Chương 73: đó là tình yêu đó con...
Hoa Tiểu Lê
21/05/2024
Cũng mùa hoa bằng lăng, lưng tôi có thêm hình săm mới, trên tay có thêm một nhẫn kim cương đen.
Ngày tôi chính thức là người phụ nữ đứng đầu Hoắc Liên Bang, tất cả mọi người đều có mặt.
Tôi đứng cạnh Hoắc Anh Đông, ở dưới là vợ chồng Mạc gia, hai chị em Vu thị, nhà họ Bách, nhà họ Hồng. Và Mạc Nghệ Như cũng trở về.
Đời thứ 4 của Hoắc gia giữ gìn truyền thống và phát triển bắt kịp thời đại.
Hoắc Liên Bang là tổ chức lớn mạnh, và tôi tự hào khi có những thành viên là thế hệ tiếp nối của đời trước, tin tưởng, đồng hành và cống hiến không ngừng. Những nhân tài đều được bồi dưỡng và tài trợ để được phát huy, phát triển tài năng.
Qua mỗi đời, người đứng đầu dần có những thay đổi tích cực tới tổ chức. Hoắc Liên Bang giờ là nơi có uy tín và danh tiếng, Hoắc thị là tập đoàn mà nhiều người mơ ước được tới làm việc.
***
Hoắc Hi Lai lớn lên có nét tính cách giống bác Tâm Anh, năng nổ và cá tính cực kỳ.
Còn Mạc Dao Anh lại rất thích người mợ là tôi đây.
Đôi khi tôi và chị cả cứ ngỡ đổi con cho nhau cơ.
Một ngày nọ, Tiểu Hi bé bỏng bỗng nhìn tôi, rồi lại nhìn bố nó.
Con thắc mắc gì à?Con đang nghĩ một chút!Lúc này con gái tôi đã học lớp một, thay đổi môi trường học tập và lớn lên mỗi ngày, đôi khi nó nhăn nhó như một bà cụ non.
- Bố ơi, tình yêu là gì ạ? Bố và mẹ hay nói yêu nhau, cũng hay nói yêu con. Con biết bố mẹ yêu con rồi, nhưng bố mẹ yêu nhau là gì ạ?
Tôi nhìn Hoắc Anh Đông, anh ấy cười tủm tỉm rồi từ tốn giải thích.
- Là khi mẹ con thấy bố khó khăn vẫn bằng lòng ở bên bố. Đó là tình yêu đó con.
Hoắc Hi Lai giống bố y đúc, giống từ khuôn mặt tới cả chứng dị ứng tôm. Con bé gật đầu rồi quay sang chỗ tôi.
Mẹ thì sao ạ?Hmmm, là khi bố con có tất cả mọi thứ, bố vẫn yêu mẹ như ngày đầu. Đó là tình yêu đó con.….
ii*"Em là ai từ đâu bước đến nơi đây dịu dàng chân phương
Em là ai tựa như ánh nắng ban mai ngọt ngào trong sương
Ngắm em thật lâu
Con tim anh yếu mềm
Đắm say từ phút đó
Từng giây trôi yêu thêm
Bao ngày qua bình minh đánh thức xua tan bộn bề nơi anh
Bao ngày qua niềm thương nỗi nhớ bay theo bầu trời trong xanh
Liếc đôi hàng mi
Mong manh anh thẫn thờ
Muốn hồn nhẹ mái tóc
Bờ môi em anh mơ......
Nguyện mãi bên cạnh nhau
Yêu say đắm như ngày đầu. "u
**冰冰*
Chớp mắt 20-30 chiều nào rồi tụi mình cùng về già. Ai rồi cũng sẽ phải trước sau theo một người cùng về nhà.
Mỗi lần anh nghĩ về hai từ "bạn đời" lại nở một nụ cười bất giác. Bởi bố mẹ nói yêu có thể dễ, nhưng đâu dễ để có được một người bạn đời. Chung sống bên nhau, sinh con đẻ cái, trăm năm thì đâu có thể là chuyện tạm thời. Thế giới có thể đánh giá hai đứa rất khác, nhưng như vậy không đúng, bởi anh muốn em ngay khi gặp gỡ lần đầu. Hãy thắp sáng hết những ngày còn lại, nếu như thời gian bên nhau không còn dài. Nếu có ngày phải buông tay, xin đừng quên hồm nay, đã từng bên nhau trên cõi đời này.
...Hoắc tổng yêu em!..
...Em yêu anh nhất đời! Hoắc tổng của em...
- The end-
-- Chút chia sẻ của Hoa Tiểu Lê với bạn đọc---
Hôm nay thời tiết khá đẹp, khi mở nhạc và nghe bài "Nơi này có anh", bỗng dưng mình nghĩ tới lúc khép lại hành trình của Bạc Hi Lăng rồi. Có lẽ sau này, tới mỗi mùa hoa bằng lăng và nghe lại bài hát này, mình sẽ lại nhớ về câu chuyện tình yêu của cô ấy và Hoắc Anh Đông.
Các bạn có giống mình không? Cứ kết một truyện, hay kết một bộ phim, dù vui hay buồn cũng đều lưu luyến, thậm chí có những bộ mãi mới thoát ra được.
Bật mí nè, mình đã ra tới 10 truyện, nhưng không có truyện nào mình có dàn ý hay kế hoạch gì luôn. Ý tưởng và cảm xúc cứ tự nhiên như dòng chảy trong não mình, ngày mình ra tới chục chương cũng có. Truyện này cũng vậy, mình tình cờ nghe bài hát "Thích Hôn", ngay đêm đó, mình cho ra những chương đầu tiên và lấy luôn tên là "
Hoắc Tổng Thích Hôn Tôi", bởi giai điệu nhộn nhịp của bài hát ấy khiến mình muốn đổi ngôi kể là "tôi", tự tưởng tượng mình là nhân vật để miêu tả cảm xúc chân thật nhất. Các độc giả lần đầu thấy truyện của mình với ngôi kể thứ nhất thì không quen lắm, nhưng cũng có nhiều độc giả thấy mới mẻ và thích thú. Và các bạn sẽ nhận ra, tên các truyện của mình khá đơn giản, không dài hay cầu kỳ như nhiều tác giả khác.
Cảm ơn các bạn rất nhiều, có những comment khiến mình xúc động lắm. Mọi nhận xét, góp ý của mọi người đều giúp mình thêm hoàn thiện hơn. Nếu ai theo dõi mình từ những ngày đầu, sẽ thấy các truyện sau sẽ có nét "khác" dần đều.
Hoa Tiểu Lê chúc các độc giả thân yêu mạnh khỏe, hạnh phúc. Và hãy tiếp tục đồng hành và ủng hộ mình ở những tác phẩm tiếp theo nhé.
Truyện mới: ANH THÍCH EM NHƯ VẬY
Ngày tôi chính thức là người phụ nữ đứng đầu Hoắc Liên Bang, tất cả mọi người đều có mặt.
Tôi đứng cạnh Hoắc Anh Đông, ở dưới là vợ chồng Mạc gia, hai chị em Vu thị, nhà họ Bách, nhà họ Hồng. Và Mạc Nghệ Như cũng trở về.
Đời thứ 4 của Hoắc gia giữ gìn truyền thống và phát triển bắt kịp thời đại.
Hoắc Liên Bang là tổ chức lớn mạnh, và tôi tự hào khi có những thành viên là thế hệ tiếp nối của đời trước, tin tưởng, đồng hành và cống hiến không ngừng. Những nhân tài đều được bồi dưỡng và tài trợ để được phát huy, phát triển tài năng.
Qua mỗi đời, người đứng đầu dần có những thay đổi tích cực tới tổ chức. Hoắc Liên Bang giờ là nơi có uy tín và danh tiếng, Hoắc thị là tập đoàn mà nhiều người mơ ước được tới làm việc.
***
Hoắc Hi Lai lớn lên có nét tính cách giống bác Tâm Anh, năng nổ và cá tính cực kỳ.
Còn Mạc Dao Anh lại rất thích người mợ là tôi đây.
Đôi khi tôi và chị cả cứ ngỡ đổi con cho nhau cơ.
Một ngày nọ, Tiểu Hi bé bỏng bỗng nhìn tôi, rồi lại nhìn bố nó.
Con thắc mắc gì à?Con đang nghĩ một chút!Lúc này con gái tôi đã học lớp một, thay đổi môi trường học tập và lớn lên mỗi ngày, đôi khi nó nhăn nhó như một bà cụ non.
- Bố ơi, tình yêu là gì ạ? Bố và mẹ hay nói yêu nhau, cũng hay nói yêu con. Con biết bố mẹ yêu con rồi, nhưng bố mẹ yêu nhau là gì ạ?
Tôi nhìn Hoắc Anh Đông, anh ấy cười tủm tỉm rồi từ tốn giải thích.
- Là khi mẹ con thấy bố khó khăn vẫn bằng lòng ở bên bố. Đó là tình yêu đó con.
Hoắc Hi Lai giống bố y đúc, giống từ khuôn mặt tới cả chứng dị ứng tôm. Con bé gật đầu rồi quay sang chỗ tôi.
Mẹ thì sao ạ?Hmmm, là khi bố con có tất cả mọi thứ, bố vẫn yêu mẹ như ngày đầu. Đó là tình yêu đó con.….
ii*"Em là ai từ đâu bước đến nơi đây dịu dàng chân phương
Em là ai tựa như ánh nắng ban mai ngọt ngào trong sương
Ngắm em thật lâu
Con tim anh yếu mềm
Đắm say từ phút đó
Từng giây trôi yêu thêm
Bao ngày qua bình minh đánh thức xua tan bộn bề nơi anh
Bao ngày qua niềm thương nỗi nhớ bay theo bầu trời trong xanh
Liếc đôi hàng mi
Mong manh anh thẫn thờ
Muốn hồn nhẹ mái tóc
Bờ môi em anh mơ......
Nguyện mãi bên cạnh nhau
Yêu say đắm như ngày đầu. "u
**冰冰*
Chớp mắt 20-30 chiều nào rồi tụi mình cùng về già. Ai rồi cũng sẽ phải trước sau theo một người cùng về nhà.
Mỗi lần anh nghĩ về hai từ "bạn đời" lại nở một nụ cười bất giác. Bởi bố mẹ nói yêu có thể dễ, nhưng đâu dễ để có được một người bạn đời. Chung sống bên nhau, sinh con đẻ cái, trăm năm thì đâu có thể là chuyện tạm thời. Thế giới có thể đánh giá hai đứa rất khác, nhưng như vậy không đúng, bởi anh muốn em ngay khi gặp gỡ lần đầu. Hãy thắp sáng hết những ngày còn lại, nếu như thời gian bên nhau không còn dài. Nếu có ngày phải buông tay, xin đừng quên hồm nay, đã từng bên nhau trên cõi đời này.
...Hoắc tổng yêu em!..
...Em yêu anh nhất đời! Hoắc tổng của em...
- The end-
-- Chút chia sẻ của Hoa Tiểu Lê với bạn đọc---
Hôm nay thời tiết khá đẹp, khi mở nhạc và nghe bài "Nơi này có anh", bỗng dưng mình nghĩ tới lúc khép lại hành trình của Bạc Hi Lăng rồi. Có lẽ sau này, tới mỗi mùa hoa bằng lăng và nghe lại bài hát này, mình sẽ lại nhớ về câu chuyện tình yêu của cô ấy và Hoắc Anh Đông.
Các bạn có giống mình không? Cứ kết một truyện, hay kết một bộ phim, dù vui hay buồn cũng đều lưu luyến, thậm chí có những bộ mãi mới thoát ra được.
Bật mí nè, mình đã ra tới 10 truyện, nhưng không có truyện nào mình có dàn ý hay kế hoạch gì luôn. Ý tưởng và cảm xúc cứ tự nhiên như dòng chảy trong não mình, ngày mình ra tới chục chương cũng có. Truyện này cũng vậy, mình tình cờ nghe bài hát "Thích Hôn", ngay đêm đó, mình cho ra những chương đầu tiên và lấy luôn tên là "
Hoắc Tổng Thích Hôn Tôi", bởi giai điệu nhộn nhịp của bài hát ấy khiến mình muốn đổi ngôi kể là "tôi", tự tưởng tượng mình là nhân vật để miêu tả cảm xúc chân thật nhất. Các độc giả lần đầu thấy truyện của mình với ngôi kể thứ nhất thì không quen lắm, nhưng cũng có nhiều độc giả thấy mới mẻ và thích thú. Và các bạn sẽ nhận ra, tên các truyện của mình khá đơn giản, không dài hay cầu kỳ như nhiều tác giả khác.
Cảm ơn các bạn rất nhiều, có những comment khiến mình xúc động lắm. Mọi nhận xét, góp ý của mọi người đều giúp mình thêm hoàn thiện hơn. Nếu ai theo dõi mình từ những ngày đầu, sẽ thấy các truyện sau sẽ có nét "khác" dần đều.
Hoa Tiểu Lê chúc các độc giả thân yêu mạnh khỏe, hạnh phúc. Và hãy tiếp tục đồng hành và ủng hộ mình ở những tác phẩm tiếp theo nhé.
Truyện mới: ANH THÍCH EM NHƯ VẬY
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.