Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 45: Vân tụ kiếm pháp(thượng)

Mạt Lăng Mạc Tuyết

08/05/2013

Làm đệ tử chân truyền hiển nhiên không chỉ cần tăng thực lực của mình mà còn các mặt khác. Đệ tử chân truyền đều là rường cột tương lai cho Bắc phong, sau này phải một mình đảm đương một phía, cần học hỏi rất nhiều thứ, ví dụ như chỉ đạo đệ tử. Gần đây Lục Nguyên bị phái làm một nhiệm vụ, là chỉ đạo kiếm thuật cho đệ tử bình thường.

Chỉ đạo kiếm thuật, rất nhiều đệ tử chân truyền thích nhiệm vụ này.

Đệ tử bình thường bình thường rất nhiều người không có sư phụ chỉ học theo mọi người, số ít có sư phụ thì cũng là cửu đại trưởng lão, nhưng cửu đại trưởng lão không phải ai cũng là tinh anh, có một số lăn lộn qua ngày, bản thân kiếm thuật không được tốt lắm, càng đừng nói đến dạy đệ tử.

Giống như Tư Đồ Tả, Tư Đồ Hữu là đệ tử bình thường mà có sư phụ kiếm tiên cỡ như Tư Mã Trường Bạch thì không nhiều bao nhiêu, là số ít trong cực ít.

Kết quả là trình độ của đệ tử bình thường thành vấn đề.

Chẳng qua giống như Bắc phong lục kiếm tiên đều là sức lực có hạn, hơn nữa nhận giáo dục tinh anh, mọi người tự mình tăng thực lực, cầu trường sinh còn ngại không đủ thời gian, rảnh đâu đặt thời gian vào đệ tử bình thường. Những đệ tử bình thường vốn chỉ là ngôi sao làm nền cho vầng trăng mà thôi, là đốm sao le lói không chút bắt mắt.

Kết quả là khiến các đệ tử chân truyền đi chỉ đạo kiếm thuật.

Làm loại chỉ đạo kiếm thuật thế này có thể rèn luyện năng lực chỉ điểm của các đệ tử chân truyền. Dù sao có rất nhiều người nhìn ra đượ khuyết điểm nhưng không thể nói cụ thể được. Thông qua chỉ đạo kiếm thuật thì có thể tăng cường điều này. Cùng lúc đó còn rèn luyện ánh mắt các đệ tử chân truyền, dù sao mỗi đệ tử bình thường có khuyết điểm kiếm thuật khác nhau. Cứ thế thì ánh mắt đệ tử chân truyền phải tốt, phải nhanh chóng tìm ra khuyết điểm đệ tử bình thường rồi sửa đổi.

Đây không phải việc dễ làm.

Nhưng thập đại đệ tử chân truyền trừ Lục Nguyên ra, chín vị khác cơ bản đều rất có hứng thú với việc này. Trong lúc chỉ dẫn kiếm thuật thì rèn luyện ánh mắt của mình, rèn luyện ngôn ngữ, năng lực biểu đạt, mấy thứ này chỉ là bình thường, quan trọng nhất là có thể lôi kéo lòng người.

Bố cục của Bắc phong là như vầy, trưởng lão đỉnh cấp như Bắc phong lục kiếm tiên, bên cạnh họ đều có một ít trưởng lão ủng hộ.

Hiện tại đời đệ thập này mọi người đều muốn lôi kéo chút đệ tử bình thường, mượn sức lòng người thêm.

Lôi kéo lòng người mới có lợi cho mình trong tương lai.

Trừ Lục Nguyên.

Cho đến nay Lục Nguyên luôn lười làm chuyện này, bình thường uống rượu, ăn thịt, ngủ, ngày qua thoải mái. Không có việc gì đi dạy người khác kiếm thuật làm chi, hơn nữa hắn không có ý nghĩ kéo bè kết phái, kết quả lúc này lại bị phái đi chỉ đạo kiếm thuật.

Chẳng phải là kiếm thuật của hắn tốt chút, vượt xa mấy đệ thập đại đệ tử chân truyền khác sao? Làm gì rảnh quá kéo hắn tới chỉ đạo kiếm thuật làm chi?



Thật là vớ vẩn.

Dù hắn oán thầm nhưng nói thật, bên trên đã truyền xuống thì chỉ có nước thành thật đi chỉ đạo kiếm thuật.

Bình nguyên Bắc phong.

Bình nguyên Bắc phong là nơi rộng rãi trống trải hiếm có của Bắc phong, vùng đất cực kỳ rộng, sợ rằng tới mấy chục dặm, ở giữa sườn núi Bắc phong. Đệ tử bình thường không có sư phụ chỉ đạo, hoặc là trình độ sư phụ không được tốt lắm bình thường sẽ luyện kiếm tại đây. Đối với đệ tử bình thường mà nói, Bắc phong có khóa sáng và khóa chiều. Khóa sáng là ở trong ánh rạng đông luyện kiếm, khóa chiều là ở ánh chiều tà luyện kiếm. Đương nhiên ngày mưa thì ngoại lệ, ngày mưa không có khóa sáng hay chiều.

Lúc này Lục Nguyên đã đến bình nguyên Bắc phong.

Nhiều người thật.

Bình thường chỉ thấy thập đại đệ tử chân truyền, lần này thấy không ít người. Đệ tử bình thường đời này của Bắc phong sợ rằng tới gần ngàn người. Nhiều người như vậy tập trung tại bình nguyên Bắc phong, dù chỗ này có rộng lớn bây giờ cũng hơi chật chội.

Trên bình nguyên Bắc phong có một khối đá xanh, chỉ đạo kiếm thuật chính là trên tảng đá này, có thể khiến đệ tử bình thường bốn phương tám hướng trông thấy rõ.

Bây giờ bình minh đang lên.

Một vị cửu đại trưởng lão dẫn Lục Nguyên leo lên tảng đá. Vị cửu đại trưởng lão này không dám lên mặt ta đây là cửu đại trưởng lão. Gã chỉ là cửu đại trưởng lão bình thường, địa vị trong Bắc phong kỳ thực gần bằng đệ tử chân truyền, nhưng kỳ thực là không bằng đệ tử chân truyền. Họ chỉ là trưởng lão bình thường không có quyền thế, đệ tử chân truyền tương lai sẽ càng lên cao hơn, sẽ trở thành như Bắc phong lục kiếm tiên hiện nay. Đối với đệ tử chân truyền, các cửu đại trưởng lão bình thường tự động thấp đi một bậc, càng đừng nói bây giờ Lục Nguyên nổi bật trong đệ tử chân truyền, không dám đắc tội, khúm núm nịnh nọt nhiều.

Cửu đại trưởng lão kia nói:

- Lục sư điệt, mời.

- Sư thúc khách sáo.

Lục Nguyên tùy tiện đáp một câu, đã đứng trên đá xanh.

Cửu đại trưởng lão đi theo lên, quát to:



- Yên lặng chút, yên lặng chút! Lần này chỉ đạo kiếm thuật cho các ngươi chính là Lục Nguyên sư điệt, cũng là lục sư huynh của các ngươi!

Kỳ thực đệ tử bình thường tại Bắc phong cũng có xếp hạng, chẳng qua đều là hạng từ mấy chục đến mấy trăm, thậm chí là trên ngàn, ai mà rảnh nhớ. Còn đệ tử chân truyền xếp mười hạng đầu thì ai đều nhớ kỹ.

Nghe nói là lục sư huynh Lục Nguyên, các đệ tử bên dưới lập tức lặng đi. Nếu như là lục sư huynh trước kia thì bọn họ không thèm để ý. Lục sư huynh trước kia chẳng qua là đại danh từ, hơn nữa vì tuổi thọ sư phụ hắn, Lý Nguyên Bạch sư bá sắp hết, có khả năng hắn tùy thời rơi xuống đệ tử bình thường.

Nhưng bây giờ lục sư huynh rất nổi bật, không khả năng bị rớt xuống đệ tử bình thường, cộng thêm thực lực mạnh mẽ, nghe nói gần đây còn lấy một địch nhiều người, đánh bại mấy đệ tử chân truyền.

Nổi bật đến nước này thì có thể nói là trội một phương.

Lục Nguyên lên đài, nhìn mặt dưới biến yên tĩnh, gật đầu. Nếu đã đến làm chỉ đạo kiếm thuật vậy hãy làm tốt một lần đi.

Hắn nói:

- Đúng rồi, lần khóa sáng này nói về kiếm pháp gì?

Hắn vừa nói vậy lập tức khiến cửu đại trưởng lão đứng cạnh yên lặng, lau mồ hôi trán. Bình thường đệ tử chân truyền đến chỉ đạo kiếm thuật đều chuẩn bị xong chương trình, đâu như Lục Nguyên lên đài mới hỏi hôm nay nói kiếm pháp gì?

Cửu đại trưởng lão lập tức đáp:

- Hôm nay giảng Vân Tụ kiếm pháp.

- Vân Tụ kiếm pháp hả? Lấy đến coi thử.

Lục Nguyên chưa từng luyện bộ kiếm pháp kia, đệ tử bình thường luyện kiếm pháp kém xa đệ tử chân truyền luyện. Cửu đại trưởng lão lần thứ hai câm nín, qua một lúc mới đưa ra Vân Tụ kiếm pháp. Các đệ tử bình thường bên dưới cũng ngậm miệng, vị này tài thật, chân chính lên đài mới xem lần này giảng là kiếm pháp gì.

Loại tài đến trình độ này khiến người không thể không khâm phục.

Tiếp theo, hắn giảng được kiếm pháp không? Thật khiến nhiều người nghi ngờ.

Nhưng những đệ tử bình thường nghi ngờ Lục Nguyên rất nhanh câm miệng, bởi vì hắn lập tức giảng dạy kiếm pháp, vội vàng lật một lần rồi dạy nguyên bộ kiếm pháp, còn dạy khá trôi chảy, so với những người khác giảng tốt hơn nhiều, không phải lung tung xà ngầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hoa Sơn Tiên Môn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook