Chương 79: “Thật vậy, quả đúng là tục tằng.”
Hà Đằng
11/09/2022
Cảm giác mà Thư Tình mang cho anh lúc này chỉ có thể diễn tả bằng hai từ: kinh diễm.
Đó là một loại khí chất cao quý toát ra từ bên trong, một loại khí chất tao nhã tự tin đáng kinh ngạc tựa như một nữ vương cao ngạo.
Advertisement
Nhưng không phải cô tới từ nông thôn sao?
Không phải nói cô là đồ nhà quê không biết cái gì hết sao?
Sao bây giờ lại có thể khiến người khác kinh diễm đến vậy?
Xem ra, vị hôn thê trên danh nghĩa này của anh không chỉ đơn giản như vậy.
“Hoắc tổng còn vấn đề gì thắc mắc không?” Thư Tình nở nụ cười nhẹ trên mặt, tao nhã thong dong.
Ánh mắt Hoắc Vân nhìn cô sâu thẳm vài phần, đôi môi mỏng gọi cảm mở ra: “Không có.”
“Nếu như mọi người đã không có gì thắc mắc, vậy thì xin mời nhà thiết kế quý này giới thiệu cụ thể cho chúng ta một chút về thiết kế lần này đi.” Thư Tình trở về chỗ ngồi của mình ngồi xuống, ra hiệu Lý Uyển Đình cho mọi người xem mẫu thiết kế.
Lý Uyển Đình lấy lại tinh thần, mở ra từng bản thiết kế đưa cho Hoắc Vân Thành xem qua: “Chủ đề kỳ này của chúng ta là “Băng và Lửa”, chúng ta sẽ cho ra một bộ trang sức hoàn chỉnh bao gồm dây chuyền, nhẫn và lắc tay. Đây là mẫu thiết kế của tôi.”
Hoắc Vân Thành xem xong nhíu mày, hiển nhiên không hài lòng với thiết kế.
Anh nghiêng đầu nhìn Thư Tình, trầm giọng nói: “Thư thư ký, cô có ý kiến gì không?”
Thư Tình nhìn lướt qua bản vẽ thiết kế, từng hoa văn họa tiết đều được tỉ mỉ phác họa kĩ càng, kết hợp với những chi tiết phổ thông thường thấy, là một mẫu thiết kế đẹp.
Tuy nhiên, theo quan điểm của Thư Tình, mẫu thiết kế này cũng chỉ tạm có thể xem như là thôi, không có gì đặc sắc.
Nhìn thái độ của Hoắc Vân Thành chắc anh cũng nghĩ như vậy.
Nhưng sao anh cứ phải hỏi ý kiến cô làm gì chứ? Muốn gây thù chuốc oán cho cô sao?
Thư Tình trừng mắt nhìn người đàn ông xấu xa kia, nhếch khóe môi, ăn ngay nói thật:
“Đối tượng mà thời trang Lady nhắm tới là những phu nhân trong độ tuổi từ ba mươi đến năm mươi, chính vì vậy thiết kế của chúng ta cần phải toát lên được sự sang trọng, thanh lịch và quý phái của họ. Thiết kế này của Uyển Đình rất đẹp nhưng lại quá rườm rà, không có hồn.”
Sắc mặt Lý Uyển Đình thay đổi.
Thư Tình vẫn tiếp tục nói: “Nói thẳng ra đó là quá tục tằng. Một nhà thiết kế muốn vẽ ra được một bản thiết kế hoàn hảo, điều quan trọng nhất là phải đặt toàn bộ cảm xúc của mình vào, thổi hồn cho thiết kế, biến nó thành một sự tồn tại độc nhất.”
Nghe Thư Tình nói xong, ngay cả Bạch Tiêu Tiêu cũng không nhịn được.
Mặc dù thiết kế kỳ này trên danh nghĩa là do Lý Uyển Đình đảm nhận nhưng Bạch Tiêu Tiêu thân làm Trưởng ban thiết kế cũng đưa ra nhiều ý kiến trong bản thiết kế này, cuối cùng được cô phê duyệt Lý Uyển Đình mới dám đưa ra cho Hoắc Vân Thành xem.
Vậy mà giờ đây lại bị Thư Tình phê bình trước mặt Hoắc Vân Thành không thương tiếc, như thế chẳng khác tát thẳng vào mặt Ban thiết kế bọn họ sao?
Bạch Tiêu Tiêu định phản bác nhưng Hoắc Vân Thành lại tán đồng: “Thật vậy, quả đúng là tục tằng.”
Đó là một loại khí chất cao quý toát ra từ bên trong, một loại khí chất tao nhã tự tin đáng kinh ngạc tựa như một nữ vương cao ngạo.
Advertisement
Nhưng không phải cô tới từ nông thôn sao?
Không phải nói cô là đồ nhà quê không biết cái gì hết sao?
Sao bây giờ lại có thể khiến người khác kinh diễm đến vậy?
Xem ra, vị hôn thê trên danh nghĩa này của anh không chỉ đơn giản như vậy.
“Hoắc tổng còn vấn đề gì thắc mắc không?” Thư Tình nở nụ cười nhẹ trên mặt, tao nhã thong dong.
Ánh mắt Hoắc Vân nhìn cô sâu thẳm vài phần, đôi môi mỏng gọi cảm mở ra: “Không có.”
“Nếu như mọi người đã không có gì thắc mắc, vậy thì xin mời nhà thiết kế quý này giới thiệu cụ thể cho chúng ta một chút về thiết kế lần này đi.” Thư Tình trở về chỗ ngồi của mình ngồi xuống, ra hiệu Lý Uyển Đình cho mọi người xem mẫu thiết kế.
Lý Uyển Đình lấy lại tinh thần, mở ra từng bản thiết kế đưa cho Hoắc Vân Thành xem qua: “Chủ đề kỳ này của chúng ta là “Băng và Lửa”, chúng ta sẽ cho ra một bộ trang sức hoàn chỉnh bao gồm dây chuyền, nhẫn và lắc tay. Đây là mẫu thiết kế của tôi.”
Hoắc Vân Thành xem xong nhíu mày, hiển nhiên không hài lòng với thiết kế.
Anh nghiêng đầu nhìn Thư Tình, trầm giọng nói: “Thư thư ký, cô có ý kiến gì không?”
Thư Tình nhìn lướt qua bản vẽ thiết kế, từng hoa văn họa tiết đều được tỉ mỉ phác họa kĩ càng, kết hợp với những chi tiết phổ thông thường thấy, là một mẫu thiết kế đẹp.
Tuy nhiên, theo quan điểm của Thư Tình, mẫu thiết kế này cũng chỉ tạm có thể xem như là thôi, không có gì đặc sắc.
Nhìn thái độ của Hoắc Vân Thành chắc anh cũng nghĩ như vậy.
Nhưng sao anh cứ phải hỏi ý kiến cô làm gì chứ? Muốn gây thù chuốc oán cho cô sao?
Thư Tình trừng mắt nhìn người đàn ông xấu xa kia, nhếch khóe môi, ăn ngay nói thật:
“Đối tượng mà thời trang Lady nhắm tới là những phu nhân trong độ tuổi từ ba mươi đến năm mươi, chính vì vậy thiết kế của chúng ta cần phải toát lên được sự sang trọng, thanh lịch và quý phái của họ. Thiết kế này của Uyển Đình rất đẹp nhưng lại quá rườm rà, không có hồn.”
Sắc mặt Lý Uyển Đình thay đổi.
Thư Tình vẫn tiếp tục nói: “Nói thẳng ra đó là quá tục tằng. Một nhà thiết kế muốn vẽ ra được một bản thiết kế hoàn hảo, điều quan trọng nhất là phải đặt toàn bộ cảm xúc của mình vào, thổi hồn cho thiết kế, biến nó thành một sự tồn tại độc nhất.”
Nghe Thư Tình nói xong, ngay cả Bạch Tiêu Tiêu cũng không nhịn được.
Mặc dù thiết kế kỳ này trên danh nghĩa là do Lý Uyển Đình đảm nhận nhưng Bạch Tiêu Tiêu thân làm Trưởng ban thiết kế cũng đưa ra nhiều ý kiến trong bản thiết kế này, cuối cùng được cô phê duyệt Lý Uyển Đình mới dám đưa ra cho Hoắc Vân Thành xem.
Vậy mà giờ đây lại bị Thư Tình phê bình trước mặt Hoắc Vân Thành không thương tiếc, như thế chẳng khác tát thẳng vào mặt Ban thiết kế bọn họ sao?
Bạch Tiêu Tiêu định phản bác nhưng Hoắc Vân Thành lại tán đồng: “Thật vậy, quả đúng là tục tằng.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.