Chương 156: “Em có thể nếm thử xem.”
Hà Đằng
11/09/2022
Gương mặt tuấn tú, sống mũi cao thẳng, đôi môi mỏng quyến rũ, khiến cho người ta không thể rời mắt.
Advertisement
So với cảm giác cao ngạo lạnh lùng khi ở nơi làm việc thường ngày, bây giờ càng có chút sức sống hơn, cho dù đeo tạp dề vẫn đẹp trai như cũ, như một vị thần.
Thư Tình không khỏi thất thần.
“Dậy rồi?” Hoắc Vân Thành nghe tiếng động, quay đầu nhìn Thư Tình một cái, mở miệng hỏi.
Thư Tình hồi phục tinh thần, nghi hoặc hỏi, “Sao anh lại ở trong bếp?”
“Hôm nay dì Vương có việc nên xin nghỉ phép.” Hoắc Vân Thành thản nhiên nói.
“Vậy sao.” Thư Tình gật đầu, “Anh còn biết nấu cơm à?”
Khóe môi gợi cảm của Hoắc Vân Thành cong lên thành một vòng cung xinh đẹp, “Em có thể nếm thử xem.”
Không thể không nói, tài nấu nướng của Hoắc Vân Thành thật sự rất tốt.
Thư Tình ngồi trước bàn ăn, nếm thử trứng rán Hoắc Vân Thành làm, không nhịn được mở miệng khen ngợi, “Rất ngon.”
Không ngờ đường đường là đại tổng tài, thế nhưng lại đích thân xuống bếp nấu cơm, hơn nữa tay nghề còn tốt đến vậy.
Thư Tình không khỏi nhìn Hoắc Vân Thành bằng cặp mắt khác.
“Thích thì ăn nhiều một chút.” Hoắc Vân Thành cười khẽ, ngón tay thon dài cầm đũa gắp một miếng sandwich đặt lên đĩa của Thư Tình.
Cảm nhận được sự quan tâm của người đàn ông trước mặt, tim Thư Tình đột nhiên có một dòng nước ấm chảy qua.
Thật ra Hoắc Vân Thành cũng không tệ lắm, cao to đẹp trai, có quyền có tiền, oai phong một cõi, gian xảo không từ thủ đoạn.
Chỉ cần vào những lúc anh không gặp sóng gió, có thể coi là một người đàn ông hoàn mỹ.
Hay là… Cô có thể cân nhắc ý kiến của ông nội?
Hai người ăn sáng một cách ấm áp, bỗng nhiên điện thoại Hoắc Vân Thành vang lên, phá vỡ bầu không khí ấm áp hiếm có này.
Advertisement
So với cảm giác cao ngạo lạnh lùng khi ở nơi làm việc thường ngày, bây giờ càng có chút sức sống hơn, cho dù đeo tạp dề vẫn đẹp trai như cũ, như một vị thần.
Thư Tình không khỏi thất thần.
“Dậy rồi?” Hoắc Vân Thành nghe tiếng động, quay đầu nhìn Thư Tình một cái, mở miệng hỏi.
Thư Tình hồi phục tinh thần, nghi hoặc hỏi, “Sao anh lại ở trong bếp?”
“Hôm nay dì Vương có việc nên xin nghỉ phép.” Hoắc Vân Thành thản nhiên nói.
“Vậy sao.” Thư Tình gật đầu, “Anh còn biết nấu cơm à?”
Khóe môi gợi cảm của Hoắc Vân Thành cong lên thành một vòng cung xinh đẹp, “Em có thể nếm thử xem.”
Không thể không nói, tài nấu nướng của Hoắc Vân Thành thật sự rất tốt.
Thư Tình ngồi trước bàn ăn, nếm thử trứng rán Hoắc Vân Thành làm, không nhịn được mở miệng khen ngợi, “Rất ngon.”
Không ngờ đường đường là đại tổng tài, thế nhưng lại đích thân xuống bếp nấu cơm, hơn nữa tay nghề còn tốt đến vậy.
Thư Tình không khỏi nhìn Hoắc Vân Thành bằng cặp mắt khác.
“Thích thì ăn nhiều một chút.” Hoắc Vân Thành cười khẽ, ngón tay thon dài cầm đũa gắp một miếng sandwich đặt lên đĩa của Thư Tình.
Cảm nhận được sự quan tâm của người đàn ông trước mặt, tim Thư Tình đột nhiên có một dòng nước ấm chảy qua.
Thật ra Hoắc Vân Thành cũng không tệ lắm, cao to đẹp trai, có quyền có tiền, oai phong một cõi, gian xảo không từ thủ đoạn.
Chỉ cần vào những lúc anh không gặp sóng gió, có thể coi là một người đàn ông hoàn mỹ.
Hay là… Cô có thể cân nhắc ý kiến của ông nội?
Hai người ăn sáng một cách ấm áp, bỗng nhiên điện thoại Hoắc Vân Thành vang lên, phá vỡ bầu không khí ấm áp hiếm có này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.