiếm tứ, kiếm ngũ, kiếm lục, kiếm thất, kiếm bát, tổng cộng kiến thức tám kiếm của ngươi. Bảy kiếm khác không có gì, kiếm bát thì thật là quá đẹp! Kiếm bát, vạn kiếm quy nhất! Ta ghi nhớ một kiếm này của ngươi. Ta chưa chắc thi triển ra được kiếm đó.
Tiên Chi Tử đúng là Tiên Chi Tử, đẳng cấp kiếm pháp khác gã có thể sử dụng được, đây là khác biệt giữa Tiên Chi Tử và người khác. Nhưng kiếm bát, vạn kiếm quy nhất! Một kiếm này gã không thi triển ra được, gã không hay biết Lục Nguyên còn có một kiếm mạnh hơn nữa, kiếm cửu, thất tình chi kiếm!
Tiên Chi Tử quát to:
- Nhưng ta khuyên ngươi một câu, tốt nhất đừng đi văn minh thánh địa!
- Tại sao?
Lục Nguyên nhếch môi, tò mò hỏi:
- Ngươi muốn ngăn cản ta?
- Ta không hứng thú ngăn cản ngươi.
Tiên Chi Tử chắp tay sau lưng, nói:
- Bởi vì Hoang Chi Tử sẽ đi văn minh thánh địa. Hoang Chi Tử trước đó không lâu đã tuyên bố, hắn muốn giết ngươi.
Đương nhiên dù Thiếu Dương Môn có ưu thế tuyệt đối, nhưng trên có môn chủ Xích Đế, dưới đến hỗn động cảnh dù là ai đều cực kỳ nghiêm túc với trận chiến này.
Xích Đế có khuôn mặt hình chữ điền, tràn ngập uy nghiêm, pháp lực thế giới cảnh bát tầng tỏa ra, như gặp đại địch.
Lục Nguyên thì chống kiếm, mặt tái nhợt, tóc dài theo gió tung bay, lại ho khan ra ngụm máu.
Xích Đế tay chuyển đánh ra một hỏa cầu to lớn hướng Lục Nguyên. Lửa của Xích Đế không phải ngọn lửa bình thường mà một loại đan hỏa độc diễm. Nghe nói Xích Đế là hỏa độc song tu, lấy hỏa nhập độc, lấy độc nhập hóa, biến thành độc môn đan hỏa độc diễm. Thiếu Dương Môn cơ bản đều đi con đường này.
Đoàn lửa của gã có nhiệt độ siêu cao và loại độc quái lạ ở bên trong.
Trong chớp mắt Lục Nguyên nhảy vọt lên, một kiếm đâm.
*Bùm!* Lục Nguyên bị đụng không ngừng lùi ra sau, lại hộc ngụm máu. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenyy.com
Thật mạnh! Đây chính là pháp lực thế giới cảnh bát tầng, coi như mình cảm nhận được một kích pháp lực thế giới cảnh bát tầng là thế nào rồi.
Xích Đế đang định nhận thua thì Lục Nguyên quát to:
- Ta chịu thua!
Không sai, Lục Nguyên chịu thua, mới rồi không nói ngay là vì muốn xem một kích pháp lực của thế giới cảnh bát tầng mạnh cỡ nào, nếu không thì quay về Kiếm Môn không tìm ra pháp lực công kích thế giới cảnh bát tầng. Cảm nhận công kích càng mạnh mới thúc đẩy mình tiến bộ được. Lý do đầu càng rất đơn giản, lúc trước hắn bị thương quá nghiêm trọng, qua thời gian không dài lắm dưỡng thương, ban đầu có thể dùng bốn kiếm giờ tối đa là dùng ra được năm kiếm thôi.
Tình trạng hiện tại của mình có thể dùng năm kiếm, muốn thắng thế giới cảnh thất tầng cỡ Huyết Thần Vương còn khó chứ đừng nói là Xích Đế thế giới cảnh bát tầng, thua chắc luôn. Sau khi cảm nhận thế giới cảnh bát tầng công kích rồi Lục Nguyên không hề do dự nhận thua, dù gì mục đích mười hàng đầu đã đạt tới, có thể vào văn minh thánh địa, đánh nữa chỉ khiến bị thương càng nặng hơn thồi.
Đại chiến xếp hạng môn phái chẳng qua là sơ cấp chiến trường.
Văn minh thánh địa mới là chiến trường thật sự.
Trong chiến trường xếp hạng môn phái này mình đã làm đến cực độ.
Lục Nguyên nhận thua làm Thiếu Dương Môn ngây ra, Xích Đế cũng ngẩn ngơ. Họ đã chuẩn bị sẽ đánh trận ác liệt, chuẩn bị ứng đối các sự kiện đột phát, sẵn sàng dốc hết sức thế mà một đấm đánh vào không khí, loại cảm giác này cực kỳ khó chịu. Người xem cũng ngây như phỗng nhưng lập tức nghĩ tới, Lục Nguyên bị thương có thể dùng năm kiếm đã không tệ, sao mà thắng được Thiếu Dương Môn.
Tuy Lục Nguyên chủ động nhận thua nhưng không chút nghi ngờ, lúc hắn và Kiếm Môn ra khỏi sân mọi người đều vỗ tay.
Dường như giờ phút này người thắng không phải Thiếu Dương Môn mà là Kiếm Môn, là Lục Nguyên.
Điều này khiến người Thiếu Dương Môn rất là bực bội, họ mới là người thắng, vậy mà có cảm giác thất bại.
Hết cách, lúc trước Lục Nguyên biểu hiện đã chinh phục trái tim quần chúng.
