Chương 216
Linh Dạ
03/01/2024
Thật ra cách chơi rất đơn giản, chỉ cần so điểm số lớn nhỏ!
Diêu Tử An đã thắng ở hiệp đầu tiên, mặc dù hắn với Ôn Noãn có xích mích nhưng suy cho cùng thái độ của Hoắc Minh luôn mập mờ, hắn không dám mạo hiểm.
Thế là hắn và Kiều An hôn sâu!
Mãnh liệt như lửa khiến người xem mặt đỏ tim đập.
Kiều An hôn xong, cười nũng nịu, nói với Hoắc Minh: “Nếu em thắng, em muốn hôn sâu với anh!”
Hoắc Minh phớt lờ cô ta.
Bài trong tay Ôn Noãn có số điểm nhỏ nhất nên cô uống nửa ly rượu vang đỏ. .
||||| Truyện đề cử: Mượn Danh Nghĩa Hôn Nhân |||||
Da cô vốn đã trắng như tuyết nhưng khi uống xong nửa ly rượu, gương mặt cô có phần quyến rũ hơn bình thường! Khương Duệ ngồi bên cạnh, không có khả năng hoàn toàn thờ ơ, cậu ta nhìn Ôn Noãn với ánh mắt yêu thích rất rõ ràng.
Những người có mặt ở đây dù có mù đều có thể cảm nhận được!
Vừa vặn Khương Duệ đã thắng ván tiếp theo.
Trong phòng yên lặng.
Vãi! Có trò hay để xem rồi…
Hoắc Minh ném bài trong tay xuống, ánh mắt thâm thúy nhìn Ôn Noãn.
Ôn Noãn vẫn chưa kịp phản ứng, Khương Duệ đã nghiêng người tới, hai tay đặt lên hai bên đầu cô.
Chiếc mũi thẳng của cậu ta, chạm nhẹ vào mũi của Ôn Noãn.
Ôn Noãn bất đắc dĩ ngước mắt lên nhìn…
Lông mi dài của cô hơi cụp xuống, chóp tai đều đã ửng hồng, trông vừa đáng yêu vừa quyến rũ.
Đôi mắt của Khương Duệ tối sầm lại…
Cố Trường Khanh ở trong góc phủi đi tàn thuốc, hắn thầm nghĩ, nếu mình là Khương Duệ, cho dù có bị Hoắc Minh đánh gãy chân, hắn cũng sẽ hôn Ôn Noãn thật sâu.
Trong bốn năm yêu nhau, hắn chưa từng nếm trải qua mùi vị của cô.
Mọi người đều cho rằng Khương Duệ không cưỡng lại được việc hôn Ôn Noãn, nhưng chỉ có Ôn Noãn biết Khương Duệ sẽ không làm vậy, trong mắt cậu ta có sự trân trọng.
Yết hầu của Khương Duệ chuyển động vài cái, cậu ta thật sự rất muốn rất muốn hôn cô…
Nhưng cậu ta không làm vậy, cậu ta kề sát vào tai Ôn Noãn nhỏ giọng nói: “Tôi muốn nghe cậu gọi một tiếng…ông xã!”
Xung quanh đều yên tĩnh.
Không ai dám lên tiếng!
Bởi vì sắc mặt của Hoắc Minh cực kỳ khó coi!
Khương Duệ thiệt là, hôn một cái là được, chỉ nhẹ nhàng như chuồn chuồn chạm nước cũng chẳng hại gì. Nhưng cậu ta yêu cầu Ôn Noãn gọi một tiếng ông xã có phải hơi quá đáng rồi không? Hoắc Minh sau này sao ngủ với Ôn Noãn được nữa?
Diêu Tử An ho nhẹ: “Khương Duệ, giỡn nhiêu đó được rồi!”
Hắn nháy mắt ra hiệu.
Khương Duệ ngước mắt lên nhìn Hoắc Minh, như cười như không: “Anh Hoắc Minh dám chơi!”
Diêu Tử An đã thắng ở hiệp đầu tiên, mặc dù hắn với Ôn Noãn có xích mích nhưng suy cho cùng thái độ của Hoắc Minh luôn mập mờ, hắn không dám mạo hiểm.
Thế là hắn và Kiều An hôn sâu!
Mãnh liệt như lửa khiến người xem mặt đỏ tim đập.
Kiều An hôn xong, cười nũng nịu, nói với Hoắc Minh: “Nếu em thắng, em muốn hôn sâu với anh!”
Hoắc Minh phớt lờ cô ta.
Bài trong tay Ôn Noãn có số điểm nhỏ nhất nên cô uống nửa ly rượu vang đỏ. .
||||| Truyện đề cử: Mượn Danh Nghĩa Hôn Nhân |||||
Da cô vốn đã trắng như tuyết nhưng khi uống xong nửa ly rượu, gương mặt cô có phần quyến rũ hơn bình thường! Khương Duệ ngồi bên cạnh, không có khả năng hoàn toàn thờ ơ, cậu ta nhìn Ôn Noãn với ánh mắt yêu thích rất rõ ràng.
Những người có mặt ở đây dù có mù đều có thể cảm nhận được!
Vừa vặn Khương Duệ đã thắng ván tiếp theo.
Trong phòng yên lặng.
Vãi! Có trò hay để xem rồi…
Hoắc Minh ném bài trong tay xuống, ánh mắt thâm thúy nhìn Ôn Noãn.
Ôn Noãn vẫn chưa kịp phản ứng, Khương Duệ đã nghiêng người tới, hai tay đặt lên hai bên đầu cô.
Chiếc mũi thẳng của cậu ta, chạm nhẹ vào mũi của Ôn Noãn.
Ôn Noãn bất đắc dĩ ngước mắt lên nhìn…
Lông mi dài của cô hơi cụp xuống, chóp tai đều đã ửng hồng, trông vừa đáng yêu vừa quyến rũ.
Đôi mắt của Khương Duệ tối sầm lại…
Cố Trường Khanh ở trong góc phủi đi tàn thuốc, hắn thầm nghĩ, nếu mình là Khương Duệ, cho dù có bị Hoắc Minh đánh gãy chân, hắn cũng sẽ hôn Ôn Noãn thật sâu.
Trong bốn năm yêu nhau, hắn chưa từng nếm trải qua mùi vị của cô.
Mọi người đều cho rằng Khương Duệ không cưỡng lại được việc hôn Ôn Noãn, nhưng chỉ có Ôn Noãn biết Khương Duệ sẽ không làm vậy, trong mắt cậu ta có sự trân trọng.
Yết hầu của Khương Duệ chuyển động vài cái, cậu ta thật sự rất muốn rất muốn hôn cô…
Nhưng cậu ta không làm vậy, cậu ta kề sát vào tai Ôn Noãn nhỏ giọng nói: “Tôi muốn nghe cậu gọi một tiếng…ông xã!”
Xung quanh đều yên tĩnh.
Không ai dám lên tiếng!
Bởi vì sắc mặt của Hoắc Minh cực kỳ khó coi!
Khương Duệ thiệt là, hôn một cái là được, chỉ nhẹ nhàng như chuồn chuồn chạm nước cũng chẳng hại gì. Nhưng cậu ta yêu cầu Ôn Noãn gọi một tiếng ông xã có phải hơi quá đáng rồi không? Hoắc Minh sau này sao ngủ với Ôn Noãn được nữa?
Diêu Tử An ho nhẹ: “Khương Duệ, giỡn nhiêu đó được rồi!”
Hắn nháy mắt ra hiệu.
Khương Duệ ngước mắt lên nhìn Hoắc Minh, như cười như không: “Anh Hoắc Minh dám chơi!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.