Chương 556: Viên Bất Phàm(hạ)
Mạt Lăng Mạc Tuyết
08/05/2013
Tàng thư các này rõ ràng là mới chỉ xây cách đây không lâu.
Ở trên đỉnh tàng thư các có viết mấy chữ:
- Việt Lộc sơn tàng thư các.
Sáu chữ này khá to, Viên Bất Phàm giới thiệu:
- Bảy quốc gia rất nhiều tiên môn các tiên môn cỡ lớn cỡ nhỏ trung đằng... kỳ thật đều có rất nhiều môn kiếm kỹ không bí mật lần này bọn họ liên hợp lại đem các quyển sách tập trung nơi này, các ngươi đến dây tùy ý quan sát, tuy nhiên các bí kỹ tuyệt kỹ này không được đem ra bên ngoài.
Tuy nhiên bảy quốc gia diện tích thật sự là quá lớn.
Diện tích lớn như vậy nhiều tu tiên giả sẽ không ít các công pháp.
Mà những công pháp đã thu thập tới nơi này cho các ngươi tùy ý sử dụng.
Tông sư bản thân cũng là Đại Đạo Cảnh, không có khả năng dạy bảo cho đám thượng nhân quá nhiều, mà trên thực tế là muốn đem những người này ngưng tụ lại, mục đích để cho những thiên tài gặp nhau, dưới áp lực cạnh tranh mà phát triển, đương nhiên tài nguyên cũng chuẩn bị rất nhiều.
Nói chuyện một hồi Viên Bất Phàm đem mọi người đi tới chính giữa Tàng thư các.
Sau khi tiến vào trong tàng thư các có mấy cánh cửa nhỏ, trong đó có mấy cái đồ hình và tâm pháp kiếm đạo.
- Đây là Hóa Tà Kiếm Pháp Tàn thiên.
Hóa Tà kiếm pháp là một bộ công pháp tương đối đáng sợ là kiếm pháp trấn thế, lưu lại Tàn thiên khiến cho người ta kinh dị.
- Nam Cung Bát Kiếm Tàn thiên.
Nam Cung Bát Kiếm cũng là một công pháp trấn thế, thanh danh so với Hóa Tà Kiếm pháp còn ở trên, tuy là Tàn Thiên nhưng cũng không bình thường, tuy nhiên người hô lên đã chậm một bước, Mộ Dung Hoàng Phục đã giành lấy trong tay. Đương nhiên công pháp này tối đa chỉ có thể mượn được mười ngày mà thôi sau mười ngày là phải trả hơn nữa trong vòng một năm không được phép mượn lại, đây là quy củ của tàng thư đảm bảo cho ai cũng được đọc.
Kiếm pháp cấp trấn thế dù sao cũng cực nhỏ, chỉ có ba quyển kiếm pháp Tàn thiên mà thôi.
Những người xung quanh tranh nhau cướp đoạt.
Mà trong đó bình tĩnh nhất là Lục Nguyên.
Lục Nguyên không vội mà tranh đoạt kiếm pháp trấn thế gì, kiếm pháp là kiếm pháp lợi hại hay không là tại người, hơn nữa Lục Nguyên cũng minh bạch, hiện tại mình cần phải sớm luyện thành Luân Hồi, trở thành Kiếm Hoàng.
Mà các bộ kiếm pháp trấn thế kia kỳ thực cũng không có bao nhiêu tác dụng.
Đương nhiên lúc này có thể đi vào trong Tàng thư các có tác dụng cực lớn với Lục Nguyên, Lục Nguyên thầm nghĩ, kiếm pháp ở đây có tới cả trăm môn, cho dù một số thứ chưa hẳn là mạnh nhưng mình muốn xuyên thấu qua kiếm hiểu được kiếm ý thì cần phải nghiên cứu.
Kiếm vương tôn sư Lục Nguyên đã sớm siêu thoát khỏi kiếm pháp bản thân.
Mà những người khác kể cả Mộ Dung Hoàng Phục so kiếm pháp với Lục Nguyên cũng thua kém nhiều, Mộ Dung Hoàng Phục mới chỉ đạt tới cảnh giới Kiếm Hầu mà thôi.
Lục Nguyên tùy tiện cầm một bản kiếm pháp có tên là Sơn trọng Kiếm pháp sau đó trở về.
Những ngày hôm nay Lục Nguyên đắm chìm ở trong Tàng thư các, mở to mắt xem đủ loại kiếm pháp hiện tại Lục Nguyên bắt đầu rơi vào trạng thái si mê, thậm chí bỏ lỡ cả thời gian ở Ngộ Đạo Bảo các, không có cách nào, Lục Nguyên đã rơi vào trạng thái si mê tất cả đã quên.
Cũng may hắn xếp thứ 181 bỏ lỡ cũng chỉ có nửa canh giờ mà thôi cũng không có gì đáng tiếc.
Lục Nguyên cảm thấy mình bắt đầu tăng lên không ít về việc lý giải các loại kiếm ý, không chỉ mốt loại kiếm ý tăng lên mà rất nhiều loại, tuy không lĩnh ngộ rất nhiều kiếm ý nhưng hắn lại hiểu rõ hơn rất nhiều.
Một tháng Lục Nguyên một mực ngâm mình trong tàng thư các.
Mà cuối tháng xếp hạng lại xuất hiện.
Xếp thứ nhất vẫn là Mộ Dung Hoàng Phục, xếp thứ hai vẫn là Chung Hạ Minh, thứ ba vẫn là Mộ Dung Thất.
Xếp thứ mười lăm là Việt Nữ Tiểu Thanh, nàng đã thăng tiến lên vài bậc.
Xếp thứ ba mươi hai là Nguyên Dương thượng nhân tuy có tiến bộ nhưng không lớn.
Xếp thứ một trăm hai mươi là Thiết Mộc Nhĩ, tiến bộ khá lớn.
Xếp thứ hai trăm là Lục Nguyên.
Đúng thế Lục Nguyên xếp thứ hai trăm, trong một tháng này hắn không có bất kỳ tiến hành khiêu chiến với ai, cũng không một lần vào trong Kiếm đạo thất, Pháp đạo thất, dĩ nhiên là bị mười chín vị phía sau vượt qua xếp thứ hai trăm.
Lục Nguyên còn không biết chuyện này hắn vẫn rơi vào trong trạng thái si mê.
Hơn nữa Lục Nguyên cũng không để ý, hiện tại học Luân Hồi là điều mấu chốt há có thể bỏ qua?
Nhiều kiếm pháp như vậy diễn giải kiếm ý trong kiếm.
Nếu như không phải bảy quốc tập huấn ở đây thì làm sao có nhiều kiếm pháp cho hắn xem như vậy được, ở Hoa Sơn mình tìm được mười bộ kiếm pháp đã là không tệ rồi.
Trời ban duyên há có thể bỏ qua?
Gió nhẹ thổi qua Việt Lộc Sơn.
Mưa bay lất phất.
Tàng thư các mới dựng không lâu, trong mưa gió có chút lắc lư. Đèn trong cơn gió thổi lung lay.
Một góc tàng thư các, Lục Nguyên khép sách lại.
Bây giờ liên quan ba hệ kiếm ý, kim hệ kiếm ý mình đã hiểu được sáu loại kim kiếm ý, khoái kiếm ý, chậm kiếm ý, thu kiếm ý, ưu kiếm ý, túc kiếm ý.
Mộc hệ kiếm ý thì mình hiểu hai loại mộc kiếm ý, phong kiếm ý .
Thổ hệ kiếm ý mình hiểu thổ kiếm ý, thạch kiếm ý, thủ kiếm ý, và mới lĩnh ngộ không lâu sơn kiếm ý, bốn loại.
Mấy thứ khác giờ tạm thời không quan tâm, hỏa kiếm ý, thủy kiếm ý, tổng cộng lĩnh ngộ mười sáu loại. Tức là nói bây giờ mình biết hai mươi tám loại kiếm ý, con số không tệ lắm.
Sách mới vừa đóng lại là bộ 'Hóa Nê Linh Lạc ba trăm sáu mươi mốt kiếm', mượn bộ kiếm pháp kia mình đại khái mô phỏng ra nê kiếm ý. Tuy chỉ mới suy đoán nhưng lờ mờ mò ra bộ dạng nê kiếm ý rồi, khoảng thời gian này mệt óc thật.
Lục Nguyên thở ra một hơi.
Gần đây việc mình phải làm thật là việc lớn chấn động trời đất...muốn một hơi lĩnh ngộ hơn mười loại kiếm ý.
Đó là loại khó khăn cỡ nào không cần nói.
Nhưng hiếm có cơ hội nhìn mấy trăm kiếm pháp, không thể bỏ qua.
Kỳ thực nếu ở trạng thái bình thường thì Lục Nguyên sớm mệt đến không nghĩ gì được nữa, nhưng vào trạng thái say mê thì hắn sẽ không thấy mệt gì cả. Hắn xem xong quyển sách 'Hóa Nê Linh Lạc ba trăm sáu mươi mốt kiếm', từ trong giá sách lấy ra quyển khác, 'Ngũ Nguyệt Thảo Trường Oanh Phi kiếm pháp', đây cũng là bộ kiếm pháp khá quái dị.
Lục Nguyên lật quyển sách, cẩn thận nhìn, muốn mô phỏng kiếm ý trong đó.
Lục Nguyên yên lặng nhìn. Gió thổi đèn, sáp nhỏ giọt, kêu bóc một tiếng.
Trong tàng thư các khá là yên tĩnh.
Nhưng lúc này tàng thư các bị đẩy ra, có mấy thượng nhân đại đạo cảnh tiến đến tập huấn, họ bắt đầu tìm kiếm pháp cực kỳ cường đại. Đám người này lúc tìm kiếm pháp có nhìn cái tên kiếm pháp trong tay Lục Nguyên.
Trong đó một người nói:
- Ngũ Nguyệt Thảo Trường Oanh Phi kiếm pháp? Đó là kiếm pháp gì vậy?
- Lúc trước ta có lật xem, mộc hệ kiếm pháp, xem như hàng hai thôi, không có gì lạ.
- Hàng hai vậy vị này lấy làm cái gì?
- Các ngươi không biết hả? vị này chính là tuyệt thế thiên tài, xếp hạng thứ hai trăm, Lục Nguyên. Ta quan sát hắn vài lần, mỗi lần đều tại đây nhìn một số kiếm pháp hạng hai.
Ở trên đỉnh tàng thư các có viết mấy chữ:
- Việt Lộc sơn tàng thư các.
Sáu chữ này khá to, Viên Bất Phàm giới thiệu:
- Bảy quốc gia rất nhiều tiên môn các tiên môn cỡ lớn cỡ nhỏ trung đằng... kỳ thật đều có rất nhiều môn kiếm kỹ không bí mật lần này bọn họ liên hợp lại đem các quyển sách tập trung nơi này, các ngươi đến dây tùy ý quan sát, tuy nhiên các bí kỹ tuyệt kỹ này không được đem ra bên ngoài.
Tuy nhiên bảy quốc gia diện tích thật sự là quá lớn.
Diện tích lớn như vậy nhiều tu tiên giả sẽ không ít các công pháp.
Mà những công pháp đã thu thập tới nơi này cho các ngươi tùy ý sử dụng.
Tông sư bản thân cũng là Đại Đạo Cảnh, không có khả năng dạy bảo cho đám thượng nhân quá nhiều, mà trên thực tế là muốn đem những người này ngưng tụ lại, mục đích để cho những thiên tài gặp nhau, dưới áp lực cạnh tranh mà phát triển, đương nhiên tài nguyên cũng chuẩn bị rất nhiều.
Nói chuyện một hồi Viên Bất Phàm đem mọi người đi tới chính giữa Tàng thư các.
Sau khi tiến vào trong tàng thư các có mấy cánh cửa nhỏ, trong đó có mấy cái đồ hình và tâm pháp kiếm đạo.
- Đây là Hóa Tà Kiếm Pháp Tàn thiên.
Hóa Tà kiếm pháp là một bộ công pháp tương đối đáng sợ là kiếm pháp trấn thế, lưu lại Tàn thiên khiến cho người ta kinh dị.
- Nam Cung Bát Kiếm Tàn thiên.
Nam Cung Bát Kiếm cũng là một công pháp trấn thế, thanh danh so với Hóa Tà Kiếm pháp còn ở trên, tuy là Tàn Thiên nhưng cũng không bình thường, tuy nhiên người hô lên đã chậm một bước, Mộ Dung Hoàng Phục đã giành lấy trong tay. Đương nhiên công pháp này tối đa chỉ có thể mượn được mười ngày mà thôi sau mười ngày là phải trả hơn nữa trong vòng một năm không được phép mượn lại, đây là quy củ của tàng thư đảm bảo cho ai cũng được đọc.
Kiếm pháp cấp trấn thế dù sao cũng cực nhỏ, chỉ có ba quyển kiếm pháp Tàn thiên mà thôi.
Những người xung quanh tranh nhau cướp đoạt.
Mà trong đó bình tĩnh nhất là Lục Nguyên.
Lục Nguyên không vội mà tranh đoạt kiếm pháp trấn thế gì, kiếm pháp là kiếm pháp lợi hại hay không là tại người, hơn nữa Lục Nguyên cũng minh bạch, hiện tại mình cần phải sớm luyện thành Luân Hồi, trở thành Kiếm Hoàng.
Mà các bộ kiếm pháp trấn thế kia kỳ thực cũng không có bao nhiêu tác dụng.
Đương nhiên lúc này có thể đi vào trong Tàng thư các có tác dụng cực lớn với Lục Nguyên, Lục Nguyên thầm nghĩ, kiếm pháp ở đây có tới cả trăm môn, cho dù một số thứ chưa hẳn là mạnh nhưng mình muốn xuyên thấu qua kiếm hiểu được kiếm ý thì cần phải nghiên cứu.
Kiếm vương tôn sư Lục Nguyên đã sớm siêu thoát khỏi kiếm pháp bản thân.
Mà những người khác kể cả Mộ Dung Hoàng Phục so kiếm pháp với Lục Nguyên cũng thua kém nhiều, Mộ Dung Hoàng Phục mới chỉ đạt tới cảnh giới Kiếm Hầu mà thôi.
Lục Nguyên tùy tiện cầm một bản kiếm pháp có tên là Sơn trọng Kiếm pháp sau đó trở về.
Những ngày hôm nay Lục Nguyên đắm chìm ở trong Tàng thư các, mở to mắt xem đủ loại kiếm pháp hiện tại Lục Nguyên bắt đầu rơi vào trạng thái si mê, thậm chí bỏ lỡ cả thời gian ở Ngộ Đạo Bảo các, không có cách nào, Lục Nguyên đã rơi vào trạng thái si mê tất cả đã quên.
Cũng may hắn xếp thứ 181 bỏ lỡ cũng chỉ có nửa canh giờ mà thôi cũng không có gì đáng tiếc.
Lục Nguyên cảm thấy mình bắt đầu tăng lên không ít về việc lý giải các loại kiếm ý, không chỉ mốt loại kiếm ý tăng lên mà rất nhiều loại, tuy không lĩnh ngộ rất nhiều kiếm ý nhưng hắn lại hiểu rõ hơn rất nhiều.
Một tháng Lục Nguyên một mực ngâm mình trong tàng thư các.
Mà cuối tháng xếp hạng lại xuất hiện.
Xếp thứ nhất vẫn là Mộ Dung Hoàng Phục, xếp thứ hai vẫn là Chung Hạ Minh, thứ ba vẫn là Mộ Dung Thất.
Xếp thứ mười lăm là Việt Nữ Tiểu Thanh, nàng đã thăng tiến lên vài bậc.
Xếp thứ ba mươi hai là Nguyên Dương thượng nhân tuy có tiến bộ nhưng không lớn.
Xếp thứ một trăm hai mươi là Thiết Mộc Nhĩ, tiến bộ khá lớn.
Xếp thứ hai trăm là Lục Nguyên.
Đúng thế Lục Nguyên xếp thứ hai trăm, trong một tháng này hắn không có bất kỳ tiến hành khiêu chiến với ai, cũng không một lần vào trong Kiếm đạo thất, Pháp đạo thất, dĩ nhiên là bị mười chín vị phía sau vượt qua xếp thứ hai trăm.
Lục Nguyên còn không biết chuyện này hắn vẫn rơi vào trong trạng thái si mê.
Hơn nữa Lục Nguyên cũng không để ý, hiện tại học Luân Hồi là điều mấu chốt há có thể bỏ qua?
Nhiều kiếm pháp như vậy diễn giải kiếm ý trong kiếm.
Nếu như không phải bảy quốc tập huấn ở đây thì làm sao có nhiều kiếm pháp cho hắn xem như vậy được, ở Hoa Sơn mình tìm được mười bộ kiếm pháp đã là không tệ rồi.
Trời ban duyên há có thể bỏ qua?
Gió nhẹ thổi qua Việt Lộc Sơn.
Mưa bay lất phất.
Tàng thư các mới dựng không lâu, trong mưa gió có chút lắc lư. Đèn trong cơn gió thổi lung lay.
Một góc tàng thư các, Lục Nguyên khép sách lại.
Bây giờ liên quan ba hệ kiếm ý, kim hệ kiếm ý mình đã hiểu được sáu loại kim kiếm ý, khoái kiếm ý, chậm kiếm ý, thu kiếm ý, ưu kiếm ý, túc kiếm ý.
Mộc hệ kiếm ý thì mình hiểu hai loại mộc kiếm ý, phong kiếm ý .
Thổ hệ kiếm ý mình hiểu thổ kiếm ý, thạch kiếm ý, thủ kiếm ý, và mới lĩnh ngộ không lâu sơn kiếm ý, bốn loại.
Mấy thứ khác giờ tạm thời không quan tâm, hỏa kiếm ý, thủy kiếm ý, tổng cộng lĩnh ngộ mười sáu loại. Tức là nói bây giờ mình biết hai mươi tám loại kiếm ý, con số không tệ lắm.
Sách mới vừa đóng lại là bộ 'Hóa Nê Linh Lạc ba trăm sáu mươi mốt kiếm', mượn bộ kiếm pháp kia mình đại khái mô phỏng ra nê kiếm ý. Tuy chỉ mới suy đoán nhưng lờ mờ mò ra bộ dạng nê kiếm ý rồi, khoảng thời gian này mệt óc thật.
Lục Nguyên thở ra một hơi.
Gần đây việc mình phải làm thật là việc lớn chấn động trời đất...muốn một hơi lĩnh ngộ hơn mười loại kiếm ý.
Đó là loại khó khăn cỡ nào không cần nói.
Nhưng hiếm có cơ hội nhìn mấy trăm kiếm pháp, không thể bỏ qua.
Kỳ thực nếu ở trạng thái bình thường thì Lục Nguyên sớm mệt đến không nghĩ gì được nữa, nhưng vào trạng thái say mê thì hắn sẽ không thấy mệt gì cả. Hắn xem xong quyển sách 'Hóa Nê Linh Lạc ba trăm sáu mươi mốt kiếm', từ trong giá sách lấy ra quyển khác, 'Ngũ Nguyệt Thảo Trường Oanh Phi kiếm pháp', đây cũng là bộ kiếm pháp khá quái dị.
Lục Nguyên lật quyển sách, cẩn thận nhìn, muốn mô phỏng kiếm ý trong đó.
Lục Nguyên yên lặng nhìn. Gió thổi đèn, sáp nhỏ giọt, kêu bóc một tiếng.
Trong tàng thư các khá là yên tĩnh.
Nhưng lúc này tàng thư các bị đẩy ra, có mấy thượng nhân đại đạo cảnh tiến đến tập huấn, họ bắt đầu tìm kiếm pháp cực kỳ cường đại. Đám người này lúc tìm kiếm pháp có nhìn cái tên kiếm pháp trong tay Lục Nguyên.
Trong đó một người nói:
- Ngũ Nguyệt Thảo Trường Oanh Phi kiếm pháp? Đó là kiếm pháp gì vậy?
- Lúc trước ta có lật xem, mộc hệ kiếm pháp, xem như hàng hai thôi, không có gì lạ.
- Hàng hai vậy vị này lấy làm cái gì?
- Các ngươi không biết hả? vị này chính là tuyệt thế thiên tài, xếp hạng thứ hai trăm, Lục Nguyên. Ta quan sát hắn vài lần, mỗi lần đều tại đây nhìn một số kiếm pháp hạng hai.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.