Hoán Kiểm Trọng Sanh

Quyển 10 - Chương 100: tâm huyết

Xích Tuyết

15/04/2013



"Có ý gì?" Sophie hơi động tâm.

"Ta phải nói cho ngươi biết, nghiên cứu của ta sắp thành công rồi ..." Tome cười nói : "Giết ta, ngươi vĩnh viễn mất cơ hội trở The First ..."

Sophie cười lạnh nói : "Tome, ngươi nghĩ rằng ta sẽ nghe lời ngươi sao ... Ta không tin ngươi có thể nghiên cứu chế tạo thành công máu hắc ám ..."

"Phải không?"

Tome cười lạnh một tiếng, nói : "Tin tưởng ta, ngươi còn có một cơ hội, một hy vọng ... không tin ta, vậy thì ngươi vĩnh viễn mất đi cơ hội đó ..."

Nói đến đây, Tome cười lạnh một tiếng, nói : "Sophie, ta hy vọng ngươi có thể thận trọng suy xét ..."

"Giết ..."

Đúng lúc này, bốn phía đột nhiên vang lên những tiếng hò hét lớn, trên vách tường bốn phía tòa báo đài không biết đã xuất hiện mấy trăm người mặc đồ đen cầm súng đạn và vũ khí trong tay.

Dì Bạch vội nói : "Hạo Vân, là quân đoàn Thiên Phạt do Nguyệt Nha Nhi xây dựng đến ... Toàn bộ quân lính đều là tinh anh do chúng ta lựa chọn lần này ..."

"Nếu đã như vậy, thì hôm nay liền khai chiến toàn diện đi ...." Chiến ý của Phương Hạo Vân tăng lên, hắn hỏi ;" Sao trước kia chưa từng nghe đến quân đoàn Thiên Phạt vậy?"

"Hạo Vân, quân đoàn Thiên Phạt là bí mật cao nhất trong gia tộc thủ hộ, từ trước đến giờ chỉ có tôn giả và đàn bà của Bạch gia mới được biết. Bởi vì đang trong giai đoạn rèn luyện, cho nên em chưa kịp thông báo với anh. Mặt khác, đây cũng là ý của Nguyệt Nha Nhi, em nó hy vọng cho thể cho anh một bất ngờ ..." Dì Bạch giải thích : "Súng đạn trung tay bọn họ, cũng không phải là loại súng đạn bình thường. Viên đạn bên trong đều đã được trải qua xử lý đặc biệt, có hiệu quả vô cùng tốt để đối phó với huyết tộc hay người sói ..."

Tình huống hiện trường đột nhiên thay đổi, làm cho Tome trợn tròn mắt.

Cô âm thầm cảm thấy may mắn, may mắn bởi vì trước đó không đưa ra quyết định.

Theo tình huống ở đây cho thấy, hươu chết về tay ai còn chưa thể xác định được. Đúng lúc này, có một thành viên huyết tộc chạy đến trước mặt Sophie, quỳ gối xuống đưa tin :" Bức Hậu Sophie, tòa thành Darkness của chúng ta đã bị bao vây ... Có rất nhiều người áo đen đang tấn công, cổng lớn sắp không chịu nổi, xin người cho viện quân đến ..."

"Ta biết rồi, ngươi trở về đi ...." Bức Hậu Sophie lạnh lùng nhìn Phương Hạo Vân, nói : "Xem ra lần này các ngươi hạ quyết tâm liều chết quyết chiến với Darkness chúng ta .... vậy ta đây sẽ chơi với các ngươi một phen ..."

Phía trước cổng lớn của tòa pháo đài này có hơn cả ngàn người của quân đoàn Thiên Phạt đang kết thành đội hình, không ngừng tấn công vào những huyết tộc ở trong thành.

Lúc mới đầu, đám huyết tộc này cũng không coi viên đạn của bọn họ ra gì cả, bởi vì thân thể của huyết tộc rất mạnh, súng đạn bình thường chẳng thể làm bị thương được. Nhưng viên đạn của quân đoàn Thiên Phạt thì đã được cải tạo lại rồi, chuyên trị huyết tộc.

Sau một loại bắn, đám huyết tộc trên tường thành đã chết khoảng năm sáu mươi tên, dưới tiếng đạn dày đặc kia, đám huyết tộc đã bắt đầu hỗn loạn, lâm vào hoàn cảnh xấu, và tình thế vô cùng hung hiểm.

Vào lúc này, một tiếng gào vang lên tận chân trời, làm cho mọi người chấn động, mấy trăm người của quân đoàn Thiên Phạt nghe thấy tiếng gào ấy liền cảm thấy giống như có ngàn vạn cây châm trong cơ thể đang đâm vào vậy, không khỏi bịt lổ tai lại.

Người đó chính là Bức Hậu Sophie, cô ta bỏ Phương Hạo Vân và dì Bạch lại, tự mình lao đến ngăn chặn.

Cô ta đã hoàn toàn biến thân, quần áo trên người cũng hóa thành tro tàn trong quá trình biến thân luôn, thân thể trắng noãn của cô ta cũng bị bao phủ bởi một lớp lông màu vàng, răng nanh trong miệng lóe sáng, rít gào một tiếng, bốn phía lập tức chìm trong tiếng hỗn loạn.

Quân đoàn Thiên Phạt lập tức cảm nhận được một áp lực lớn chưa từng có.

" Bức Hậu Sophie, đối thủ của cô là tôi ..." Sau khi thân hình của Bức Hậu Sophie đứng vững lại, thì Phương Hạo Vân đã đuổi kịp đến. Chỉ thấy hắn đang nắm chặt Thiên Phạt bằng hai tay, xem ra chuẩn bị tấn công vào vị trí đám huyết tộc trên tường thành, chém ra một đao khiếp cho lòng người khiếp sợ, hung mãnh lao đến.

Trong đao quang có chứa Tịnh Thế Tử Viêm, tạo thành một vụ nổ lớn giữa đám huyết tộc, trong lúc nhất thời đã có mười mấy tên huyết tộc tan xương nát thịt.

Trên đường lao đến, Phương Hạo Vân không ngừng chém giết đám huyết tộc kia, trận chiến hôm nay không chết không kết thúc được. Hơn nữa, tình thế trước mắt vô cùng nguy cấp, cho nên trong lòng hắn không chút do dự, ra tay toàn là sát chiêu.

Quân đoàn Thiên Phạt nhìn thấy Phương Hạo Vân đến, lòng tin lập tức tăng lên rất nhiều, vung tay hoan hô.

Mà đám huyết tộc hỗn loạn ấy, cũng bắt đầu kết thành đội hình dưới sự tổ chức của Bức Hậu Sophie, bắn ra vô số tia máu về hướng Phương Hạo Vân. Cả bầu trời nhất thời chìm trong mưa máu, nhuộm đỏ cả một góc không gian, giống như là trời đang đổ máu vậy.

Phương Hạo Vân cười lạnh một tiếng, sát khí trong cơ thể phát động, vung Thiên Phạt lên, chém mạnh về phía trước, đám mưa máu kia lập tức bị đao khí có chứa Tịnh Thế Tử Viêm thanh tẩy.

Đám huyết tộc thấy thế, không khỏi kinh hãi, vội vàng triển khai một đợt tấn công mới, bắn ra vô số tia máu làm cho người ta kinh sợ.

Còn Phương Hạo Vân vẫn chỉ cười lạnh, lại trảm ra một đao, thoải mái ngăn cản đòn tấn công này.

Bức Hậu Sophie cắn răng một cái, phát ra một tiếng hét điên cuồng, mở miệng ra, phun ra một luồng sáng màu máu, lao thẳng đến hướng Phương Hạo Vân.

Những tên huyết tộc kia thấy thế, cũng bắt chước theo, cũng há miệng ra phun một luồng ánh sáng màu máu, lúc này, cả không trung đã hoàn toàn đổi màu, chìm trong biển máu, cảnh tượng máu me như vậy khiến cho người ta sởn gai óc.

Thiên Phạt trong tay Phương Hạo Vân hơi hơi rung động

Đó là cái run của sự hưng phấn, giống như là một con thú đang đói nhìn thấy con mồi ngon trước mắt vậy. Phương Hạo Vân cảm giác được sự hưng phấn của Phương Hạo Vân, cả người cũng không khỏi hưng phấn theo, quát lớn một tiếng, cầm Thiên Phạt chém ra vài đao, đâm thẳng đến những luồng sáng màu đỏ kia.

Chỉ một thoáng, hai cổ lực lưỡng đã gặp nhau.

Những tiếng nổ lớn liên tục vang lên, hai nguồn lực lưỡng ấy chậm rãi biến mất giữa không trung.

Phương Hạo Vân quát gầm lên một tiếng, cầm lấy Thiên Phạt, lao thẳng về đám huyết tộc đang đứng trên tường thành, bắt đầu chém giết. Dưới sự dẫn dắt của hắn, quân đoàn Thiên Phạt cũng bắt đầu xung phong liều chết.

Chỉ sau một hồi đã có hơn trăm huyết tộc bị giết, Sophie rống giận lên, chui đầu vào giữa quân đoàn Thiên Phạt, bắt đầu trả thù một cách điên cuồng.

Quân đoàn Thiên Phạt tuy rằng có vũ khí có thể tiêu diệt huyết độc, nhưng thứ vũ khí này khi gặp mặt Bức Hậu Sophie, thì lại không có chút hiệu quả nào cả.

Rất nhanh, đã có hơn hai ba chục người của quân đoàn Thiên Phạt chết oan mạng.

" Bức Hậu Sophie, đã bảo đối thủ của cô là tôi ...." Phương Hạo Vân cầm lấy Thiên Phạt chém ra, thân hình chợt nhoáng, như tia chớp lao đến phía sau Bức Hậu Sophie.

Sophie quát lạnh một tiếng, hai mắt nhìn chằm chằm Phương Hạo Vân, trầm giọng nói :" Phương Hạo Vân ... hôm nay ta phải giết ngươi ..."

"Những lời này hẳn phải là do tôi nói mới đúng ..." Khi nói chuyện, sát khí trong cơ thể của Phương Hạo Vân cũng tăng mạnh, đôi mắt cũng đã biến thành màu tím.

Lần đầu tiên Bức Hậu Sophie cảm giác được sát ý kinh khủng của Phương Hạo Vân, trong lòng hưng phấn vô cùng, khí hắc ám nhanh chóng vận chuyển toàn thân, đôi cánh thịt sau lưng đập nhẹ vài cái, vẻ mặt ngạo nghễ nói : "Đến đây đi ... để chúng ta nhìn xem, rốt cục là ai lợi hại ..."

Bức Hậu Sophie vừa nói xong, Phương Hạo Vân đã lập tức phi thân đến trước am58t cô ta, Thiên Phạt trong tay chém ra vô số đao thế cường đại đến trước người Sophie, chính thức đối mặt với Bức Hậu.



Đúng lúc này, quanh thân của Phương Hạo Vân bốc lên ngọn lửa màu tím, tiếp theo, một đao thế cực mạnh đột nhiên được bổ ra, theo đao này còn có cả Tịnh Thế Tử Viêm bên trong, đánh lên ngực của Sophie.

Từ xa nhìn lại, chỉ thấy một đao của Phương Hạo Vân giống như một quả cầu lửa màu tím lao đến, trong nháy mắt đã đánh trúng lớp khí hộ thân màu đen của Bức Hậu Sophie.

"Cũng không hơn gì!"

Sophie đập đôi cánh màu đen của mình, bất chợt biến mất tại chổ.

Phương Hạo Vân vội vàng tìm kiếm chung quanh.

Ngay trong giây phút ấy, Phương Hạo Vân đột nhiên cảm thấy có luồng khí tập trung quanh người, thân mình muốn động một chút những cũng không thể động đậy được.

Hắn giơ Thiên Phạt lên, dùng sức chém xuống, Tịnh Thế Tử Viêm bắn ra được khoảng ba mét thì bị luồng khí hắc ám của Sophie chặn lại, không thể tiến về phía trước được nữa.

Bây giờ, Sophie cũng đã hiện thân ra.

Cô ta đang đứng phía trước, cách Phương Hạo Vân khoảng mười mét.

Khí hắn ám quanh thân cô ta đang cùng với Tịnh Thế Tử Viêm của Phương Hạo Vân đấu với nhau, phát ra tiếng nổ lớn.

"Lực tràng của cô cũng không tồi ..." Phương Hạo Vân quát lạnh một tiếng, khí tức mạnh mẽ tăng lên, phá tan lực tràng của Sophie, khôi phục lại tự do.

"Hừ!'

Bức Hậu Sophie hừ lạnh mộ tiếng, cầm thanh kiếm con dơi chém ra khí hắc ám hỗn loạn, Phương Hạo Vân thấy thế không dám chậm trễ, vội vàng giơ đao lên đón.

Đao kiếm của hai người chạm vào nhau, chỉ thấy ngọn lửa màu tím trên thân Thiên Phạt của Phương Hạo Vân đã bắt đầu yếu đi. Tình trạng như vậy cũng đồng thời diễn ra đối với Bức Hậu Sophie, khí hắc ám của đỏ đậm quỷ dị trên thân kiếm, dưới ảnh hưởng của Tịnh Thế Tử Viêm, dần dần trở nên ảm đạm.

Cảnh tượng như vậy cũng là chuyện mà hai người đã đoán trước.

Phương Hạo Vân nhìn thấy một đao này không tạo thành ảnh hưởng gì đối với Sophie, cũng không cảm thấy nổi giận, ngược lại, chân khí nội gia trong cơ thể nhanh chóng vận chuyển, kình lực trong nháy mắt đã tăng lên rất nhiều.

"Xem thử một đao này của tôi ..." Phương Hạo Vân quát lạnh một tiếng, dùng sức mà chém ra.

Nhìn thấy đao thế kinh hồn, sắc mặt của Sophie dần trở nên ngưng trọng hơn. Hét to một tiếng nhức óc, khí hắc ám lập tức tập trung lại trên thân kiếm con dơi, hung hăng chém ra.

Chỉ thấy hai luồng năng lượng màu đỏ và tím không ngừng lao vào nhau, cắn nuốt đối phương không dứt.

Phương Hạo Vân đang thúc giục Tịnh Thế Tử Viêm, cảm thấy được khí tức quanh thân của Bức Hậu Sophie càng ngày càng mạnh, lập tức quát khẽ một tiếng, lập tức thay đổi phương thức tấn công, chân khí lại chuyển, một luồng chân khí nội gia cường đại đã hóa thành đao thế hung mãnh, hung hăng chém qua.

Hai lần tấn công đều khác nhau.

Lần đầu là dùng Tịnh Thế Tử Viêm, mà bây giờ thì dùng chân khí nội gian. Hai lực lượng này đều mạnh như nhau, Sophie làm sao mà đoán được, trong cơ thể của Phương Hạo Vân lại tồn tại một lực lượng lợi hại như vậy. Nhất là luồng chân khí nội gia lại còn cường hãn như vậy...

Tình thế thay đổi quá nhanh, làm cho Bức Hậu Sophie trở tay không kịp, chân khí nội gia mang theo Tịnh Thế Tử Viêm dung hợp lại, đánh tan ngay lớp khí hắc ám hộ thân của Sophie

Phương Hạo Vân nhân cơ hội này phóng Tịnh Thế Tử Viêm ra, đốt quanh người Sophie tại chổ, Sophie hét thảm lên một tiếng, thân mình không tự chủ lui về phía sau.

"Đáng chết!"

Sophie quát lạnh một tiếng, khí hắc ám màu đỏ quanh thân càng phát ra dày đặc hơn, sau một hồi liền dập tắt Tịnh Thế Tử Viêm.

Nhưng lúc này trên người của Sophie cũng đã để lại một vết thương vĩnh viễn không bao giờ lành được.

Sau khi lui điên cuồng lại, Sophie cố nén đau đớn toàn thân, vội vàng vận dụng khí hắc ám đưa lên trước ngực, toàn lực bức Tịnh Thế Tử Viêm ra khỏi cơ thể.

Khí hắc hám nhanh chóng vận chuyển vài vòng trong cơ thể của Sophie.

Bây giờ Sophie đang dùng khí hắc ám để bức TỊnh Thế Tử Viêm ra khỏi cơ thể, còn Phương Hạo Vân cách đó không xa thì không thừa thắng truy kích, tay phải của hắn nắm chặt Thiên Phạt, trên mặt không có biểu tình gì. Khiến cho người ta không rõ ràng bây giờ hắn đang suy nghĩ điều gì nữa, chỉ biết là hai tròng mắt vốn màu tím, bây giờ càng trở nên tím đậm hơn nữa.

Sophie bị Tịnh Thế Tử Viêm của Phương Hạo Vân làm cho tổn thương, cơ thể vốn được bao bộc bởi khí hắc ám cũng lộ ra, nhìn kỹ lại, Sophie lúc này quả thật rất giống ma quỷ, bộ ngực cùng với hai bên má đều bị phỏng, lộ ra làn da bị cháy đen hư thối, diện mạo của cô ta bây giờ khiến cho người ta vừa nhìn đã muốn xỉu.

Sau khi ổn định lại cơ đau trong người, sát khí toàn thân Sophie lập tức dâng cao đến cực điểm, sát ý trong mắt càng trở nên dày đặc hơn, trầm giọng nói với Phương Hạo Vân; "Nhiều năm trôi qua, Phương Hạo Vân ngươi là người đầu tiên làm ta bị thương ... Ngươi hủy tuổi trẻ của ta, hủy khuôn mặt của ta, ngươi sẽ phải trả giá lớn vì điều đó ..." Nói xong, Sophie giơ thanh kiếm con dơi của mình lên, chém đến hướng của Phương Hạo Vân.

Phương Hạo Vân thấy thế, hai chân đạp đất, thân hình lập tức nhảy lên khoảng năm mét, tránh thoát đợt tấn công này, đồng thời, Tịnh Thế Tử Viêm đang tập trung nãy giờ cũng bắn ra về hướng của Sophie.

Thì ra, nãy giờ Phương Hạo Vân không chịu ra tay, là bởi vì đang tập hợp lực lưỡng.

Ngay khi đòn tấn công của hai người chạm vào nhau, Phương Hạo Vân lập tức nhận thấy tình huống dường như có vẻ không thích hợp, bởi vì Sophie không có ý tránh né, trên mặt lộ ra một nụ cười quỷ dị, đôi cánh sau lưng vươn dài ra, vụt một cái, bóng người của cô ta liền biến mất, sau đó, một đạo kiếm khí xé gió lập tức tấn công bất ngờ đến sau lưng của Phương Hạo Vân.

Tốc độ của toàn bộ quá trình này vô cùng nhanh, ngay khi Phương Hạo Vân còn chưa kịp thăm dò tình huống, thì hai luồng kiếm khí cực mạnh đã đánh trúng lớp khí hộ thân của Phương Hạo Vân.

Phương Hạo Vân lập tức cảm nhận được có một luồng khí âm hàn đang xâm lấn cơ thể, hắn vội vàng vận khởi chân khí nội gia cùng Tịnh Thế Tử Viêm, dùng hai lực lượng ấy để xua tan luồng khí âm hàn kia.

Mà lúc này, Sophie cũng bắt đầu đợt tấn công mới, mười đạo kiếm khí màu máu đã bắn nhanh đến hướng của Phương Hạo Vân. Dưới sự khống chế của Sophie, mười đao kiếm khí này lao đến theo mười quỹ tích khác nhau, kiếm chiêu kỳ diệu thể hiện được bản lĩnh của Bức Hậu Sophie.

Đối mặt với mười đạo kiếm khí điên cuồng này, Phương Hạo Vân nhắm hai mắt lại, dùng phương pháp lấy tĩnh chế động để hóa giải nguy cơ trước mắt.

Rất nhanh, Phương Hạo Vân đã cảm nhận được sự thay đổi của mười đạo kiếm khí ấy.

Nghĩ đến đây, Phương Hạo Vân lập tức mở trừng mắt ra, cầm Thiên Phạt chém ra mười đao, nghênh đón mười đạo kiếm khí của Sophie.

Thoạt nhìn thì Phương Hạo Vân ra tay rất lộn xộn, nhưng lại có chứa quỹ tích bên trong.

Mười đao này ngăn chặn mười đạo kiếm khí kia một cách chính xác, và mười tiếng nổ lớn vang lên giữa không trung, xung quanh hai người đã chìm ngập trong khói bụi.

Phương Hạo Vân cố nén xung lực phản chấn lao đến, thừa dịp Sophie bị lực phản chấn đánh lui về, chém mạnh một đao về hướng Sophie.

Tiếp theo, thân hình của Phương Hạo Vân nhảy lên trên cao, lao đến hướng của Sophie, Thiên Phạt trong tay chém ra một đao quang giống như hình thật, uy lực cực mạnh, muốn làm cho Sophie bị thương bởi một đao này.

Tuy rằng ánh mắt của Bức Hậu Sophie bị che bởi khói bụi, không nhìn thấy rõ ràng, nhưng cô vẫn có thể cảm nhận được sự tồn tại của nguy hiểm. Trong lòng thầm hừ một tiếng, thân hình vừa chuyển, tay phải cầm kiếm bất ngờ tấn công về hướng phát ra nguy hiểm, cùng lúc đó, cô vội vàng lui về phía sau, hy vọng có thể tránh thoát được ảnh hưởng của vụ nổ.



Ngay khi kiếm của cô ta ngăn cản thành công được đao quang của Phương Hạo Vân, thì Phương Hạo Vân lúc này đã hợp nhất cùng với Thiên Phạt, lao thẳng đến hướng của Sophie.

Ngay trong lúc Sophie đang lùi về sau, Phương Hạo Vân cùng Thiên Phạt lao đến như như điên, đánh tan lớp phòng ngự của cô, Thiên Phạt hầu như đã chém lên trên ngực của cô ...

Mà ngay trong thời khắc đó, phía sau của Sophie cũng truyền đến một cảm giác nguy hiểm ...

"Hạo Vân, em đến giúp anh!" Sau đó, một bóng người từ trên trời giáng xuống, rõ ràng chính là dì Bạch.

Bây giờ Sophie bị đánh cả hai mặt, căn bản là muốn tránh cũng không tránh thoát.

"Ta liều mạng với các ngươi ..."

Quát giận một tiếng, quanh thân của Sophie bắn ra hàng vạn tia máu.

Nhìn thấy mình bị vây công trước sau, trong lòng Sophie biết không còn đường tránh, cho nên phóng ra hết lực lượng trong người, rõ ràng là muốn cùng chết với Phương Hạo Vân và dì Bạch.

"Không thể để cho cô ta tự nổ ..."

Dì Bạch hét lớn một tiếng, tăng tốc độ lên rất nhanh, lập tức đâm đến phía sau Bức Hậu. Cùng lúc đó, bên Phương Hạo Vân cũng quát một tiếng, lao đến nhanh hơn.

Từ xa nhìn lại, hai quả cầu lửa màu tím đang lao vào trong một vòng tròn máu

"Ầm!"

Một tiếng nổ như sấm sét vang lên, Thiên Phạt của hai người đồng thời đánh trúng Bức Hậu. Đao còn chưa đi vào trong cơ thể của cô ta, thì luồng khí hắc ám cường đại đã phát ra bốn phía, tiếng nổ phát lên không ngừng.

Thấy cảnh này, Phương Hạo Vân và dì Bạch vội vàng lui về sau.

Sau đó đáp xuống đất, thần thái của hai người dường như hơi mệt mỏi, sắc mặt tái nhơt, có điều khóe miệng của bọn họ vẫn hiện lên một nụ cười, cảm giác vui vẻ hiện rõ trên khuôn mặt, Phương Hạo Vân vui vẻ nói : "Ha ha ... chúng ta rốt cục đã tiêu diệt được Bức Hậu ... thật sự đúng là vui quá đi ..."

Đột nhiên, nụ cười trên mặt của dì Bạch chợt tắt, tiếp theo, chậm rãi xoay người nghiêm túc nói với Phương Hạo Vân : "Hạo Vân ... chúng ta nhanh lên, Tome cũng là một tai họa, thuốc độc trong tay cô ta đủ để hủy diệt cả thế giới, bây giờ Bức Hậu chết rồi, em lo quyền thế của cô ta sẽ càng bành trướng hơn. Cô ta có khả năng uy hiếp chúng ta để bắt chúng ta nhượng bộ ..."

"Không cần lo lắng!"

Đúng lúc này, thân hình của Tome chậm rãi đáp xuống từ trên trời, cô mỉm cười đối với Phương Hạo Vân và dì Bạch, nói : "Hai vị, các người lo lắng rồi, tôi cũng tự hiểu lấy mình, tôi sẽ không làm ra loại chuyện ngu ngốc ấy đâu. Tôi không muốn chết, tôi còn muốn sống thêm vài năm nữa ..."

Nói xong, Tome chậm rãi đi đến trước cái xác của Bức Hậu, móc ra một cái chai, đổ một ít bột màu xanh lên trên xác của Sophie, rất nhanh, cái xác của Sophie liền bốc lên một luồng khói tanh hôi, ngay sau đó, cái xác ấy hóa thành một vũng máu loãng dưới con mắt bình thường.

Tome cười nói : "Chỉ có như vậy thì mới có thể yên tâm vĩnh viễn, nếu không thì Bức Hậu sợ là sẽ không chết được ..."

"Cô độc ác lắm ... " Phương Hạo Vân nói.

"Ha ha ..."

Tome thản nhiên cười, nói : "Tôn giả, không phải đất nước của cậu có câu nói đó sao, độc nhất là lòng dạ đàn bà ... Nếu bây giờ tôi không làm vậy, thì sau này tôi sẽ là người chịu tai ương ..."

"Ra lệnh cho huyết tộc đầu hàng đi ..." Phương Hạo Vân không muốn dây dưa nữa, mà nói đến chuyện chính.

"Xin lỗi ... cái này tôi bất lực ...." Tome xin lỗi nói : "Đây đều là người của Bức Hậu, trừ khi Bức Hậu tự mình ra lệnh, nếu thì bọn họ sẽ không dừng chiến đấu lại.

Phương Hạo Vân nghe thấy thế, lớn giọng nói : "Một khi đãnhư vậy, chúng tôi liền giết sạch huyết tộc ... Điện hạ Tome, tôi tò mò hỏi cô một câu, sau này cô tính như thế nào?"

"Darkness sẽ hoàn toàn bị giải tán, tôi muốn làm tộc trưởng của gia tộc Morgan .." Nói đến đây, Tome khẽ cười một tiếng, nói : "Chúng ta nước sông không phạm nước giếng ..."

"Chuyện của cô về sau cô tự lo, bây giờ việc của chúng tôi là tiêu diệt huyết tộc và người sói .." Dì Bạch nhíu mày nói : "Vì tỏ thành ý của cô, cho Nữ Vu điện của cô bắt đầu tấn công huyết tộc và người sói đi ..."

"không thành vấn đề!"

Tome trả lời một tiếng xong, thân hình liền biến mất.

Phương Hạo Vân quay đầu lại hỏi : "Tố Tố, Tome có thể tin tưởng được không?"

"Chỉ cần tiêu diệt huyết tộc và người sói, cho dù có để lại Nữ Vu điện cho cô ta, thì Darkness cũng bị tổn thất trầm trọng .... Hạo Vân, ý của em là giữ lại Darkness" Dì Bạch trầm giọng nói : "Gia tộc thủ hộ và gia tộc Morgan một chính một tà, hai bên là hai thái cực .... Mặc dù khống chế nhau, nhưng cũng ảnh hưởng của nhau ... Nếu Darkness hoàn toàn bị tiêu diệt, thì sau này cũng sẽ ảnh hưởng không tốt đến gia tộc thủ hộ chúng ta ..."

"Nước trong quá thì sẽ không có cá ... là đạo lý này đúng không?" Phương Hạo Vân hỏi.

"Cũng không hoàn toàn như vậy!"

Dì Bạch giải thích : "Hạo Vân, chuyện này rất là phức tạp, tuyệt đối không thể dùng vài câu là có thể nói rõ ràng được, tóm lại, anh cần phải nhớ kỹ, Darkness không thể hoàn toàn bị diệt vong ..."

"Anh hiểu rồi ..." Phương Hạo Vân gật đầu trả lời.

Vì muốn làm tan rả sức chiến đấu của đám huyết tộc và người sói, cho nên Phương Hạo Vân đã dùng giọng nói có chứa nội lực của mình kêu gọi đầu hàng, báo tin Kent và Sophie đã chết.

Chỉ là, sự thật lại diễn ra ngược lại, khi đám huyết tộc và người sói biết thủ lĩnh của mình đã chết, ngược lại càng trở nên hung tàn hơn, cái này khiến cho Phương Hạo Vân không chuẩn bị kịp.

Có điều, dưới sự tham gia của Nữ Vu điện, thế cục cũng không phải là xấu.

Cửa lớn của tòa pháo đài đã bị công phá, mấy ngàn võ sĩ của gia tộc thủ hộ đã hoàn toàn tấn công vào bên trong. Từng góc của tòa pháo đài trở thành một chiến trường máu.

Về phương diện khác, Bạch Nguyệt Thiên và Hắc Lịch Thiên đã lợi dụng người trong chính phủ ở châu Âu để dàn xếp và ém chuyện này xuống, người bên ngoài không hề hay biết gì cả.

Đương nhiên, cũng may là tòa pháo đài này được xây tại một chổ không người.

Cuộc chiến kéo dài ba ngày ba đêm, cho đến buổi tối ngày thứ ba, tên người sói và huyết tộc cuối cùng đã bị diệt sạch.

Số lượng tổng cộng là hơn ba ngàn.

Còn võ sĩ của gia tộc thủ hộ bên Phương Hạo Vân thì chết khoảng tám trăm người, cái này là nhờ có vũ khí tiêu diệt được huyết tộc và người sói, chứ nếu không thì thương vong ắt phải nghiêm trọng hơn thế này nhiều.

Lần này, Tome cũng tốn rất nhiều tâm huyết, nữ vu dưới tay cũng chết gần như sạch sẽ, thương vong nhiều không đếm hết. Có điều cũng nhờ như vậy nên mới lấy được niềm tin của Phương Hạo Vân và dì Bạch

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hoán Kiểm Trọng Sanh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook