Chương 493
Linh Dạ
18/03/2024
Cô nói xong, trong mắt ánh lên nước mắt.
Thật ra không phải cô chưa từng nghĩ tới, chuyện Diêu Tử An và Bạch Vi không ly hôn được cũng có anh nhúng tay.
Anh chỉ chờ cô tới cửa.
Thế nhưng cô cầu xin anh, anh cũng đã giúp Bạch Vi, có một số việc cô không muốn đào sâu!
Nhưng bọn họ đã đi đến bước này, cũng không cần bàn tới chuyện tình cảm nữa!
Trong lòng Hoắc Minh ẩm ướt.
Anh vẫn vuốt ve khuôn mặt nhỏ của cô, khẽ nói: “Ôn Noãn, em muốn đánh anh không?”
“Giống như những đôi yêu nhau bình thường ấy, không vui thì tát anh một cái!”
“Cào cổ anh chảy máu thì thôi!”
…
Ôn Noãn bực mình: “Hoắc Minh, anh là đồ khốn!”
Anh bắt được tay cô, tự vỗ một cái lên mặt mình, Ôn Noãn dùng sức giật tay ra mà không được.
Giữa nam nữ cứ quanh đi quẩn lại như vậy, địch tiến ta lui!
Ôn Noãn bực bội: “Anh đừng cho rằng em không dám đánh!”
Nói xong, cô tát cho anh một cái!
Trong không gian to lớn, mọi thứ dường như lắng đọng, chỉ còn lại tiếng bọn họ thở dốc… Sự lắng đọng này cũng chẳng dừng lại bao lâu, Ôn Noãn lại cào hai nhát lên cổ anh, cào xước da chảy máu.
Hoắc Minh liếm môi, cảm thấy vô cùng hăng hái.
Anh dùng sức bóp eo cô, cúi đầu hôn cô, Ôn Noãn không chịu, hung hăng cắn anh một cái.
Mùi máu tươi thoang thoảng tràn ngập trong nụ hôn này…
Cuối cùng hành vi bạo lực của cô hoàn toàn khơi dậy ham muốn chinh phục của Hoắc Minh, anh trở nên vội vàng, khát vọng, bạo lực… Thậm chí không chờ nổi để đổi chỗ khác, cứ thế chiếm lấy cô trong tư thế đó.
Bộ váy dạ hội cao cấp rơi xuống đất.
Cô đã trong tình trạng khó nói mà anh vẫn áo mũ chỉnh tề, nếu không nhìn vào biểu cảm của anh thì không thể nào biết được giác quan của anh đang trong cơn kích thích vô cùng mạnh mẽ.
Lần này tới cực kỳ lâu…
Cuối cùng Ôn Noãn cũng đợi được tới khi anh kết thúc, cô thở phào nhẹ nhõm, anh lại bế cô vào phòng ngủ, vừa đi vừa hôn cô điên cuồng.
Tối nay là Thất Tịch,
Đêm nay, toàn bộ của anh đều là của cô!
Hoắc Minh vỗ đầu cô ấy: “Bây giờ em nói cho anh nghe, em vẫn còn muốn ở bên cạnh Cố Trường Khanh sao?”
Khuôn mặt nhỏ của Hoắc Minh Châu tái nhợt, lắc đầu.
Cô ấy từ bỏ!
Cố Trường Khanh nuôi tình nhân ở bên ngoài, bọn họ còn chưa kết hôn mà anh ta đã làm xằng bậy, cô ấy không muốn nữa.
Hoắc Minh không ép buộc cô ấy.
Anh chỉ lẳng lặng ôm lấy em gái, tựa như lúc còn nhỏ.
Thật ra không phải cô chưa từng nghĩ tới, chuyện Diêu Tử An và Bạch Vi không ly hôn được cũng có anh nhúng tay.
Anh chỉ chờ cô tới cửa.
Thế nhưng cô cầu xin anh, anh cũng đã giúp Bạch Vi, có một số việc cô không muốn đào sâu!
Nhưng bọn họ đã đi đến bước này, cũng không cần bàn tới chuyện tình cảm nữa!
Trong lòng Hoắc Minh ẩm ướt.
Anh vẫn vuốt ve khuôn mặt nhỏ của cô, khẽ nói: “Ôn Noãn, em muốn đánh anh không?”
“Giống như những đôi yêu nhau bình thường ấy, không vui thì tát anh một cái!”
“Cào cổ anh chảy máu thì thôi!”
…
Ôn Noãn bực mình: “Hoắc Minh, anh là đồ khốn!”
Anh bắt được tay cô, tự vỗ một cái lên mặt mình, Ôn Noãn dùng sức giật tay ra mà không được.
Giữa nam nữ cứ quanh đi quẩn lại như vậy, địch tiến ta lui!
Ôn Noãn bực bội: “Anh đừng cho rằng em không dám đánh!”
Nói xong, cô tát cho anh một cái!
Trong không gian to lớn, mọi thứ dường như lắng đọng, chỉ còn lại tiếng bọn họ thở dốc… Sự lắng đọng này cũng chẳng dừng lại bao lâu, Ôn Noãn lại cào hai nhát lên cổ anh, cào xước da chảy máu.
Hoắc Minh liếm môi, cảm thấy vô cùng hăng hái.
Anh dùng sức bóp eo cô, cúi đầu hôn cô, Ôn Noãn không chịu, hung hăng cắn anh một cái.
Mùi máu tươi thoang thoảng tràn ngập trong nụ hôn này…
Cuối cùng hành vi bạo lực của cô hoàn toàn khơi dậy ham muốn chinh phục của Hoắc Minh, anh trở nên vội vàng, khát vọng, bạo lực… Thậm chí không chờ nổi để đổi chỗ khác, cứ thế chiếm lấy cô trong tư thế đó.
Bộ váy dạ hội cao cấp rơi xuống đất.
Cô đã trong tình trạng khó nói mà anh vẫn áo mũ chỉnh tề, nếu không nhìn vào biểu cảm của anh thì không thể nào biết được giác quan của anh đang trong cơn kích thích vô cùng mạnh mẽ.
Lần này tới cực kỳ lâu…
Cuối cùng Ôn Noãn cũng đợi được tới khi anh kết thúc, cô thở phào nhẹ nhõm, anh lại bế cô vào phòng ngủ, vừa đi vừa hôn cô điên cuồng.
Tối nay là Thất Tịch,
Đêm nay, toàn bộ của anh đều là của cô!
Hoắc Minh vỗ đầu cô ấy: “Bây giờ em nói cho anh nghe, em vẫn còn muốn ở bên cạnh Cố Trường Khanh sao?”
Khuôn mặt nhỏ của Hoắc Minh Châu tái nhợt, lắc đầu.
Cô ấy từ bỏ!
Cố Trường Khanh nuôi tình nhân ở bên ngoài, bọn họ còn chưa kết hôn mà anh ta đã làm xằng bậy, cô ấy không muốn nữa.
Hoắc Minh không ép buộc cô ấy.
Anh chỉ lẳng lặng ôm lấy em gái, tựa như lúc còn nhỏ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.