Hoan Hoan Chi Lạc: Nam Nhân Cực Phẩm Biến Thái
Chương 1: Sơ lược trước khi trùng sinh.
Độc Nhất Phu Nhân
09/07/2017
Một cô gái xinh đẹp,
dịu dàng, đảm đang hiểu biết vậy mà lại bị đàn ông vứt bỏ, mà người đàn
ông ấy chính là chồng của cô. Tịch Lý Nhã không đến lúc chết cũng không
hiểu vì sao người kia đối với cô tàn nhẫn như vậy? Đêm tân hôn, bọn họ
chỉ bên nhau vẻn vẹn một đêm tân hôn, ngày tháng về sau hoàn toàn là một mình cô chăn đơn gối chiếc, lạnh lẽo cô quạnh.
Một ngày kia người tình bên ngoài của Triệu Tô Hứa tìm đến tận nhà, đem cô ra đánh đập. Tịch Lý Nhã không thể kháng cự lặng yên cho ả ta đánh.
Có điều, ngày càng có nhiều kẻ ngứa mình muốn lấy cô làm tiêu khiển, mỗi lần lại là một người khác nhau. Cũng không đếm được bao nhiêu người. Suốt khoảng thời gian đó Triệu Tô Hứa không hề xuất hiện. Thỉnh thoảng Tịch Lý Nhã nghe được anh ta nói chuyện qua điện thoại với nhân tình:
" Em nhẹ tay một chút, đánh cô ta chết sẽ rắc rối."
Tịch Lý Nhã ngậm chặt miệng để không phát ra tiếng nấc. Quả nhiên là ghẻ lạnh cô.
Cuối cùng, cũng có một con đàn bà nào đó máu điên không kìm chế được đánh chết Tịch Lý Nhã.
" Tiện nhân, muốn phá hoại hạnh phúc của tao hả? Đánh cho mày chết." Vừa kêu vừa liên tiếp vả vào mặt Tịch Lý Nhã. Kì thực lúc ấy cô đã chết rồi.
Linh hồn Tịch Lý Nhã đứng một bên nhìn thân thể lạnh ngắt của mình bị đàn bà điên hành hạ, đau đớn biến thành căm phẫn tột cùng, nghĩ lại lời ả ta vừa nói liền cười khẩy:
" Là tôi phá hạnh phúc của các người? Ngu dốt, mắt tôi đúng là bị mù rồi." Sau đó lạnh lùng bước đi. Trước đó còn nghe ả tiện nhân hốt hoảng:
" Tô Hứa, em lỡ tay đánh chết cô ta rồi."
" Không sao, anh gọi người giúp em xử lý."
Một câu như vậy, tất cả kiếp này đều chấm dứt.
Lúc Tịch Lý Nhã đi đến cổng không để ý va vào một người đàn ông mặc đồ màu đen, vốn định mở miệng xin lỗi lại giật mình nhớ ra bản thân đã chết liền hoảng hốt. Người này là? Không lẽ là tử thần trong truyền thuyết?
Người đàn ông hơi ngẩng đầu lên nhìn cô một cái, nhếch mép cười nhạt:
" Tịch Lý Nhã?"
Tịch Lý Nhã gật đầu.
" Bị nhân tình của chồng đánh chết?"
Tịch Lý Nhã nắm chặt tay, cúi đầu không nói gì. Người đàn ông cũng không thèm truy vấn, ném một cái xác trước mặt cô, tùy tiện nói:
" Cho cô, dùng hay không thì tùy." Nói xong liền biến mất không dấu vết.
Lại nhìn tới cái thân xác liền giật nảy mình. What!? Đàn ông!?
Vừa lúc đó cô nhìn thấy một đám người xuyên qua mình đi vào trong nhà, sau cùng thấy Triệu Tô Hứa bước vào. Tịch Lý Nhã nắm chặt tay, bọn họ hiển nhiên đến xử lý thi thể của cô. Quả nhiên lát sau một chiếc hòm lớn được khênh ra. Tịch Lý Nhã che cái xác kia lại sau đó tùy ý lên một chiếc xe nào đó đi theo bọn họ, cũng may xe này chỉ có một người nếu không cô chắc chắn bị người ta ngồi lên đầu rồi.
Chiếc hòm không ngờ được khuân tới nhà xác bệnh viện. Tịch Lý Nhã nhìn hồ sơ tử vong trong tay Triệu Tô Hứa lập tức rùng mình.
"..."
Đúng là đổi trắng thay đen..
Một ngày kia người tình bên ngoài của Triệu Tô Hứa tìm đến tận nhà, đem cô ra đánh đập. Tịch Lý Nhã không thể kháng cự lặng yên cho ả ta đánh.
Có điều, ngày càng có nhiều kẻ ngứa mình muốn lấy cô làm tiêu khiển, mỗi lần lại là một người khác nhau. Cũng không đếm được bao nhiêu người. Suốt khoảng thời gian đó Triệu Tô Hứa không hề xuất hiện. Thỉnh thoảng Tịch Lý Nhã nghe được anh ta nói chuyện qua điện thoại với nhân tình:
" Em nhẹ tay một chút, đánh cô ta chết sẽ rắc rối."
Tịch Lý Nhã ngậm chặt miệng để không phát ra tiếng nấc. Quả nhiên là ghẻ lạnh cô.
Cuối cùng, cũng có một con đàn bà nào đó máu điên không kìm chế được đánh chết Tịch Lý Nhã.
" Tiện nhân, muốn phá hoại hạnh phúc của tao hả? Đánh cho mày chết." Vừa kêu vừa liên tiếp vả vào mặt Tịch Lý Nhã. Kì thực lúc ấy cô đã chết rồi.
Linh hồn Tịch Lý Nhã đứng một bên nhìn thân thể lạnh ngắt của mình bị đàn bà điên hành hạ, đau đớn biến thành căm phẫn tột cùng, nghĩ lại lời ả ta vừa nói liền cười khẩy:
" Là tôi phá hạnh phúc của các người? Ngu dốt, mắt tôi đúng là bị mù rồi." Sau đó lạnh lùng bước đi. Trước đó còn nghe ả tiện nhân hốt hoảng:
" Tô Hứa, em lỡ tay đánh chết cô ta rồi."
" Không sao, anh gọi người giúp em xử lý."
Một câu như vậy, tất cả kiếp này đều chấm dứt.
Lúc Tịch Lý Nhã đi đến cổng không để ý va vào một người đàn ông mặc đồ màu đen, vốn định mở miệng xin lỗi lại giật mình nhớ ra bản thân đã chết liền hoảng hốt. Người này là? Không lẽ là tử thần trong truyền thuyết?
Người đàn ông hơi ngẩng đầu lên nhìn cô một cái, nhếch mép cười nhạt:
" Tịch Lý Nhã?"
Tịch Lý Nhã gật đầu.
" Bị nhân tình của chồng đánh chết?"
Tịch Lý Nhã nắm chặt tay, cúi đầu không nói gì. Người đàn ông cũng không thèm truy vấn, ném một cái xác trước mặt cô, tùy tiện nói:
" Cho cô, dùng hay không thì tùy." Nói xong liền biến mất không dấu vết.
Lại nhìn tới cái thân xác liền giật nảy mình. What!? Đàn ông!?
Vừa lúc đó cô nhìn thấy một đám người xuyên qua mình đi vào trong nhà, sau cùng thấy Triệu Tô Hứa bước vào. Tịch Lý Nhã nắm chặt tay, bọn họ hiển nhiên đến xử lý thi thể của cô. Quả nhiên lát sau một chiếc hòm lớn được khênh ra. Tịch Lý Nhã che cái xác kia lại sau đó tùy ý lên một chiếc xe nào đó đi theo bọn họ, cũng may xe này chỉ có một người nếu không cô chắc chắn bị người ta ngồi lên đầu rồi.
Chiếc hòm không ngờ được khuân tới nhà xác bệnh viện. Tịch Lý Nhã nhìn hồ sơ tử vong trong tay Triệu Tô Hứa lập tức rùng mình.
"..."
Đúng là đổi trắng thay đen..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.