Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 1509: Xông các tầng tháp

Mạt Lăng Mạc Tuyết

09/11/2013

ở Vĩnh hằng tinh vực, muốn có một khối ngộ đạo lãnh thổ cũng không phải là dễ dàng.



Tầng thứ một trăm, thật ra là một trạm kiểm soát. Bởi vì cửa thứ nhất chính là đối mặt chiến đấu với một văn minh phó chủ một có lực chiến đấu là một kỷ nguyên.

Nhưng mà một văn minh phó chủ một kỷ nguyên đối với Lục Nguyên hiện tại mà nói thì đâu dáng là gì, dễ dàng liền có thể qua cửa rồi.

Lục Nguyên hiện tại trong lòng đã quyết định, xem ra Trùng Tiêu kiếm lâu đúng là nhằm vào văn minh chi chủ mà không phải là văn minh phó chủ.

Hóa ra ở kiếm chi môn, người mạnh nhất chẳng qua lại là kiếm diệt lão tổ thế giới cảnh ngũ trọng thiên.

Kết quả, trong kiếm môn còn giấu mấy nhân vật đang nhằm vào văn mình chi chủ, nói ra thật làm cho người ta kinh ngạc. chẳng qua đây là di trạch của năm xưa Kiếm cổ, cho nên nghĩ lại cũng thấy bình thường.

Tầng một trăm lẻ tám. Tầng này kiếm pháp là tinh khiết Mộc Hệ kiếm pháp. Từng đạo Thanh Mộc kiếm ý làm cho Lục Nguyên cũng có mấy phần kinh ngạc.

Lục Nguyên hiện tại tự nhận là kiếm đạo đại sư, hiện nay trên thế giới nói về kiếm thì cũng không còn người nào có thể cùng Lục Nguyên tranh đấu.

Mà hiện tại chiêu Thanh Mộc kiếm này cũng khiến cho Lục Nguyên phải kinh hãi. Cũng không phải là chiêu Thanh Mộc kiếm này lợi hại hơn Lục Nguyên, chẳng qua là nếu ở đơn thuần Mộc hệ kiếm chiêu, thì Thanh Mộc Kiếm chiêu rất giỏi.

Thật ra thì tầng này là chiêu thức của năm xưa Kiếm cổ văn minh kiếm thanh văn minh phó chủ. Trong chiêu thức của hắn, trong nhu hòa lại tản ra sinh cơ. Lục Nguyên vận chuyển lên vạn đạo tu la học tập cái này, đồng thời tăng thêm Thanh chi văn minh trong kiếm đạo của mình.

Mà tầng thứ một trăm lẻ hai, kiếm pháp tầng này là kiếm tinh hiệp Kim hệ kiếm pháp. Bộ kiếm pháp này đại khai đại hợp, rất có uy thế, cũng rất có lực uy hiếp.

Bộ kiếm pháp này là Tích niên kiếm cổ văn minh kiếm hiệp văn minh phó chủ chiêu thức. tích niên văn minh phó chủ là một nhân vật có thực lực cực cao, đồng thời người này luôn hành hiệp trượng nghĩa, lấy đại nghĩa thiên hạ làm trọng, hiệp nghĩa bi ca.

Đó là một nhân vật đáng giá bội phục.

Lục Nguyên lấy vạn trượng Sâm La kiếm đạo, học tập ưu điểm trong đó.

Tầng thứ một trăm lẻ ba, kiếm pháp tầng này là kiếm pháp như nước vậy, cũng tương đối đặc biệt. tập một hồi, sau khi học xong liền có thể đễ dàng qua cửa. đó là chiêu thức của một vị là Tích cổ văn minh Kiếm vũ văn minh phó chủ.

Tầng thứ một trăm lẻ bốn, kiếm pháp tầng này là kiếm pháp như lửa. đây là chiêu thức của, kiếm liệt văn minh phó chủ, năm xưa Kiếm cổ văn minh, tính tình người này như lửa, hiếu chiến vô cùng.

Tầng một trăm linh năm, kiếm pháp tầng này cực độ hoà hợp, giống như chiêu thức đồng đại thiên y vô phùng. Đó rõ ràng là chiêu thức của Kiếm viên văn minh phó chủ. Lục Nguyên đã học xong chiêu thức của Kiếm viên văn minh phó chủ, cho nên cũng không cần học lại nữa, dễ dàng liền qua cửa.

Tầng thử một trăm lẻ sáu, kiếm pháp tầng này giống như tiếng rít trong gió, đây chính là của Kiếm khổ văn minh phó chủ, cũng tức là chiêu thức của Chu Thanh Huyền, Lục Nguyên tất nhiên đã sớm lĩnh hội được toàn bộ trong đó, không cần thiết lại học thêm nữa.



Tầng thứ một trăm lẻ bảy. tầng này ánh chớp như điện, sấm bình thường cũng đánh tới, nên cũng là chỗ khá độc đáo. Đây là tuyệt học của Kiếm cổ văn minh, Kiếm điện văn minh phó chủ, Lục Nguyên đã ở trong đó học tập tam vị, rồi phá vỡ tầng thứ một trăm lẻ bảy.

