Chương 84: Điều này có thể sao?
Hà Đằng
11/09/2022
Tuy nhiên, Thư Tình lại không có ý định đưa ra bất kỳ lời giải thích nào, cô bình tĩnh nói: “Bây giờ chúng ta khoan hãy bàn đến chuyện này.”
Thư Tình nhìn Bạch Tiêu Tiêu, hỏi: “Cô có giữ bản sao lưu nào không?”
Bạch Tiêu Tiêu khinh thường nhìn cô: “Thư thư ký, cô không biết là bản thiết kế của chúng tôi đều được vẽ bằng tay hả? Vẽ tay thì làm gì có sao lưu? Ngay cả điều cơ bản này cô cũng không nắm được à?”
Advertisement
Thư Tình gật đầu, lại hỏi: “Vậy nếu vẽ lại thì phải mất bao lâu?”
Bạch Tiêu Tiêu không do dự trả lời: “Tối thiểu hai ngày.”
“Ý cô là sao?” Hạ Tinh Tinh trừng mắt nhìn Thư Tình, châm chọc: “Không lẽ cô định hoãn lại hội nghị này hay sao? Để cho ngài Bruce đây từ xa đến phải chịu ảnh hưởng chậm trễ hai ngày chỉ vì sai lầm của cô?”
“Ai nói hai ngày? Chỉ cần cho tôi một giờ là đủ.” Thư Tình bình thản nói.
“Một giờ? Làm sao có thể? Cô không nghe Bạch Tiêu Tiêu nói cần ít nhất hai ngày sao?” Thấy thái độ thong dong bình thản của Thư Tình, Hạ Tinh Tinh nghiến răng nghiến lợi nói.
Rõ ràng là sắp chết đến nơi rồi mà Thư Tình vẫn cứ bình thản như vậy!
Cô ta ghét nhất bộ dạng này của Thư Tình!
“Cô ấy nói hai ngày không có nghĩ là tôi cũng vậy, cô ấy không làm được cũng không đại biểu tôi không thể!” Thư Tình nở trên môi một nụ cười vô cùng tự tin: “Chỉ cần một giờ là đủ.”
Dừng lại một chút, Thư Tình nói với Bruce: “Xin hỏi ngài Bruce có đồng ý cho tôi mượn một giờ thời gian không?”
“Đương nhiên, không thành vấn đề.” Bruce đồng ý ngay lập tức, anh ấy cũng có chút tò mò Thư Tình muốn làm cái gì.
Đồng dạng tò mò còn có hoắc Vân Thành.
Anh bễ nghễ liếc nhìn Thư Tình, lạnh lùng cong lên khóe môi, hỏi: “Vậy cô muốn làm gì?”
“Đương nhiên là vẽ lại bản thiết kế một lần nữa.” Thư Tình ung dung nở nụ cười tự tin.
Nghe vậy, ánh mắt của Hoắc Vân Thành trầm xuống.
Vậy là Thư Tình muốn tự mình vẽ lại bản thiết kế?
Hơn nữa, chỉ cần một giờ là có thể hoàn thành?
Điều này có thể sao?
“Cô đừng có nói giỡn!” Hạ Tinh Tinh chế nhạo, giống như cô đang nghe được chuyện cổ tích: “Việc đó là không thể nào!”
“Vậy xin mời rửa mắt chờ xem.” Thư tình đứng lên, mở laptop ra.
Trước mặt mọi người, Thư Tình ưu nhã click mở phần mềm đồ họa do cô thiết kế.
Đương nhiên dùng tay để vẽ thì không thể nào hoàn thành bản thiết kế đó trong vòng một tiếng được, nhưng với phần mềm này Thư Tình hoàn toàn có thể.
Trình chiếu màn hình máy tính xong, những ngón tay thon dài trắng nõn của Thư Tình cầm chuột di chuyển, thao tác vô cùng thuần thục.
Thư Tình nhìn Bạch Tiêu Tiêu, hỏi: “Cô có giữ bản sao lưu nào không?”
Bạch Tiêu Tiêu khinh thường nhìn cô: “Thư thư ký, cô không biết là bản thiết kế của chúng tôi đều được vẽ bằng tay hả? Vẽ tay thì làm gì có sao lưu? Ngay cả điều cơ bản này cô cũng không nắm được à?”
Advertisement
Thư Tình gật đầu, lại hỏi: “Vậy nếu vẽ lại thì phải mất bao lâu?”
Bạch Tiêu Tiêu không do dự trả lời: “Tối thiểu hai ngày.”
“Ý cô là sao?” Hạ Tinh Tinh trừng mắt nhìn Thư Tình, châm chọc: “Không lẽ cô định hoãn lại hội nghị này hay sao? Để cho ngài Bruce đây từ xa đến phải chịu ảnh hưởng chậm trễ hai ngày chỉ vì sai lầm của cô?”
“Ai nói hai ngày? Chỉ cần cho tôi một giờ là đủ.” Thư Tình bình thản nói.
“Một giờ? Làm sao có thể? Cô không nghe Bạch Tiêu Tiêu nói cần ít nhất hai ngày sao?” Thấy thái độ thong dong bình thản của Thư Tình, Hạ Tinh Tinh nghiến răng nghiến lợi nói.
Rõ ràng là sắp chết đến nơi rồi mà Thư Tình vẫn cứ bình thản như vậy!
Cô ta ghét nhất bộ dạng này của Thư Tình!
“Cô ấy nói hai ngày không có nghĩ là tôi cũng vậy, cô ấy không làm được cũng không đại biểu tôi không thể!” Thư Tình nở trên môi một nụ cười vô cùng tự tin: “Chỉ cần một giờ là đủ.”
Dừng lại một chút, Thư Tình nói với Bruce: “Xin hỏi ngài Bruce có đồng ý cho tôi mượn một giờ thời gian không?”
“Đương nhiên, không thành vấn đề.” Bruce đồng ý ngay lập tức, anh ấy cũng có chút tò mò Thư Tình muốn làm cái gì.
Đồng dạng tò mò còn có hoắc Vân Thành.
Anh bễ nghễ liếc nhìn Thư Tình, lạnh lùng cong lên khóe môi, hỏi: “Vậy cô muốn làm gì?”
“Đương nhiên là vẽ lại bản thiết kế một lần nữa.” Thư Tình ung dung nở nụ cười tự tin.
Nghe vậy, ánh mắt của Hoắc Vân Thành trầm xuống.
Vậy là Thư Tình muốn tự mình vẽ lại bản thiết kế?
Hơn nữa, chỉ cần một giờ là có thể hoàn thành?
Điều này có thể sao?
“Cô đừng có nói giỡn!” Hạ Tinh Tinh chế nhạo, giống như cô đang nghe được chuyện cổ tích: “Việc đó là không thể nào!”
“Vậy xin mời rửa mắt chờ xem.” Thư tình đứng lên, mở laptop ra.
Trước mặt mọi người, Thư Tình ưu nhã click mở phần mềm đồ họa do cô thiết kế.
Đương nhiên dùng tay để vẽ thì không thể nào hoàn thành bản thiết kế đó trong vòng một tiếng được, nhưng với phần mềm này Thư Tình hoàn toàn có thể.
Trình chiếu màn hình máy tính xong, những ngón tay thon dài trắng nõn của Thư Tình cầm chuột di chuyển, thao tác vô cùng thuần thục.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.