Chương 246
Linh Dạ
09/01/2024
“Em không tin anh quan tâm tới cô ta.”
……
Vẻ mặt Hoắc Minh lại lạnh nhạt hơn một chút.
Anh nói: “Kiều An, phụ nữ đôi khi ra vẻ một chút thì thú vị, nhưng nếu quá nhiều… thì sẽ có vẻ giả tạo!”
Anh lại nhớ tới Ôn Noãn.
Ôn Noãn luôn rất chân thật khi ở trước mặt anh.
Khi thích anh, đôi mắt kia có thể long lanh ngậm nước, nhưng khi không thích anh, cô cũng không bao giờ che giấu.
Cô kết thúc rất dứt khoát, tuyệt đối không dây dưa!
Từ nhỏ đến lớn, xung quanh Hoắc Minh đầy rẫy những người phụ nữ mến mộ theo đuổi anh, thế nhưng cho tới tận bây giờ cũng không có ai dám làm cho anh nổi nóng mất bình tĩnh, cho dù trước đây khi còn hẹn hò với Kiều An, cô ta cũng không dám làm gì quá mức.
Ôn Noãn lại ngược lại, anh đúng là đã rước về một bà tướng!
Hoắc Minh tức tới mức đau cả tim.
Anh quay về căn hộ, đóng cửa, Kiều An bị chặn bên ngoài.
Anh không cho cô ta vào nhà: “Kiều An, chúng ta đã kết thúc từ lâu rồi!”
……
Kiều An vẫn không buông tay.
Một lúc lâu sau, cô ta mới nhẹ nhàng lên tiếng.
“Nếu em giải trừ hôn ước với anh ta, Hoắc Minh, chúng ta còn có thể bắt đầu lại không?”
Hoắc Minh chăm chú nhìn cô ta không dời mắt.
Hồi lâu sau, khóe miệng anh mới nhếch lên thành một độ cong đầy giễu cợt: “Em cảm thấy có thể không?”
Nói xong, anh vặn tay cô ta ra, đóng sầm cửa lại.
Bên trong căn hộ vô cùng yên tĩnh.
Có thể mơ hồ nghe thấy tiếng khóc nức nở của Kiều An ở bên ngoài, nhưng Hoắc Minh lại không thèm quan tâm…
Anh bước vào phòng bếp.
Trong nồi giữ nhiệt, mấy món mà Ôn Noãn thích ăn vẫn còn được giữ nóng hôi hổi, đó là anh đặc biệt nhờ đầu bếp nấu cho cô. Cô gái nhỏ tức giận rồi, anh sẵn sàng hạ mình dỗ dành cô.
Nhưng cô lại rời đi mà không thèm ngoảnh lại…
Căn hộ yên tĩnh đến đáng sợ.
Hoắc Minh hơi không chịu nổi.
Vẻ mặt anh không chút biểu cảm, lấy đồ ăn ra, đổ vào một túi rác, thay quần áo, xuống lầu, tiện tay ném vào thùng rác.
Anh nghĩ, chẳng qua chỉ là một người phụ nữ thôi mà!
Cô có ở lại hay rời đi cũng chẳng ảnh hưởng gì đến anh…
Hoắc Minh anh không tới mức dành nhiều sự quan tâm đến vậy cho một người phụ nữ!
Ôn Noãn xách hành lý, lái xe đến căn hộ nhỏ cô vừa mới thuê.
……
Vẻ mặt Hoắc Minh lại lạnh nhạt hơn một chút.
Anh nói: “Kiều An, phụ nữ đôi khi ra vẻ một chút thì thú vị, nhưng nếu quá nhiều… thì sẽ có vẻ giả tạo!”
Anh lại nhớ tới Ôn Noãn.
Ôn Noãn luôn rất chân thật khi ở trước mặt anh.
Khi thích anh, đôi mắt kia có thể long lanh ngậm nước, nhưng khi không thích anh, cô cũng không bao giờ che giấu.
Cô kết thúc rất dứt khoát, tuyệt đối không dây dưa!
Từ nhỏ đến lớn, xung quanh Hoắc Minh đầy rẫy những người phụ nữ mến mộ theo đuổi anh, thế nhưng cho tới tận bây giờ cũng không có ai dám làm cho anh nổi nóng mất bình tĩnh, cho dù trước đây khi còn hẹn hò với Kiều An, cô ta cũng không dám làm gì quá mức.
Ôn Noãn lại ngược lại, anh đúng là đã rước về một bà tướng!
Hoắc Minh tức tới mức đau cả tim.
Anh quay về căn hộ, đóng cửa, Kiều An bị chặn bên ngoài.
Anh không cho cô ta vào nhà: “Kiều An, chúng ta đã kết thúc từ lâu rồi!”
……
Kiều An vẫn không buông tay.
Một lúc lâu sau, cô ta mới nhẹ nhàng lên tiếng.
“Nếu em giải trừ hôn ước với anh ta, Hoắc Minh, chúng ta còn có thể bắt đầu lại không?”
Hoắc Minh chăm chú nhìn cô ta không dời mắt.
Hồi lâu sau, khóe miệng anh mới nhếch lên thành một độ cong đầy giễu cợt: “Em cảm thấy có thể không?”
Nói xong, anh vặn tay cô ta ra, đóng sầm cửa lại.
Bên trong căn hộ vô cùng yên tĩnh.
Có thể mơ hồ nghe thấy tiếng khóc nức nở của Kiều An ở bên ngoài, nhưng Hoắc Minh lại không thèm quan tâm…
Anh bước vào phòng bếp.
Trong nồi giữ nhiệt, mấy món mà Ôn Noãn thích ăn vẫn còn được giữ nóng hôi hổi, đó là anh đặc biệt nhờ đầu bếp nấu cho cô. Cô gái nhỏ tức giận rồi, anh sẵn sàng hạ mình dỗ dành cô.
Nhưng cô lại rời đi mà không thèm ngoảnh lại…
Căn hộ yên tĩnh đến đáng sợ.
Hoắc Minh hơi không chịu nổi.
Vẻ mặt anh không chút biểu cảm, lấy đồ ăn ra, đổ vào một túi rác, thay quần áo, xuống lầu, tiện tay ném vào thùng rác.
Anh nghĩ, chẳng qua chỉ là một người phụ nữ thôi mà!
Cô có ở lại hay rời đi cũng chẳng ảnh hưởng gì đến anh…
Hoắc Minh anh không tới mức dành nhiều sự quan tâm đến vậy cho một người phụ nữ!
Ôn Noãn xách hành lý, lái xe đến căn hộ nhỏ cô vừa mới thuê.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.