Chương 307: Bị thương
Hà Đằng
03/12/2022
Annie quát hai tên vệ sĩ đang nằm rên rỉ kia: “Cái đồ vô dụng! Mau đứng lên tóm lấy cô ta ngay!”
“Annie, như vậy là đủ rồi.” Thư Tình lạnh lùng nói.
Vừa rồi ra tay cô đã dùng tám mươi phần trăm sức lực, hai tên đó phỏng chừng phải nằm trên giường mấy tháng.
Thư Tình nhếch khóe môi cười rực rỡ: “Bây giờ đến lượt cô.”
“Cô muốn làm gì?” Annie hoảng sợ.
Cô ta không ngờ thân thủ Thư Tình lại giỏi đến vậy.
Ngay cả hai người đàn ông to khỏe này cũng không phải là đối thủ của cô.
Thư Tình cụp mắt nhìn con dao rơi trên mặt đất, lạnh giọng: “Vừa rồi không phải cô muốn phá nát gương mặt tôi sao? Hiện tại, tôi có nên đáp lễ một chút không nhỉ? Nói đi, cô muốn tôi làm hay là tự cô động thủ?”
“Đồ khốn, cô đừng qua đây!” Annie bước lùi về phía cửa, muốn nhân cơ hội chạy ra khỏi nhà vệ sinh.
Nhưng Thư Tình nào cho cô đạt được ý nguyện.
Ngay lúc Annie sắp lui đến cửa, Thư Tình trực tiếp nắm lấy cánh tay Annie kéo ngược cô vào.
“Rầm”, Annie té lăn trên đất.
Lúc Hoắc Vân Thành đi vào nhà vệ sinh thì nghe thấy từ bên trong truyền ra âm thanh hỗn loạn.
“Thư Tình, em không sao chứ?” Giọng nói Hoắc Vân Thành đầy vẻ lo lắng.
Anh gõ cửa nhưng nhà vệ sinh đã bị khóa trái từ bên trong.
“Thư Tình, em có trong đó không? Có chuyện gì xảy ra vậy?” Hoắc Vân Thành trầm giọng hỏi.
Không nhận được câu trả lời, Hoắc Vân Thành quá lo lắng cho an nguy của Thư Tình nên quyết định phá cửa.
Khoảnh khắc cửa nhà vệ sinh mở ra, đập vào mắt Hoắc Vân Thành là hai người đàn ông Pháp đau đớn nằm sõng soài dưới sàn. Còn Thư Tình thì đứng khoanh tay trước ngực, cúi đầu nhìn Annie té lăn trên đất.
“Thư Tình, chuyện gì đã xảy ra vậy?” Hoắc Vân Thành bước chân tiến vào.
Trong đầu Hoắc Vân Thành đầy nghi vấn, vốn dĩ cho rằng Thư Tình đang bị người khi dễ, không ngờ lại được thấy một màn như vậy.
“Ồ, không có gì.” Thư Tình quay người, hờ hững đáp.
“Cổ em bị sao vậy?” Ánh mắt Hoắc Vân Thành quan tâm nhìn vào cổ Thư Tình.
Vừa rồi Annie dùng dao dí sát vào cổ Thư Tình đã để lại một vết xước màu đỏ, mảnh đến mức không nhìn kỹ thì sẽ không nhận ra.
Thư Tình vốn dĩ còn không phát hiện nhưng sau khi Hoắc Vân Thành nói thì chợt cảm thấy cổ hơi nhưng nhức.
“Xuýt…” Thư Tình xuýt xoa, theo bản năng đưa tay che cổ: “Không sao đâu.”
“Tôi đưa em đến bệnh viện kiểm tra.” Hoắc Vân Thành đau lòng.
“Không cần, chỉ là trầy da một chút thôi, qua mấy ngày là hết rồi.” Thư Tình xoa nhẹ mi tâm.
Hoắc Vân Thành không phải đang ở buổi đấu giá ư? Sao đột nhiên lại xuất hiện ở đây?
“Tốt hơn hết là cứ đi bệnh viện xem sao.” Hoắc Vân Thành không yên tâm, ánh mắt kiên quyết nhìn thẳng vào Thư Tình.
Lúc Từ Uyển Nhi đi đến, những gì cô ta nhìn thấy là cảnh tượng chói mắt này.
Cô ta biết Thư Tình sẽ đến tham dự buổi tiệc từ thiện tối nay nên cố tình để cho Annie phục kích ở nhà vệ sinh đợi Thư Tình, còn sắp xếp thêm hai tên vệ sĩ hòng bắt cóc cô đi.
“Annie, như vậy là đủ rồi.” Thư Tình lạnh lùng nói.
Vừa rồi ra tay cô đã dùng tám mươi phần trăm sức lực, hai tên đó phỏng chừng phải nằm trên giường mấy tháng.
Thư Tình nhếch khóe môi cười rực rỡ: “Bây giờ đến lượt cô.”
“Cô muốn làm gì?” Annie hoảng sợ.
Cô ta không ngờ thân thủ Thư Tình lại giỏi đến vậy.
Ngay cả hai người đàn ông to khỏe này cũng không phải là đối thủ của cô.
Thư Tình cụp mắt nhìn con dao rơi trên mặt đất, lạnh giọng: “Vừa rồi không phải cô muốn phá nát gương mặt tôi sao? Hiện tại, tôi có nên đáp lễ một chút không nhỉ? Nói đi, cô muốn tôi làm hay là tự cô động thủ?”
“Đồ khốn, cô đừng qua đây!” Annie bước lùi về phía cửa, muốn nhân cơ hội chạy ra khỏi nhà vệ sinh.
Nhưng Thư Tình nào cho cô đạt được ý nguyện.
Ngay lúc Annie sắp lui đến cửa, Thư Tình trực tiếp nắm lấy cánh tay Annie kéo ngược cô vào.
“Rầm”, Annie té lăn trên đất.
Lúc Hoắc Vân Thành đi vào nhà vệ sinh thì nghe thấy từ bên trong truyền ra âm thanh hỗn loạn.
“Thư Tình, em không sao chứ?” Giọng nói Hoắc Vân Thành đầy vẻ lo lắng.
Anh gõ cửa nhưng nhà vệ sinh đã bị khóa trái từ bên trong.
“Thư Tình, em có trong đó không? Có chuyện gì xảy ra vậy?” Hoắc Vân Thành trầm giọng hỏi.
Không nhận được câu trả lời, Hoắc Vân Thành quá lo lắng cho an nguy của Thư Tình nên quyết định phá cửa.
Khoảnh khắc cửa nhà vệ sinh mở ra, đập vào mắt Hoắc Vân Thành là hai người đàn ông Pháp đau đớn nằm sõng soài dưới sàn. Còn Thư Tình thì đứng khoanh tay trước ngực, cúi đầu nhìn Annie té lăn trên đất.
“Thư Tình, chuyện gì đã xảy ra vậy?” Hoắc Vân Thành bước chân tiến vào.
Trong đầu Hoắc Vân Thành đầy nghi vấn, vốn dĩ cho rằng Thư Tình đang bị người khi dễ, không ngờ lại được thấy một màn như vậy.
“Ồ, không có gì.” Thư Tình quay người, hờ hững đáp.
“Cổ em bị sao vậy?” Ánh mắt Hoắc Vân Thành quan tâm nhìn vào cổ Thư Tình.
Vừa rồi Annie dùng dao dí sát vào cổ Thư Tình đã để lại một vết xước màu đỏ, mảnh đến mức không nhìn kỹ thì sẽ không nhận ra.
Thư Tình vốn dĩ còn không phát hiện nhưng sau khi Hoắc Vân Thành nói thì chợt cảm thấy cổ hơi nhưng nhức.
“Xuýt…” Thư Tình xuýt xoa, theo bản năng đưa tay che cổ: “Không sao đâu.”
“Tôi đưa em đến bệnh viện kiểm tra.” Hoắc Vân Thành đau lòng.
“Không cần, chỉ là trầy da một chút thôi, qua mấy ngày là hết rồi.” Thư Tình xoa nhẹ mi tâm.
Hoắc Vân Thành không phải đang ở buổi đấu giá ư? Sao đột nhiên lại xuất hiện ở đây?
“Tốt hơn hết là cứ đi bệnh viện xem sao.” Hoắc Vân Thành không yên tâm, ánh mắt kiên quyết nhìn thẳng vào Thư Tình.
Lúc Từ Uyển Nhi đi đến, những gì cô ta nhìn thấy là cảnh tượng chói mắt này.
Cô ta biết Thư Tình sẽ đến tham dự buổi tiệc từ thiện tối nay nên cố tình để cho Annie phục kích ở nhà vệ sinh đợi Thư Tình, còn sắp xếp thêm hai tên vệ sĩ hòng bắt cóc cô đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.