Chương 1
Uyển Vãn
03/08/2013
Trong ngôi miếu đổ nát, một người ngọc chi ngưng phu, gương mặt trái
xoan, đôi mắt sáng ngời, thiếu nữ có cái miệng nhỏ anh đào dụ người diệu nhãn phóng ra hào quang, khóe miệng nở một nụ cười quỷ dị. Không sai! Nàng chính là trong lời đồn đãi ” Dạ Tu La “. Lấy ra bộ đồ
ăn mằy mới từ chỗ tên tiểu khất cái dùng ngân lượng mua về thay vào, cái người vốn có nhan sắc khuynh quốc khuynh thành, nháy mắt liền biến
thành một tên khất cái bẩn thỉu.
” Đại gia xin hãy thương xót cho! tiểu nhân đã ba ngày không ăn cơm rồi, van cầu ngài cho xin miếng ăn, tiểu nhân ở đây dập đầu lạy ngài! “. Tiểu khất cái tỏ vẻ đáng thương ở bên đường xin ăn.
” Tránh ra! ” Tên đại gia sợ quần áo hoa lệ của mình bị cái tên khất cái vừa bẩn vừa thối bôi bẩn.
” Đại gia cho xin miếng ăn đi! ” tên khất cái vừa bẩn vừa thối không muốn bỏ qua con cá béo này vẫn tiếp tục quấy rầy.
” Mẹ kiếp, dám ngăn cản ta? nếu còn không cút, đưng trách đại gia ta không khách khí! “. Tên khất cái bị dọa sợ liền nhảy sang một bên .
” Ui da! ” một mỹ thiếu niên thân mặc hoa phục tiêu sái phong lưu xót xa kêu lên, vẻ đẹp của hắn làm cho mặt trời cũng phải biến sắc, mọi người không một tiếng động nhìn hắn, thật muốn vì hắn phủ đi cái nhăn mằy vì đau đớn, mọi người đều trừng mắt nhìn tên tiểu khất cái.
” Xin lỗi, xin lỗi đại gia! ” hiển nhiên tên tiểu khất không có mắt mà dẫm phải người ta.
” Bỏ đi, tránh ra! “
” Vâng vâng vâng, đa tạ đại gia! ” ôi mẹ ơi, nam nhân này sao lại xinh đẹp đến thế! Nhìn xem nhìn xem, nước miếng cũng theo đó mà chảy xuống… cái tay nhỏ bẩn thỉu cũng không biết lúc nào đã xâm lược lên cái gương mặt xinh đẹp kia, giống như con sói xám nhìn thấy mỹ vị tiểu bạch thỏ.
” Ây! nước miếng dính lên y phục của ta rồi ” Chậc chậc chậc….khuôn mặt đẹp vậy không phải để người ta xem à! Sờ một chút cũng không thiếu miếng thịt nào. Ánh mắt thiếu niên đầy chán ghét nhìn nàng, xoay người rời đi.
Tiểu khất cái lần nữa lộ ra nụ cười quỷ dị, xem ra nàng lại tìm được hứng thú rồi, a a… nhớ đến thiếu niên xinh đẹp kia, hình như quên không hỏi tên hắn rồi. Ưm! lần sau gặp lại nhất định phải hỏi hắn tên gì, có lẽ tên cũng như người, dễ nghe như nhau?
Vừa tiến vào khách điếm, lập tức thu hút tất cả ánh mắt của mọi người, không lo sợ hướng chủ quán lấy một căn phòng thượng hạng, phân phó đem thức ăn vào trong phòng, vừa định rời khỏi. lại cảm thấy y phục bị người khác nắm lấy.
” Công tử có chuyện gì? ” mỹ nhân miễn cưỡng hỏi
” Xin hỏi phương danh tiểu thư? có thể cùng tại hạ dùng bữa chăng? ” một tên công tử bị mỹ sắc mê hoăc muốn cùng mỹ nhân dùng bữa, nói không chừng mỹ nhân sẽ coi trọng gia sản mà tiến tới gả cho mình, tuy trong nhà đã có ba người thiếp, nếu như mỹ nhân nguyện ý, thì cho dù có tống đi hết bọn gái thanh lâu đó cũng không phải không được nha…
” Tiểu nữ họ Vân, khuê danh Phi Yên, công tử quý tính? ” mỹ nhân dường như không biết chính mình đã gặp phải đại dã lang, mọi người đều vì mỹ nhân mà nhịn không được đổ mồ hôi lạnh.
” Tại hạ Triệu Chí Hằng “
” Vậy phải khiến công tử tiêu pha rồi! ” nói rồi, còn không quên nở một nụ cười khuynh quốc khuynh thành. Nói nhảm, có người ra tiền sao lại không đi? sư phụ có dạy qua, tiết kiệm được thì cứ tiết kiệm, tiêu xài của người khác tiết kiệm của chính mình, không đi là đồ ngốc nha!. ” chủ quán, không cần thức ăn nữa, lưu lại căn phòng cho ta được rồi, ta muốn ở đây thêm vài ngày, ngày mai mới đưa tiền đươc không? hôm nay ngân lương đều đã tiêu hết, sáng sớm mai ta phái người đi lấy có được không?”
Tên quý công tử vừa nghe liền trả ba ngày tiên phòng để lấy lòng mỹ nhân. ” Vân tiểu thư, nhiêu đây nàng cứ dùng trước đi, nếu như không đủ ta sẽ cho người đem tới, chủ quán, tất cả những món ngon nhất toàn bộ đèu đem hết lên đây! “
Mỹ nhân lại nở một nụ cười quyến rũ, làm cho tên công tử họ Triệu kia suýt chút nữa thì quên hết cả trời trăng.
Long Ngự Phong vừa tiến vào khách điếm, thì thấy hình ảnh này. Khinh thường đi đến trước mặt Vân Phi Yên, nếu như có thể hắn thực sự là không muốn để ý đến bọn họ
” Hai vị, làm phiền nhường đường một chút! ” Ý? âm thanh này thật quen thuộc!
” Người là ai? dám bảo bản đại gia nhường đường cho ngươi? Cút! không thấy bản đại gia đang bận sao? ” tên công tử họ Triệu nhanh chóng biểu lộ quyền uy dĩ bác của mình trước mặt mỹ nhân.
” Ngươi là ai mà dám nói chuyện như thế với công tử của bọn ta? ” tùy thùng của mỹ thiếu niên mở miệng thay chủ nhân giáo huấn lại hắn.
” Ta là con trai Thượng thư bộ hộ Triệu Chí Hằng. Ở kinh thành này có ai không biết, có ai không hiểu? “
” Hừ! ” một tiếng cười lạnh từ miệng Long Ngự Phong lộ ra, đầu cũng không thèm quay lại đi lướt qua giữa bọn họ
” Ngươi đây là thái độ gì? ” nói rồi đuổi theo lên lầu kéo Long Ngự Phong lại, chỉ sợ mất mặt với mỹ nhân.
” Cút ” một tên quay lại đá tên Triệu Chí Hằng từ trên lầu rớt xuống dưới lầu.” không biết sống chết ” nói rồi phủi bụi, xoay người tiến vào trong gian phòng.
” Oa! tính tình thật kém a! ” Vân Phi Yên đi theo tiến vào căn phòng cách vách bọn họ, vừa đi vừa lẩm bẩm.
Một tên ăn mặc giống như bộ khoái (coi phim cổ trang chắc biết bộ khoái là chức gì chứ? ^^!) hướng chủ tử báo cáo:” chủ tử, người được phái đi truy bắt Hoa Ngân Quân quay vể rồi “
Mỹ thiếu niên kinh ngạc hỏi ” đã xảy ra chyện gì? “
” Người trở về nói bọn họ là theo bắt Hoa Ngan Quân mà quay về “
” Xem ra Hoa Ngân Quân đã đến kinh thành rồi, phải nhanh tăng thêm nhân mã. Ở đây là kinh thành, nếu để Hoa Ngân Quân dưới mắt hoàng đế gây hại cho mấy người nữ tử, vậy thiên hạ không phải loạn hết rồi sao? ” mỹ thiếu niên khẽ nhíu mày.
” Da, thuộc hạ đi làm ngay”
” Quân tử cách vách nghe trộm chuyện của người khác, không biết có gì chỉ giáo? ” sau khi thuộc hạ rời đi, Long Ngự Phong với bộ dạng lười biếng hỏi người cách vách đang nghe trộm.
” Hề hề…. tiểu nữ Vân Phi Yên ra mắt công tử ” oa! nam nhân này thật đẹp a!
” Vân cô nương thỉnh chú ý nghi dung, mau lau sạch nước miếng đi! không biết Vân cô nương đã nghe được những gì rồi? ” a! điên mất! Vân Phi Yên nhìn thấy bộ dạng nhíu mày của mỹ thiếu niên lòng có chút đau xót.
” Hề hề… chẳng qua là không cẩn thận, cái nên nghe đều đã nghe hết rồi “
” Nếu đã như vậy, e là phải ủy khuất Vân cô nương một đoạn thời gian, thỉnh theo ta về đợi cho sự việc kết thúc ta tự khắc sẽ tiễn Vân cô nương, được không? “
” Được được, không ủy khuất, không ủy khuất, chỉ cần có thể ở cùng một chỗ với công tử thì ở đâu cũng không ủy khuất “.
Long Ngự Phong nhất thời sửng sốt, vị cô nương này cũng thật to gan nhỉ? không quen biết cũng muốn đi theo người ta? như thế nào lại cảm thấy nàng có vẻ như còn rất cao hứng?
” Gia, đến rồi ” sau khi Long Ngự Phong đem theo Vân Phi Yên tiến vào thái tử cung, căn dặn thuộc hạ tìm cho Vân Phi Yên một gian phòng khách.
” Thỉnh cô nương trong thời gian này hãy ở lại đây, có yêu cầu gì thì sai hạ nhân làm là được, thỉnh Vân cô nương đừng chạy lung tung cũng đừng ra ngoài ” Vân Phi Yên nào có nghe thấy gì, tâm tư sớm đã bị sự mỹ lệ của cung điện câu mất rồi, Long Ngự Phong vừa đi, Vân Phi Yên lại không an phận. Bắt đầu chuyến du hành thám hiểm….
” Người đâu, Vân cô nương đi đâu rồi? ” Long Ngự Phong vừa về liền hỏi nơi của vân Phi Yên, đỡ cho nàng loạng choạng xảy ra chuyện.
” Hồi thái tử điện hạ, Vân cô nương đang ở ngự hoa viên thưởng hoa ” Long Ngự Phong khẽ nhíu mày, nàng thật biết hưởng thụ nha!
” Điện hạ, có cần nô tì đi gọi Vân cô nương lại đây không? “
” Không cần “. Long Ngự Phong vừa bước vào ngự hoa viên liên nghe thấy tiếng cười lanh lảnh như tiếng chuông xuyên đến. Nhìn thấy một thân đỏ tươi của Vân Phi Yên đang ở trong ngự hoa viên chơi vui vẻ. Vốn đã diễm lệ tuyệt dung, nay càng thêm khuynh quốc khuynh thành. Ngay cả hoa cũng vì nàng mà thất sắc, nhìn không khỏi ngây dại….
” Aiz! thái tử gia, ngài bận xong rồi? “
Long Ngự phong xấu hổ thu lại thần sắc. ” Nàng thật biết hưởng thụ, bản cung nhớ không phải là thỉnh nàng đến đây để chơi, sao nàng biết bản cung là thái tử?”
” Chỉ cần hỏi hạ nhân không phải biết rồi sao? đừng nhỏ mọn vậy chứ! người ta chơi một chút ngự hoa viên này cũng không phải là không thấy a “
” Nếu đã biết bản cung là thái tử, nghĩ nàng cũng biết đây là hoàng cung? tốt nhất là đừng có chạy lung tung, xảy ra chuyện gì thì tự chịu trách nhiệm ” nói xong cũng không quay đâu lại mà rời đi.
mấy ngày nay không gặp không biết tên nhãi đó đang bận cái gì nữa. ” A! đáng chết, sao lại nghĩ đến hắn nữa, đem người ta đén đây chính mình thì lại không thấy đâu, đáng ghét, đáng ghét ” Vân Phi Yên bất mãn chu cái miệng nhỏ nhắn.
” Bản cung thật không biết nguyên lai Vân cô nương lại nhớ bẩn cung đến vậy? ” Long Ngự Phong hôm nay thật không dễ dàng mới rảnh rỗi một chút, thật không nghĩ đến có người đang oán giận hắn.
” Ai…ai nhớ ngươi chứ, ngươi đem người ta đến đây không quản không hỏi, ta đương nhiên nghĩ đến ngươi…ta…ta…ý ta là nghĩ ngươi khi nào thì chuẩn bị để ta đi ” Vân Phi Yên đỏ hết cả mặt, rõ ràng là khẩu thị tâm phi.
” Đợi ta bận xong việc rồi hãy nói “
” Ngươi bận gì chứ? ” thái tử bận đến vậy sao? tuy rằng bận việc triều chính, nhưng không phải là có hoàng đế giúp đỡ rồi sao? hắn còn bận cái gì?
” Nàng lần trước tại khách sạn không phải đã nghe lén bọn ta nói chuyện rồi sao? Hoa Ngân Quân đã đến kinh thành, trong thời gian này nàng ở lại đây cũng là an toàn, nghĩ đến mỹ nhân như nàng bị Hoa Ngân Quân đùa giỡn thì không bằng để ta đùa giỡn còn hơn, nàng nói đúng không? nàng chuẩn bị lúc nào thì để đùa giỡn đây? “
” Ngươi! không biết xấu hổ! “
“ Thế này là không biết xấu hổ? vậy như thế này thì sao? ” nói rồi liền hôn lên cái miệng nhỏ nhắn mà mấy ngày nay hắn nằm mơ cũng nghĩ đến.
” Um….”
” Chậc chậc, thật ngon! có suy nghĩ muốn làm trắc phi của ta không? ta sẽ rất sủng ái nàng “
” Tại sao lại là trắc phi? “
” Làm trắc phi của ta có gì không tốt? “
” Ta không cần, ta muốn phu quân của ta chỉ thuộc về mình ta, làm không được ta tình nguyện không cần “
” thế thì ta không để nàng rời khỏi, cho dù vô danh vô phận cũng không để nàng đi “
” Ác bá! ” Vân Phi Yên sắp tức chết rồi, tên nhãi này sao lại khác với lúc mới gặp đến vậy? hoàn toàn là người lúc trước một dạng, người lúc sau lại là một dạng khác. Sao lại có người đáng ghét như vậy? cho dù hắn lớn lên rất dễ nhìn, bản thân ta cũng không kém nha, cho dù hắn là thái tử, ta còn là Dạ Tu La nha. Ta mới không thèm cùng người khác hầu chung một chồng nha! Aiya! ta nghĩ đi đâu vậy, vả lại những lời tên nhãi kia nói đều là lời nói đùa, hắn lại không phải thích ta, ta làm sao cho là thật được.
” Hoa Ngân Quân đến kinh thành, còn phải thích thân ngươi đi truy bắt sao? đã nghe nói qua khinh công của Hoa Ngân Quân, hắn thích dung mê dược, bản thân công phu bình thường, còn phiền ngài đại giá sao? công phu của ngươi như thế nào a? đừng để đến lúc đó vướng tay chân thủ hạ của ngươi a! ” Vân Phi Yên Như để phục thù mà nguyền rủa hắn.
” Không tín nhiệm bản cung vậy sao? còn nữa, sao nàng lại biết sở trường của hắn là dùng mê dược, người của bọn ta để hắn đào thoát nhiều lần mới tra ra được, nàng tại sao lại biết? ” đến trước mắt Long Ngự Phong mới biết chính mình đến nàng là ai cũng chưa điều tra qua đã đem nàng tiến vào đây.
” Bởi vì ta cũng là người trong giang hồ a, ngốc! ngươi tưởng ta là tiểu nữ nhân nhu nhược sao? xem ngươi lớn lên xinh đẹp như vậy, vạn nhất Hoa Ngân Quân lầm tưởng ngươi là nữ nhân, bị hắn….Aiz! đén lúc đó ngươi khóc cũng đã muộn! ” hiển nhiên nữ nhân nào đó đang sung sướng trên nỗi đau khổ của người khác.
” Nàng không phải nói, Hoa Ngân Quân thích dùng mê dược, bản thân công phu bình thường, bọn ta nhiều người như vậy còn sợ không chế phục được hắn sao? ” Long Ngự Phong hắn không phải là hù dọa.
” Các ngươi nhiều người như vậy, hắn cũng không phải là đồ ngu, khẳng định sẽ xuất hiện sao? ta có một kế, muốn nghe không? “
” Cái gì “
” Ngươi lớn lên xinh đẹp như vậy, nếu như giả trang thành nữ nhân ở chợ lớn dẫn dụ hắn ra, khẳng định sẽ trúng kế, vả lại ngươi cũng biết võ công, so với nữ nhân thông thường đi dụ dỗ hắn không phải càng dễ hơn sao? ” (shinku: haha, tội nghiệp Phong ca quá ^^!)
Sưu chủ ý (chủ ý thối tha)….Long Ngự Phong Trừng Mắt nhìn nàng ” ngươi yêu nữ này, dám để bản cung giả trang thành nữ nhân? “
” Ách! a a ….” chết rồi chạy mau, lão hổ phát uy rồi….
” Vân Phi Yên! ” một tiếng gầm phẫn nộ từ thái tử cung phát ra…
Màn đêm dần buông xuống, một thân vận trang phục màu đỏ từ thái tử cung bay ra, ở trong chợ tản bộ, đi đi dừng dừng đợi người mà nàng muốn đợi, lúc này một thân ảnh màu đen đi đến sau nàng
” Cô nương, muộn như vậy rồi tại sao còn ở đây? hay là để ca ca cùng nàng chơi đùa? “
” Được a! ta đang đợi ngươi nha! ” nói rồi còn tặng cho hắn một nụ cười mê hoặc.
” Đợi ta? cô nương có biết ta là ai không? “
Người đến lại lộ ra nụ cười mê hồn ” biết chứ! ngươi không phải là Hoa Ngân Quân sao? a a….” bên người thiếu nữ rơi xuồng hoa biện vũ (cánh hoa rơi xuống như mưa)
” Ngươi….ngươi….nguơi là Dạ Tu La! ” nam nhân nhất thời biến sắc.
“sao? còn muốn chơi đùa với ta không? ” Vân Phi Yên cười ngây thơ
” Ta xin ngươi, xin ngươi hãy tha cho ta! ” thân ảnh màu đen bị dọa đến nỗi phải quỳ xuống cầu xin.
” Sao được? nếu ta tha cho ngươi, trên giang hồ không phải đều sẽ biết hình dạng của ta rồi sao? nghe nói sở trường của ngươi là mê dược và hồi xuân tán, đúng không? “
” Cầu xin ngươi, ta lần sau không dám nữa, ta bảo đảm sẽ không nói ra hình dáng của ngươi, chỉ cần ngươi bỏ qua cho ta, cái gì ta cũng đáp ứng ngươi “
” Đem dược của ngươi giao hêt ra đây! ” Vân Phi Yên cần những thứ này làm gì? nàng cũng không biết, có lẽ một ngày nào đó sẽ cần dùng đến.
” Dạ dạ dạ…. đây là mê dược, đây la hồi xuân tán, toàn bộ đều ở đây hết, không còn nữa đâu ” nam nhân vẫn còn tính toán lưu lại một ít đề phòng khi Dạ Tu La không bỏ qua cho mình thì may ra còn có thể dung để hạy trốn.
” Chỉ một bình này làm sao đủ dùng? “
” Đừng xen thường bình mê dược này, nó thậm chí có thể gây mê cho hơn trăm người, bình hồi xuân tán này chỉ cần dùng như vậy, một chút là có thể khiến cho ngươi ta đau đớn sống không bằng chết “
” Ân, được, đêm chính mình con mắt móc ra, tự cắt lưỡi là co thể rời đi ” đơn giản vậy thôi sao? bỏ đi, hôm nay không giết người, đêm con mắt móc ra có lẽ từ nay về sau không thể làm hái hoa tặc được nữa? đêm lưỡi cắt đi có lẽ sẽ không thể nói ra hính dạng của chính mình đi?
” Ngươi….yêu nữ ngươi thật quá ác độc đi? ta đã thề là sẽ không nói ra mà ngươi vẫn còn muốn bức ta, vậy thì đừng trách ta hạ thủ không lưu tình, một nữ nhân như ngươi thì có thể lợi hại đến đâu? nói không chừng chỉ là do giang hồ đồn đãi mà thôi, xem chiêu! “
” Thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa mà ngươi cứ thích chui vào ” chỉ thấy ngay tức thì cánh hoa bay đầy trời rồi bay đến bao phủ lấy Hoa Ngân Quân, những cánh hoa tựa như lợi kiếm, đâm tới chỗ Hoan Ngân Quân.
” Thật chẳng ra làm sao, công phu như vậy mà cũng học đòi người ta làm hái hoa tặc ” thiếu nữ lắc đầu, cất kĩ dược mới lấy từ chỗ Hoa Ngân Quân xoay người hường hoàng cung cung thái tử bay đi….
************
” Tham kiến điện hạ “
” Có chuyện gì? “
” Tối qua Hoa Ngân Quân đã chết ở chợ thành đông “
” Chết rồi? đã điều tra ra là ai làm chưa? ” Long Ngự Phong kinh ngac hỏi, bản thân phái nhiều người đi như vậy đều để hắn chạy thoát, nói chết liền chết sao? ” điều tra ra ai làm chưa? “
” Cân cứ vào tình hình người chết dưới đất còn rơi đầy cánh hoa, theo phán đoán có lẽ là do Dạ Tu La làm “
” Dạ Tu La cũng đã đến kinh thành? có thể tra ra Dạ Tu La là người như thế nào không? “
” Không cách nào tra ra được, Dạ Tu La này trước giờ hành sự quỷ dị, có lúc lương thiện cứu người, có lúc dồn người ta vào đường chết. Thậm chí chưa có người nào thấy qua diện mục của nàng, chỉ biết nàng thích dùng phiến hoa (cánh hoa) giết người, mỗi hiện trường ngoại trừ phiến hoa thì cái gì cũng không có, ngay đến vết thương của nạn nhân khi thông qua khám nghiêm, đều là phiến hoa, không có bất kì vết kiếm nào khác “.
” Ngươi cảm thấy mục đích lần này của nàng ta là gì? “
” Tại hạ không biết! “
” Ân, ta biết rồi, ngươi lui xuống trước đi! ” thật kì lạ, Dạ Tu La cư nhiên ở kinh thành lộ diện, mục đích của nàng ta là gì?
” Đoán xem ta là ai? ” Vân Phi Yên nghich ngợm che mắt Long Ngự Phong Từ phía sau
” Ngoài nàng ra thì còn ai vào đây? ở thái tử cung này có ai dám đối với ta không lớn không nhỏ như vậy? ” Long Ngự Phong kéo tay nhỏ của nàng xuống, nhẹ thở dài.
” Sao Vậy? sao lại không vui “
” Hoa Ngân Quân chết rồi “
” Đó là chuyện tốt a! sau này sẽ không có cô nương nào bị hại nữa, chàng còn than thở cái gì? “
” Ta không phải không vui, chỉ là cảm thấy có chút kì quái ” Long Ngự Phong nhẹ lắc đầu.
” Chàng thấy có gì kì quái a? ” Vân Phi Yên không hiểu mà hỏi
” Giết chết Hoa Ngân Quân là Dạ Tu La, không biết mục đích của nàng ta là gì, tại sao lại làm như vậy? “
” Giết thì cũng đã giết rồi còn làm sao nữa? chẳng lẽ chàng thật sự kì vọng chính mình giả trang thành nữ nhân đi câu dẫn Hoa Ngân Quân sao? ” vân Phi Yên buồn cười hỏi hắn.
” Ta….Ai! thật là bị nàng làm cho tức chết mà “
” Chẳng lẽ chàng còn muốn bắt thêm Dạ Tu La? Dạ Tu La giết người vô số nhưng sẽ không giết bách tính thiện lương a! “
” Cũng phải, ta nghĩ có lẽ nàng ta là có nguyên nhân! lại nói có một số người tự xưng võ lâm chính phái cũng có làm nhưng chuyện không ai biết? “
Vân Phi Yên thật không nghĩ đến Long Ngự Phong trước giờ vẫn chưa gặp qua Dạ Tu La mà chỉ nghe đồn đãi mà có thể tín nhiệm nàng đến vậy ” đừng quên, nàng ta là Dạ Tu La a! “
” Nhưng cái tên này vốn không phải nàng tự lấy đúng không? thế nhân chẳng qua là thấy nàng dùng phiến hoa làm vũ khí, những đại hiệp của võ lâm chính phái bị giết hại, cảm thấy nàng độc ác mới xưng nàng là Dạ tu La, ta nghĩ nàng làm việc nhất định là có lí do của nàng. ” Long Ngự Phong nghĩ về Dạ Tu La có lẽ quá tốt rồi đi
” Đúng, chàng nói đúng, bất luận nàng ta làm việc gì, chàng đều phải tín nhiệm nàng, nàng ta không thể không có lí do, cũng tuyệt đối không giết hại người lương thiện. “
” Như thế nào nói như thể nàng là Dạ Tu La vậy? ” Long Ngự Phong cười hỏi nàng, cảm thấy nàng có chuyện gì đó nhưng lại không nguyện nói.
” A A…. nếu như ta là Dạ Tu La chàng không sợ hôm đó ta sẽ giết chàng sao? chàng lại đối với ta rất xấu nha! “
” Không sợ! “
” Tại sao? “
” Ta tin nàng sẽ không nỡ ” Long Ngự Phong thâm tình nhìn nàng.
” Đáng ghét! ta tuyệt đối làm được ” Vân Phi Yên nhìn ánh mắt của hắn tim đập loạn xạ
” Chúng ta ở cùng nhau đã mấy ngày rồi ta như thế nào vẫn sống đấy thôi “
” Giết chàng rồi ta còn sợ bị hoàng thương truy nã nha “
” Ha ha…. tiểu Yên nhi của ta thật là đáng yêu, không nỡ thì cứ nói thẳng! cứng miệng như vậy làm gì? còn cứng miêng nữa cẩn thận ta sẽ hôn nàng nha! “
” Ngươi cái tên vô lại này! có chỗ nào giống thái tử chứ? “
” Giống hay không chúng ta tiến vào phòng kiểm tra thử không phải biết rồi sao? “
” Long Ngự Phong! ta muốn giết ngươi! “
” Ha ha…. đến a! “
Ấn tượng lần này của Vân Phi Yên đối với Long Ngự Phong cũng được mở rộng, cảm thấy hắn là người nàng có thể tin tưởng một đời…..
” Đại gia xin hãy thương xót cho! tiểu nhân đã ba ngày không ăn cơm rồi, van cầu ngài cho xin miếng ăn, tiểu nhân ở đây dập đầu lạy ngài! “. Tiểu khất cái tỏ vẻ đáng thương ở bên đường xin ăn.
” Tránh ra! ” Tên đại gia sợ quần áo hoa lệ của mình bị cái tên khất cái vừa bẩn vừa thối bôi bẩn.
” Đại gia cho xin miếng ăn đi! ” tên khất cái vừa bẩn vừa thối không muốn bỏ qua con cá béo này vẫn tiếp tục quấy rầy.
” Mẹ kiếp, dám ngăn cản ta? nếu còn không cút, đưng trách đại gia ta không khách khí! “. Tên khất cái bị dọa sợ liền nhảy sang một bên .
” Ui da! ” một mỹ thiếu niên thân mặc hoa phục tiêu sái phong lưu xót xa kêu lên, vẻ đẹp của hắn làm cho mặt trời cũng phải biến sắc, mọi người không một tiếng động nhìn hắn, thật muốn vì hắn phủ đi cái nhăn mằy vì đau đớn, mọi người đều trừng mắt nhìn tên tiểu khất cái.
” Xin lỗi, xin lỗi đại gia! ” hiển nhiên tên tiểu khất không có mắt mà dẫm phải người ta.
” Bỏ đi, tránh ra! “
” Vâng vâng vâng, đa tạ đại gia! ” ôi mẹ ơi, nam nhân này sao lại xinh đẹp đến thế! Nhìn xem nhìn xem, nước miếng cũng theo đó mà chảy xuống… cái tay nhỏ bẩn thỉu cũng không biết lúc nào đã xâm lược lên cái gương mặt xinh đẹp kia, giống như con sói xám nhìn thấy mỹ vị tiểu bạch thỏ.
” Ây! nước miếng dính lên y phục của ta rồi ” Chậc chậc chậc….khuôn mặt đẹp vậy không phải để người ta xem à! Sờ một chút cũng không thiếu miếng thịt nào. Ánh mắt thiếu niên đầy chán ghét nhìn nàng, xoay người rời đi.
Tiểu khất cái lần nữa lộ ra nụ cười quỷ dị, xem ra nàng lại tìm được hứng thú rồi, a a… nhớ đến thiếu niên xinh đẹp kia, hình như quên không hỏi tên hắn rồi. Ưm! lần sau gặp lại nhất định phải hỏi hắn tên gì, có lẽ tên cũng như người, dễ nghe như nhau?
Vừa tiến vào khách điếm, lập tức thu hút tất cả ánh mắt của mọi người, không lo sợ hướng chủ quán lấy một căn phòng thượng hạng, phân phó đem thức ăn vào trong phòng, vừa định rời khỏi. lại cảm thấy y phục bị người khác nắm lấy.
” Công tử có chuyện gì? ” mỹ nhân miễn cưỡng hỏi
” Xin hỏi phương danh tiểu thư? có thể cùng tại hạ dùng bữa chăng? ” một tên công tử bị mỹ sắc mê hoăc muốn cùng mỹ nhân dùng bữa, nói không chừng mỹ nhân sẽ coi trọng gia sản mà tiến tới gả cho mình, tuy trong nhà đã có ba người thiếp, nếu như mỹ nhân nguyện ý, thì cho dù có tống đi hết bọn gái thanh lâu đó cũng không phải không được nha…
” Tiểu nữ họ Vân, khuê danh Phi Yên, công tử quý tính? ” mỹ nhân dường như không biết chính mình đã gặp phải đại dã lang, mọi người đều vì mỹ nhân mà nhịn không được đổ mồ hôi lạnh.
” Tại hạ Triệu Chí Hằng “
” Vậy phải khiến công tử tiêu pha rồi! ” nói rồi, còn không quên nở một nụ cười khuynh quốc khuynh thành. Nói nhảm, có người ra tiền sao lại không đi? sư phụ có dạy qua, tiết kiệm được thì cứ tiết kiệm, tiêu xài của người khác tiết kiệm của chính mình, không đi là đồ ngốc nha!. ” chủ quán, không cần thức ăn nữa, lưu lại căn phòng cho ta được rồi, ta muốn ở đây thêm vài ngày, ngày mai mới đưa tiền đươc không? hôm nay ngân lương đều đã tiêu hết, sáng sớm mai ta phái người đi lấy có được không?”
Tên quý công tử vừa nghe liền trả ba ngày tiên phòng để lấy lòng mỹ nhân. ” Vân tiểu thư, nhiêu đây nàng cứ dùng trước đi, nếu như không đủ ta sẽ cho người đem tới, chủ quán, tất cả những món ngon nhất toàn bộ đèu đem hết lên đây! “
Mỹ nhân lại nở một nụ cười quyến rũ, làm cho tên công tử họ Triệu kia suýt chút nữa thì quên hết cả trời trăng.
Long Ngự Phong vừa tiến vào khách điếm, thì thấy hình ảnh này. Khinh thường đi đến trước mặt Vân Phi Yên, nếu như có thể hắn thực sự là không muốn để ý đến bọn họ
” Hai vị, làm phiền nhường đường một chút! ” Ý? âm thanh này thật quen thuộc!
” Người là ai? dám bảo bản đại gia nhường đường cho ngươi? Cút! không thấy bản đại gia đang bận sao? ” tên công tử họ Triệu nhanh chóng biểu lộ quyền uy dĩ bác của mình trước mặt mỹ nhân.
” Ngươi là ai mà dám nói chuyện như thế với công tử của bọn ta? ” tùy thùng của mỹ thiếu niên mở miệng thay chủ nhân giáo huấn lại hắn.
” Ta là con trai Thượng thư bộ hộ Triệu Chí Hằng. Ở kinh thành này có ai không biết, có ai không hiểu? “
” Hừ! ” một tiếng cười lạnh từ miệng Long Ngự Phong lộ ra, đầu cũng không thèm quay lại đi lướt qua giữa bọn họ
” Ngươi đây là thái độ gì? ” nói rồi đuổi theo lên lầu kéo Long Ngự Phong lại, chỉ sợ mất mặt với mỹ nhân.
” Cút ” một tên quay lại đá tên Triệu Chí Hằng từ trên lầu rớt xuống dưới lầu.” không biết sống chết ” nói rồi phủi bụi, xoay người tiến vào trong gian phòng.
” Oa! tính tình thật kém a! ” Vân Phi Yên đi theo tiến vào căn phòng cách vách bọn họ, vừa đi vừa lẩm bẩm.
Một tên ăn mặc giống như bộ khoái (coi phim cổ trang chắc biết bộ khoái là chức gì chứ? ^^!) hướng chủ tử báo cáo:” chủ tử, người được phái đi truy bắt Hoa Ngân Quân quay vể rồi “
Mỹ thiếu niên kinh ngạc hỏi ” đã xảy ra chyện gì? “
” Người trở về nói bọn họ là theo bắt Hoa Ngan Quân mà quay về “
” Xem ra Hoa Ngân Quân đã đến kinh thành rồi, phải nhanh tăng thêm nhân mã. Ở đây là kinh thành, nếu để Hoa Ngân Quân dưới mắt hoàng đế gây hại cho mấy người nữ tử, vậy thiên hạ không phải loạn hết rồi sao? ” mỹ thiếu niên khẽ nhíu mày.
” Da, thuộc hạ đi làm ngay”
” Quân tử cách vách nghe trộm chuyện của người khác, không biết có gì chỉ giáo? ” sau khi thuộc hạ rời đi, Long Ngự Phong với bộ dạng lười biếng hỏi người cách vách đang nghe trộm.
” Hề hề…. tiểu nữ Vân Phi Yên ra mắt công tử ” oa! nam nhân này thật đẹp a!
” Vân cô nương thỉnh chú ý nghi dung, mau lau sạch nước miếng đi! không biết Vân cô nương đã nghe được những gì rồi? ” a! điên mất! Vân Phi Yên nhìn thấy bộ dạng nhíu mày của mỹ thiếu niên lòng có chút đau xót.
” Hề hề… chẳng qua là không cẩn thận, cái nên nghe đều đã nghe hết rồi “
” Nếu đã như vậy, e là phải ủy khuất Vân cô nương một đoạn thời gian, thỉnh theo ta về đợi cho sự việc kết thúc ta tự khắc sẽ tiễn Vân cô nương, được không? “
” Được được, không ủy khuất, không ủy khuất, chỉ cần có thể ở cùng một chỗ với công tử thì ở đâu cũng không ủy khuất “.
Long Ngự Phong nhất thời sửng sốt, vị cô nương này cũng thật to gan nhỉ? không quen biết cũng muốn đi theo người ta? như thế nào lại cảm thấy nàng có vẻ như còn rất cao hứng?
” Gia, đến rồi ” sau khi Long Ngự Phong đem theo Vân Phi Yên tiến vào thái tử cung, căn dặn thuộc hạ tìm cho Vân Phi Yên một gian phòng khách.
” Thỉnh cô nương trong thời gian này hãy ở lại đây, có yêu cầu gì thì sai hạ nhân làm là được, thỉnh Vân cô nương đừng chạy lung tung cũng đừng ra ngoài ” Vân Phi Yên nào có nghe thấy gì, tâm tư sớm đã bị sự mỹ lệ của cung điện câu mất rồi, Long Ngự Phong vừa đi, Vân Phi Yên lại không an phận. Bắt đầu chuyến du hành thám hiểm….
” Người đâu, Vân cô nương đi đâu rồi? ” Long Ngự Phong vừa về liền hỏi nơi của vân Phi Yên, đỡ cho nàng loạng choạng xảy ra chuyện.
” Hồi thái tử điện hạ, Vân cô nương đang ở ngự hoa viên thưởng hoa ” Long Ngự Phong khẽ nhíu mày, nàng thật biết hưởng thụ nha!
” Điện hạ, có cần nô tì đi gọi Vân cô nương lại đây không? “
” Không cần “. Long Ngự Phong vừa bước vào ngự hoa viên liên nghe thấy tiếng cười lanh lảnh như tiếng chuông xuyên đến. Nhìn thấy một thân đỏ tươi của Vân Phi Yên đang ở trong ngự hoa viên chơi vui vẻ. Vốn đã diễm lệ tuyệt dung, nay càng thêm khuynh quốc khuynh thành. Ngay cả hoa cũng vì nàng mà thất sắc, nhìn không khỏi ngây dại….
” Aiz! thái tử gia, ngài bận xong rồi? “
Long Ngự phong xấu hổ thu lại thần sắc. ” Nàng thật biết hưởng thụ, bản cung nhớ không phải là thỉnh nàng đến đây để chơi, sao nàng biết bản cung là thái tử?”
” Chỉ cần hỏi hạ nhân không phải biết rồi sao? đừng nhỏ mọn vậy chứ! người ta chơi một chút ngự hoa viên này cũng không phải là không thấy a “
” Nếu đã biết bản cung là thái tử, nghĩ nàng cũng biết đây là hoàng cung? tốt nhất là đừng có chạy lung tung, xảy ra chuyện gì thì tự chịu trách nhiệm ” nói xong cũng không quay đâu lại mà rời đi.
mấy ngày nay không gặp không biết tên nhãi đó đang bận cái gì nữa. ” A! đáng chết, sao lại nghĩ đến hắn nữa, đem người ta đén đây chính mình thì lại không thấy đâu, đáng ghét, đáng ghét ” Vân Phi Yên bất mãn chu cái miệng nhỏ nhắn.
” Bản cung thật không biết nguyên lai Vân cô nương lại nhớ bẩn cung đến vậy? ” Long Ngự Phong hôm nay thật không dễ dàng mới rảnh rỗi một chút, thật không nghĩ đến có người đang oán giận hắn.
” Ai…ai nhớ ngươi chứ, ngươi đem người ta đến đây không quản không hỏi, ta đương nhiên nghĩ đến ngươi…ta…ta…ý ta là nghĩ ngươi khi nào thì chuẩn bị để ta đi ” Vân Phi Yên đỏ hết cả mặt, rõ ràng là khẩu thị tâm phi.
” Đợi ta bận xong việc rồi hãy nói “
” Ngươi bận gì chứ? ” thái tử bận đến vậy sao? tuy rằng bận việc triều chính, nhưng không phải là có hoàng đế giúp đỡ rồi sao? hắn còn bận cái gì?
” Nàng lần trước tại khách sạn không phải đã nghe lén bọn ta nói chuyện rồi sao? Hoa Ngân Quân đã đến kinh thành, trong thời gian này nàng ở lại đây cũng là an toàn, nghĩ đến mỹ nhân như nàng bị Hoa Ngân Quân đùa giỡn thì không bằng để ta đùa giỡn còn hơn, nàng nói đúng không? nàng chuẩn bị lúc nào thì để đùa giỡn đây? “
” Ngươi! không biết xấu hổ! “
“ Thế này là không biết xấu hổ? vậy như thế này thì sao? ” nói rồi liền hôn lên cái miệng nhỏ nhắn mà mấy ngày nay hắn nằm mơ cũng nghĩ đến.
” Um….”
” Chậc chậc, thật ngon! có suy nghĩ muốn làm trắc phi của ta không? ta sẽ rất sủng ái nàng “
” Tại sao lại là trắc phi? “
” Làm trắc phi của ta có gì không tốt? “
” Ta không cần, ta muốn phu quân của ta chỉ thuộc về mình ta, làm không được ta tình nguyện không cần “
” thế thì ta không để nàng rời khỏi, cho dù vô danh vô phận cũng không để nàng đi “
” Ác bá! ” Vân Phi Yên sắp tức chết rồi, tên nhãi này sao lại khác với lúc mới gặp đến vậy? hoàn toàn là người lúc trước một dạng, người lúc sau lại là một dạng khác. Sao lại có người đáng ghét như vậy? cho dù hắn lớn lên rất dễ nhìn, bản thân ta cũng không kém nha, cho dù hắn là thái tử, ta còn là Dạ Tu La nha. Ta mới không thèm cùng người khác hầu chung một chồng nha! Aiya! ta nghĩ đi đâu vậy, vả lại những lời tên nhãi kia nói đều là lời nói đùa, hắn lại không phải thích ta, ta làm sao cho là thật được.
” Hoa Ngân Quân đến kinh thành, còn phải thích thân ngươi đi truy bắt sao? đã nghe nói qua khinh công của Hoa Ngân Quân, hắn thích dung mê dược, bản thân công phu bình thường, còn phiền ngài đại giá sao? công phu của ngươi như thế nào a? đừng để đến lúc đó vướng tay chân thủ hạ của ngươi a! ” Vân Phi Yên Như để phục thù mà nguyền rủa hắn.
” Không tín nhiệm bản cung vậy sao? còn nữa, sao nàng lại biết sở trường của hắn là dùng mê dược, người của bọn ta để hắn đào thoát nhiều lần mới tra ra được, nàng tại sao lại biết? ” đến trước mắt Long Ngự Phong mới biết chính mình đến nàng là ai cũng chưa điều tra qua đã đem nàng tiến vào đây.
” Bởi vì ta cũng là người trong giang hồ a, ngốc! ngươi tưởng ta là tiểu nữ nhân nhu nhược sao? xem ngươi lớn lên xinh đẹp như vậy, vạn nhất Hoa Ngân Quân lầm tưởng ngươi là nữ nhân, bị hắn….Aiz! đén lúc đó ngươi khóc cũng đã muộn! ” hiển nhiên nữ nhân nào đó đang sung sướng trên nỗi đau khổ của người khác.
” Nàng không phải nói, Hoa Ngân Quân thích dùng mê dược, bản thân công phu bình thường, bọn ta nhiều người như vậy còn sợ không chế phục được hắn sao? ” Long Ngự Phong hắn không phải là hù dọa.
” Các ngươi nhiều người như vậy, hắn cũng không phải là đồ ngu, khẳng định sẽ xuất hiện sao? ta có một kế, muốn nghe không? “
” Cái gì “
” Ngươi lớn lên xinh đẹp như vậy, nếu như giả trang thành nữ nhân ở chợ lớn dẫn dụ hắn ra, khẳng định sẽ trúng kế, vả lại ngươi cũng biết võ công, so với nữ nhân thông thường đi dụ dỗ hắn không phải càng dễ hơn sao? ” (shinku: haha, tội nghiệp Phong ca quá ^^!)
Sưu chủ ý (chủ ý thối tha)….Long Ngự Phong Trừng Mắt nhìn nàng ” ngươi yêu nữ này, dám để bản cung giả trang thành nữ nhân? “
” Ách! a a ….” chết rồi chạy mau, lão hổ phát uy rồi….
” Vân Phi Yên! ” một tiếng gầm phẫn nộ từ thái tử cung phát ra…
Màn đêm dần buông xuống, một thân vận trang phục màu đỏ từ thái tử cung bay ra, ở trong chợ tản bộ, đi đi dừng dừng đợi người mà nàng muốn đợi, lúc này một thân ảnh màu đen đi đến sau nàng
” Cô nương, muộn như vậy rồi tại sao còn ở đây? hay là để ca ca cùng nàng chơi đùa? “
” Được a! ta đang đợi ngươi nha! ” nói rồi còn tặng cho hắn một nụ cười mê hoặc.
” Đợi ta? cô nương có biết ta là ai không? “
Người đến lại lộ ra nụ cười mê hồn ” biết chứ! ngươi không phải là Hoa Ngân Quân sao? a a….” bên người thiếu nữ rơi xuồng hoa biện vũ (cánh hoa rơi xuống như mưa)
” Ngươi….ngươi….nguơi là Dạ Tu La! ” nam nhân nhất thời biến sắc.
“sao? còn muốn chơi đùa với ta không? ” Vân Phi Yên cười ngây thơ
” Ta xin ngươi, xin ngươi hãy tha cho ta! ” thân ảnh màu đen bị dọa đến nỗi phải quỳ xuống cầu xin.
” Sao được? nếu ta tha cho ngươi, trên giang hồ không phải đều sẽ biết hình dạng của ta rồi sao? nghe nói sở trường của ngươi là mê dược và hồi xuân tán, đúng không? “
” Cầu xin ngươi, ta lần sau không dám nữa, ta bảo đảm sẽ không nói ra hình dáng của ngươi, chỉ cần ngươi bỏ qua cho ta, cái gì ta cũng đáp ứng ngươi “
” Đem dược của ngươi giao hêt ra đây! ” Vân Phi Yên cần những thứ này làm gì? nàng cũng không biết, có lẽ một ngày nào đó sẽ cần dùng đến.
” Dạ dạ dạ…. đây là mê dược, đây la hồi xuân tán, toàn bộ đều ở đây hết, không còn nữa đâu ” nam nhân vẫn còn tính toán lưu lại một ít đề phòng khi Dạ Tu La không bỏ qua cho mình thì may ra còn có thể dung để hạy trốn.
” Chỉ một bình này làm sao đủ dùng? “
” Đừng xen thường bình mê dược này, nó thậm chí có thể gây mê cho hơn trăm người, bình hồi xuân tán này chỉ cần dùng như vậy, một chút là có thể khiến cho ngươi ta đau đớn sống không bằng chết “
” Ân, được, đêm chính mình con mắt móc ra, tự cắt lưỡi là co thể rời đi ” đơn giản vậy thôi sao? bỏ đi, hôm nay không giết người, đêm con mắt móc ra có lẽ từ nay về sau không thể làm hái hoa tặc được nữa? đêm lưỡi cắt đi có lẽ sẽ không thể nói ra hính dạng của chính mình đi?
” Ngươi….yêu nữ ngươi thật quá ác độc đi? ta đã thề là sẽ không nói ra mà ngươi vẫn còn muốn bức ta, vậy thì đừng trách ta hạ thủ không lưu tình, một nữ nhân như ngươi thì có thể lợi hại đến đâu? nói không chừng chỉ là do giang hồ đồn đãi mà thôi, xem chiêu! “
” Thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa mà ngươi cứ thích chui vào ” chỉ thấy ngay tức thì cánh hoa bay đầy trời rồi bay đến bao phủ lấy Hoa Ngân Quân, những cánh hoa tựa như lợi kiếm, đâm tới chỗ Hoan Ngân Quân.
” Thật chẳng ra làm sao, công phu như vậy mà cũng học đòi người ta làm hái hoa tặc ” thiếu nữ lắc đầu, cất kĩ dược mới lấy từ chỗ Hoa Ngân Quân xoay người hường hoàng cung cung thái tử bay đi….
************
” Tham kiến điện hạ “
” Có chuyện gì? “
” Tối qua Hoa Ngân Quân đã chết ở chợ thành đông “
” Chết rồi? đã điều tra ra là ai làm chưa? ” Long Ngự Phong kinh ngac hỏi, bản thân phái nhiều người đi như vậy đều để hắn chạy thoát, nói chết liền chết sao? ” điều tra ra ai làm chưa? “
” Cân cứ vào tình hình người chết dưới đất còn rơi đầy cánh hoa, theo phán đoán có lẽ là do Dạ Tu La làm “
” Dạ Tu La cũng đã đến kinh thành? có thể tra ra Dạ Tu La là người như thế nào không? “
” Không cách nào tra ra được, Dạ Tu La này trước giờ hành sự quỷ dị, có lúc lương thiện cứu người, có lúc dồn người ta vào đường chết. Thậm chí chưa có người nào thấy qua diện mục của nàng, chỉ biết nàng thích dùng phiến hoa (cánh hoa) giết người, mỗi hiện trường ngoại trừ phiến hoa thì cái gì cũng không có, ngay đến vết thương của nạn nhân khi thông qua khám nghiêm, đều là phiến hoa, không có bất kì vết kiếm nào khác “.
” Ngươi cảm thấy mục đích lần này của nàng ta là gì? “
” Tại hạ không biết! “
” Ân, ta biết rồi, ngươi lui xuống trước đi! ” thật kì lạ, Dạ Tu La cư nhiên ở kinh thành lộ diện, mục đích của nàng ta là gì?
” Đoán xem ta là ai? ” Vân Phi Yên nghich ngợm che mắt Long Ngự Phong Từ phía sau
” Ngoài nàng ra thì còn ai vào đây? ở thái tử cung này có ai dám đối với ta không lớn không nhỏ như vậy? ” Long Ngự Phong kéo tay nhỏ của nàng xuống, nhẹ thở dài.
” Sao Vậy? sao lại không vui “
” Hoa Ngân Quân chết rồi “
” Đó là chuyện tốt a! sau này sẽ không có cô nương nào bị hại nữa, chàng còn than thở cái gì? “
” Ta không phải không vui, chỉ là cảm thấy có chút kì quái ” Long Ngự Phong nhẹ lắc đầu.
” Chàng thấy có gì kì quái a? ” Vân Phi Yên không hiểu mà hỏi
” Giết chết Hoa Ngân Quân là Dạ Tu La, không biết mục đích của nàng ta là gì, tại sao lại làm như vậy? “
” Giết thì cũng đã giết rồi còn làm sao nữa? chẳng lẽ chàng thật sự kì vọng chính mình giả trang thành nữ nhân đi câu dẫn Hoa Ngân Quân sao? ” vân Phi Yên buồn cười hỏi hắn.
” Ta….Ai! thật là bị nàng làm cho tức chết mà “
” Chẳng lẽ chàng còn muốn bắt thêm Dạ Tu La? Dạ Tu La giết người vô số nhưng sẽ không giết bách tính thiện lương a! “
” Cũng phải, ta nghĩ có lẽ nàng ta là có nguyên nhân! lại nói có một số người tự xưng võ lâm chính phái cũng có làm nhưng chuyện không ai biết? “
Vân Phi Yên thật không nghĩ đến Long Ngự Phong trước giờ vẫn chưa gặp qua Dạ Tu La mà chỉ nghe đồn đãi mà có thể tín nhiệm nàng đến vậy ” đừng quên, nàng ta là Dạ Tu La a! “
” Nhưng cái tên này vốn không phải nàng tự lấy đúng không? thế nhân chẳng qua là thấy nàng dùng phiến hoa làm vũ khí, những đại hiệp của võ lâm chính phái bị giết hại, cảm thấy nàng độc ác mới xưng nàng là Dạ tu La, ta nghĩ nàng làm việc nhất định là có lí do của nàng. ” Long Ngự Phong nghĩ về Dạ Tu La có lẽ quá tốt rồi đi
” Đúng, chàng nói đúng, bất luận nàng ta làm việc gì, chàng đều phải tín nhiệm nàng, nàng ta không thể không có lí do, cũng tuyệt đối không giết hại người lương thiện. “
” Như thế nào nói như thể nàng là Dạ Tu La vậy? ” Long Ngự Phong cười hỏi nàng, cảm thấy nàng có chuyện gì đó nhưng lại không nguyện nói.
” A A…. nếu như ta là Dạ Tu La chàng không sợ hôm đó ta sẽ giết chàng sao? chàng lại đối với ta rất xấu nha! “
” Không sợ! “
” Tại sao? “
” Ta tin nàng sẽ không nỡ ” Long Ngự Phong thâm tình nhìn nàng.
” Đáng ghét! ta tuyệt đối làm được ” Vân Phi Yên nhìn ánh mắt của hắn tim đập loạn xạ
” Chúng ta ở cùng nhau đã mấy ngày rồi ta như thế nào vẫn sống đấy thôi “
” Giết chàng rồi ta còn sợ bị hoàng thương truy nã nha “
” Ha ha…. tiểu Yên nhi của ta thật là đáng yêu, không nỡ thì cứ nói thẳng! cứng miệng như vậy làm gì? còn cứng miêng nữa cẩn thận ta sẽ hôn nàng nha! “
” Ngươi cái tên vô lại này! có chỗ nào giống thái tử chứ? “
” Giống hay không chúng ta tiến vào phòng kiểm tra thử không phải biết rồi sao? “
” Long Ngự Phong! ta muốn giết ngươi! “
” Ha ha…. đến a! “
Ấn tượng lần này của Vân Phi Yên đối với Long Ngự Phong cũng được mở rộng, cảm thấy hắn là người nàng có thể tin tưởng một đời…..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.