Chương 203: Ngoại truyện: Nghiêm Trung - Phượng Nghi (7)
Hani Hải Nguyễn
06/08/2023
Chớp mắt đến tháng bảy, cũng là lúc phim điện ảnh Em là xuân hạ thu đông là bộ phim do Phượng Nghi và Thành Giang đóng chính sắp được công
chiếu.
Chỉ còn lại ba ngày nữa mà thôi.
Nhưng không ngờ lại xảy ra chuyện.
Không biết ai đã đưa tin ra việc Phượng Nghi cặp kè với ba cha con cùng một lúc.
Hình ảnh được nối tiếp rất nhiều việc Phượng Nghi thân mật đi vào trung tâm thương mại mua áo sơ mi cùng với một người trung niên đáng tuổi ba mình.
Sau đó còn truyền ra một nguồn tin mới, tiểu thiếu gia nhà họ Hạ, được ngôi sao mới nổi Phượng Nghi đến trường đại học thăm và đưa cho các đồ dùng.
Hay tin tức, Phượng Nghi vào một nhà hàng sang trọng với con trai cả của nhà họ Hạ vô cùng thân thiết, bằng chứng là các hình ảnh thoát tay anh ta và còn cười nói vui vẻ.
“Trời ạ, cô ta cũng hay thật”.
“Còn phải nói, đúng là tuổi trẻ tài cao”.
“Không ngờ cô ta lại là loại người như vậy, cặp kè với nhiều người như vậy cơ mà”.
Phượng Nghi nhìn những lời bình luận đó mà thấy đau cả đầu.
Ngay giữa lúc không biết tính sao thì thấy mẹ cô ấy gọi đến. “Mẹ ạ”.
“Có cần anh trai con xử lý những chuyện này không? Lần trước đã có rồi, con không định công khai người nhà của mình à”. Để bà còn đi khoe với hàng xóm việc con gái của bà là người nổi tiếng nữa chứ.
Nhưng cái này mẹ Hạ lại không dám nói ra.
“Đợi đến lúc con nhận giải đi ạ, hôm đó ba mẹ điều đến đi, ngay cả anh chị hai với thằng út nữa”. Phượng Nghi cười nói.
“Được để mẹ đi nói lại với ba con, ba con sáng giờ giận lắm, con gái mà lại nói thành tình nhân? Ba con chỉ có mẹ thôi”. Mẹ Hạ cũng rất vui vẻ. “Bên phía con có vấn đề gì không con”.
“Dạ không mẹ, Nghị Sở đang điều tra xem ai là người chụp những ảnh đó ạ, sắp có tin rồi ạ”.
“Vậy con giữ sức khoẻ nhé, hôm nào đưa cậu ta về nhà ăn cơm luôn. Coi như là cảm ơn đã chăm sóc con”.
“Vâng ạ”.
Phượng Nghi nhìn những hình ảnh đó, xong rồi không nói gì, cũng không có hành động gì mới.
“Hẹn mọi người ở buổi công chiếu đầu tiên nhé”. Đăng trạng thái mới xong, Phượng Nghi lại tập trung xem phim của mình đã đóng trước đây.
....
Tại một căn biệt thự nhỏ.
Người quản lý cũ không ngờ Phượng Nghi lại bình thản đến như vậy, hoàn toàn không làm gì cả ngược lại còn rất thảnh thơi nữa đó chứ.
“Chị đừng lo, ả sẽ sớm chết thôi”. Thiếu Hà nói. Bọn họ còn giữ rất nhiều hình ảnh của Phượng Nghi, chỉ cần đăng lên thôi thì nó sẽ chết sớm.
Người quản lý không nói gì nhưng không hiểu sao sáng giờ bà ta lại vô cùng bất an.
Kính coongg….
Thiếu Hà ra mở cửa thì sững người lại, vì trước mắt cô ta lại là cảnh sát.
“Cô là Nguyễn Thiếu Hà đúng không?”.
“Đúng vậy”.
“Đây là lệnh bắt giữ, chúng tôi đã điều tra được cô và người quản lý của mình đã bôi nhọ danh dự nhân phẩm của cô Hạ Phượng Nghi và gia đình cô ấy. Mời các vị”.
Đến khi bị bắt giữ Thiếu Hà và người quản lý vẫn không hiểu chuyện gì đã xảy ra nữa. Bọn họ đâu có bôi nhọ gia đình họ Hạ đâu chứ.
Nhưng…
Họ Hạ.
Hạ Phượng Nghi.
“Hiểu ra rồi à”. Người công an cười. “Cô Hạ Phượng Nghi là em gái ruột của anh Hạ Quân Anh là con gái duy nhất của ông Hạ Khang”.
Rầm.
Người quản lý đang ngồi thẩm vấn không ngờ lại nghe được tin như vậy, liền ngã xuống đất. Không…không thể nào là như vậy được.
- ---
Ngày công chiếu cũng đến.
Mọi người ai cũng mong chờ được xem bộ phim mới này, ngay cả Lam Ái hay Tuyết Thanh cũng háo hức.
Tuyết Thanh ném hai con mình ở nhà cho chồng mình chăm rồi cô đi xem phim với Lam Ái và chị dâu cả của mình.
“Cẩn thận đó biết không? Em đang mang thai đó”. Minh Hoàng Lễ vẫn cẩn thận dặn dò.
“Dạ, anh ở nhà với con nhé, bé đi chơi đây ạ”. Tuyết Thanh nghe Lam Ái hối thúc vội hôn chào tạm biệt anh rồi lên xe rời đi.
Ở nhà cô vẫn là cô vợ nhỏ của anh mà thôi.
...
Bộ phim rất được mọi người yêu thích, từ tình cảm gia đình cho đến tình bạn. Bộ phim có rất nhiều khía cạnh để khai khác. Nữ chính không xinh đẹp nhưng lại luôn cố gắng vượt qua hoàn cảnh của mình.
Nam chính thì khỏi bàn đến rồi, đẹp trai nhà lại giàu nhưng có một bà mẹ vô cùng cực phẩm, mọi người xem mà ghét vô cùng.
Hiển nhiên ai trong bộ phim này đều rất hay, hoà mình vào bộ phim này đưa nó lên một tầm cao mới.
Doanh thu bộ phim này, ban đầu không được đầu tư vào nhiều lắm, vì nhân vật chính là người mới, nên đạo diễn không nhận đầu tư, mọi chi phí điều được đạo diễn tự mình bỏ ra và tự mình hoàn thiện bộ phim.
Đến khi bộ phim được mọi người thích, đạo diễn thu lại lợi nhuận gấp bốn năm lần so với việc đầu tư trước đó mà ông ta bỏ ra, hơn nữa, việc nhận được giải thưởng đạo diễn xuất sắc nhất là việc trong tầm tay mà thôi.
Và cũng vì vậy, Phượng Nghi cùng với Thành Giang một bước thành sao.
Người ta nói đùa nếu muốn thành sao thì cứ việc kiếm đạo diễm Vũ thì sẽ được mà thôi.
Phượng Nghi tập trung cho việc tuyên truyền phim và đi dự sự kiện, hiện tại cô ấy muốn có một chiếc cúp ảnh hậu của mình, sao đó thì cứ an nhàn bình bình mà sống thôi.
Thân là con gái của nhà họ Hạ, việc lo phấn đấu Phượng Nghi cũng không lo cho lắm, trong nhà đã có ba với mẹ lo, ngoài nhà thì có anh trai và em trai lo, trong quân khu thì có chồng mình lo.
Phượng Nghi chỉ cần làm đẹp rồi ngủ nghĩ mà thôi.
“Em ăn gì chưa vậy bé”. Nghiêm Trung được rảnh thì gọi ngay cho vợ mình nói chuyện tâm sự. “Khi nào em nhận giải”.
“Dạ khoảng ba tháng nữa, nhưng cũng không chắc lắm”.
“Vợ anh giỏi như vậy cơ mà, hôm đó anh về với em”.
“Được nha, nhưng em rất lo, sợ mình làm không tốt thôi”.
“Không sao, em là ảnh hậu của mọi người cũng không quan trọng là của một mình anh”. Quan trọng hơn hết, cô là vợ anh mà.
Những lời hoa mỹ Nghiêm Trung không biết nói, nhưng chỉ khi Phượng Nghi muốn nghe anh điều sẽ nói.
Những năm tháng thanh xuân này, cô đã một mình đi đến chặn đường của tương lai rồi? Hiện tại người nên đi với cô ấy đến cùng cũng chỉ có anh mà thôi.
Họ sẽ thành một gia đình mới, hạnh phúc vui vẻ sống bên nhau.
Quen biết từ khi còn đi học, cho đến khi họ ra trường vẫn ở bên nhau. Tám năm quen biết nhưng ở bên nhau mới được năm năm, nhưng số thời gian anh ở bên Phượng Nghi lại không nhiều.
Nên sẽ bù bằng cả cuộc đời về sau của họ.
Chỉ còn lại ba ngày nữa mà thôi.
Nhưng không ngờ lại xảy ra chuyện.
Không biết ai đã đưa tin ra việc Phượng Nghi cặp kè với ba cha con cùng một lúc.
Hình ảnh được nối tiếp rất nhiều việc Phượng Nghi thân mật đi vào trung tâm thương mại mua áo sơ mi cùng với một người trung niên đáng tuổi ba mình.
Sau đó còn truyền ra một nguồn tin mới, tiểu thiếu gia nhà họ Hạ, được ngôi sao mới nổi Phượng Nghi đến trường đại học thăm và đưa cho các đồ dùng.
Hay tin tức, Phượng Nghi vào một nhà hàng sang trọng với con trai cả của nhà họ Hạ vô cùng thân thiết, bằng chứng là các hình ảnh thoát tay anh ta và còn cười nói vui vẻ.
“Trời ạ, cô ta cũng hay thật”.
“Còn phải nói, đúng là tuổi trẻ tài cao”.
“Không ngờ cô ta lại là loại người như vậy, cặp kè với nhiều người như vậy cơ mà”.
Phượng Nghi nhìn những lời bình luận đó mà thấy đau cả đầu.
Ngay giữa lúc không biết tính sao thì thấy mẹ cô ấy gọi đến. “Mẹ ạ”.
“Có cần anh trai con xử lý những chuyện này không? Lần trước đã có rồi, con không định công khai người nhà của mình à”. Để bà còn đi khoe với hàng xóm việc con gái của bà là người nổi tiếng nữa chứ.
Nhưng cái này mẹ Hạ lại không dám nói ra.
“Đợi đến lúc con nhận giải đi ạ, hôm đó ba mẹ điều đến đi, ngay cả anh chị hai với thằng út nữa”. Phượng Nghi cười nói.
“Được để mẹ đi nói lại với ba con, ba con sáng giờ giận lắm, con gái mà lại nói thành tình nhân? Ba con chỉ có mẹ thôi”. Mẹ Hạ cũng rất vui vẻ. “Bên phía con có vấn đề gì không con”.
“Dạ không mẹ, Nghị Sở đang điều tra xem ai là người chụp những ảnh đó ạ, sắp có tin rồi ạ”.
“Vậy con giữ sức khoẻ nhé, hôm nào đưa cậu ta về nhà ăn cơm luôn. Coi như là cảm ơn đã chăm sóc con”.
“Vâng ạ”.
Phượng Nghi nhìn những hình ảnh đó, xong rồi không nói gì, cũng không có hành động gì mới.
“Hẹn mọi người ở buổi công chiếu đầu tiên nhé”. Đăng trạng thái mới xong, Phượng Nghi lại tập trung xem phim của mình đã đóng trước đây.
....
Tại một căn biệt thự nhỏ.
Người quản lý cũ không ngờ Phượng Nghi lại bình thản đến như vậy, hoàn toàn không làm gì cả ngược lại còn rất thảnh thơi nữa đó chứ.
“Chị đừng lo, ả sẽ sớm chết thôi”. Thiếu Hà nói. Bọn họ còn giữ rất nhiều hình ảnh của Phượng Nghi, chỉ cần đăng lên thôi thì nó sẽ chết sớm.
Người quản lý không nói gì nhưng không hiểu sao sáng giờ bà ta lại vô cùng bất an.
Kính coongg….
Thiếu Hà ra mở cửa thì sững người lại, vì trước mắt cô ta lại là cảnh sát.
“Cô là Nguyễn Thiếu Hà đúng không?”.
“Đúng vậy”.
“Đây là lệnh bắt giữ, chúng tôi đã điều tra được cô và người quản lý của mình đã bôi nhọ danh dự nhân phẩm của cô Hạ Phượng Nghi và gia đình cô ấy. Mời các vị”.
Đến khi bị bắt giữ Thiếu Hà và người quản lý vẫn không hiểu chuyện gì đã xảy ra nữa. Bọn họ đâu có bôi nhọ gia đình họ Hạ đâu chứ.
Nhưng…
Họ Hạ.
Hạ Phượng Nghi.
“Hiểu ra rồi à”. Người công an cười. “Cô Hạ Phượng Nghi là em gái ruột của anh Hạ Quân Anh là con gái duy nhất của ông Hạ Khang”.
Rầm.
Người quản lý đang ngồi thẩm vấn không ngờ lại nghe được tin như vậy, liền ngã xuống đất. Không…không thể nào là như vậy được.
- ---
Ngày công chiếu cũng đến.
Mọi người ai cũng mong chờ được xem bộ phim mới này, ngay cả Lam Ái hay Tuyết Thanh cũng háo hức.
Tuyết Thanh ném hai con mình ở nhà cho chồng mình chăm rồi cô đi xem phim với Lam Ái và chị dâu cả của mình.
“Cẩn thận đó biết không? Em đang mang thai đó”. Minh Hoàng Lễ vẫn cẩn thận dặn dò.
“Dạ, anh ở nhà với con nhé, bé đi chơi đây ạ”. Tuyết Thanh nghe Lam Ái hối thúc vội hôn chào tạm biệt anh rồi lên xe rời đi.
Ở nhà cô vẫn là cô vợ nhỏ của anh mà thôi.
...
Bộ phim rất được mọi người yêu thích, từ tình cảm gia đình cho đến tình bạn. Bộ phim có rất nhiều khía cạnh để khai khác. Nữ chính không xinh đẹp nhưng lại luôn cố gắng vượt qua hoàn cảnh của mình.
Nam chính thì khỏi bàn đến rồi, đẹp trai nhà lại giàu nhưng có một bà mẹ vô cùng cực phẩm, mọi người xem mà ghét vô cùng.
Hiển nhiên ai trong bộ phim này đều rất hay, hoà mình vào bộ phim này đưa nó lên một tầm cao mới.
Doanh thu bộ phim này, ban đầu không được đầu tư vào nhiều lắm, vì nhân vật chính là người mới, nên đạo diễn không nhận đầu tư, mọi chi phí điều được đạo diễn tự mình bỏ ra và tự mình hoàn thiện bộ phim.
Đến khi bộ phim được mọi người thích, đạo diễn thu lại lợi nhuận gấp bốn năm lần so với việc đầu tư trước đó mà ông ta bỏ ra, hơn nữa, việc nhận được giải thưởng đạo diễn xuất sắc nhất là việc trong tầm tay mà thôi.
Và cũng vì vậy, Phượng Nghi cùng với Thành Giang một bước thành sao.
Người ta nói đùa nếu muốn thành sao thì cứ việc kiếm đạo diễm Vũ thì sẽ được mà thôi.
Phượng Nghi tập trung cho việc tuyên truyền phim và đi dự sự kiện, hiện tại cô ấy muốn có một chiếc cúp ảnh hậu của mình, sao đó thì cứ an nhàn bình bình mà sống thôi.
Thân là con gái của nhà họ Hạ, việc lo phấn đấu Phượng Nghi cũng không lo cho lắm, trong nhà đã có ba với mẹ lo, ngoài nhà thì có anh trai và em trai lo, trong quân khu thì có chồng mình lo.
Phượng Nghi chỉ cần làm đẹp rồi ngủ nghĩ mà thôi.
“Em ăn gì chưa vậy bé”. Nghiêm Trung được rảnh thì gọi ngay cho vợ mình nói chuyện tâm sự. “Khi nào em nhận giải”.
“Dạ khoảng ba tháng nữa, nhưng cũng không chắc lắm”.
“Vợ anh giỏi như vậy cơ mà, hôm đó anh về với em”.
“Được nha, nhưng em rất lo, sợ mình làm không tốt thôi”.
“Không sao, em là ảnh hậu của mọi người cũng không quan trọng là của một mình anh”. Quan trọng hơn hết, cô là vợ anh mà.
Những lời hoa mỹ Nghiêm Trung không biết nói, nhưng chỉ khi Phượng Nghi muốn nghe anh điều sẽ nói.
Những năm tháng thanh xuân này, cô đã một mình đi đến chặn đường của tương lai rồi? Hiện tại người nên đi với cô ấy đến cùng cũng chỉ có anh mà thôi.
Họ sẽ thành một gia đình mới, hạnh phúc vui vẻ sống bên nhau.
Quen biết từ khi còn đi học, cho đến khi họ ra trường vẫn ở bên nhau. Tám năm quen biết nhưng ở bên nhau mới được năm năm, nhưng số thời gian anh ở bên Phượng Nghi lại không nhiều.
Nên sẽ bù bằng cả cuộc đời về sau của họ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.