Chương 127: Vạn Lý Độc Hành(thượng)
Mạt Lăng Mạc Tuyết
08/05/2013
Vạn Lý Độc Hành Điền Trọng coi như là nhân vật nổi danh trong tán tu. Tán tu này có thân pháp cực nhanh, có người gọi gã là người chạy nhanh nhất trong luyện khí kỳ. Trừ phi biết bay, nếu không thì tuyệt đối không chặn lại gã được. Vạn Lý Độc Hành Điền Trọng có một thói quen chính là trộm, còn là trộm phi kiếm chứ không trộm thứ khác, theo gã nói thì gã là phẩm kiếm đại sư. Người này sôi nổi hoạt động khắp nơi, gã nổi danh là tại vì có hai lần bị nhân vật luyện thể kỳ truy giết, kết quả gã chạy thoát. Luyện thể kỳ đuổi giết mà còn trốn thoát được, đến đây thì Vạn Lý Độc Hành Điền Trọng nổi danh thiên hạ.
Lục Nguyên vừa nghe là Vạn Lý Độc Hành Điền Trọng đến lập tức nghiêng người cầm Dưỡng Ngô kiếm.
Hắn nói:
- Ra ngoài xem thử.
Vốn lúc này mọi người hầu như đều sắp đi vào giấc ngủ. Ban ngày dù là tuyển người hay bị người tuyển đều khá mệt rồi, loại mệt mỏi này đa số là về tinh thần, kết quả nghe nói Vạn Lý Độc Hành Điền Trọng trong tán tu đến khiến cho ầm ĩ. Vạn Lý Độc Hành Điền Trọng xem như là nhân vật nổi danh, trộm các loại phi kiếm khá là nổi tiếng, còn trốn thoát khỏi tay tu tiên giả luyện thể kỳ.
Lục Nguyên tay ấn trên chôi Dưỡng Ngô kiếm, nhảy lên. Đối với loại người như Vạn Lý Độc Hành Điền Trọng hắn lười để ý, theo yêu cầu sư môn đối phó yêu ma dưới đất, hoặc là tán tu thanh danh cực kỳ xấu xa, không cần hỏi thiện ác, rút kiếm liền giết, như vậy tiện hơn nhiều.
Lục Nguyên đến bên ngoài lều tạm dựng, trông thấy vài đệ tử chân truyền khác.
Kiếm tông Đông phong đệ tam đệ tử chân truyền Liễu Minh, Liễu Diệp Nhi. Kiếm tông Nam phong đệ tứ đệ tử chân truyền Vệ Bi, đệ ngũ đệ tử chân truyền Thẩm Lạc. Khí tông Tây phong đệ tam đệ tử chân truyền, cùng với cái người không biết. Và cả hai đệ tử chân truyền khí tông Trung phong. Tám vị đệ tử chân truyền đều đã rút kiếm ra.
Bị bao vây bên trong là một người đàn ông trung niên dùng đoản kiếm. Người đàn ông trung niên đang cất tiếng cười, kiếm thế cực nhanh. Người đàn ông trung niên để râu ria, dáng người có chút gầy, chính là Vạn Lý Độc Hành Điền Trọng.
Đoản kiếm của gã như gió, kiếm thế liên tục chém. Tuy rằng Đông phong, Nam phong, Trung phong, Tây phong, tổng cộng tám đệ tử chân truyền hợp tác nhưng không làm gì được gã, còn bị Vạn Lý Độc Hành Điền Trọng buộc đến chiêu thức không ngay ngắn, thê thảm vô cùng, cực kỳ chật vật.
Điền Trọng cười nói:
- Bổn đại gia chỉ trộm phi kiếm, không ngờ những đệ tử chân truyền các ngươi tuổi không lớn mà ai cũng tinh dữ, khiến ta thất thủ.
Lần này Điền Trọng thất bại là ngoài ý muốn. Nếu chỉ là tám vị đệ tử chân truyền thì gã lấy một chọi tám chẳng chút e ngại, nhưng gã biết chỗ này còn vài vị trưởng lão. Cùng lúc đó, nơi đây là ngoại Sơn Môn Hoa Sơn tiên môn, tuy không phòng bị nghiêm ngặt lắm nhưng cách Hoa Sơn quá gần, tốt nhất nên trốn là vừa.
Điền Trọng xưa nay gan to bằng trằng, nhưng ở ngoài Sơn Môn Hoa Sơn, cách Hoa Sơn quá gần gã cũng hơi e ngại.
Lúc này Ngô trưởng lão ra tay, một kiếm đâm thẳng, nhát đâm này cực tinh diệu. Điền Trọng không chút nghĩ ngợi, khoái kiếm gạt ra, tùy tay đánh tan kiếm thế của Ngô trưởng lão, nhanh chóng phá vòng vây. Thực lực của gã đúng là trên Ngô trưởng lão, hơn nữa kinh nghiệm chiến đấu phong phú rất nhiều, khoái kiếm vừa rồi đúng lúc chém vào chỗ yếu nhất trong kiếm thế của Ngô trưởng lão.
- Bổn đại gia đi đây!
Gã chạy như bay, tuy gã không biết bay nhưng có bộ thân pháp Vạn Lý Độc Hành đặc biệt, tốc độ cực nhanh.
Ngay khi gã sắp chạy trốn thành công, đúng lúc này chỉ thấy một thanh y thiếu niên giơ kiếm đứng ở chỗ gã phải chạy qua.
Thanh y thiếu niên khóe miệng nhếch nụ cười khẽ.
Điền Trọng không thèm để ý. Gã xem ra thanh y thiếu niên này chắc chỉ là một đệ tử chân truyền mà thôi, một đệ tử chân truyền bình thường, sợ cái gì?
Vạn Lý Độc Hành Điền Trọng có được Vạn Lý Độc Hành thân pháp, vô cùng to gan, kinh nghiệm chiến đấu tràn đầy, thích trộm đủ kiểu dáng phi kiếm, từng đối mặt nhân vật luyện thể kỳ mà chạy thoát, coi như có danh tiếng rất lớn trong tán tu. Tuy nói gã là vô địch luyện khí kỳ thì không chính xác nhưng chẳng sai bao nhiêu.
Lần này Vạn Lý Độc Hành Điền Trọng đến trộm kiếm vốn chỉ là định len lén mà thôi, ai ngờ vô tình bị phát hiện dẫn tới nhiều môn nhân Hoa Sơn bao vây. Điền Trọng không sợ, đoản kiếm trong tay chém liên tục. Gã có một bộ kiếm pháp gọi là Phi Sa Tẩu Thạch kiếm pháp. Đặc điểm lớn nhất của bộ kiếm pháp này là nhanh cực kỳ, mặc kệ ngươi có kiếm ý gì, trực tiếp chém một kiếm qua, lấy tốc độ nhanh nhất chém bay đối phương.
Điền Trọng cười to nói:
- Bổn đại gia muốn đến thì đến, muốn đi thì đi, các ngươi có thể làm gì được bổn đại gia?
Mới rồi gã đã đánh tan tám vị đệ tử chân truyền Đông phong, Nam phong, Trung phong, Tây phong bao vây, lại đánh vỡ kiếm thế của Bắc phong Ngô trưởng lão. Mắt thấy một thanh y thiếu niên chắn trước mặt thì không thèm suy nghĩ chém ra nhát kiếm.
Cách gã dùng kiếm rất quái lạ, không dùng đâm mà quen dùng chặt.
Theo gã nghĩ thì thanh y thiếu niên chẳng qua là một đệ tử chân truyền bình thường mà thôi. Nay Hoa Sơn tiên môn trong ngũ phong trừ đệ tử chân truyền xếp hạng hai, ba là thực lực tàm tạm ra, đệ tử chân truyền khác ở trong mắt Điền Trọng chẳng đáng là bao. Tất nhiên đây cũng là bởi vì đệ tử chân truyền của các phong chưa trưởng thành, còn quá trẻ tuổi.
Điền Trọng chém ra một nhát kiếm.
Khoảnh khắc này Lục Nguyên rung tay lên, Dưỡng Ngô kiếm nghênh đến. Kiếm thế của đối phương cực nhanh, vậy hắn sẽ là cực chậm. Một chiêu Vân Ý Miên Miên kéo khoái kiếm của Điền Trọng vào kiếm chậm của mình. Đối phương đã nhanh thì khiến người ta chậm, đây chính là chân lý của vân hệ kiếm pháp.
Điền Trọng chém ra một nhát khoái kiếm kết quả lại bị Lục Nguyên cản lại thì rất là kinh ngạc. Nhưng lúc này gã chỉ cho rằng là ngoài ý muốn mà thôi.
Điền Trọng lập tức thi triển ra chiêu Phi Sa trong Phi Sa Tẩu Thạch kiếm pháp. Chiêu này tựa như gió to nổi lên, nếu chiêu này mà còn không đánh văng được thanh y thiếu niên thì chính là có kỳ dị. Kết quả Điền Trọng lập tức phát hiện chiêu gió to nổi lên của mình thật sự bị chặn, gã liền thấy lạ lùng.
Kiếm pháp của thanh y thiếu niên thoạt trông không tệ, Điền Trọng không dám khinh thường nữa. Phi Sa Tẩu Thạch kiếm pháp thi triển ra chiêu một chữ nhanh. Một khi thi triển ra Phi Sa Tẩu Thạch kiếm pháp thì như gió lốc rít gào, tốc độ nhất tuyệt.
Điền Trọng vốn cho rằng mình thi triển ra tuyệt kỹ Phi Sa Tẩu Thạch kiếm pháp thì đối phương chỉ có nước trốn tránh. Nhưng mà, gã lập tức phát hiện mình sai rồi.
Đối thủ không nhanh không chậm, đầu tiên là tùy ý ra vài kiếm, chỉ hướng sơ hở của gã, buộc kiếm chiêu vốn cực nhanh biến thành chậm.
Đây mới chỉ là bắt đầu, mặt sau càng lạ lùng. Điền Trọng phát hiện kiếm chiêu của đối phương hình như khá là đơn giản, nhưng trước kiếm chiêu đơn giản đó vậy mà Phi Sa Tẩu Thạch kiếm pháp vô cùng nhanh của gã bất giác bị ghìm chậm lại.
Điền Trọng có danh hiệu là Vạn Lý Độc Hành thân pháp, đó đương nhiên là nên ở thì ở, tuyệt đối không dây dưa.
Lục Nguyên vừa nghe là Vạn Lý Độc Hành Điền Trọng đến lập tức nghiêng người cầm Dưỡng Ngô kiếm.
Hắn nói:
- Ra ngoài xem thử.
Vốn lúc này mọi người hầu như đều sắp đi vào giấc ngủ. Ban ngày dù là tuyển người hay bị người tuyển đều khá mệt rồi, loại mệt mỏi này đa số là về tinh thần, kết quả nghe nói Vạn Lý Độc Hành Điền Trọng trong tán tu đến khiến cho ầm ĩ. Vạn Lý Độc Hành Điền Trọng xem như là nhân vật nổi danh, trộm các loại phi kiếm khá là nổi tiếng, còn trốn thoát khỏi tay tu tiên giả luyện thể kỳ.
Lục Nguyên tay ấn trên chôi Dưỡng Ngô kiếm, nhảy lên. Đối với loại người như Vạn Lý Độc Hành Điền Trọng hắn lười để ý, theo yêu cầu sư môn đối phó yêu ma dưới đất, hoặc là tán tu thanh danh cực kỳ xấu xa, không cần hỏi thiện ác, rút kiếm liền giết, như vậy tiện hơn nhiều.
Lục Nguyên đến bên ngoài lều tạm dựng, trông thấy vài đệ tử chân truyền khác.
Kiếm tông Đông phong đệ tam đệ tử chân truyền Liễu Minh, Liễu Diệp Nhi. Kiếm tông Nam phong đệ tứ đệ tử chân truyền Vệ Bi, đệ ngũ đệ tử chân truyền Thẩm Lạc. Khí tông Tây phong đệ tam đệ tử chân truyền, cùng với cái người không biết. Và cả hai đệ tử chân truyền khí tông Trung phong. Tám vị đệ tử chân truyền đều đã rút kiếm ra.
Bị bao vây bên trong là một người đàn ông trung niên dùng đoản kiếm. Người đàn ông trung niên đang cất tiếng cười, kiếm thế cực nhanh. Người đàn ông trung niên để râu ria, dáng người có chút gầy, chính là Vạn Lý Độc Hành Điền Trọng.
Đoản kiếm của gã như gió, kiếm thế liên tục chém. Tuy rằng Đông phong, Nam phong, Trung phong, Tây phong, tổng cộng tám đệ tử chân truyền hợp tác nhưng không làm gì được gã, còn bị Vạn Lý Độc Hành Điền Trọng buộc đến chiêu thức không ngay ngắn, thê thảm vô cùng, cực kỳ chật vật.
Điền Trọng cười nói:
- Bổn đại gia chỉ trộm phi kiếm, không ngờ những đệ tử chân truyền các ngươi tuổi không lớn mà ai cũng tinh dữ, khiến ta thất thủ.
Lần này Điền Trọng thất bại là ngoài ý muốn. Nếu chỉ là tám vị đệ tử chân truyền thì gã lấy một chọi tám chẳng chút e ngại, nhưng gã biết chỗ này còn vài vị trưởng lão. Cùng lúc đó, nơi đây là ngoại Sơn Môn Hoa Sơn tiên môn, tuy không phòng bị nghiêm ngặt lắm nhưng cách Hoa Sơn quá gần, tốt nhất nên trốn là vừa.
Điền Trọng xưa nay gan to bằng trằng, nhưng ở ngoài Sơn Môn Hoa Sơn, cách Hoa Sơn quá gần gã cũng hơi e ngại.
Lúc này Ngô trưởng lão ra tay, một kiếm đâm thẳng, nhát đâm này cực tinh diệu. Điền Trọng không chút nghĩ ngợi, khoái kiếm gạt ra, tùy tay đánh tan kiếm thế của Ngô trưởng lão, nhanh chóng phá vòng vây. Thực lực của gã đúng là trên Ngô trưởng lão, hơn nữa kinh nghiệm chiến đấu phong phú rất nhiều, khoái kiếm vừa rồi đúng lúc chém vào chỗ yếu nhất trong kiếm thế của Ngô trưởng lão.
- Bổn đại gia đi đây!
Gã chạy như bay, tuy gã không biết bay nhưng có bộ thân pháp Vạn Lý Độc Hành đặc biệt, tốc độ cực nhanh.
Ngay khi gã sắp chạy trốn thành công, đúng lúc này chỉ thấy một thanh y thiếu niên giơ kiếm đứng ở chỗ gã phải chạy qua.
Thanh y thiếu niên khóe miệng nhếch nụ cười khẽ.
Điền Trọng không thèm để ý. Gã xem ra thanh y thiếu niên này chắc chỉ là một đệ tử chân truyền mà thôi, một đệ tử chân truyền bình thường, sợ cái gì?
Vạn Lý Độc Hành Điền Trọng có được Vạn Lý Độc Hành thân pháp, vô cùng to gan, kinh nghiệm chiến đấu tràn đầy, thích trộm đủ kiểu dáng phi kiếm, từng đối mặt nhân vật luyện thể kỳ mà chạy thoát, coi như có danh tiếng rất lớn trong tán tu. Tuy nói gã là vô địch luyện khí kỳ thì không chính xác nhưng chẳng sai bao nhiêu.
Lần này Vạn Lý Độc Hành Điền Trọng đến trộm kiếm vốn chỉ là định len lén mà thôi, ai ngờ vô tình bị phát hiện dẫn tới nhiều môn nhân Hoa Sơn bao vây. Điền Trọng không sợ, đoản kiếm trong tay chém liên tục. Gã có một bộ kiếm pháp gọi là Phi Sa Tẩu Thạch kiếm pháp. Đặc điểm lớn nhất của bộ kiếm pháp này là nhanh cực kỳ, mặc kệ ngươi có kiếm ý gì, trực tiếp chém một kiếm qua, lấy tốc độ nhanh nhất chém bay đối phương.
Điền Trọng cười to nói:
- Bổn đại gia muốn đến thì đến, muốn đi thì đi, các ngươi có thể làm gì được bổn đại gia?
Mới rồi gã đã đánh tan tám vị đệ tử chân truyền Đông phong, Nam phong, Trung phong, Tây phong bao vây, lại đánh vỡ kiếm thế của Bắc phong Ngô trưởng lão. Mắt thấy một thanh y thiếu niên chắn trước mặt thì không thèm suy nghĩ chém ra nhát kiếm.
Cách gã dùng kiếm rất quái lạ, không dùng đâm mà quen dùng chặt.
Theo gã nghĩ thì thanh y thiếu niên chẳng qua là một đệ tử chân truyền bình thường mà thôi. Nay Hoa Sơn tiên môn trong ngũ phong trừ đệ tử chân truyền xếp hạng hai, ba là thực lực tàm tạm ra, đệ tử chân truyền khác ở trong mắt Điền Trọng chẳng đáng là bao. Tất nhiên đây cũng là bởi vì đệ tử chân truyền của các phong chưa trưởng thành, còn quá trẻ tuổi.
Điền Trọng chém ra một nhát kiếm.
Khoảnh khắc này Lục Nguyên rung tay lên, Dưỡng Ngô kiếm nghênh đến. Kiếm thế của đối phương cực nhanh, vậy hắn sẽ là cực chậm. Một chiêu Vân Ý Miên Miên kéo khoái kiếm của Điền Trọng vào kiếm chậm của mình. Đối phương đã nhanh thì khiến người ta chậm, đây chính là chân lý của vân hệ kiếm pháp.
Điền Trọng chém ra một nhát khoái kiếm kết quả lại bị Lục Nguyên cản lại thì rất là kinh ngạc. Nhưng lúc này gã chỉ cho rằng là ngoài ý muốn mà thôi.
Điền Trọng lập tức thi triển ra chiêu Phi Sa trong Phi Sa Tẩu Thạch kiếm pháp. Chiêu này tựa như gió to nổi lên, nếu chiêu này mà còn không đánh văng được thanh y thiếu niên thì chính là có kỳ dị. Kết quả Điền Trọng lập tức phát hiện chiêu gió to nổi lên của mình thật sự bị chặn, gã liền thấy lạ lùng.
Kiếm pháp của thanh y thiếu niên thoạt trông không tệ, Điền Trọng không dám khinh thường nữa. Phi Sa Tẩu Thạch kiếm pháp thi triển ra chiêu một chữ nhanh. Một khi thi triển ra Phi Sa Tẩu Thạch kiếm pháp thì như gió lốc rít gào, tốc độ nhất tuyệt.
Điền Trọng vốn cho rằng mình thi triển ra tuyệt kỹ Phi Sa Tẩu Thạch kiếm pháp thì đối phương chỉ có nước trốn tránh. Nhưng mà, gã lập tức phát hiện mình sai rồi.
Đối thủ không nhanh không chậm, đầu tiên là tùy ý ra vài kiếm, chỉ hướng sơ hở của gã, buộc kiếm chiêu vốn cực nhanh biến thành chậm.
Đây mới chỉ là bắt đầu, mặt sau càng lạ lùng. Điền Trọng phát hiện kiếm chiêu của đối phương hình như khá là đơn giản, nhưng trước kiếm chiêu đơn giản đó vậy mà Phi Sa Tẩu Thạch kiếm pháp vô cùng nhanh của gã bất giác bị ghìm chậm lại.
Điền Trọng có danh hiệu là Vạn Lý Độc Hành thân pháp, đó đương nhiên là nên ở thì ở, tuyệt đối không dây dưa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.