Cuối cùng cũng đạt tới tầng thứ một trăm lẻ tám. Tầng này chính là tầng cuối cùng của Trùng Tiêu Kiếm lâu.

Tầng thứ một trăm lẻ tám sẽ gặp đối thủ như thế nào đây?

Lục Nguyên mang theo nghi vấn bước lên bậc thang, tiến vào bên trong tầng một trăm lẻ tám này.

Tầng này có một nhân vật hư ảnh.

Nhân vật này, tựa hộ như đứng ở trên tất cả sinh linh. Hắn cuồng, hắn phách, hắn rầm rĩ, hắn trương, hắn cười, hắn hoảng.

Hắn chính là đỉnh, đỉnh chính là hắn.

Người này mặc dù chỉ là hư ảnh, nhưng cũng có thể nhận ra được sự cường đại của hắn năm đó

- A, hậu bối, không tồi nha.

Người này quát lên.

- Ngươi là, Kiếm đỉnh văn minh chi chủ.

Lục Nguyên hét to.

- Sao ngươi lại không cho rằng ta là Kiếm cổ văn mình chi chủ chứ?Thật ra thì ta chính là Kiếm cổ văn mình chi chủ.

Hư ảnh kia nói.

- Bởi vì ngươi không giống.

Lục Nguyên nói:

- Kiếm cổ văn mình chi chủ, mặc dù ta chưa từng gặp qua, nhưng chắc chắn không phải là một người khí ngông phách cuồng, phải là một người bề ngoài bình thản, nhưng tận trong xương cốt kiếm khí Trùng Tiêu. Còn người chính là Kiếm đỉnh văn mình chi chủ.

- Ha ha, không tồi, có thể nhận ra ta chính là Kiếm đỉnh văn mình chi chủ, đúng là không tệ.

Hư ảnh kia nói:

- Đó chính là tầng thứ một trăm lẻ tám tầng, ở đây có thể nhìn thấy người đến, ta thật là vui. Bởi vì đấu thiên của chúng ta chưa hoàn toàn thành công thì cũng không tính là thất bại.



- Một khi hoàn toàn thành công, vậy kiếm đạo vĩnh tồn, người người như long. Nếu như thành công, kỷ nguyên này sớm không phải là kỷ nguyên kiếm đạo. kiếm đạo chịu áp chế nhiều nhất chính là người ở thế giới cảnh.

- Mà hiện tại ngươi đứng ở đây, cho thấy đấu thiên của chúng ta còn chưa toàn bộ thành công, cũng không tính là hoàn toàn thất bại, không biết nên coi như là tin tức tốt hay tin tức xấu đây.

Kiếm đỉnh văn mình chi chủ có chút cảm khái, có chút thổn thức.

- Thôi đi, không có gì để mà hoài niệm, nếu đã làm thì cũng không cần cảm khái, không cần thổn thức, càng không cần hối hận. ta là kiếm giả, bất luận đã làm chuyện gì cũng đều sẽ không hối hận.

Kiếm đỉnh văn mình chi chủ hét dài nói:

- Trùng Tiêu Kiếm lâu này chính là do năm đó ta vô cùng nhàm chán sáng chế ra. Nếu ngươi đã tới đây, liền xông vào thử một lần. nếu như có thể qua cửa, liền có thể nhận được phần thưởng cuối cùng của Trùng Tiêu Kiếm lâu.

Kiếm đỉnh văn mình chi chủ nói:

- Ta sẽ đối ứng pháp lực của ngươi làm ra pháp lực ngang hàng. Nếu như ngươi có thể thắng được ta, ta cho ngươi tám phấn phần thưởng.

- Nếu như ngươi có thể chống đỡ được một trăm chiêu của ta, cho ngươi năm phần phần thưởng. còn nếu như ngươi ngay cả một trăm chiêu của ta cũng không đỡ được, thì đừng mơ phần thưởng.

Lục Nguyên cười nhàn nhạt:

- Nếu như ta trong vòng một trăm chiêu đánh bại được ngươi thì sao?

Kiếm đỉnh văn mình chi chủ bật cười lớn:

- Đây mặc dù là hư ảnh của ta, nhưng cũng có tương đương tài nghệ của ta, ngươi muốn trong vòng một trăm chiêu đánh bại ta, làm sao có thể!

- Thật không thể nào?

Lục Nguyên nhẹ nhàng rút kiếm:

- Mặc dù nói vậy là bất kính với tiền bối, nhưng mà, ta có lòng tin với kiếm của mình, hơn nữa ta cũng không muốn làm kiếm của ta thất vọng.

- Ha ha ha ha, thú vị, ngươi thật là một tiểu bối thú vị.

Kiếm đỉnh văn mình chi chủ hét dài một tiếng.

- Ngươi hiện tại là mười kỷ nguyên, như vậy ta dùng mười kỷ nguyên pháp lực của ngươi đối ứng lại ngươi, xem tên hậu bối như ngươi có thật là mạnh như vậy hay không. Hơn nữa “ không để cho kiếm của mình phải thất vọng” những lời này ta vô cùng tán thành.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hoa Sơn Tiên Môn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook