Chương 554: Việt Lộc Sơn(hạ)
Mạt Lăng Mạc Tuyết
08/05/2013
Đại Đạo Cảnh tầng thứ năm.
Hay cho Mộ Dung quốc một tuyệt thế thiên tài.
Lục Nguyên cũng là tuyệt thế thiên tài nhưng Lục Nguyên có một chỗ thiếu hụt đó là tuổi còn quá nhỏ, khiến cho tích lũy chưa đủ, mà Mộ Dung Hoàng Phục đã đạt tới Đại Đạo Cảnh tầng thứ năm.
Mộ Dung Hoàng Phục tiến vào trong Việt Lộc Sơn xong thì hai mươi người của Việt quốc cũng tiến tới, Lục Nguyên lập tức bị hấp dẫn, trong hai mươi người này có một nữ tu vô cùng thanh tú, tựa hồ hấp thu linh khí trong thiên địa, nàng mặc một đạo bào màu trắng, khuôn mặt chỉ có thể dùng hai chữ để hình dung: Thanh thuần.
Người này chính là...
Nguyên Dương thượng nhân tìm tư liệu:
- Đây là hai mươi người của Việt quốc, nữ tử kia không biết tên họ thế nào nhưng nghe nói đã luyện thành Việt Nữ thần kiếm do Thanh y nữ tử lưu lại cho nên tự xưng là Việt Nữ Thanh, thực lực rất cao, hiện tại có tu vi Đại Đạo Cảnh tầng thứ tư, có thể nói là một thiên tài rất cao minh.
Lục Nguyên gật nhẹ đầu, ở đằng sau bỗng nhiên truyền tới thanh âm:
- Hóa ra là Tấn quốc Lục Nguyên.
Ở cách đó không xa có hai mươi nhân vật tu vi Đại Đạo Cảnh tiến tới ở chính giữa là một vị hòa thượng mặt vuông tai lớn.
- Lục Nguyên năm đó ta bại trong tay của ngươi, lần tập huấn này ngươi phải thua trong tay ta.
Đúng là chuyển thế linh đồng Thiết Mộc Nhĩ.
Chuyển thế linh đồng không hổ danh là chuyển thế linh đồng, hắn đột phá không gặp nhiều chướng ngại dù sao hắn cũng là nhân vật cấp tông sư chuyển thế, thu hồi trí nhớ của kiếp trước, hiện tại đã đạt tới pháp lực Đại Đạo Cảnh tầng thứ ba, pháp lực còn tinh khiết hơn cả Lục Nguyên.
Thiết Mộc Nhĩ gọi như vậy ai ở bên cạnh đều nhìn qua.
Lục Nguyên được công nhân là một thiên tài vượt cấp.
Sáu điểm mười khiến người ta phải khiếp sợ.
Bọn họ bắt đầu đánh giá Lục Nguyên, tuy nhiên bọn họ cũng biết khuyết điểm lớn nhất của Lục Nguyên chính là trẻ tuổi hấp thu không đủ pháp lực, nhìn Lục Nguyên bây giờ pháp lực hơi thấp chỉ là Đại Đạo cảnh tầng thứ nhất mà thôi.
Cuộc khảo hạch bách quốc Lục Nguyên khó có khả năng cạnh tranh.
Việt Nữ Thanh, Mộ Dung Hoàng Phục, Thiết Mộc Nhĩ, Lục Nguyên ai cũng đánh giá nhau.
........
Hiện tại Việt Lộc Sơn bắt đầu tiến hành huấn luyện rồi.
Đại Việt quốc Đại Ngô quốc, Mộ Dung quốc Đại Tần quốc Đại Tấn quốc, Đại Diệp quốc, tổng cộng nhân mã bảy quốc, hai trăm người tham gia tập huấn đều đã tới, ngoài ra còn rất nhiều người khác, trong đó hấp dẫn ánh mắt mọi người nhất chính là Mộ Dung Hoàng Phục, tuyệt thế thiên tài có tu vi Đại Đạo Cảnh tầng thứ năm.
Lục Nguyên tiến vào trong Việt Lộc Sơn, Việt Lộc Sơn thật lớn mà chỉ có hai trăm người tập huấn, không gian vô cùng dư giả.
Linh khí ở Việt Lộc Sơn đúng là vô cùng phong phú, chỉ sợ gấp mười lần so với các địa phương khác, đương nhiên đây là linh khí do con người tạo ra, bảy quốc gia đồng ý cùng nhau bỏ vốn, đem linh khí ở đây trở nên dày đặc.
Lục Nguyên ngồi xuống, hắn chỉ cảm thấy linh khí liên tục dũng mãnh truyền vào trong cơ thể của mình, hóa thành pháp lực, kỳ thật hiện tại hắn đã đạt tới Đại Đạo Cảnh tầng thứ nhất đỉnh phong.
Tuy nhiên muốn đạt tới tầng thứ hai thì phải lĩnh ngộ Thiên Địa Pháp Tắc.
Những thứ khác thì hắn có thể dò xét nhưng Thiên Địa Pháp Tắc thì phải làm sao đây?
Lục Nguyên vươn hai tay ra hư không, muốn nắm lấy Thiên Địa Pháp Tắc trên đó, nhưng hiện tại bất kể hắn làm gì cũng không được, Phong Chi Pháp Tắc từ tay của hắn nhẹ nhàng chạy đi, hắn cố gắng liên tục nhưng vẫn thất bại.
Tuy nhiên cũng không gấp, thời gian ba năm tuy không dài nhưng cũng không phải quá ngắn.
Lục Nguyên mua rượu uống, ở đây mỹ nữ vô cùng xinh đẹp nhưng rượu lại không tốt lắm so với rượu ở Tấn quốc còn thấp hơn một bậc, nghe nói Đại Diệp quốc có hảo tửu, có cơ hội nhất định phải đến đó dạo chơi một phen.
Lục Nguyên đang uống rượu bỗng nhiên truyền tới một phong thư.
Phong thư này chính là báo cho hắn biết làm một khảo thí.
Khảo thí hiện tại hai trăm người ở Việt Lộc Sơn cần phải khảo thí để tiến hành những huấn luyện khác nhau.
Việt Lộc Sơn.
Trung tâm.
Nơi này có một đài cao.
Trong thượng cổ truyền thuyết, nhà Ân phong thần từng có một cái đài gọi là Lộc Đài.
Lộc Đài không có gì xa hoa sở dĩ gọi là Lộc Đài vì bây giờ đang ở Việt Lộc Sơn mà thôi.
Lục Nguyên dựa vào địa đồ trong thư mà đi tới Lộc đài.
Lộc đài này không tính là quá cao chỉ tới mười trượng mà thôi chiều rộng tới vài dặm, đã được xem như là rất rộng rồi, lúc Lục Nguyên tới đã có hơn một trăm người ở nơi này, chen chúc trên lộc đài.
Những người biết Lục Nguyên đều chỉ trỏ.
- Đây chính là tuyệt thế thiên tài của Tấn quốc Lục Nguyên.
- Đây là tuyệt thế thiên tài sao? Lục Nguyên là người này sao? Tuy nhiên pháp lực dường như hơi thấp.
- Đúng thế nghe nói hắn còn chư tới ba mươi tuổi.
- Cái gì còn chưa tới ba mươi tuổi mà có thể tiếp nhận tập huấn, tiến vào Bách quốc khảo hạch? Quả nhiên là tuyệt thế thiên tài. Tuy nhiên ba năm sau khảo hạch bách quốc với thực lực của hắn muốn vượt qua chỉ sợ khá khó khăn.
- Đúng thế, quá khó khăn.
Lục Nguyên nghe những thanh âm nghị luận này thì tiện tay tìm một nơi hẻo lánh rút hồ lô rượu ra, Lục Nguyên vô luận ở đâu cũng có hồ lô rượu theo bên người, tự nhiên ở giữa mấy trăm người mà uống rượu cũng chỉ có mình Lục Nguyên mà thôi.
Một lát sau quý khí công tử đã tới, chính là Mộ Dung Hoàng Phục.
Mộ Dung Hoàng Phục tới trong trường lại truyền tới thanh âm trầm trồ khen ngợi.
Mộ Dung Hoàng Phục chẳng những là tuyệt thế thiên tài mà tuổi tác cũng lớn, tích lũy sâu, pháp lực thâm hậu, đã đạt tới Đại Đạo cảnh tầng thứ năm, Lục Nguyên không thể so sánh được.
- Mộ Dung công tử quả nhiên là anh tài tuyệt thế.
- Mộ Dung công tử là người có khả năng lớn đi vào Trung Ương thiên triều.
Đủ thanh âm nghị luận vang lên, hào quang của Mộ Dung Hoàng Phục sáng ngời làm mất đi không ít hào quang của Lục Nguyên, và Việt Tiểu Thanh cùng với Thiết Mộc Nhĩ.
Bọn họ bắt đầu nghị luận tới chiến tích của Mộ Dung Hoàng Phục.
Đúng lúc này một bóng người hiện ra trong tầm mắt mọi người.
Bóng người này vừa bước vào trong trường liền hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người, đây là một trung niên nam tử cũng không tuấn mỹ cho lắm chòm râu khá dài, là một Bạch Viên tông sư, một trong ngữ đại tông sư của Đại Việt quốc.
Ở Việt quốc có một truyền thừa gọi là Bạch Viên truyền thừa.
Còn có một truyền thừa khác gọi là Việt nữ truyền thừa.
Năm đó Bạch Viên dạy cho Việt nữ thần kiếm, Việt Nữ dùng kiếm phá vỡ ba nghìn kiếm tiên đã trở thành thần thoại.
Sau đó truyền thành hai tông một tông gọi là Bạch Viên tông một tông gọi là Việt nữ tông.
Mà Bạch viên tông sư này tên là Viên Bất phàm, tông chủ của Bạch Viên tông.
Viên Bất Phàm vuốt vuốt râu:
- Ở đây thường trú tại Việt Lộc sơn có mấy người, mà lão phu là một vị trong đó, lần này ở Việt lộc sơn mọi người tập huấn hai năm rưỡi, còn nửa năm thì chờ tiến vào khảo hạch bách quốc.
- Ở đây hai năm rưỡi tự nhiên cũng phải có một số quy củ.
Hay cho Mộ Dung quốc một tuyệt thế thiên tài.
Lục Nguyên cũng là tuyệt thế thiên tài nhưng Lục Nguyên có một chỗ thiếu hụt đó là tuổi còn quá nhỏ, khiến cho tích lũy chưa đủ, mà Mộ Dung Hoàng Phục đã đạt tới Đại Đạo Cảnh tầng thứ năm.
Mộ Dung Hoàng Phục tiến vào trong Việt Lộc Sơn xong thì hai mươi người của Việt quốc cũng tiến tới, Lục Nguyên lập tức bị hấp dẫn, trong hai mươi người này có một nữ tu vô cùng thanh tú, tựa hồ hấp thu linh khí trong thiên địa, nàng mặc một đạo bào màu trắng, khuôn mặt chỉ có thể dùng hai chữ để hình dung: Thanh thuần.
Người này chính là...
Nguyên Dương thượng nhân tìm tư liệu:
- Đây là hai mươi người của Việt quốc, nữ tử kia không biết tên họ thế nào nhưng nghe nói đã luyện thành Việt Nữ thần kiếm do Thanh y nữ tử lưu lại cho nên tự xưng là Việt Nữ Thanh, thực lực rất cao, hiện tại có tu vi Đại Đạo Cảnh tầng thứ tư, có thể nói là một thiên tài rất cao minh.
Lục Nguyên gật nhẹ đầu, ở đằng sau bỗng nhiên truyền tới thanh âm:
- Hóa ra là Tấn quốc Lục Nguyên.
Ở cách đó không xa có hai mươi nhân vật tu vi Đại Đạo Cảnh tiến tới ở chính giữa là một vị hòa thượng mặt vuông tai lớn.
- Lục Nguyên năm đó ta bại trong tay của ngươi, lần tập huấn này ngươi phải thua trong tay ta.
Đúng là chuyển thế linh đồng Thiết Mộc Nhĩ.
Chuyển thế linh đồng không hổ danh là chuyển thế linh đồng, hắn đột phá không gặp nhiều chướng ngại dù sao hắn cũng là nhân vật cấp tông sư chuyển thế, thu hồi trí nhớ của kiếp trước, hiện tại đã đạt tới pháp lực Đại Đạo Cảnh tầng thứ ba, pháp lực còn tinh khiết hơn cả Lục Nguyên.
Thiết Mộc Nhĩ gọi như vậy ai ở bên cạnh đều nhìn qua.
Lục Nguyên được công nhân là một thiên tài vượt cấp.
Sáu điểm mười khiến người ta phải khiếp sợ.
Bọn họ bắt đầu đánh giá Lục Nguyên, tuy nhiên bọn họ cũng biết khuyết điểm lớn nhất của Lục Nguyên chính là trẻ tuổi hấp thu không đủ pháp lực, nhìn Lục Nguyên bây giờ pháp lực hơi thấp chỉ là Đại Đạo cảnh tầng thứ nhất mà thôi.
Cuộc khảo hạch bách quốc Lục Nguyên khó có khả năng cạnh tranh.
Việt Nữ Thanh, Mộ Dung Hoàng Phục, Thiết Mộc Nhĩ, Lục Nguyên ai cũng đánh giá nhau.
........
Hiện tại Việt Lộc Sơn bắt đầu tiến hành huấn luyện rồi.
Đại Việt quốc Đại Ngô quốc, Mộ Dung quốc Đại Tần quốc Đại Tấn quốc, Đại Diệp quốc, tổng cộng nhân mã bảy quốc, hai trăm người tham gia tập huấn đều đã tới, ngoài ra còn rất nhiều người khác, trong đó hấp dẫn ánh mắt mọi người nhất chính là Mộ Dung Hoàng Phục, tuyệt thế thiên tài có tu vi Đại Đạo Cảnh tầng thứ năm.
Lục Nguyên tiến vào trong Việt Lộc Sơn, Việt Lộc Sơn thật lớn mà chỉ có hai trăm người tập huấn, không gian vô cùng dư giả.
Linh khí ở Việt Lộc Sơn đúng là vô cùng phong phú, chỉ sợ gấp mười lần so với các địa phương khác, đương nhiên đây là linh khí do con người tạo ra, bảy quốc gia đồng ý cùng nhau bỏ vốn, đem linh khí ở đây trở nên dày đặc.
Lục Nguyên ngồi xuống, hắn chỉ cảm thấy linh khí liên tục dũng mãnh truyền vào trong cơ thể của mình, hóa thành pháp lực, kỳ thật hiện tại hắn đã đạt tới Đại Đạo Cảnh tầng thứ nhất đỉnh phong.
Tuy nhiên muốn đạt tới tầng thứ hai thì phải lĩnh ngộ Thiên Địa Pháp Tắc.
Những thứ khác thì hắn có thể dò xét nhưng Thiên Địa Pháp Tắc thì phải làm sao đây?
Lục Nguyên vươn hai tay ra hư không, muốn nắm lấy Thiên Địa Pháp Tắc trên đó, nhưng hiện tại bất kể hắn làm gì cũng không được, Phong Chi Pháp Tắc từ tay của hắn nhẹ nhàng chạy đi, hắn cố gắng liên tục nhưng vẫn thất bại.
Tuy nhiên cũng không gấp, thời gian ba năm tuy không dài nhưng cũng không phải quá ngắn.
Lục Nguyên mua rượu uống, ở đây mỹ nữ vô cùng xinh đẹp nhưng rượu lại không tốt lắm so với rượu ở Tấn quốc còn thấp hơn một bậc, nghe nói Đại Diệp quốc có hảo tửu, có cơ hội nhất định phải đến đó dạo chơi một phen.
Lục Nguyên đang uống rượu bỗng nhiên truyền tới một phong thư.
Phong thư này chính là báo cho hắn biết làm một khảo thí.
Khảo thí hiện tại hai trăm người ở Việt Lộc Sơn cần phải khảo thí để tiến hành những huấn luyện khác nhau.
Việt Lộc Sơn.
Trung tâm.
Nơi này có một đài cao.
Trong thượng cổ truyền thuyết, nhà Ân phong thần từng có một cái đài gọi là Lộc Đài.
Lộc Đài không có gì xa hoa sở dĩ gọi là Lộc Đài vì bây giờ đang ở Việt Lộc Sơn mà thôi.
Lục Nguyên dựa vào địa đồ trong thư mà đi tới Lộc đài.
Lộc đài này không tính là quá cao chỉ tới mười trượng mà thôi chiều rộng tới vài dặm, đã được xem như là rất rộng rồi, lúc Lục Nguyên tới đã có hơn một trăm người ở nơi này, chen chúc trên lộc đài.
Những người biết Lục Nguyên đều chỉ trỏ.
- Đây chính là tuyệt thế thiên tài của Tấn quốc Lục Nguyên.
- Đây là tuyệt thế thiên tài sao? Lục Nguyên là người này sao? Tuy nhiên pháp lực dường như hơi thấp.
- Đúng thế nghe nói hắn còn chư tới ba mươi tuổi.
- Cái gì còn chưa tới ba mươi tuổi mà có thể tiếp nhận tập huấn, tiến vào Bách quốc khảo hạch? Quả nhiên là tuyệt thế thiên tài. Tuy nhiên ba năm sau khảo hạch bách quốc với thực lực của hắn muốn vượt qua chỉ sợ khá khó khăn.
- Đúng thế, quá khó khăn.
Lục Nguyên nghe những thanh âm nghị luận này thì tiện tay tìm một nơi hẻo lánh rút hồ lô rượu ra, Lục Nguyên vô luận ở đâu cũng có hồ lô rượu theo bên người, tự nhiên ở giữa mấy trăm người mà uống rượu cũng chỉ có mình Lục Nguyên mà thôi.
Một lát sau quý khí công tử đã tới, chính là Mộ Dung Hoàng Phục.
Mộ Dung Hoàng Phục tới trong trường lại truyền tới thanh âm trầm trồ khen ngợi.
Mộ Dung Hoàng Phục chẳng những là tuyệt thế thiên tài mà tuổi tác cũng lớn, tích lũy sâu, pháp lực thâm hậu, đã đạt tới Đại Đạo cảnh tầng thứ năm, Lục Nguyên không thể so sánh được.
- Mộ Dung công tử quả nhiên là anh tài tuyệt thế.
- Mộ Dung công tử là người có khả năng lớn đi vào Trung Ương thiên triều.
Đủ thanh âm nghị luận vang lên, hào quang của Mộ Dung Hoàng Phục sáng ngời làm mất đi không ít hào quang của Lục Nguyên, và Việt Tiểu Thanh cùng với Thiết Mộc Nhĩ.
Bọn họ bắt đầu nghị luận tới chiến tích của Mộ Dung Hoàng Phục.
Đúng lúc này một bóng người hiện ra trong tầm mắt mọi người.
Bóng người này vừa bước vào trong trường liền hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người, đây là một trung niên nam tử cũng không tuấn mỹ cho lắm chòm râu khá dài, là một Bạch Viên tông sư, một trong ngữ đại tông sư của Đại Việt quốc.
Ở Việt quốc có một truyền thừa gọi là Bạch Viên truyền thừa.
Còn có một truyền thừa khác gọi là Việt nữ truyền thừa.
Năm đó Bạch Viên dạy cho Việt nữ thần kiếm, Việt Nữ dùng kiếm phá vỡ ba nghìn kiếm tiên đã trở thành thần thoại.
Sau đó truyền thành hai tông một tông gọi là Bạch Viên tông một tông gọi là Việt nữ tông.
Mà Bạch viên tông sư này tên là Viên Bất phàm, tông chủ của Bạch Viên tông.
Viên Bất Phàm vuốt vuốt râu:
- Ở đây thường trú tại Việt Lộc sơn có mấy người, mà lão phu là một vị trong đó, lần này ở Việt lộc sơn mọi người tập huấn hai năm rưỡi, còn nửa năm thì chờ tiến vào khảo hạch bách quốc.
- Ở đây hai năm rưỡi tự nhiên cũng phải có một số quy củ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.