Chương 9
Anna nhí nhảnh
18/03/2015
Quân bước xuống, vứt cái cặp xuống.
- Nhà cậu ko có cái xe môtô nào à? Báo hại tôi phải bắt taxi suốt_ Quân nằm dài ra bàn, nói ko to với Vy. Nhưng Vy ko nghe chỉ mải ngắm Hùng đang ngồi bên dãy kia.
- Nè
...
- Nè, nghe tôi nói gì ko đó_ Quân bắt đầu bực mình. Nhìn theo ánh mắt Vy thì thấy...
Quân cười nham hiểm, đưa đôi tay ngọc ngà nên cù Vy.
- Hahaha... ÁÁÁ_ vy bị cù bất ngờ cười rất to làm cả lớp chú ý, nhưng ko may cái ghế nó cũng dài có hạn nên ngã là điều ko thể nào tránh khỏi.
- Em sao vậy Quân_ giọng bà cô có chút lo lắng thêm ánh mắt 'dịu dàng','lo lắng' của các học sinh nữ làm Vy nổi hết cả da gà.
- Dạ, ko sao, em ko cẩn thật hìhì_ Vy gãi đầu gãi tai cười khì khì làm con gái ngã rầm rầm vì cái độ dễ thương kinh khủng
- Ừ, e...
RENG...RENG...RENG
Tiếng chuông ra chơi làm ngắt đoạn bà cô.
- Đi xuống căn tin thôi_Quân nói
- À, ờ_ Vy gật đầu quên lun cả chuyện mình bị gì
2 đứa vừa bước ra đến cửa thì bị 1 Linh chặn lại.
- Nói chuyện với tao được chứ Lê Trúc Vy_ ả Linh nói với gjọng điệu kênh kiệu
- Linh, pn ko được làm hại Q...à Trúc Vy_ Vy thiếu chút nữa là nhầm, nhưng ko muốn Quân liên lụy đến chuyện này.
- Tụi em chỉ nói chuyện với nhau thôi mà anh Quân_ ả nói gjọng ngọt ngào làm Vy kinh ngạc với thái độ thay đổi 180¤, rồi quay qua Quân nói gjọng kênh kiệu như lúc đầu- Sao, đi chứ, sợ à
- Ăn nói hẳn hoi. Thích thì nhích chứ sao_ Quân nhếch mép lại có chuyện hay rồi đây
- Đừng_ vy lo lắng
Quân ko ns j chỉ gật đầu ý bảo yên tâm
- Ra sân sau đi_ả
- Được
Rồi 2 đứa bc đi bỏ lại Vy ko gjấu nỗi lo lắng.
~END CHAP5~
- Nhà cậu ko có cái xe môtô nào à? Báo hại tôi phải bắt taxi suốt_ Quân nằm dài ra bàn, nói ko to với Vy. Nhưng Vy ko nghe chỉ mải ngắm Hùng đang ngồi bên dãy kia.
- Nè
...
- Nè, nghe tôi nói gì ko đó_ Quân bắt đầu bực mình. Nhìn theo ánh mắt Vy thì thấy...
Quân cười nham hiểm, đưa đôi tay ngọc ngà nên cù Vy.
- Hahaha... ÁÁÁ_ vy bị cù bất ngờ cười rất to làm cả lớp chú ý, nhưng ko may cái ghế nó cũng dài có hạn nên ngã là điều ko thể nào tránh khỏi.
- Em sao vậy Quân_ giọng bà cô có chút lo lắng thêm ánh mắt 'dịu dàng','lo lắng' của các học sinh nữ làm Vy nổi hết cả da gà.
- Dạ, ko sao, em ko cẩn thật hìhì_ Vy gãi đầu gãi tai cười khì khì làm con gái ngã rầm rầm vì cái độ dễ thương kinh khủng
- Ừ, e...
RENG...RENG...RENG
Tiếng chuông ra chơi làm ngắt đoạn bà cô.
- Đi xuống căn tin thôi_Quân nói
- À, ờ_ Vy gật đầu quên lun cả chuyện mình bị gì
2 đứa vừa bước ra đến cửa thì bị 1 Linh chặn lại.
- Nói chuyện với tao được chứ Lê Trúc Vy_ ả Linh nói với gjọng điệu kênh kiệu
- Linh, pn ko được làm hại Q...à Trúc Vy_ Vy thiếu chút nữa là nhầm, nhưng ko muốn Quân liên lụy đến chuyện này.
- Tụi em chỉ nói chuyện với nhau thôi mà anh Quân_ ả nói gjọng ngọt ngào làm Vy kinh ngạc với thái độ thay đổi 180¤, rồi quay qua Quân nói gjọng kênh kiệu như lúc đầu- Sao, đi chứ, sợ à
- Ăn nói hẳn hoi. Thích thì nhích chứ sao_ Quân nhếch mép lại có chuyện hay rồi đây
- Đừng_ vy lo lắng
Quân ko ns j chỉ gật đầu ý bảo yên tâm
- Ra sân sau đi_ả
- Được
Rồi 2 đứa bc đi bỏ lại Vy ko gjấu nỗi lo lắng.
~END CHAP5~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.