Chương 12
Vân Thanh
05/11/2014
Bình tĩnh ngày hôm nay đã bị phá vỡ hoàn toàn
Lôi Dĩnh giống như con gấu bông, tùy ý để người trang điểm tô son trát phấn
‘Cốc, cốc’ “Tiểu Dĩnh chuẩn bị xong chưa, ta đi vào nha!” Tô Khải Nhân cười khẽ mở hé cửa, vươn cái đầu hỏi
“Ngươi vào đi ,đã chuẩn bị tốt”
Tô Khải Nhân kéo Lôi Dĩnh, đi quanh nàng một vòng, khoa trương nói: “Oa! Tiểu Dĩnh, ngươi hôm nay đẹp quá nha! Giống như tiên nữ vậy”
Chiếc áo cưới viền hoa trước ngực tinh khiết được may bằng tay, lại thêm nhiều lớp ren viền đáng yêu, giày cao gót màu trắng thanh thoát, trên cổ lại đeo chuỗi kim cương hình trái tim màu hồng nhạt,mái tóc dài đen láy, được vấn thành một búi nhỏ, khăn che mặt trên đỉnh đầu được cố định dưới một cái vương miện kim cương, vầng trán trơn bóng đeo một mảnh dây hình trăng rằm, thoạt vừa nhìn vào trông nàng thật rực rõ
Lôi Dĩnh nhìn người trong gương, nàng quả thực ko thể tin được người đó là mình. người đời nói: nữ nhân mặc áo cưới là lúc xinh đẹp nhất, quả thật ko sai
“Tiểu Dĩnh, ta dám khẳng định, một hồi ngươi di ra, nhất định sẽ làm toàn hội trường kinh ngạc” Tô Khải Nhân sau khi nhìn trái nhìn phải Lôi Dĩnh một hồi nói ” Thật đẹp, đúng là đẹp ngây người, một lát nữa chắc chắn ngươi có thể đem nam nhân toàn hội trường mê hoặc hết”
Lôi Dĩnh cũng ko để ý lời nói của Tô Khải Nhân chỉ đắm chìm trong thế giới riêng của mình, cuộc hôn nhân này mang lại cho nàng thứ hạnh phúc gì?? Mẹ, con gái mẹ hôm nay xuất giá, mẹ ở trời cao chúc phúc cho con đi!
“Tiểu Dĩnh….Tiểu Dĩnh….”
“Ách….cái gì??” Lôi Dĩnh lấy lại tinh thần nhìn Tô Khải Nhân hỏi
“Ngươi phải hạnh phúc, Tiểu Dĩnh, ngươi phải tin tưởng khả năng nắm giữ hạnh phúc trong tay của chính mình” Tô Khải Nhân thiệt tình chúc phúc nàng
“Ừ, ta sẽ hạnh phúc, đi thôi, đã đến giờ” Lôi Dĩnh mỉm cười nói
Tô Khải Nhân giúp nàng đem vải sa lụa trắng nhẹ nhàng phủ xuống mặt nàng
Nhạc khúc hôn lễ vang lên, nghi thức hôn lễ chính thức bắt đầu
Cầm tay cha, bước trên thảm hồng, nàng từng bước từng bước, bước tới mục sư cùng Cung Thần Hạo phía trước
Người trong giáo đường cũng không nhiều, đại khái chỉ có mấy người, đây là theo yêu cầu của Lôi Dĩnh, nàng cũng ko muốn khoa trương quá mức, chỉ cần một hôn lễ đơn giản là được
Mà ngày hôm qua nàng đã cùng hắn đi đến chỗ công chứng, chấm dứt công việc hôn chứng
Toàn bộ quá trình công chứng đều khiến Lôi Dĩnh cảm thấy hốt hoảng, người trong đó một chút tình cảm cũng ko có, đều làm việc một cách máy móc, lại ko biết tại sao, nàng căn bản lại ko nghe lọt tai được câu nào bọn họ nói
Cung Thần Hạo mắt nhìn nàng thất thần hoảng hốt, mới ký tên của hắn bên cạnh tên của nàng, muốn chấm dứt hết thảy mọi thủ tục, hắn đem tờ hôn thú cuộn lại, buộc dây lại, bỏ vào ống hồ sơ
Thủ tục công chứng vừa chấm dứt, nàng lập tức được được hắn mang vào bệnh viện, nghe nói là đi gặp Cung lão gia đang hôn mê bất tỉnh
“Hạo nhi, sao con lại tới đây?” Liễu Tình kinh ngạc nhìn vào con trai đang đứng trước cửa hỏi, nàng cũng ko chú ý tới Lôi Dĩnh đang đi phía sau hắn
“Con đến xem ông, thuận tiện báo cho ông một tin vui”
“Có thể làm cho ông của con vui, trừ bỏ việc kết hôn, ta sợ là ko có chuyện nào có thể làm ông con vui được” Liễu Tình vừa nói xong, liền quay lại nói ” Chẳng lẽ con nghĩ thông suốt, muốn kết hôn?”
“Ko phải muốn kết hôn, mà là con đã muốn kết hôn” Nói xong, hắn đem Lôi Dĩnh ở phía sau lôi ra “Mẹ, đây là con dâu của mẹ, Lôi Dĩnh, đây là mẹ của anh”
“Mẹ” Lôi Dĩnh ko tự nhiên hô lên một tiếng
“Chúng con hôm nay đến chỗ công chứng, ngày mai sẽ cử hành hôn lễ” Cung Thần Hạo nói
“Tốt, tốt a…..bộ dạng rất đáng yêu, mẹ thích, mau mang vào cho ông con xem” Liễu Tình vui vẻ nói, cô bé vừa nhìn đã biết là người rất nghe lời
“Ông, con kết hôn, hiện tại người đứng bên cạnh con là cháu dâu của ông đây” Cung Thần Hạo lôi kéo tay Lôi Dĩnh, hướng tới Cung Thủ Hằng đang nằm trên giường nói
Cung Thủ Hằng làn da vàng vọt nằm trên giường, hai mắt nhắm nghiền, trên miệng chụp khẩu trang dưỡng khí “Ông, chào ông, con là Lôi Dĩnh, Cung……ách….vợ của Hạo, hi vọng ông có thể sớm ngày bình phục xuất viện”
“Ông, con đã hoàn thành lời hứa của con, nhưng mà ông nhất định phải khỏe mạnh, ông phải nhìn cháu ông ra đời” Cung Thần Hạo nắm tay Cung Thủ Hằng nói
“Tốt lắm, ra đây đi, ông của ngươi sẽ khỏe lại” Liễu Tình Hồng một bên suy nghĩ nói
“Mẹ, con cùng tiểu Dĩnh ngày mai tổ chức hôn lễ, chuyện ở bệnh viện này, sẽ có người quản lý” Cung Thần Hạo đi ra bên ngoài phòng bệnh nói
“Ừ, mẹ đã biết, mẹ sẽ gọi điện thoại thông báo cho ba con, các con hãy về trước chuẩn bị” Liễu Tình dặn dò nói
“Chúng con về trước, mẹ cũng về nhà sớm một chút, ông ở bệnh viện sẽ có người quản lý” Cung Thần Hạo nói
Mẹ của hắn là một người rất hòa thuận, cũng rất dịu dàng, ông hắn tuy rằng nàng vẫn chưa cùng nói chuyện, nhưng nhìn khuôn mặt hiền lành kia, cũng xem ra ko khó lắm, hẳn ông là một người rất dễ chung sống, có lẽ nàng đã tin tưởng vào bản thân mình nhiều hơn một chút
“Là nàng!!” Tiêu Ngự Phi ko ngờ tới lại gặp nàng ở hôn lễ của bạn thân, mà thân phận của nàng lại là cô dâu
“Làm sao ngươi lai biết nàng?” Văn Hoa đứng bên cạnh Tiêu Ngự Phi ko kính nể hỏi
“Ko biết” Tiêu Ngự Phi phủ nhận, chuyện với hắn cùng nàng lúc đó, hắn cũng ko muốn cho người khác biết
“Nhưng mà, ta cảm giác ánh mắt của ngươi nhìn nàng đâu có nói như thế. Hình như là tức giận? Hay là phẫn nộ?” Văn Hoa chưa từ bỏ ý định tiếp tục nói
“Ngươi nhìn lầm rồi” Tiêu Ngự Phi ko muốn giải thích nhiều, nhìn Lôi Dĩnh trước mắt, mấy ngày nay, hình bóng của nàng cứ theo hắn đi vào giấc mộng
” Haha, miệng nói như vậy nhưng suy nghĩ lại ko như vậy, thú vị , thú vị”
Lôi Dĩnh khẩn trương nhìn hắn nắm tay mình, hắn trên người mặt một bộ áo đuôi tôm màu trắng được cắt may kĩ lưỡng càng tôn lên vẻ tuấn mỹ của hắn
“Em hôm nay rất đẹp” Cung Thần Hạo thủ thỉ nói nhỏ bên tai nàng
Lôi Dĩnh mặt đỏ bừng “Cảm ….cảm…ơn anh…..anh hôm nay cũng rất tuấn tú” Lôi Dĩnh cúi đầu ko dám nhìn đến hắn
“Mọi người chú ý, hôm nay chúng ta ở đây tham dự lễ cưới của Cung Thần Hạo tiên sinh cùng Lôi Dĩnh tiểu thư, xin hỏi hai người có ai có lý d cho rằng mình kết hôn ko hợp pháp ko?”
“Ko có” Bọn họ đồng thanh trả lời
“Các vị ở đây, có ai có thể đưa ra lý do ngăn cản cuộc hôn nhân này?”
“Ko có”
“Tốt. Cung Thần Hạo tiên sinh, ngài có nguyện ý nhận Lôi Dĩnh tiểu thư làm vợ hợp pháp ko?”
“Tôi nguyện ý” Cung Thần Hạo ko chút suy ngĩ trả lời
“Tốt. Lôi Dĩnh tiểu thư, cô có nguyện ý nhận Cung Thần Hạo tiên sinh làm chồng hợp pháp của mình ko?”
Lôi Dĩnh nhìn Cung Thần Hạo hồi đáp “Tôi nguyện ý”
“Hiện tại hai vị có thể trao nhẫn cho nhau” mục sư nói
Hai chiếc nhẫn cưới đặt trên quyển thánh kinh, Cung Thần Hạo cầm chiếc nhẫn cưới cho nữ mang vào tay Lôi dĩnh, sau Lôi Dĩnh lại đem một cái nhẫn khác đeo vào tay Cung Thần Hạo
“Theo pháp luật của Trung Quốc giao quyền hợp pháp cho tôi, tôi hiện tại tuyên bố, hai người đã chính thức là vợ chồng hợp pháp. Ngài có thể hôn môi vợ của mình Cung Thần Hạo tiên sinh”
Cung Thần Hạo giở mạng che mặt của cô dâu, hôn môi nàng
Bạn bè thân thuộc vui cười vỗ tay, tung giấy màu, ăn mừng cuộc hôn nhân mỹ mãn
Lôi Dĩnh giống như con gấu bông, tùy ý để người trang điểm tô son trát phấn
‘Cốc, cốc’ “Tiểu Dĩnh chuẩn bị xong chưa, ta đi vào nha!” Tô Khải Nhân cười khẽ mở hé cửa, vươn cái đầu hỏi
“Ngươi vào đi ,đã chuẩn bị tốt”
Tô Khải Nhân kéo Lôi Dĩnh, đi quanh nàng một vòng, khoa trương nói: “Oa! Tiểu Dĩnh, ngươi hôm nay đẹp quá nha! Giống như tiên nữ vậy”
Chiếc áo cưới viền hoa trước ngực tinh khiết được may bằng tay, lại thêm nhiều lớp ren viền đáng yêu, giày cao gót màu trắng thanh thoát, trên cổ lại đeo chuỗi kim cương hình trái tim màu hồng nhạt,mái tóc dài đen láy, được vấn thành một búi nhỏ, khăn che mặt trên đỉnh đầu được cố định dưới một cái vương miện kim cương, vầng trán trơn bóng đeo một mảnh dây hình trăng rằm, thoạt vừa nhìn vào trông nàng thật rực rõ
Lôi Dĩnh nhìn người trong gương, nàng quả thực ko thể tin được người đó là mình. người đời nói: nữ nhân mặc áo cưới là lúc xinh đẹp nhất, quả thật ko sai
“Tiểu Dĩnh, ta dám khẳng định, một hồi ngươi di ra, nhất định sẽ làm toàn hội trường kinh ngạc” Tô Khải Nhân sau khi nhìn trái nhìn phải Lôi Dĩnh một hồi nói ” Thật đẹp, đúng là đẹp ngây người, một lát nữa chắc chắn ngươi có thể đem nam nhân toàn hội trường mê hoặc hết”
Lôi Dĩnh cũng ko để ý lời nói của Tô Khải Nhân chỉ đắm chìm trong thế giới riêng của mình, cuộc hôn nhân này mang lại cho nàng thứ hạnh phúc gì?? Mẹ, con gái mẹ hôm nay xuất giá, mẹ ở trời cao chúc phúc cho con đi!
“Tiểu Dĩnh….Tiểu Dĩnh….”
“Ách….cái gì??” Lôi Dĩnh lấy lại tinh thần nhìn Tô Khải Nhân hỏi
“Ngươi phải hạnh phúc, Tiểu Dĩnh, ngươi phải tin tưởng khả năng nắm giữ hạnh phúc trong tay của chính mình” Tô Khải Nhân thiệt tình chúc phúc nàng
“Ừ, ta sẽ hạnh phúc, đi thôi, đã đến giờ” Lôi Dĩnh mỉm cười nói
Tô Khải Nhân giúp nàng đem vải sa lụa trắng nhẹ nhàng phủ xuống mặt nàng
Nhạc khúc hôn lễ vang lên, nghi thức hôn lễ chính thức bắt đầu
Cầm tay cha, bước trên thảm hồng, nàng từng bước từng bước, bước tới mục sư cùng Cung Thần Hạo phía trước
Người trong giáo đường cũng không nhiều, đại khái chỉ có mấy người, đây là theo yêu cầu của Lôi Dĩnh, nàng cũng ko muốn khoa trương quá mức, chỉ cần một hôn lễ đơn giản là được
Mà ngày hôm qua nàng đã cùng hắn đi đến chỗ công chứng, chấm dứt công việc hôn chứng
Toàn bộ quá trình công chứng đều khiến Lôi Dĩnh cảm thấy hốt hoảng, người trong đó một chút tình cảm cũng ko có, đều làm việc một cách máy móc, lại ko biết tại sao, nàng căn bản lại ko nghe lọt tai được câu nào bọn họ nói
Cung Thần Hạo mắt nhìn nàng thất thần hoảng hốt, mới ký tên của hắn bên cạnh tên của nàng, muốn chấm dứt hết thảy mọi thủ tục, hắn đem tờ hôn thú cuộn lại, buộc dây lại, bỏ vào ống hồ sơ
Thủ tục công chứng vừa chấm dứt, nàng lập tức được được hắn mang vào bệnh viện, nghe nói là đi gặp Cung lão gia đang hôn mê bất tỉnh
“Hạo nhi, sao con lại tới đây?” Liễu Tình kinh ngạc nhìn vào con trai đang đứng trước cửa hỏi, nàng cũng ko chú ý tới Lôi Dĩnh đang đi phía sau hắn
“Con đến xem ông, thuận tiện báo cho ông một tin vui”
“Có thể làm cho ông của con vui, trừ bỏ việc kết hôn, ta sợ là ko có chuyện nào có thể làm ông con vui được” Liễu Tình vừa nói xong, liền quay lại nói ” Chẳng lẽ con nghĩ thông suốt, muốn kết hôn?”
“Ko phải muốn kết hôn, mà là con đã muốn kết hôn” Nói xong, hắn đem Lôi Dĩnh ở phía sau lôi ra “Mẹ, đây là con dâu của mẹ, Lôi Dĩnh, đây là mẹ của anh”
“Mẹ” Lôi Dĩnh ko tự nhiên hô lên một tiếng
“Chúng con hôm nay đến chỗ công chứng, ngày mai sẽ cử hành hôn lễ” Cung Thần Hạo nói
“Tốt, tốt a…..bộ dạng rất đáng yêu, mẹ thích, mau mang vào cho ông con xem” Liễu Tình vui vẻ nói, cô bé vừa nhìn đã biết là người rất nghe lời
“Ông, con kết hôn, hiện tại người đứng bên cạnh con là cháu dâu của ông đây” Cung Thần Hạo lôi kéo tay Lôi Dĩnh, hướng tới Cung Thủ Hằng đang nằm trên giường nói
Cung Thủ Hằng làn da vàng vọt nằm trên giường, hai mắt nhắm nghiền, trên miệng chụp khẩu trang dưỡng khí “Ông, chào ông, con là Lôi Dĩnh, Cung……ách….vợ của Hạo, hi vọng ông có thể sớm ngày bình phục xuất viện”
“Ông, con đã hoàn thành lời hứa của con, nhưng mà ông nhất định phải khỏe mạnh, ông phải nhìn cháu ông ra đời” Cung Thần Hạo nắm tay Cung Thủ Hằng nói
“Tốt lắm, ra đây đi, ông của ngươi sẽ khỏe lại” Liễu Tình Hồng một bên suy nghĩ nói
“Mẹ, con cùng tiểu Dĩnh ngày mai tổ chức hôn lễ, chuyện ở bệnh viện này, sẽ có người quản lý” Cung Thần Hạo đi ra bên ngoài phòng bệnh nói
“Ừ, mẹ đã biết, mẹ sẽ gọi điện thoại thông báo cho ba con, các con hãy về trước chuẩn bị” Liễu Tình dặn dò nói
“Chúng con về trước, mẹ cũng về nhà sớm một chút, ông ở bệnh viện sẽ có người quản lý” Cung Thần Hạo nói
Mẹ của hắn là một người rất hòa thuận, cũng rất dịu dàng, ông hắn tuy rằng nàng vẫn chưa cùng nói chuyện, nhưng nhìn khuôn mặt hiền lành kia, cũng xem ra ko khó lắm, hẳn ông là một người rất dễ chung sống, có lẽ nàng đã tin tưởng vào bản thân mình nhiều hơn một chút
“Là nàng!!” Tiêu Ngự Phi ko ngờ tới lại gặp nàng ở hôn lễ của bạn thân, mà thân phận của nàng lại là cô dâu
“Làm sao ngươi lai biết nàng?” Văn Hoa đứng bên cạnh Tiêu Ngự Phi ko kính nể hỏi
“Ko biết” Tiêu Ngự Phi phủ nhận, chuyện với hắn cùng nàng lúc đó, hắn cũng ko muốn cho người khác biết
“Nhưng mà, ta cảm giác ánh mắt của ngươi nhìn nàng đâu có nói như thế. Hình như là tức giận? Hay là phẫn nộ?” Văn Hoa chưa từ bỏ ý định tiếp tục nói
“Ngươi nhìn lầm rồi” Tiêu Ngự Phi ko muốn giải thích nhiều, nhìn Lôi Dĩnh trước mắt, mấy ngày nay, hình bóng của nàng cứ theo hắn đi vào giấc mộng
” Haha, miệng nói như vậy nhưng suy nghĩ lại ko như vậy, thú vị , thú vị”
Lôi Dĩnh khẩn trương nhìn hắn nắm tay mình, hắn trên người mặt một bộ áo đuôi tôm màu trắng được cắt may kĩ lưỡng càng tôn lên vẻ tuấn mỹ của hắn
“Em hôm nay rất đẹp” Cung Thần Hạo thủ thỉ nói nhỏ bên tai nàng
Lôi Dĩnh mặt đỏ bừng “Cảm ….cảm…ơn anh…..anh hôm nay cũng rất tuấn tú” Lôi Dĩnh cúi đầu ko dám nhìn đến hắn
“Mọi người chú ý, hôm nay chúng ta ở đây tham dự lễ cưới của Cung Thần Hạo tiên sinh cùng Lôi Dĩnh tiểu thư, xin hỏi hai người có ai có lý d cho rằng mình kết hôn ko hợp pháp ko?”
“Ko có” Bọn họ đồng thanh trả lời
“Các vị ở đây, có ai có thể đưa ra lý do ngăn cản cuộc hôn nhân này?”
“Ko có”
“Tốt. Cung Thần Hạo tiên sinh, ngài có nguyện ý nhận Lôi Dĩnh tiểu thư làm vợ hợp pháp ko?”
“Tôi nguyện ý” Cung Thần Hạo ko chút suy ngĩ trả lời
“Tốt. Lôi Dĩnh tiểu thư, cô có nguyện ý nhận Cung Thần Hạo tiên sinh làm chồng hợp pháp của mình ko?”
Lôi Dĩnh nhìn Cung Thần Hạo hồi đáp “Tôi nguyện ý”
“Hiện tại hai vị có thể trao nhẫn cho nhau” mục sư nói
Hai chiếc nhẫn cưới đặt trên quyển thánh kinh, Cung Thần Hạo cầm chiếc nhẫn cưới cho nữ mang vào tay Lôi dĩnh, sau Lôi Dĩnh lại đem một cái nhẫn khác đeo vào tay Cung Thần Hạo
“Theo pháp luật của Trung Quốc giao quyền hợp pháp cho tôi, tôi hiện tại tuyên bố, hai người đã chính thức là vợ chồng hợp pháp. Ngài có thể hôn môi vợ của mình Cung Thần Hạo tiên sinh”
Cung Thần Hạo giở mạng che mặt của cô dâu, hôn môi nàng
Bạn bè thân thuộc vui cười vỗ tay, tung giấy màu, ăn mừng cuộc hôn nhân mỹ mãn
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.