Chiến đấu của Lục Nguyên tràn ngập mới lạ, trí tuệ, không thể tươngr tượng, sục sôi thanh xuân và tinh thần không bao giờ chịu thua. Hiện tại trong hai ngàn môn phái đa số thanh niên đều sùng bái Lục Nguyên.
Lần này đại chiến môn phái hành trình của Kiếm Môn cuối cùng dừng bước ở tám hàng đầu, nhưng đây cũng là chiến tích trước nay chưa từng có của Kiếm Môn. Lúc xuất phát mọi người đều nghĩ có thể giữ vị trí ba trăm sáu mươi lăm hàng đầu là tốt rồi, nếu không được nữa thì ít nhất bám vào vị trí một ngàn, ai mà ngờ tiến vào tám cường.
Mặt sau không có nhiều chiến đấu.
Cuối cùng Bá Đao Môn lấy hạng nhất, Duy Nhất Môn hạng hai, Thiếu Dương Môn hạng ba, Tiễn Môn hạng bốn.
Đại chiến xếp hạng môn phái rốt cuộc từ từ chấm dứt.
Lúc này mọi người thảo luận toàn về Lục Nguyên. Nhân vật truyền kỳ nhất hai ngàn môn phái không thể nghi ngờ, chính là Lục Nguyên. Nếu nói lúc trước là Kiếm Chi Tử nhưng nay gã dần bị Lục Nguyên lấn lướt.
- Lục! Nguyên!
Thanh âm như là từ chín tầng trời buông xuống, trong tai mỗi người như có sấm đánh, nhưng lạ là thanh âm không hùng hồn mà trong treo. Khi thanh âm phát ra thì mọi người cảm giác khí thế cực kỳ cường đại truyền đến từ bên trên.
Khí thế kia cường đại thậm chí trên cả môn chủ Bá Đao Môn Hoành Trảm dốc hết pháp lực. Hoành Trảm đã được công nhận là đệ nhất cao thủ của Vô Thượng Đại Giáo, trên cả Duy Nhất Đế. Người kia là ai? Khí thế hơn cả Hoành Trảm.
Ánh mắt mọi người nhìn hướng nơi phát ra thanh âm, thây là chỗ tiên cổ văn minh. Ở đó đứng một mỹ nam tử bạch ý tóc bạc. Công tử bạch y tóc bạc nhìn Lục Nguyên.
- A, đó là ai vậy?
- Ngươi không có mắt gì cả, đó chắc là Tiên Chi Tử đấy.
- Cái gì? Tiên Chi Tử, trong Khí Vận Thất Tử ấy hả? Tiên Chi Tử năm đó ở Khiêu Chiến Tháp nhẹ nhàng thắng Kiếm Chi Tử đó hả?
- Đúng rồi, chính là người đó đó.
- Tiên Chi Tử xếp hạng trong Khí Vận Thất Tử ở phía trước.
- Đúng rồi, không ngờ Tiên Chi Tử đến, mới đầu chúng ta không chú ý thấy.
- Tiên Chi Tử mạnh thật, nhìn pháp lực của hắn thậm chí so với môn chủ Bá Đao Môn Hoành Trảm còn mạnh hơn.
- À mà Tiên Chi Tử tìm Lục Nguyên làm gì nhỉ?
- Tiên Chi Tử là vài khí vận tử hàng đầu, Lục Nguyên là khí vận đệ bát tử, không biết định làm gì đây.
Ai nấy tập trung tinh thần, dường như trong khoảnh khắc Tiên Chi Tử quát một cái xuất hiện cao trào.
Tiên Chi Tử đối diện Lục Nguyên, tóc trắng tung bay theo gió. Lục Nguyên áo xanh phất phới, tóc dài bay bay.
Tiên Chi Tử có tiên khí xuất trần. Lục Nguyên có là khí chất xuất trần lười biếng.
Lục Nguyên quát hỏi:
- Tiên Chi Tử?
Tiên Chi Tử gật đầu đáp:
- Đúng vậy.
Lục Nguyên hỏi thẳng:
- Ngươi tìm ta có chuyện gì?
- Kiếm pháp của ngươi rất diệu.
Tiên Chi Tử gật đầu nói:
- Ta đã thấy Ta kiến quá ngươi kiếm linh, kiếm nhị, kiếm tam, kiếm tứ, kiếm ngũ, kiếm lục, kiếm thất, kiếm bát, tổng cộng kiến thức tám kiếm của ngươi. Bảy kiếm khác không có gì, kiếm bát thì thật là quá đẹp! Kiếm bát, vạn kiếm quy nhất! Ta ghi nhớ một kiếm này của ngươi. Ta chưa chắc thi triển ra được kiếm đó.
Tiên Chi Tử đúng là Tiên Chi Tử, đẳng cấp kiếm pháp khác gã có thể sử dụng được, đây là khác biệt giữa Tiên Chi Tử và người khác. Nhưng kiếm bát, vạn kiếm quy nhất! Một kiếm này gã không thi triển ra được, gã không hay biết Lục Nguyên còn có một kiếm mạnh hơn nữa, kiếm cửu, thất tình chi kiếm!
Tiên Chi Tử quát to:
- Nhưng ta khuyên ngươi một câu, tốt nhất đừng đi văn minh thánh địa!
- Tại sao?
Lục Nguyên nhếch môi, tò mò hỏi:
- Ngươi muốn ngăn cản ta?
- Ta không hứng thú ngăn cản ngươi.
Tiên Chi Tử chắp tay sau lưng, nói:
- Bởi vì Hoang Chi Tử sẽ đi văn minh thánh địa. Hoang Chi Tử trước đó không lâu đã tuyên bố, hắn muốn giết ngươi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.