Hoa Thiên Cốt Chi Hoa Mãn Lâu Nghênh Sát Thiên Mạch

Chương 25

Quân Tử Ôn Như Ngọc

04/04/2017

Ở Mao Sơn.

‘‘ Tôn Thượng, ta nhất định phải đi cứu ca ca của ta.’’ Lúc này gương mặt của Hoa Thiên Cốt vẫn còn tái nhợt.

Nàng vừa tỉnh lại đã phải đối diện với tin tức Hoa Mãn Lâu bị Thất Sát điện bắt đi, thời khắc này nội tâm nàng đã lo láng vạn phần.

“ Tiểu Cốt, ngươi vừa mới khôi phục, không thể.” Bạch Tử Họa lạnh nhạt nói, thế nhưng nếu cẩn thận nhìn thì vẫn có thể thấy được hai đầu lông mày của hắn hơi nhíu lại.

Hoa Thiên Cốt lắc đầu, vẻ mặt quật cường nhìn Bạch Tử Họa.

“ Tiểu Cốt nhất định phải đi!” Tựa như Hoa Mãn Lâu sẽ không đời nào để Hoa Thiên Cốt rơi vào hiểm cảnh, Hoa Thiên Cốt cũng vạn phần không muốn Hoa Mãn Lâu gặp nguy nan.

Hoa Thiên Cốt mặc kệ Bạch Tử Họa đang ra sức ngăn cản, nghiêng ngả lảo đảo đi ra cửa. Bạch Tử Họa nắm chặt tay nàng một chút giữ lại, cả người Hoa Thiên Cốt liền rơi vào lồng ngực của Bạch Tử Họa.

Nàng vẫn quật cường giãy dụa, không chịu thua kém liếc mắt trừng Bạch Tử Họa, ý tứ của nàng rõ rành rành không chịu khuất phục.

“ Hoa Thiên Cốt!” Bạch Tử Họa đề cao ngữ điệu, hắn là một kẻ luôn luôn lạnh như băng rất hiếm khi có tâm tình, tức giận.

“ Ta muốn đi!” Hoa Thiên Cốt né tránh tầm nhìn của Bạch Tử Họa, nàng nhất định phải đi cứu ca ca, bất kỳ người nào cũng không có thể ngăn cản được nàng, tôn thượng cũng không thể!

Bạch Tử Họa càng ôm chặt Hoa Thiên Cốt thì Hoa Thiên Cốt càng liều mạng tránh thoát. Hai người giằng co không ngừng.

Nhìn gương mặt nhỏ nhắn tái nhợt của Hoa Thiên Cốt nhưng vẫn toát ra vẻ kiên cường cứng cỏi, Bạch Tử Họa liền thua cuộc: “ Ta đi cùng với ngươi.”

Hoa Thiên Cốt sửng sốt, nàng không nghĩ tới Bạch Tử Họa sẽ nói như vậy.

“ Tôn thượng, cám ơn người.” Hoa Thiên Cốt giương lên khuôn mặt nhỏ nhắn tươi cười, giọng nói thập phần thành khẩn đối với Bạch Tử Họa.

Bạch Tử Họa vẫn mang một bộ dáng ngàn năm băng sơn, chỉ nhẹ nhàng ừ một tiếng.

Đối với nàng, tựa hồ hắn không tài nào nhẫn tâm nổi.

Trong Thất Sát điện.

“ Mao Sơn phái chưởng môn Hoa Thiên Cốt đã tới đây!” Hoa Thiên Cốt vừa vào tới cửa của Thất Sát điện đã cao giọng hô, tư thế như vậy chẳng chút nào giống với việc đi cứu người mà giống tư thế đi gây chuyện thị phi hơn.

Bạch Tử Họa ở một bên có chút bất đắc dĩ nhìn Hoa Thiên Cốt, thế nhưng tư thế đã giống như tùy thời chuẩn bị nghênh chiến.



“ Tiểu bất điếm nhi, bé con như thế nào mà nhanh như vậy đã tới rồi, thương thế như thế nào, đã tốt hơn chưa?” Quần lụa mỏng màu tím bay bay, như thực như ảo. Sát Thiên Mạch nhẹ nhàng xuất hiện trước mặt Hoa Thiên Cốt.

Bất luận cáo nhìn thấy bao nhiêu lần, nhưng Sát Thiên Mạch như vậy luôn luôn khiến cho Hoa Thiên Cốt ngốc lăng.

Sát Thiên Mạch lấy tay trực tiếp bắt mạch cho Hoa Thiên Cốt, sau khi xác nhận là nàng không hề có chuyện gì, đôi mi thanh tú nhíu chặt mới thả lỏng ra, hắn nhéo nhéo khuôn mặt bánh bao nhỏ nhắn của Hoa Thiên Cốt, cho tới lúc này nàng mới khôi phục tinh thần lại.

“ Tỷ tỷ, sao tỷ lại ở chỗ này?” Hoa Thiên Cốt ngước đôi mắt to tròn của nàng lên vẻ mặt không hiểu chuyện gì đang xảy ra hỏi.

Mà Bạch Tử Họa đang đứng ở một bên trong nháy mắt nghe thấy hai từ tỷ tỷ này, khóe miệng không khỏi co giật lợi hại, hắn biết Sát Thiên Mạch vô cùng thích trưng diện, thế nhưng không biết hóa ra hắn còn có loại ham mê như vậy.

Sát Thiên Mạch không nhịn được cười một tiếng: “ Tiểu bất điếm nhi, bé con quên tỷ tỷ là người của Ma giáo sao?” Thuận tiện trừng mắt nhìn một cái Bạch Tử Họa đang đứng ở một bên, hắn thầm nghĩ chỉ muốn gặp tiểu bất điếm nhi một lần, người này tới xem náo nhiệt làm gì.

Nụ cười này lại làm cho Hoa Thiên Cốt ngây ngất, Hoa Thiên Cốt nàng xin thề, nụ cười này là nụ cười mê hoặc nhất mà nàng từng thấy qua.

“ Tỷ tỷ, tỷ cười rộ lên thực sự rất xinh đẹp.’’ Hoa Thiên Cốt không khỏi thốt ra nhũng lời nói có phần vô thức.

Nghe nói như thế, tâm tình của Sát Thiên Mạch quả thực tốt đến cực điểm, trên đời này ngoại trừ người nọ cũng chỉ có tiểu bất điếm nhi trước mắt mới có thể cho chính mình vui vẻ như vậy thôi, nhìn từ điểm này thì hai người không hổ là huynh muội nha.

“ Tiểu Cốt, thương thế như thế nào?” Một thanh âm ôn nhu truyền đến, thoáng cái kéo tư duy của Hoa Thiên Cốt lại sự thực.

“ Ca ca.’’ Hoa Thiên Cốt kêu to nhào tới trong lòng của Hoa Mãn Lâu, được một mùi hương quen thuộc vờn quanh, lòng dạ Hoa Thiên Cốt đang treo trên cao đã từ từ thả xuống.

“ Ca ca, huynh khoog sao chứ?” Hoa Thiên Cốt lại ngẩng đầu lên, vẻ mặt lo lắng nhìn Hoa Mãn Lâu.

Hoa Mãn Lâu sờ sờ đầu Tiểu Cốt: “ Tiểu Cốt, muội tốt nhất nên tĩnh dưỡng mới tốt.’’

Nhìn Hoa Mãn Lâu vẻ mặt cùng dáng dấp đau lòng, Hoa Thiên Cốt cả người đều phải hòa tan. “ Tiểu Cốt thực sự không có việc gì, ca ca nế không tin muội có thể ngự kiếm cho ca ca xem.” Vì để cho Hoa Mãn Lâu yên tâm, Hoa Thiên Cốt cậy mạnh đứng lên.

Ở một bên Bạch Tử Họa không khỏi nhướng cao lông mi, thân thể của Hoa Thiên Cốt lúc này có thể ngự cái gì mà đòi ngự kiếm, hắn vừa muốn mở miệng ngăn cản, Sát Thiên Mạch đã chen lời.

“ Tiểu bất điếm nhi, mau mau dẫn ca ca của muội trở về tĩnh dưỡng đi, cẩn thận nếu không Ma Quân tới thì lúc đó các ngươi sẽ không đi được nữa.” Chẳng biết tạ sao Sát Thiên Mạch lại muốn ẩn dấu đi thân phận Ma Quân của hắn.

“ Tỷ tỷ, tỷ cũng đi cùng bọn muội đi. Nếu như Ma Quân biết được tỷ thả cho bọn muội đi thì chắc chắn sẽ không tha cho tỷ đâu.’’ Hoa Thiên Cốt vẻ mặt thành thật nói rằng, thực sự là vô cùng lo lắng.

Sát Thiên Mạch nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, thấy Hoa Thiên Cốt thật lòng quan tâm mình như thế, trong lòng hắn có sự vui vẻ không nói ra thành lời.

“ Tiểu bất điếm nhi, muội cứ yên tâm Ma Quân hắn không dám đụng đến ta.’’ Sát Thiên Mạch vừa cười vừa nói, nụi cười này thiếu chút lại câu đi ba hồn bảy phách của Hoa Thiên Cốt.

Phản ứng kịp Hoa Thiên Cốt mở to hai mắt nhìn, sau đó khuôn mặt lại như khóc tang tới nơi.



“ Tiểu bất điếm nhi đây là như thế nào?” Nhìn biểu tình đột nhiên biến hóa của Hoa Thiên Cốt, Sát Thiên Mạch có cảm giác như sờ không được đầu trượng nhị hòa thượng.

“ Tỷ tỷ, lẽ nào tỷ là Ma Quân phu nhân hay sao?’’ Hoa Thiên Cốt có chút uể oải hỏi, tỷ tỷ xinh đẹp vậy ôn nhu như vậy, nàng còn muốn tác hợp tỷ tỷ với ca ca của nàng cơ, nếu thực sự như vậy thì ca ca của nàng xongg rồi.

Sát Thiên Mạch bật cười khúc khích một lúc lâu, hắn dùng ngón tay chọc chọc cái đầu nghĩ bậy bạ của Hoa Thiên Cốt: “ Làm sao cái đầu nhỏ này có thể nghĩ ra được điều đấy?”

“ Tỷ tỷ, chẳng lẽ không đúng sao?” Hai mắt Hoa Thiên Cốt sang rực lên.

“ Đương nhiên là không phải.” Hắn làm sao có thể làm phu nhân của chính mình được, tuy rằng Sát Thiên Mạch cho rằng nếu xét về tướng mạo thì trên đời này người hợp với hắn e rằng cũng chỉ có chính hắn thôi.

Hoa Thiên Cốt lại treo lên gương mặt tươi cười, nói như vậy là ca ca nhà nàng vẫn còn có cơ hội.

“ Vậy ta và tiểu cốt đi trước một bước.” Hoa Mãn Lâu quay sang chỗ Sát Thiên Mạch nói, hiện tại thương thế của Hoa Thiên Cốt vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, việc cấp bách hiện tại là tìm một chỗ nào đó thận an toàn để nàng tĩnh dưỡng.

Sát Thiên Mạch gật đầu: “ Tiểu bất điếm nhi, chờ cho thương thế của muội lành, tỷ tỷ sẽ tìm muội chơi có được hay không?”

Hoa Thiên Cốt gật đầu liên tục như gà mổ thóc: “ Tỷ tỷ phải thường xuyên tới tìm muội và ca ca chơi nha!”

Bây giờ Hoa Thiên Cốt càng nhìn càng thấy Hoa Mãn Lâu và Sát Thiên Mạch vô cùng xứng đôi, quả thực là trai tài gái sắc nha.

“ Tiểu Cốt, chúng ta đi thôi.” Bạch Tử Họa lên tiếng nói. “ Thương thế của ngươi không thể chậm trễ thêm được nữa.”

“ Tiểu Cốt đã biết.” Nghe được Bạch Tử Họa đang quan tâm chính mình, Hoa Thiên Cốt không khỏi cúi đầu xuống, nàng cảm thấy ấm áp trong lòng. Tuy rằng Tôn Thượng vẫn là một bộ vô diện biểu tình, thế nhưng Hoa Thiên Cốt vẫn như cũ cảm nhận được một chút nhu tình dấu dưới lớp băng lãnh đó.

Sát Thiên Mạch nhìn Hoa Thiên Cốt đang liếc nhìn Bạch Tử Họa, sau đó hừ lạnh một tiếng.

Cho dù Bạch Tử Họa đối xử tốt với Hoa Thiên Cốt, hắn vẫn ghét kẻ này.

Sát Thiên Mạch xoay người ly khai, Hoa Thiến Cốt cũng không giải thích nổi bỗng nhiên tỷ tỷ lại tức giận.

“ Tỷ tỷ tốt thì tốt thật, tuy nhiên hay tức giận vô cớ, nhưng cũng không sao, tính tình ca ca nhà nàng tốt lắm không hay tức giận.” Hoa Thiên Cốt trong đầu lập tức tính toán thiệt hơn.

Hoa Mãn Lâu ở một bên lắc đầu cười cười, Sát Thiên Mạch chính là như vậy, đối mặt với người hắn không ưa thì sẽ nảy sinh ra tâm trạng không vui ngay.

Chỉ trong vòng một đêm, bỗng dưng Hoa Thiên Cốt danh tiếng vang xa, tất ả mọi người đều biết tân chưởng môn phái Mao Sơn Hoa Thiên Cốt đã đoạt lại Xích Thuyên Thiên, cũng lông tóc vô thương dẫn ca ca cẩu mình từ Thất Sát Điện trở về.

Một đêm thành danh, đối với Hoa Thiên Cốt mà nói không biết là chuyện tốt hay chuyện xấu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hoa Thiên Cốt Chi Hoa Mãn Lâu Nghênh Sát Thiên Mạch

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook