Chương 173
Linh Dạ
25/12/2023
Giám đốc Lê lắc đầu.
Ôn Noãn an ủi cô ấy: “Rồi sẽ tìm được nơi hợp ý thôi.”
Giám đốc Lê đưa cho Ôn Noãn một “miếng bánh” lớn.
“Thế nào, có muốn cùng làm với chị một lần không? Em hãy nhìn vào số vốn hiện có, sau này, sau khi trả lương và chia lợi nhuận, doanh thu một năm cũng không phải là ít.”
Ôn Noãn hơi cân nhắc một chút.
Nếu cô và chị Lê hợp tác với nhau sẽ có thể mở rộng quy mô, hơn nữa, trong lĩnh vực kinh doanh, chị Lê tháo vát hơn cô nhiều lắm.
Ôn Noãn đồng ý.
Cuối cùng, hai người đã đạt được thỏa thuận, Ôn Noãn đầu tư số tiền hai triệu, chiếm ba mươi phần trăm cổ phần.
……
Có được một cơ hội như vậy, Ôn Noãn vô cùng vui mừng.
Ăn cơm xong, cô đặc biệt gọi một cuộc điện thoại cho dì Nguyễn.
Dì Nguyễn nghe thấy cô nói là Giám đốc Lê liền liên tục nói: “Cô ấy đáng tin cậy đấy! Cô ấy rất đáng tin cậy!”
Sau khi nói xong, bà ấy lại im lặng…
Ôn Noãn biết tâm bệnh của dì Nguyễn, cô nhẹ nhàng nói: “Dì Nguyễn, con không sao, Hoắc Minh đối xử với con rất tốt, hơn nữa anh ấy vừa trẻ tuổi lại đẹp trai, con sao có thể chịu ấm ức gì…”
Dì Nguyễn bị cô làm cho bật cười.
Bà ấy do dự một chút rồi nhẹ giọng nói: “Về mặt kia, các con có… Ôn Noãn, dì sợ con bị tổn thương.”
Mặt Ôn Noãn lập tức nóng lên.
Cô hiểu ý của dì Nguyễn, vì vậy chỉ úp úp mở mở: “Dì yên tâm đi, lần nào Hoắc Minh cũng rất chú ý mà.”
Khuôn mặt của dì Nguyễn đỏ lên, xấu hổ không dám hỏi thêm gì nữa.
Ôn Noãn đổi chủ đề.
Cô nói với dì Nguyễn muốn đi chọn mua một chiếc xe, dì Nguyễn rất ủng hộ cô: “Sau này nếu muốn tự mình khởi nghiệp thì nhất định phải có một chiếc xe, nếu không ra ngoài nói chuyện sẽ rất không phù hợp!”
Dì Nguyễn còn dặn dò Ôn Noãn phải dùng tiền của nhà mình, những việc lớn này đừng tiêu tiền của Hoắc Minh, nếu không sau này nợ người ta quá nhiều sẽ không thể nói rõ.
Ôn Noãn nghe xong, thấy trong lòng vô cùng ấm áp.
Cô nhẹ nhàng nói: “Trong lòng con cũng hiểu rõ, dì Nguyễn yên tâm.”
*
Phòng nhạc đã có Giám đốc Lê xoay xở, Ôn Noãn có vẻ rảnh rỗi hơn rất nhiều, bèn dứt khoát đi chọn xe.
Cô cân nhắc điều kiện kinh tế của gia đình mình, mua xe trong khoảng từ ba đến bốn triệu khá phù hợp.
Trong showroom BMW 4s.
Dưới lời tư vấn của nhân viên bán hàng, chỉ sau không đến một giờ, Ôn Noãn đã chốt một chiếc xe ba triệu rưỡi.
Ôn Noãn an ủi cô ấy: “Rồi sẽ tìm được nơi hợp ý thôi.”
Giám đốc Lê đưa cho Ôn Noãn một “miếng bánh” lớn.
“Thế nào, có muốn cùng làm với chị một lần không? Em hãy nhìn vào số vốn hiện có, sau này, sau khi trả lương và chia lợi nhuận, doanh thu một năm cũng không phải là ít.”
Ôn Noãn hơi cân nhắc một chút.
Nếu cô và chị Lê hợp tác với nhau sẽ có thể mở rộng quy mô, hơn nữa, trong lĩnh vực kinh doanh, chị Lê tháo vát hơn cô nhiều lắm.
Ôn Noãn đồng ý.
Cuối cùng, hai người đã đạt được thỏa thuận, Ôn Noãn đầu tư số tiền hai triệu, chiếm ba mươi phần trăm cổ phần.
……
Có được một cơ hội như vậy, Ôn Noãn vô cùng vui mừng.
Ăn cơm xong, cô đặc biệt gọi một cuộc điện thoại cho dì Nguyễn.
Dì Nguyễn nghe thấy cô nói là Giám đốc Lê liền liên tục nói: “Cô ấy đáng tin cậy đấy! Cô ấy rất đáng tin cậy!”
Sau khi nói xong, bà ấy lại im lặng…
Ôn Noãn biết tâm bệnh của dì Nguyễn, cô nhẹ nhàng nói: “Dì Nguyễn, con không sao, Hoắc Minh đối xử với con rất tốt, hơn nữa anh ấy vừa trẻ tuổi lại đẹp trai, con sao có thể chịu ấm ức gì…”
Dì Nguyễn bị cô làm cho bật cười.
Bà ấy do dự một chút rồi nhẹ giọng nói: “Về mặt kia, các con có… Ôn Noãn, dì sợ con bị tổn thương.”
Mặt Ôn Noãn lập tức nóng lên.
Cô hiểu ý của dì Nguyễn, vì vậy chỉ úp úp mở mở: “Dì yên tâm đi, lần nào Hoắc Minh cũng rất chú ý mà.”
Khuôn mặt của dì Nguyễn đỏ lên, xấu hổ không dám hỏi thêm gì nữa.
Ôn Noãn đổi chủ đề.
Cô nói với dì Nguyễn muốn đi chọn mua một chiếc xe, dì Nguyễn rất ủng hộ cô: “Sau này nếu muốn tự mình khởi nghiệp thì nhất định phải có một chiếc xe, nếu không ra ngoài nói chuyện sẽ rất không phù hợp!”
Dì Nguyễn còn dặn dò Ôn Noãn phải dùng tiền của nhà mình, những việc lớn này đừng tiêu tiền của Hoắc Minh, nếu không sau này nợ người ta quá nhiều sẽ không thể nói rõ.
Ôn Noãn nghe xong, thấy trong lòng vô cùng ấm áp.
Cô nhẹ nhàng nói: “Trong lòng con cũng hiểu rõ, dì Nguyễn yên tâm.”
*
Phòng nhạc đã có Giám đốc Lê xoay xở, Ôn Noãn có vẻ rảnh rỗi hơn rất nhiều, bèn dứt khoát đi chọn xe.
Cô cân nhắc điều kiện kinh tế của gia đình mình, mua xe trong khoảng từ ba đến bốn triệu khá phù hợp.
Trong showroom BMW 4s.
Dưới lời tư vấn của nhân viên bán hàng, chỉ sau không đến một giờ, Ôn Noãn đã chốt một chiếc xe ba triệu rưỡi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.