Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 290: Trường Sinh Đạo quả(hạ)

Mạt Lăng Mạc Tuyết

08/05/2013

Thực ra trong Trường Sinh Động củ lạc rất thưa thớt, ngươi muốn có được củ lạc một màu còn khó chứ đừng nói đến củ lạc bảy màu. Trong lịch sử xưa kia có rất ít người được đến củ lạc bảy màu. Ví dụ như đệ bát đại, được xưng là đời hoàng kim nhất chỉ mình Yến tổ sư Yến Thương Thiên được đến củ lạc bảy màu, những người khác không ai có được, do đó có thể thấy khó khăn tập hợp đủ củ lạc bảy màu.

Một màu còn khó chứ nói gì đến bảy màu.

Ngoài ra, củ lạc có đặc tính lạ lùng. Củ lạc là ngũ hành tương khắc, ngươi hỏi ngũ hành tương khắc thế nào? Củ lạc gặp kim sẽ rơi, gặp mộc sẽ khô, gặp hỏa sẽ cháy, gặp thổ liền nhập vào. Lúc hái phải dùng kim khí mới lấy xuống được. Lấy được rồi cần dùng khăn lụa dính chút từ bàn mới được, hơn nữa quái dị nhất là ăn không thể trong Trường Sinh Động, phải ra bên ngoài ăn mới có tác dụng.

Thông qua động xám tro tiến vào trong Trường Sinh Động, đây là truyền tống tùy cơ.

Lúc này Lục Nguyên đứng bên cạnh một con sông, ngoài ra không có một ai.

Đây chính là bên trong Trường Sinh Động ư? Lục Nguyên ngẩng đầu, bầu trời cao cao, đất dưới chân vươn ra, nhìn phía xa có núi nhỏ, sông ẩn hiện, không gian trong động thật là lớn. Có núi, có nước, có sông, Điên Cuồng Đạo Nhân một câu ‘đào hoa xuân trướng cửa động quan’ không sai chút nào.

Thời gian bất giác đã trôi qua một ngày.

Có chuyện gì?

Qua một ngày không đụng được một góc củ lạc, có gặp vài tu tiên giả nhưng không thấy củ lạc đâu, xem ra cách nói củ lạc thưa thớt không phải nói suôn. Tiến vào lâu như vậy mà không tìm được một củ lạc.

Lục Nguyên nhún vai, không tìm được củ lạc cũng là bất đắc dĩ. Không thể không nói, củ lạc quá hiếm hoi.

Hắn đang nghĩ vậy thì đằng trước xuất hiện chút sắc đỏ, Lục Nguyên lập tức thi triển vọng viễn pháp thuật nhìn. Chỉ thấy trên đỉnh đồi đằng trước có một cây to, cây khá giống cây tùng nhưng bên trên kết trái tỏa ánh sáng đỏ.

Đó là củ lạc đỏ.

Lục Nguyên lập tức kích động, lao hướng đồi nhỏ. Khi hắn định chạy lên ngọn đồi thì phát hiện hai bên có hai người cũng trông thấy củ lạc đỏ này, cũng lao tới đồi. Bởi vì đồi không lớn nên mọi người đều thấy đối phương. Lục Nguyên lập tức nhìn rõ hai người này không chung một đường.



Một người là trưởng lão Hoa Sơn kiếm tông Hà Trường Phong, một là trưởng lão Tống Phá Lãng.

Hai người này đều là trưởng lão luyện thể kỳ cửu tầng, danh tiếng khá lớn.

Trường Phong Phá Lãng Chung Hữu Thì, bốn chữ đầu là nói đến hai người này.

Lục Nguyên thấy Hà Trường Phong và Tống Phá Lãng, hai người kia tất nhiên cũng thấy hắn. Họ thấy là Lục Nguyên thì thở phào một hơi. Một năm trước trong Vô Sinh Di Cung ho gìđã biết thực lực của Lục Nguyên, tuy thắng luyện thể kỳ bát tầng nhưng không phải đối thủ của họ. Mới qua một năm ngắn ngủi, Lục Nguyên có thể tăng bao nhiêu chứ?

Cho nên Hà Trường Phong, 1lp cùng yên tâm, không mấy để ý Lục Nguyên, đem đối phương là chân chính địch thủ. Hai người danh tiếng ngang nhau, từng mấy lần đấu, có thắng có bại. Bình thường thắng bại không là gì, nhưng lần này liên quan đến củ lạc đỏ.

Đương nhiên bây giờ phải trước đối phó các loại quái thú trong đồi nhỏ đã.

Thiên sinh linh vật tất nhiên có quái thú chờ bên cạnh.

Nói đơn giản là thiên sinh linh vật như củ lạc thì quái thú cũng cảm giác được nên chờ bên cạnh. Linh vật càng cao cấp thì quái thú càng nhiều. Thực ra trong Trường Sinh Động bởi vì hoàn cảnh phong bế, quái thú đã yếu rất nhiều, không hung tàn như các loại quái thú bên ngoài.

Trên ngọn đồi có nhiều quái thú như Truy Phong Ngô Công, loại rết này tốc độ cực nhanh nên được xưng là truy phong, có độc tính rất mạnh.

Còn có Hỏa Diễm Điểu, có thể phun lửa công kích địch nhân.

Đúng rồi, có cả Cương Mao Thiết Trư, loại Cương Mao Thiết Trư này toàn thân đầy gai có thể nhô ra đối phó kẻ địch.

Cùng với một ít Băng Tiềm Điểu.n loại chim này cực kỳ nhỏ bé, lúc yên tĩnh không nhúc nhích thì khó mà phát hiện, một khi công kích chính là một kích trí mạng, khiến người bị đâm trung toàn thân lạnh lẽo.

Đám quái thú ở trên đồi thấy ba người xông lên lập tức chia ba đường lao đến.



Quái thú chia làm ba hướng, trong đó một nhóm xông tới Lục Nguyên.

Lục Nguyên tùy tay vung, Dưỡng Ngô Kiếm ra khỏi vỏ, kiếm tùy ý vung. Truy Phong Ngô Công, đích thực rất nhanh nhưng là phong hệ, hắn tinh thông phong kiếm ý. Hơi chú ý liền biết điểm gió rơi, Truy Phong Ngô Công nhanh đối với Lục Nguyên tinh thông khoái kiếm ý thì chỉ là trò cười.

Hỏa Diễm Điểu phun lửa, tùy tay né qua, cùng lúc đó Dưỡng Ngô Kiếm đâm xéo, nhát kiếm thần vô cùng, huyền diệu khó giải thích đâm trúng Hỏa Diễm Điểu, chém con chim chết ngay. Cương Mao Thiết Trư, nhoáng một cái vô số gai nhọn đâm ra, này cũng không có gì, chỉ cần kiếm ngươi đủ nhanh là có thể chặn hết tất cả gai. Lục Nguyên nhẹ nhàng xuất trường kiếm, cungf lúc đó nhanh chóng xuất kiếm, ở cùng một chỗ trên người Cương Mao Thiết Trư liên tục ra hơn hai mươi kiếm. Lấy pháp lực hiện tại của Lục Nguyên liên tục hơn hai mươi kiếm coi như Cương Mao Thiết Trư lực phòng ngực cực cao cũng chịu không nổi, lập tức bị pháp lực xâm nhập vào trong, trọng thương. Vân hệ tâm pháp lực công kích không cường, nó không chết ngay.

Lục Nguyên không rảnh để ý Cương Mao Thiết Trư, bởi vì Băng Tiềm Điểu quái dị đã phát động công kích. Lục Nguyên tay động, Dưỡng Ngô Kiếm nhẹ chuyển, lại thi triển ra bạo vũ kiếm ý, chớp mắt phá Băng Tiềm Điểu ẩn giấu. Cùng lúc đó khoái kiếm đâm tới, đâm trúng Băng Tiềm Điểu, chúng nó không có lực phòng ngự như Cương Mao Thiết Trư nên trúng một kiếm liền chết.

Hắn liên tục ra rút kiếm giải quyết mấy con quái thú, nhưng mặt sau quái thú vẫn lần lượt nhào lên. Lục Nguyên không mấy lo lắng, tiếp tục ra tay.

Tự tại trôi chảy, đây là cảm giác đầu tiên của Lục Nguyên.

Trước kia hắn có thể làm được điều này, ít nhất tại Vô Sinh Di Cung làm được, khi đó phá chiêu phá pháp đều được. Nhưng tuy rằng phá chiêu phá pháp không sai lại không có cảm giác trôi chảy, đi theo Yến tổ sư tu hành, ngũ hành luân hồi kiếm ý, ngũ hành luân hồi lưu chuyển, kiếm pháp của hắn đã cao hơn trước nhiều, chỉ thấy tự tại trôi chảy.

Một chiêu một thức vô cùng trơn tru.

Nếu lúc này có người nhìn kiếm pháp của Lục Nguyên chắc sẽ kinh ngạc phát hiện, kiếm pháp của hắn thì ra trôi chảy như vậy, là một loại mỹ cảm không tầm thường, kiếm pháp phái khác sợ rằng chỉ có Thái Cực kiếm pháp trấn phái cảu Võ Đang tiên môn mới có cùng cảm giác cực kỳ trôi chảy như vậy.

Đương nhiên kiếm pháp của Lục Nguyên trôi chảy khác với Thái Cực kiếm pháp.

Nhưng hiển nhiên bây giờ không ai quan tâm đến Lục Nguyên, Hà Trường Phong dùng Hi Di kiếm pháp của kiếm tông. Hi Di kiếm pháp chính là kiếm pháp xếp hạng hai của Đông phong Triêu Dương Phong, chỉ dưới Triêu Dương Nhất Khí kiếm pháp. Loại Hi Di kiếm pháp này như hi như di, tốc độ nhanh đến cực điểm, gã đối phó quái thú chỉ bằng chữ nhanh.

Tống Phá Lãng bên Thanh Thành tiên môn ra tay chính là Khoái Mạn Thập Thất Thức, kiếm pháp khi nhanh khi chậm, nhanh có hay của nhanh, chậm có huyền ảo của chậm, khiến đối thủ trong nhanh chậm của gã chần chờ lưỡng lự, cuối cùng chết dưới kiếm gã. Hai người đều là nhanh chóng đối phó địch thủ, gần như cùng lúc giải quyết xong.

Ba người cùng xong xuôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hoa Sơn Tiên Môn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook