Quyển 1 - Chương 69: Cán bộ phải học đại học!
Hạ Ngôn Băng
24/02/2014
Bởi vì tìm Triệu Trường Phong hay là tìm Lịch Trình Sinh không hề khác nhau, cuối cùng đều là phải tìm tới khoa tài chính. Nếu người trong huyện có điều chê trách, tìm Triệu Trường Phong hay tìm Lịch Trình Sinh kết quả cũng giống nhau.
Triệu Trường Phong đoán không sai, Trình Lục Đồng chứng thật là tính toán tặng chỗ tốt cho Triệu Trường Phong, nhưng cũng không phải vẻn vẹn tặng chỗ tốt cho Triệu Trường Phong đơn giản như vậy, Trình Lục Đồng tính toán cho một số cán bộ trong huyện đi học lớp xã hội thực tiễn là còn có ý định khác.
Lần này Trình Lục Đồng đến thành phố Trung Châu mục đích chủ yếu là muốn thông qua Triệu Trường Phong gặp Triệu tỉnh trưởng, mượn cơ hội cảm tạ Triệu tỉnh trưởng mà leo vào hàng ngũ của Triệu tỉnh trưởng. Sau khi leo đến bên cạnh Triệu tỉnh trưởng, bên Triệu Trường Phong chủ yếu có thể bỏ qua. Đối với Trình Lục Đồng mà nói, thông qua một sinh viên trẻ tuổi Triệu Trường Phong để giao tiếp với Triệu tỉnh trưởng tự nhiên không bằng giao tiếp trực tiếp với Triệu tỉnh trưởng.
Đương nhiên, Trình Lục Đồng cũng không phải người vong ân phụ nghĩa, Triệu Trường Phong là cháu của Triệu tỉnh trưởng, Trình Lục Đồng tự nhiên phải cảm tạ xứng đáng. Nhưng mà cảm tạ Triệu Trường Phong như thế nào, Trình Lục Đồng nhất thời còn chưa nghĩ ra. Lần trước tình huống mà Triệu Trường Phong cự tuyệt hai vạn tiền trà nước của hắn tại khách sạn quốc tế còn hiện rõ mồn một trước mắt Trình Lục Đồng. Triệu Trường Phong lần đầu tiên cự tuyệt như đinh đóng cột, Trình Lục Đồng cơ hồ có thể kết luận, nếu hắn tặng tiền cho Triệu Trường Phong cơ hồ sẽ là kết cục giống như vậy một lần nữa. Nghe nói Triệu tỉnh trưởng cũng không thu lễ, có lẽ Triệu Trường Phong bị ảnh hưởng của thúc thúc.
Tặng quà vốn là một môn học vấn, Trình Lục Đồng ở trong quan trường nhiều năm, tự nhiên hiểu được một vài ảo diệu trong đó, mấu chốt trong đó là hành động đưa hối lộ nhưng lại không mang danh hối lộ. Thế nhưng Triệu Trường Phong chỉ là một sinh viên, nên tìm dạng đại lễ gì để Triệu Trường Phong có thể tiếp nhận đồng thời lại không gánh cái danh nhận lễ trên lưng đây?
Nói thật, vấn đề này Trình Lục Đồng rất nhức đầu, trước khi hắn đến thành phố Trung Châu cũng chưa suy nghĩ ra. Nhưng khi Trình Lục Đồng trùng hợp trên đường đến đại học Hoa Bắc gặp được Triệu Trường Phong, đột nhiên hắn có chủ ý.
Chứng kiến văn kiện của ủy ban giáo dục tỉnh và thể lệ chiêu sinh của lớp xã hội thực tiễn, nghe Triệu Trường Phong nói lớp đại học này trên thực tế là một loại công cụ kiếm tiền của trường học, Trình Lục Đồng đã cảm thấy phía sau khẳng định có ẩn ý. Nếu kiếm tiền, tất nhiên liên quan đề phân phối lợi ích kinh tế, những sinh viên có thể đi chiêu sinh nhất định sẽ có chỗ tốt.
Sau khi từ biệt Triệu Trường Phong, Trình Lục Đồng gọi điện thoại cho Lịch Trình Sinh, quả nhiên, sinh viên chiêu sinh được trích phần trăm. Trình Lục Đồng cười vui vẻ, nếu hắn có thể giúp đỡ Triệu Trường Phong giới thiệu một số học sinh, như vậy Triệu Trường Phong không phải là có thể nhận được phần trăm học phí sao? Trích phần trăm chiêu sinh này là quy định của trường học, lấy được quang minh chính đại, Triệu Trường Phong tự nhiên sẽ không cự tuyệt, cho dù Triệu tỉnh trưởng biết, cũng không có lý do gì chỉ trích Triệu Trường Phong cả.
Nhưng mà, Lịch Trình Sinh nói, trích phần trăm là năm phần trăm cho mỗi người học sinh, cho dù người học sinh này giao luôn học phí hai năm một lần thì phần trăm được nhận chỉ là ba trăm đồng. Đối với Trình Lục Đồng mà nói, giới thiệu ba năm học sinh cho Triệu Trường Phong, để Triệu Trường Phong nhận phần trăm khoảng chừng một ngàn đồng, chuyện này Trình Lục Đồng không thể ra tay, hơn nữa cũng không khiến Triệu Trường Phong chấn động gì. Thúc thúc của Triệu Trường Phong là tỉnh trưởng, như thế nào lại để một ngàn đồng vào trong mắt đây? Trình Lục Đồng cảm thấy rằng, ít nhất phải giới thiệu một trăm học sinh cho Triệu Trường Phong, để cho Triệu Trường Phong kiếm được hơn ba vạn đồng tiền trích phần trăm, mới có thể khiến Triệu Trường Phong cảm thấy giúp hắn lần này không uổng phí, lần sau hắn lại yêu cầu Triệu Trường Phong nói giúp với Triệu tỉnh trưởng hẳn Triệu Trường Phong sẽ không chối từ.
Nhưng mà, đi nơi nào tìm một trăm người nguyện ý bỏ năm ngàn đồng học phí học lớp xã hội thực tiễn đây? Trình Lục Đồng nghĩ tới cán bộ của huyện F. Trong các cán bộ của huyện F có rất nhiều đều là tốt nghiệp trung cấp hoặc là trung học, cho bọn họ một cơ hội được đào tạo sâu hơn, để bọn họ có thể lấy được tấm bằng đại học, bọn họ nhất định sẽ cực kỳ vui mừng. Về phần hiệu lực của văn bằng này, căn bản không cần lo lắng, Trình Lục Đồng thân là người đứng đầu huyện F, hắn truyền lời xuống, các tổ chức ban ngành huyện ủy và nhân sự dám không theo sao? Huống hồ còn có văn kiện của giáo ủy tỉnh.
Đương nhiên, chỗ này còn liên lụy tới một vấn đề, chính là vấn đề học phí cho các cán bộ này đi học. Mặc dù nói hiệu lực văn bằng trong huyện không có vấn đề gì, thế nhưng nếu bảo bọn họ chi trả số học phí này, các cán bộ sẽ không nhất định nguyện ý. Hai năm năm ngàn đồng không phải là con số nhỏ, cho dù là đối với những cán bộ trong huyện cũng là như thế. Trình Lục Đồng suy nghĩ, nếu trong huyện có thể thanh toán một nửa học phí, như vậy tương đương hai ngàn năm trăm đồng đổi một tấm bằng đại học, đối với cán bộ trong huyện mà nói có thể chấp nhận, dù sao loại văn bằng cũng là một loại cạnh tranh.
Huyện F tại thành phố N xem như là huyện giàu có, tình huống tài chính cực kỳ tốt, bằng không Mao Hữu Tài và Lưu Kỳ Thanh sẽ không vì tranh đoạt làm nhân vật số một của huyện F đến đầu rơi máu chảy, cuối cùng tiện nghi cho Trình Lục Đồng. Trình Lục Đồng tính toán, dựa theo biện pháp của hắn, một trăm người trong huyện gánh vác hai mươi lăm vạn đồng, đây hoàn toàn không phải chuyện to tát gì, lấy tình trạng tài chính của huyện F, gánh vác học phí của ba trăm người cũng dư dả.
Trước đã nói qua, Trình Lục Đồng cho cán bộ của huyện F đi học đại học không phải chỉ là muốn nhân tình của Triệu Trường Phong, hắn còn có suy tính khác.
Cán bộ của huyện F vốn chia làm hai phái, Mao Hữu Tài một phái, Lưu Kỳ Thanh một phái. Tuy rằng trong huyện F còn có cán bộ không có phái gì giống như Trình Lục Đồng lúc trước, thế nhưng dù sao cũng là số rất ít, dựa theo nhận định của Trình Lục Đồng, huyện F chí ít có hơn tám mươi phần trăm cán bộ đều là phần tử thuộc phái của Mao Hữu Tài hoặc của Lưu Kỳ Thanh.
Ngao cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi. Mao Hữu Tài đấu với Lưu Kỳ Thanh đến máu thịt bay tứ tung, cuối cùng Trình Lục Đồng lại trổ hết tài năng, nhặt lấy chức vụ bí thư huyện ủy của huyện F, điều này há có thể khiến Mao Hữu Tài và Lưu Kỳ Thanh cam tâm? Tuy rằng cuối cùng Mao Hữu Tài và Lưu Kỳ Thanh đều bị điều đi khỏi huyện F, thế nhưng cán bộ ủng hộ bọn họ vẫn còn, thế lực của bọn họ vẫn còn.
Sau khi Trình Lục Đồng đảm nhiệm chức bí thư huyện ủy, tuy rằng các cán bộ Mao phái và Lưu phái này không dám công khai phản đối Trình Lục Đồng, thế nhưng đối với mệnh lệnh của Trình Lục Đồng lại khó tránh khỏi bằng mặt không bằng lòng, tại huyện F rầm rộ dấy lên một cuộc vận động không hợp tác không bạo lực.
Triệu Trường Phong đoán không sai, Trình Lục Đồng chứng thật là tính toán tặng chỗ tốt cho Triệu Trường Phong, nhưng cũng không phải vẻn vẹn tặng chỗ tốt cho Triệu Trường Phong đơn giản như vậy, Trình Lục Đồng tính toán cho một số cán bộ trong huyện đi học lớp xã hội thực tiễn là còn có ý định khác.
Lần này Trình Lục Đồng đến thành phố Trung Châu mục đích chủ yếu là muốn thông qua Triệu Trường Phong gặp Triệu tỉnh trưởng, mượn cơ hội cảm tạ Triệu tỉnh trưởng mà leo vào hàng ngũ của Triệu tỉnh trưởng. Sau khi leo đến bên cạnh Triệu tỉnh trưởng, bên Triệu Trường Phong chủ yếu có thể bỏ qua. Đối với Trình Lục Đồng mà nói, thông qua một sinh viên trẻ tuổi Triệu Trường Phong để giao tiếp với Triệu tỉnh trưởng tự nhiên không bằng giao tiếp trực tiếp với Triệu tỉnh trưởng.
Đương nhiên, Trình Lục Đồng cũng không phải người vong ân phụ nghĩa, Triệu Trường Phong là cháu của Triệu tỉnh trưởng, Trình Lục Đồng tự nhiên phải cảm tạ xứng đáng. Nhưng mà cảm tạ Triệu Trường Phong như thế nào, Trình Lục Đồng nhất thời còn chưa nghĩ ra. Lần trước tình huống mà Triệu Trường Phong cự tuyệt hai vạn tiền trà nước của hắn tại khách sạn quốc tế còn hiện rõ mồn một trước mắt Trình Lục Đồng. Triệu Trường Phong lần đầu tiên cự tuyệt như đinh đóng cột, Trình Lục Đồng cơ hồ có thể kết luận, nếu hắn tặng tiền cho Triệu Trường Phong cơ hồ sẽ là kết cục giống như vậy một lần nữa. Nghe nói Triệu tỉnh trưởng cũng không thu lễ, có lẽ Triệu Trường Phong bị ảnh hưởng của thúc thúc.
Tặng quà vốn là một môn học vấn, Trình Lục Đồng ở trong quan trường nhiều năm, tự nhiên hiểu được một vài ảo diệu trong đó, mấu chốt trong đó là hành động đưa hối lộ nhưng lại không mang danh hối lộ. Thế nhưng Triệu Trường Phong chỉ là một sinh viên, nên tìm dạng đại lễ gì để Triệu Trường Phong có thể tiếp nhận đồng thời lại không gánh cái danh nhận lễ trên lưng đây?
Nói thật, vấn đề này Trình Lục Đồng rất nhức đầu, trước khi hắn đến thành phố Trung Châu cũng chưa suy nghĩ ra. Nhưng khi Trình Lục Đồng trùng hợp trên đường đến đại học Hoa Bắc gặp được Triệu Trường Phong, đột nhiên hắn có chủ ý.
Chứng kiến văn kiện của ủy ban giáo dục tỉnh và thể lệ chiêu sinh của lớp xã hội thực tiễn, nghe Triệu Trường Phong nói lớp đại học này trên thực tế là một loại công cụ kiếm tiền của trường học, Trình Lục Đồng đã cảm thấy phía sau khẳng định có ẩn ý. Nếu kiếm tiền, tất nhiên liên quan đề phân phối lợi ích kinh tế, những sinh viên có thể đi chiêu sinh nhất định sẽ có chỗ tốt.
Sau khi từ biệt Triệu Trường Phong, Trình Lục Đồng gọi điện thoại cho Lịch Trình Sinh, quả nhiên, sinh viên chiêu sinh được trích phần trăm. Trình Lục Đồng cười vui vẻ, nếu hắn có thể giúp đỡ Triệu Trường Phong giới thiệu một số học sinh, như vậy Triệu Trường Phong không phải là có thể nhận được phần trăm học phí sao? Trích phần trăm chiêu sinh này là quy định của trường học, lấy được quang minh chính đại, Triệu Trường Phong tự nhiên sẽ không cự tuyệt, cho dù Triệu tỉnh trưởng biết, cũng không có lý do gì chỉ trích Triệu Trường Phong cả.
Nhưng mà, Lịch Trình Sinh nói, trích phần trăm là năm phần trăm cho mỗi người học sinh, cho dù người học sinh này giao luôn học phí hai năm một lần thì phần trăm được nhận chỉ là ba trăm đồng. Đối với Trình Lục Đồng mà nói, giới thiệu ba năm học sinh cho Triệu Trường Phong, để Triệu Trường Phong nhận phần trăm khoảng chừng một ngàn đồng, chuyện này Trình Lục Đồng không thể ra tay, hơn nữa cũng không khiến Triệu Trường Phong chấn động gì. Thúc thúc của Triệu Trường Phong là tỉnh trưởng, như thế nào lại để một ngàn đồng vào trong mắt đây? Trình Lục Đồng cảm thấy rằng, ít nhất phải giới thiệu một trăm học sinh cho Triệu Trường Phong, để cho Triệu Trường Phong kiếm được hơn ba vạn đồng tiền trích phần trăm, mới có thể khiến Triệu Trường Phong cảm thấy giúp hắn lần này không uổng phí, lần sau hắn lại yêu cầu Triệu Trường Phong nói giúp với Triệu tỉnh trưởng hẳn Triệu Trường Phong sẽ không chối từ.
Nhưng mà, đi nơi nào tìm một trăm người nguyện ý bỏ năm ngàn đồng học phí học lớp xã hội thực tiễn đây? Trình Lục Đồng nghĩ tới cán bộ của huyện F. Trong các cán bộ của huyện F có rất nhiều đều là tốt nghiệp trung cấp hoặc là trung học, cho bọn họ một cơ hội được đào tạo sâu hơn, để bọn họ có thể lấy được tấm bằng đại học, bọn họ nhất định sẽ cực kỳ vui mừng. Về phần hiệu lực của văn bằng này, căn bản không cần lo lắng, Trình Lục Đồng thân là người đứng đầu huyện F, hắn truyền lời xuống, các tổ chức ban ngành huyện ủy và nhân sự dám không theo sao? Huống hồ còn có văn kiện của giáo ủy tỉnh.
Đương nhiên, chỗ này còn liên lụy tới một vấn đề, chính là vấn đề học phí cho các cán bộ này đi học. Mặc dù nói hiệu lực văn bằng trong huyện không có vấn đề gì, thế nhưng nếu bảo bọn họ chi trả số học phí này, các cán bộ sẽ không nhất định nguyện ý. Hai năm năm ngàn đồng không phải là con số nhỏ, cho dù là đối với những cán bộ trong huyện cũng là như thế. Trình Lục Đồng suy nghĩ, nếu trong huyện có thể thanh toán một nửa học phí, như vậy tương đương hai ngàn năm trăm đồng đổi một tấm bằng đại học, đối với cán bộ trong huyện mà nói có thể chấp nhận, dù sao loại văn bằng cũng là một loại cạnh tranh.
Huyện F tại thành phố N xem như là huyện giàu có, tình huống tài chính cực kỳ tốt, bằng không Mao Hữu Tài và Lưu Kỳ Thanh sẽ không vì tranh đoạt làm nhân vật số một của huyện F đến đầu rơi máu chảy, cuối cùng tiện nghi cho Trình Lục Đồng. Trình Lục Đồng tính toán, dựa theo biện pháp của hắn, một trăm người trong huyện gánh vác hai mươi lăm vạn đồng, đây hoàn toàn không phải chuyện to tát gì, lấy tình trạng tài chính của huyện F, gánh vác học phí của ba trăm người cũng dư dả.
Trước đã nói qua, Trình Lục Đồng cho cán bộ của huyện F đi học đại học không phải chỉ là muốn nhân tình của Triệu Trường Phong, hắn còn có suy tính khác.
Cán bộ của huyện F vốn chia làm hai phái, Mao Hữu Tài một phái, Lưu Kỳ Thanh một phái. Tuy rằng trong huyện F còn có cán bộ không có phái gì giống như Trình Lục Đồng lúc trước, thế nhưng dù sao cũng là số rất ít, dựa theo nhận định của Trình Lục Đồng, huyện F chí ít có hơn tám mươi phần trăm cán bộ đều là phần tử thuộc phái của Mao Hữu Tài hoặc của Lưu Kỳ Thanh.
Ngao cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi. Mao Hữu Tài đấu với Lưu Kỳ Thanh đến máu thịt bay tứ tung, cuối cùng Trình Lục Đồng lại trổ hết tài năng, nhặt lấy chức vụ bí thư huyện ủy của huyện F, điều này há có thể khiến Mao Hữu Tài và Lưu Kỳ Thanh cam tâm? Tuy rằng cuối cùng Mao Hữu Tài và Lưu Kỳ Thanh đều bị điều đi khỏi huyện F, thế nhưng cán bộ ủng hộ bọn họ vẫn còn, thế lực của bọn họ vẫn còn.
Sau khi Trình Lục Đồng đảm nhiệm chức bí thư huyện ủy, tuy rằng các cán bộ Mao phái và Lưu phái này không dám công khai phản đối Trình Lục Đồng, thế nhưng đối với mệnh lệnh của Trình Lục Đồng lại khó tránh khỏi bằng mặt không bằng lòng, tại huyện F rầm rộ dấy lên một cuộc vận động không hợp tác không bạo lực.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.