Chương 295
Linh Dạ
26/01/2024
Anh nói: “Cũng tạm là tốt rồi! Coi như chúng ta xa nhau là điều đúng đắn.”
Ôn Noãn không trả lời.
Lúc gặp lại Hoắc Minh, cô vẫn có cảm giác.
Cô không muốn nói chuyện nhiều với anh, bởi anh rất tinh mắt, cô sợ sẽ bị anh phát hiện gì đó…
Sau đó, mấy người trong giới tụ tập lại một chỗ.
Hoắc Minh chơi cùng bọn họ. Ôn Noãn ngồi chơi điện thoại, mơ hồ nghe thấy bọn họ chơi thật hay thách, còn có cô gái dũng cảm tỏ tình với Hoắc Minh.
Kết quả đương nhiên là bị từ chối.
Ôn Noãn ngồi đến chán, nhất là ngồi cạnh Hoắc Minh, khiến cô thấy rất mất tự nhiên.
Khi cô định vào nhà vệ sinh rửa tay thì trong phòng bao chợt vang lên tiếng chuông điện thoại, là điện thoại của Diêu Tử An.
Đinh Tranh gọi tới.
Gọi hết lần này đến lần khác, đến khi Diêu Tử An chịu nghe máy mới thôi.
Ở trường hợp thế này, Bạch Vi không tiện phát tiết.
Ôn Noãn thấy cô ấy định nói gì đó thì khẽ thở dài, rủ cô ấy cùng đi vệ sinh.
Hai người sánh vai bước đi.
Ôn Noãn đắn đo một lúc, nhẹ hỏi: “Bọn họ vẫn còn qua lại à?”
Đôi mắt Bạch Vi ửng hồng.
Cô ấy rút một điếu thuốc lá dành cho phụ nữ từ ví da ra, hai tay run rẩy châm lửa.
Cô ấy hít một hơi dài rồi nhìn Ôn Noãn.
“Diêu Tử An thối nát từ rễ rồi.”
“Anh ta mua căn hộ bao nuôi Đinh Tranh. Tớ đã điều tra hóa đơn, mỗi tháng anh ta đều tiêu hai, ba triệu trên người cô ta.”
…
Ôn Noãn chẳng biết nói sao mới phải.
Bạch Vi không thèm để ý, mỉm cười.
“Tớ và Diêu Tử An tạm coi như ngầm hiểu ý nhau!”
“Tớ mặc kệ anh ta, nhưng bọn tớ sống chung cũng rất tốt, anh ta rất hào phóng với tớ… Ôn Noãn, cậu đừng học theo tớ, cậu xứng đáng với một người đàn ông yêu cậu hết lòng.”
Ôn Noãn nhẹ nhàng vỗ vai cô ấy: “Dù thế nào đi chăng nữa, cứ tìm tớ.”
“Chắc chắn rồi.”
Bạch Vi mỉm cười, nắm bàn tay đang đặt trên vai mình.
Lúc này Diêu Tử An cầm điện thoại bước tới, sắc mặt mất tự nhiên.
Bạch Vi cười lạnh lùng: “Diêu Tử An, hôm nay là ngày kỷ niệm một năm chúng ta kết hôn, anh cũng đến chỗ cô ta sao? Cô ta quý giá đến thế à? Bộ dạng của cô ta khi quyến rũ Cố Trường Khanh, chắc anh chưa thấy qua đâu nhỉ”
Diêu Tử An bình tĩnh nhìn Bạch Vi.
Bạch Vi đúng là xinh đẹp, nhưng lại quá quý giá.
Kết hôn hai năm nhưng cô ấy lại không chịu sinh con, sợ bị mất dáng.
Ôn Noãn không trả lời.
Lúc gặp lại Hoắc Minh, cô vẫn có cảm giác.
Cô không muốn nói chuyện nhiều với anh, bởi anh rất tinh mắt, cô sợ sẽ bị anh phát hiện gì đó…
Sau đó, mấy người trong giới tụ tập lại một chỗ.
Hoắc Minh chơi cùng bọn họ. Ôn Noãn ngồi chơi điện thoại, mơ hồ nghe thấy bọn họ chơi thật hay thách, còn có cô gái dũng cảm tỏ tình với Hoắc Minh.
Kết quả đương nhiên là bị từ chối.
Ôn Noãn ngồi đến chán, nhất là ngồi cạnh Hoắc Minh, khiến cô thấy rất mất tự nhiên.
Khi cô định vào nhà vệ sinh rửa tay thì trong phòng bao chợt vang lên tiếng chuông điện thoại, là điện thoại của Diêu Tử An.
Đinh Tranh gọi tới.
Gọi hết lần này đến lần khác, đến khi Diêu Tử An chịu nghe máy mới thôi.
Ở trường hợp thế này, Bạch Vi không tiện phát tiết.
Ôn Noãn thấy cô ấy định nói gì đó thì khẽ thở dài, rủ cô ấy cùng đi vệ sinh.
Hai người sánh vai bước đi.
Ôn Noãn đắn đo một lúc, nhẹ hỏi: “Bọn họ vẫn còn qua lại à?”
Đôi mắt Bạch Vi ửng hồng.
Cô ấy rút một điếu thuốc lá dành cho phụ nữ từ ví da ra, hai tay run rẩy châm lửa.
Cô ấy hít một hơi dài rồi nhìn Ôn Noãn.
“Diêu Tử An thối nát từ rễ rồi.”
“Anh ta mua căn hộ bao nuôi Đinh Tranh. Tớ đã điều tra hóa đơn, mỗi tháng anh ta đều tiêu hai, ba triệu trên người cô ta.”
…
Ôn Noãn chẳng biết nói sao mới phải.
Bạch Vi không thèm để ý, mỉm cười.
“Tớ và Diêu Tử An tạm coi như ngầm hiểu ý nhau!”
“Tớ mặc kệ anh ta, nhưng bọn tớ sống chung cũng rất tốt, anh ta rất hào phóng với tớ… Ôn Noãn, cậu đừng học theo tớ, cậu xứng đáng với một người đàn ông yêu cậu hết lòng.”
Ôn Noãn nhẹ nhàng vỗ vai cô ấy: “Dù thế nào đi chăng nữa, cứ tìm tớ.”
“Chắc chắn rồi.”
Bạch Vi mỉm cười, nắm bàn tay đang đặt trên vai mình.
Lúc này Diêu Tử An cầm điện thoại bước tới, sắc mặt mất tự nhiên.
Bạch Vi cười lạnh lùng: “Diêu Tử An, hôm nay là ngày kỷ niệm một năm chúng ta kết hôn, anh cũng đến chỗ cô ta sao? Cô ta quý giá đến thế à? Bộ dạng của cô ta khi quyến rũ Cố Trường Khanh, chắc anh chưa thấy qua đâu nhỉ”
Diêu Tử An bình tĩnh nhìn Bạch Vi.
Bạch Vi đúng là xinh đẹp, nhưng lại quá quý giá.
Kết hôn hai năm nhưng cô ấy lại không chịu sinh con, sợ bị mất dáng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.