Chương 41: "Hôn xong rồi, mau cút đi!"
Ngũ Quân
07/10/2020
Edit +Beta: Ruby
-----------------
Viên Tinh Châu hôn đến mức thật cẩn thận, đụng vào sau đó liền thật nhanh tránh ra. Nhưng mà chờ lúc cậu ngẩng đầu, chỉ thấy Diệp Hoài "bá" một cái mở mắt ra, sau đó bàn tay to đưa lại đây.
Viên Tinh Châu vẫn luôn lo lắng bị đánh, lần này phản ứng nhanh hơn bất kỳ ai, lập tức văng ra ngay.
Vì vậy mà tay Diệp Hoài miễn cưỡng dừng ở giữa không trung.
"Cậu cậu cậu... Cậu lại muốn đánh người?!" Viên Tinh Châu khó có thể tin nói "Rõ ràng là cậu kích tôi!"
"Tôi..." Diệp Hoài ngẩn người, "Ai nói tôi muốn đánh cậu?"
Viên Tinh Châu nghi ngờ theo dõi hắn, yên lặng mà kề sát tới trên cửa xe.
"Vậy cậu nhấc tay nghĩ là muốn làm gì?"
Diệp Hoài: "..."
"... Vì biểu hiện nạp điện đã hoàn thành!" Diệp Hoài cả giận nói, "Đi! Về nhà!"
Về chút không khí ám muội này tiêu tán hầu như không còn, mãi đến tận chạy khỏi bãi đậu xe, Viên Tinh Châu xác nhận Diệp Hoài sẽ không tính toán cùng cậu, lúc này mới hậu tri hậu giác mà mặt đỏ tâm nóng lên.
Trời ạ, dĩ nhiên hôn được rồi...
Viên Tinh Châu theo bản năng mà muốn che mặt, nhưng là vừa cảm thấy động tác này quá rõ ràng, đành phải cưỡng ép nhẫn nhịn. Nhưng mà tầm mắt nhưng cũng không nhịn được nhìn lại hướng khóe miệng Diệp Hoài.
Diệp Hoài lỗ tai có chút hồng, không biết có phải là tức giận hay không.
Viên Tinh Châu liếc một cái, lại liếc thêm một cái, mãi đến khoảng cách chờ đèn đỏ, Diệp Hoài quay đầu lại, cùng tầm mắt của cậu va chạm, cậu mới nhanh chóng giả vờ như người không có việc gì, lấy điện thoại ra nhìn lung tung.
Bài weibo tối hôm qua lại thêm mấy bình luận, đều là giựt giây cậu "Có tiện nghi liền chiếm", "Hoài Châu đệ nhất" bị người ta đẩy tới đẩy lui, ngược lại chiếm cứ vị trí thứ nhất bình luận. Mọi người tập thể cho là ngàn vạn không thể bỏ qua bạn cùng phòng! Nam 9 điểm hiếm lạ như thế, có gì phải do dự đâu? Dù sao cũng không phải là chủ thớt chịu thiệt.
Viên Tinh Châu lấp lánh hữu thần mà nhìn, nghĩ thầm không nên như vậy, tôi còn tưởng rằng trên đời này chỉ một mình tôi nhan cẩu đây, thì ra các người đều vậy!
Cũng có người biểu thị không tin, tiến vào đánh giả, nói vừa nhìn chính là nhà văn lừa gạt phúc đáp, trừ phi bloger tự chứng minh.
Viên Tinh Châu: "..."
Viên Tinh Châu vốn là muốn cập nhật một chút tiến độ, tiếp tục nghe mọi người kiến nghị, vừa nhìn là nhất thời không dám.
Sức mạnh nhóm cư dân mạng từ trước đến giờ khủng bố, nếu quả thật bắt đầu nghiên cứu chính mình, không nhất định có thể từ manh mối gì đào tới đào lui, đào ra áo may ô của mình (*), thời điểm đó mình liền sắp choáng váng.
(*) nick phụ
Thế nhưng không hỏi người khác một chút, trong lòng cậu lại không vững vàng. Viên Tinh Châu nhiều ít có thể nhận ra được, Diệp Hoài đối với cậu là có chút không giống, bằng không một người có thể nện bạo đầu chó đội trưởng, sau khi bị hôn nhẹ tuyệt không phải chỉ là hầm hừ mà lái xe về nhà...
Nhưng là loại độ khoan dung này rốt cuộc là yêu thích? Hay là đơn thuần bởi vì hai người bị trói, Diệp Hoài đối với mình có chút bao che cho con cái?
Viên Tinh Châu thực sự không có cách nào nhận biết. Nghĩ sâu hơn, chỉ sợ chính mình tưởng bở, nhưng là nghĩ đơn giản... Trong lòng liền có một chút chút không cam lòng.
Mãi đến tận về nhà, Viên Tinh Châu đều có chút tâm thần không yên, luôn muốn xem biểu tình Diệp Hoài, rồi lại sợ biểu hiện chính mình làm người lúng túng.
May là Diệp Hoài sắp vào tổ phim.
Viên Tinh Châu không nhịn được nghĩ, tuy rằng trong lòng không bỏ được, mà hai người tách ra một quãng thời gian, có lẽ có thể làm cho mình tỉnh táo lại, thấy rõ một ít?
Cuối tuần, Ôn Đình dẫn theo 2 người phụ tá lại đây, giúp Diệp Hoài chuẩn bị chuyện tiến vào tổ, cũng thuận tiện thay Viên Tinh Châu nhìn hợp đồng một chút.
" Hợp đồng Bối Tư tạm được, muốn gì đều ở bề ngoài, hiệp ước dài hạn, bóc lột nghiêm trọng, mà ngoài những điều khoản khác cũng còn rõ ràng." Ôn Đình cho Viên Tinh Châu phát họa mấy chỗ khả năng tồn tại nghĩa khác, "Cậu dự định ký mấy năm?"
"Ba năm có thể chứ?" Viên Tinh Châu nói "Tôi hiện tại nhiệt độ đang cao, lúc này phát hành ca khúc nếu như còn không hot, vậy khẳng định liền không phải điều kiện cho công việc."
"Ba năm hẳn là có thể đàm luận, thế nhưng cá nhân tôi cảm thấy có chút ngắn." Ôn Đình nói "Công ty càng coi trọng cậu, vì cậu tiêu tiền càng nhiều, vậy người ta muốn kỳ hạn càng dài. Nếu như thời gian ký kết quá ngắn, đối phương là không dám bỏ vốn lớn cho cậu, không có bảo đảm."
Hai vị trợ lý ở trong phòng Diệp Hoài nói chuyện tiến vào tổ, cũng giúp hắn chuẩn bị hành lý. Diệp Hoài tựa hồ không thích hai người này, cách hơn nửa tiếng liền muốn đi ra xem một chút, làm một vòng lại trở về.
Viên Tinh Châu tại lúc hắn đi ra vẫn không nhịn được trở lại xem.
"Đừng phân tâm, " Ôn Đình trêu nói, "Cậu nói một câu muốn nói thành ba đoạn sao?"
Viên Tinh Châu: "..."
Viên Tinh Châu quay đầu lại, lập tức đỏ mặt: " Thật không phải, tôi liền... Khụ, chúng ta mới vừa mới nói đến chỗ nào rồi?"
Ôn Đình nói: "Nói đến Diệp Hoài muốn vào tổ, cậu chớ quên gọi điện thoại cho hắn."
Viên Tinh Châu: "..."
Vừa vặn Diệp Hoài lần thứ N đi ra tản bộ tuần thị, Viên Tinh Châu sắc mặt đỏ chót, liền nghe Ôn Đình lại nói, "Bảo trì liên lạc điện thoại là được, cá nhân cậu vẫn là tự do, có thể cùng đồng học đi ra ngoài chơi thêm một chút..."
"Này!" Diệp Hoài lập tức đứng lại, hướng bên này nhìn lại.
"... Tôi nhớ ra rồi, cậu nói ba năm có chút ngắn." Viên Tinh Châu vừa nhìn Ôn Đình cố ý quấy rối, vội hỏi, "Ôn ca có đề nghị gì sao?"
Ôn Đình cười ha ha, còn muốn nói gì nữa, Viên Tinh Châu vội vàng hai tay chắp tay trước ngực, vẻ mặt biểu tình nhờ cậy nhìn y.
"Tôi cũng không phải người đại diện âm nhạc, vẫn là xem chính ý nghĩ cậu đi." Ôn Đình lúc này mới thu hồi vẻ mặt cười giỡn, nghiêm túc nói, "Nếu như là muốn đi con đường ca sĩ này, vậy thì dài một chút. Nếu như ca hát chỉ là ham muốn, vậy ba năm cũng rất tốt."
Hợp đồng dài hạn, tương đối là có thể tranh thủ thêm một ít lợi ích. Nhưng mà Viên Tinh Châu tuy rằng yêu thích ca hát, nhưng cũng biết dựa vào ca hát mưu sinh không dễ dàng, cậu cũng không phải kiểu tuyển thủ thiên tài, hơn nữa cậu lúc trước tại thời điểm chuyển hình đã làm lựa chọn, đơn giản là cái gì dễ nổi tiếng thì làm cái đó.
"Coi như là ham muốn đi." Viên Tinh Châu nói "Album có thể ra một cái thì tính một cái, đừng quá cẩu thả là được."
Kỳ hạn hợp đồng có mục tiêu, những hiệp ước khác liền không quá hà khắc rồi, hai người lần lượt cân nhắc qua, cơ bản qua một lần. Chỉ là liên quan tới phần bản quyền Ôn Đình không phải hiểu lắm, phải cầu viện người khác.
"Tôi hỏi bằng hữu tôi một chút cho cậu, hắn khá quen thuộc đối với cái này." Lúc gần đi, Ôn Đình để Viên Tinh Châu add thêm weixin cá nhân của mình, ra hiệu cậu cùng mình đi ra ngoài, chờ hai người đi tới giữa thang máy, Ôn Đình mới hỏi, "Lý Ngộ biết việc này sao?"
Viên Tinh Châu lắc lắc đầu: "Còn không có nói cho hắn biết."
"Đừng để cho hắn biết được từ trong miệng người khác. Cậu có thể tìm một cơ hội thuận miệng nói một chút, hắn gần đây khá bận, hẳn là sẽ không quá yên tâm." Ôn Đình hảo ý nhắc nhở, nói xong ngừng một lát, lại đột nhiên hỏi, "Tinh Châu..."
Viên Tinh Châu sửng sốt một chút, cho là y còn muốn căn dặn gì, vội đến gần về trước.
"Cậu gần đây có gì nghi hoặc hay không?" Ôn Đình hỏi.
Viên Tinh Châu: "... Không có a?"
Ôn Đình "Ồ" một tiếng, muốn nói lại thôi mà liếc mắt nhìn cậu. Viên Tinh Châu vẻ mặt mờ mịt, đang muốn hỏi lại, chỉ thấy Ôn Đình giơ tay, đột nhiên tại trên đầu cậu xoa nhẹ một cái.
Viên Tinh Châu quay đầu lại, quả nhiên thấy Diệp Hoài như ma theo sau lưng đứng ở cửa.
Viên Tinh Châu: "..."
May là Diệp Hoài có thể nhìn ra Ôn Đình là cố ý, cũng không có cằn nhằn Viên Tinh Châu.
Sáng sớm hôm sau, Viên Tinh Châu không có đi chạy bộ, mà là hâm nóng bữa sáng gọi Diệp Hoài ăn cơm.
Hai trợ lý kia muộn một chút sẽ đến đón Diệp Hoài đi sân bay cùng Ôn Đình hội hợp, trong đó trợ lý tên Tiểu Thiết phụ trách kết nối cùng đoàn phim, sắp xếp các hạng công việc, một người khác tên Tiểu Lữ thì lại phụ trách sinh hoạt hàng ngày của Diệp Hoài.
Từ giao thiệp hôm qua mà nhìn, bộ dáng hai người kia đều rất có kinh nghiệm, Viên Tinh Châu lại không nhịn được căng thẳng, giống như là muốn lần đầu tiên đưa con trai đi học.
Diệp Hoài thức dậy dùng cơm, cậu sẽ cầm sổ ghi chép của mình, cùng món đồ tùy thân của Diệp Hoài đối chiếu một phen.
"Tôi cũng không phải Đại thiếu gia, " Diệp Hoài ngồi ở bên cạnh bàn ăn, vẻ mặt khó chịu mà cắt bánh mì, "Làm kim loại tổ hai người còn chưa tính, còn phải ở cùng nhau, có phiền hay không?"
Viên Tinh Châu nghĩ thầm cậu không phải thiếu gia thì ai là? Bàn luận giá trị bản thân cùng tính khí cũng không mấy người hơn được của cậu.
"Ôn ca nhất định là nhìn cậu lần đầu tiên tiến vào tổ, có người chiếu ứng có thể sớm một chút quen nếp được." Viên Tinh Châu nói "Tại đoàn phim chỉ có một mình mà nói sẽ rất khổ cực."
"Vậy còn cậu?" Diệp Hoài hỏi.
"Tôi? Tôi dùng không nổi... lương trợ lý phải tự mình bỏ tiền, cho người ta 1 tháng 3 nghìn người ta không muốn làm, cho nhiều hơn tôi liền không nỡ." Viên Tinh Châu cười cười, "Tôi chính mình nhận phim cũng không phải rất nắm chắc, vốn lo lắng ăn bữa trước không có bữa sau, vậy có thể gánh vác thêm ăn uống của một người khác."
Diệp Hoài: "..."
Viên Tinh Châu chỉ là hoạt động thương vụ ít, kỳ thực thù lao đóng phim coi như rất tốt, thu nhập một năm ở trong công ty cũng có thể xếp trước 10. Mà người này lại giống như mèo hoang quanh năm lưu lạc, dù cho mỗi bữa cơm ăn đều rất no, vẫn như cũ lo lắng bữa tiếp theo không sót.
Mà lúc này, mèo hoang đang bỏ thêm các loại đồ vật trong hành lý của chính mình.
Diệp Hoài liếc nhìn, là hai phần thuốc cảm cúm cùng thuốc tiêu chảy. Viên Tinh Châu kiểm kê một phen, liền bỏ thêm một bộ mỹ phẩm dưỡng da của mình dùng.
"Tại đoàn phim thường xuyên make up tẩy trang, bên kia khí trời lại ẩm ướt, cậu vạn nhất dị ứng mà nói thử xem cái này." Viên Tinh Châu nhét mỹ phẩm dưỡng da vào, liền lo âu nhìn y phục của hắn, "Cậu có muốn mang một cái áo lông hay không?"
Đoàn phim Diệp Hoài tại phía nam lấy cảnh, chính là mùa đông cũng hiếm khi đến dưới 0.
"Không cần, tôi mùa đông rất mặc ít cái đó." Diệp Hoài cười đi tới, ôm lấy cổ của cậu hỏi, "Cậu có phải là không nỡ tôi?"
Viên Tinh Châu liếc mắt nhìn hắn.
"Không nỡ thì cùng đi, " Diệp Hoài giựt giây nói, "Ngược lại cậu ở chỗ nào xem kịch bản đều giống nhau, chờ cậu thời điểm sắp vào tổ lại trở về là được rồi."
Viên Tinh Châu dĩ nhiên trong nháy mắt động lòng, mà rất nhanh liền tỉnh táo lại, "... Tôi còn phải viết ca khúc, được chưa? Viết ca cần dùng phòng ghi âm."
Ra album phải dùng phòng ghi âm, phối khúc cho phim truyền hình cũng phải dùng, tuy rằng người sau vẫn không nói chuyện xong, mà Viên Tinh Châu trong lòng vẫn là rất ghi nhớ.
Diệp Hoài "Ồ" một tiếng, lúc này mới coi như thôi.
7h đúng, kim loại tổ hai người đến đúng giờ dưới lầu, Diệp Hoài mè nheo xuống lầu, thập phần không tình nguyện lên xe.
Viên Tinh Châu bận tới bận lui, nhìn hành lý từng kiện từng kiện cất vào cốp sau, mọi người đóng cửa xe, đột nhiên có một chút chút luống cuống.
Tài xế khởi động xe, Viên Tinh Châu tại dưới bậc thang đứng ngây ra chốc lát, liền chạy phía trước căn dặn tài xế lái chậm một chút.
"Lại đây." Diệp Hoài lại hạ cửa sổ xe xuống, hướng cậu ngoắc ngoắc tay.
Viên Tinh Châu vội đến gần.
"Muốn hôn tạm biệt sao?" Diệp Hoài hỏi.
Viên Tinh Châu: "!!!"
Tiểu Thiết ngồi kế bên tài xế "Bá" một cái nhìn về phía gương chiếu hậu, con mắt rơi từng giọt chuyển loạn, cực kỳ hưng phấn. Mà Tiểu Lữ cùng ngồi tại phía sau thì lại nỗ lực ngồi thẳng, làm bộ chính mình là bức tượng điêu khắc.
Viên Tinh Châu mặt đỏ tới mang tai, về điểm này ngỡ ngàng cùng không đành lòng nhất thời không còn, " Đương nhiên muốn!"
Lần này đổi thành Diệp Hoài ngây ngẩn cả người.
"mua——ahhh, " Viên Tinh Châu ở ngoài cửa sổ bĩu bĩu môi, cho cái hôn gió, sau đó đỏ mặt làm bộ đạp về cửa xe, "Hôn xong rồi, mau cút đi!"
-----------------
Viên Tinh Châu hôn đến mức thật cẩn thận, đụng vào sau đó liền thật nhanh tránh ra. Nhưng mà chờ lúc cậu ngẩng đầu, chỉ thấy Diệp Hoài "bá" một cái mở mắt ra, sau đó bàn tay to đưa lại đây.
Viên Tinh Châu vẫn luôn lo lắng bị đánh, lần này phản ứng nhanh hơn bất kỳ ai, lập tức văng ra ngay.
Vì vậy mà tay Diệp Hoài miễn cưỡng dừng ở giữa không trung.
"Cậu cậu cậu... Cậu lại muốn đánh người?!" Viên Tinh Châu khó có thể tin nói "Rõ ràng là cậu kích tôi!"
"Tôi..." Diệp Hoài ngẩn người, "Ai nói tôi muốn đánh cậu?"
Viên Tinh Châu nghi ngờ theo dõi hắn, yên lặng mà kề sát tới trên cửa xe.
"Vậy cậu nhấc tay nghĩ là muốn làm gì?"
Diệp Hoài: "..."
"... Vì biểu hiện nạp điện đã hoàn thành!" Diệp Hoài cả giận nói, "Đi! Về nhà!"
Về chút không khí ám muội này tiêu tán hầu như không còn, mãi đến tận chạy khỏi bãi đậu xe, Viên Tinh Châu xác nhận Diệp Hoài sẽ không tính toán cùng cậu, lúc này mới hậu tri hậu giác mà mặt đỏ tâm nóng lên.
Trời ạ, dĩ nhiên hôn được rồi...
Viên Tinh Châu theo bản năng mà muốn che mặt, nhưng là vừa cảm thấy động tác này quá rõ ràng, đành phải cưỡng ép nhẫn nhịn. Nhưng mà tầm mắt nhưng cũng không nhịn được nhìn lại hướng khóe miệng Diệp Hoài.
Diệp Hoài lỗ tai có chút hồng, không biết có phải là tức giận hay không.
Viên Tinh Châu liếc một cái, lại liếc thêm một cái, mãi đến khoảng cách chờ đèn đỏ, Diệp Hoài quay đầu lại, cùng tầm mắt của cậu va chạm, cậu mới nhanh chóng giả vờ như người không có việc gì, lấy điện thoại ra nhìn lung tung.
Bài weibo tối hôm qua lại thêm mấy bình luận, đều là giựt giây cậu "Có tiện nghi liền chiếm", "Hoài Châu đệ nhất" bị người ta đẩy tới đẩy lui, ngược lại chiếm cứ vị trí thứ nhất bình luận. Mọi người tập thể cho là ngàn vạn không thể bỏ qua bạn cùng phòng! Nam 9 điểm hiếm lạ như thế, có gì phải do dự đâu? Dù sao cũng không phải là chủ thớt chịu thiệt.
Viên Tinh Châu lấp lánh hữu thần mà nhìn, nghĩ thầm không nên như vậy, tôi còn tưởng rằng trên đời này chỉ một mình tôi nhan cẩu đây, thì ra các người đều vậy!
Cũng có người biểu thị không tin, tiến vào đánh giả, nói vừa nhìn chính là nhà văn lừa gạt phúc đáp, trừ phi bloger tự chứng minh.
Viên Tinh Châu: "..."
Viên Tinh Châu vốn là muốn cập nhật một chút tiến độ, tiếp tục nghe mọi người kiến nghị, vừa nhìn là nhất thời không dám.
Sức mạnh nhóm cư dân mạng từ trước đến giờ khủng bố, nếu quả thật bắt đầu nghiên cứu chính mình, không nhất định có thể từ manh mối gì đào tới đào lui, đào ra áo may ô của mình (*), thời điểm đó mình liền sắp choáng váng.
(*) nick phụ
Thế nhưng không hỏi người khác một chút, trong lòng cậu lại không vững vàng. Viên Tinh Châu nhiều ít có thể nhận ra được, Diệp Hoài đối với cậu là có chút không giống, bằng không một người có thể nện bạo đầu chó đội trưởng, sau khi bị hôn nhẹ tuyệt không phải chỉ là hầm hừ mà lái xe về nhà...
Nhưng là loại độ khoan dung này rốt cuộc là yêu thích? Hay là đơn thuần bởi vì hai người bị trói, Diệp Hoài đối với mình có chút bao che cho con cái?
Viên Tinh Châu thực sự không có cách nào nhận biết. Nghĩ sâu hơn, chỉ sợ chính mình tưởng bở, nhưng là nghĩ đơn giản... Trong lòng liền có một chút chút không cam lòng.
Mãi đến tận về nhà, Viên Tinh Châu đều có chút tâm thần không yên, luôn muốn xem biểu tình Diệp Hoài, rồi lại sợ biểu hiện chính mình làm người lúng túng.
May là Diệp Hoài sắp vào tổ phim.
Viên Tinh Châu không nhịn được nghĩ, tuy rằng trong lòng không bỏ được, mà hai người tách ra một quãng thời gian, có lẽ có thể làm cho mình tỉnh táo lại, thấy rõ một ít?
Cuối tuần, Ôn Đình dẫn theo 2 người phụ tá lại đây, giúp Diệp Hoài chuẩn bị chuyện tiến vào tổ, cũng thuận tiện thay Viên Tinh Châu nhìn hợp đồng một chút.
" Hợp đồng Bối Tư tạm được, muốn gì đều ở bề ngoài, hiệp ước dài hạn, bóc lột nghiêm trọng, mà ngoài những điều khoản khác cũng còn rõ ràng." Ôn Đình cho Viên Tinh Châu phát họa mấy chỗ khả năng tồn tại nghĩa khác, "Cậu dự định ký mấy năm?"
"Ba năm có thể chứ?" Viên Tinh Châu nói "Tôi hiện tại nhiệt độ đang cao, lúc này phát hành ca khúc nếu như còn không hot, vậy khẳng định liền không phải điều kiện cho công việc."
"Ba năm hẳn là có thể đàm luận, thế nhưng cá nhân tôi cảm thấy có chút ngắn." Ôn Đình nói "Công ty càng coi trọng cậu, vì cậu tiêu tiền càng nhiều, vậy người ta muốn kỳ hạn càng dài. Nếu như thời gian ký kết quá ngắn, đối phương là không dám bỏ vốn lớn cho cậu, không có bảo đảm."
Hai vị trợ lý ở trong phòng Diệp Hoài nói chuyện tiến vào tổ, cũng giúp hắn chuẩn bị hành lý. Diệp Hoài tựa hồ không thích hai người này, cách hơn nửa tiếng liền muốn đi ra xem một chút, làm một vòng lại trở về.
Viên Tinh Châu tại lúc hắn đi ra vẫn không nhịn được trở lại xem.
"Đừng phân tâm, " Ôn Đình trêu nói, "Cậu nói một câu muốn nói thành ba đoạn sao?"
Viên Tinh Châu: "..."
Viên Tinh Châu quay đầu lại, lập tức đỏ mặt: " Thật không phải, tôi liền... Khụ, chúng ta mới vừa mới nói đến chỗ nào rồi?"
Ôn Đình nói: "Nói đến Diệp Hoài muốn vào tổ, cậu chớ quên gọi điện thoại cho hắn."
Viên Tinh Châu: "..."
Vừa vặn Diệp Hoài lần thứ N đi ra tản bộ tuần thị, Viên Tinh Châu sắc mặt đỏ chót, liền nghe Ôn Đình lại nói, "Bảo trì liên lạc điện thoại là được, cá nhân cậu vẫn là tự do, có thể cùng đồng học đi ra ngoài chơi thêm một chút..."
"Này!" Diệp Hoài lập tức đứng lại, hướng bên này nhìn lại.
"... Tôi nhớ ra rồi, cậu nói ba năm có chút ngắn." Viên Tinh Châu vừa nhìn Ôn Đình cố ý quấy rối, vội hỏi, "Ôn ca có đề nghị gì sao?"
Ôn Đình cười ha ha, còn muốn nói gì nữa, Viên Tinh Châu vội vàng hai tay chắp tay trước ngực, vẻ mặt biểu tình nhờ cậy nhìn y.
"Tôi cũng không phải người đại diện âm nhạc, vẫn là xem chính ý nghĩ cậu đi." Ôn Đình lúc này mới thu hồi vẻ mặt cười giỡn, nghiêm túc nói, "Nếu như là muốn đi con đường ca sĩ này, vậy thì dài một chút. Nếu như ca hát chỉ là ham muốn, vậy ba năm cũng rất tốt."
Hợp đồng dài hạn, tương đối là có thể tranh thủ thêm một ít lợi ích. Nhưng mà Viên Tinh Châu tuy rằng yêu thích ca hát, nhưng cũng biết dựa vào ca hát mưu sinh không dễ dàng, cậu cũng không phải kiểu tuyển thủ thiên tài, hơn nữa cậu lúc trước tại thời điểm chuyển hình đã làm lựa chọn, đơn giản là cái gì dễ nổi tiếng thì làm cái đó.
"Coi như là ham muốn đi." Viên Tinh Châu nói "Album có thể ra một cái thì tính một cái, đừng quá cẩu thả là được."
Kỳ hạn hợp đồng có mục tiêu, những hiệp ước khác liền không quá hà khắc rồi, hai người lần lượt cân nhắc qua, cơ bản qua một lần. Chỉ là liên quan tới phần bản quyền Ôn Đình không phải hiểu lắm, phải cầu viện người khác.
"Tôi hỏi bằng hữu tôi một chút cho cậu, hắn khá quen thuộc đối với cái này." Lúc gần đi, Ôn Đình để Viên Tinh Châu add thêm weixin cá nhân của mình, ra hiệu cậu cùng mình đi ra ngoài, chờ hai người đi tới giữa thang máy, Ôn Đình mới hỏi, "Lý Ngộ biết việc này sao?"
Viên Tinh Châu lắc lắc đầu: "Còn không có nói cho hắn biết."
"Đừng để cho hắn biết được từ trong miệng người khác. Cậu có thể tìm một cơ hội thuận miệng nói một chút, hắn gần đây khá bận, hẳn là sẽ không quá yên tâm." Ôn Đình hảo ý nhắc nhở, nói xong ngừng một lát, lại đột nhiên hỏi, "Tinh Châu..."
Viên Tinh Châu sửng sốt một chút, cho là y còn muốn căn dặn gì, vội đến gần về trước.
"Cậu gần đây có gì nghi hoặc hay không?" Ôn Đình hỏi.
Viên Tinh Châu: "... Không có a?"
Ôn Đình "Ồ" một tiếng, muốn nói lại thôi mà liếc mắt nhìn cậu. Viên Tinh Châu vẻ mặt mờ mịt, đang muốn hỏi lại, chỉ thấy Ôn Đình giơ tay, đột nhiên tại trên đầu cậu xoa nhẹ một cái.
Viên Tinh Châu quay đầu lại, quả nhiên thấy Diệp Hoài như ma theo sau lưng đứng ở cửa.
Viên Tinh Châu: "..."
May là Diệp Hoài có thể nhìn ra Ôn Đình là cố ý, cũng không có cằn nhằn Viên Tinh Châu.
Sáng sớm hôm sau, Viên Tinh Châu không có đi chạy bộ, mà là hâm nóng bữa sáng gọi Diệp Hoài ăn cơm.
Hai trợ lý kia muộn một chút sẽ đến đón Diệp Hoài đi sân bay cùng Ôn Đình hội hợp, trong đó trợ lý tên Tiểu Thiết phụ trách kết nối cùng đoàn phim, sắp xếp các hạng công việc, một người khác tên Tiểu Lữ thì lại phụ trách sinh hoạt hàng ngày của Diệp Hoài.
Từ giao thiệp hôm qua mà nhìn, bộ dáng hai người kia đều rất có kinh nghiệm, Viên Tinh Châu lại không nhịn được căng thẳng, giống như là muốn lần đầu tiên đưa con trai đi học.
Diệp Hoài thức dậy dùng cơm, cậu sẽ cầm sổ ghi chép của mình, cùng món đồ tùy thân của Diệp Hoài đối chiếu một phen.
"Tôi cũng không phải Đại thiếu gia, " Diệp Hoài ngồi ở bên cạnh bàn ăn, vẻ mặt khó chịu mà cắt bánh mì, "Làm kim loại tổ hai người còn chưa tính, còn phải ở cùng nhau, có phiền hay không?"
Viên Tinh Châu nghĩ thầm cậu không phải thiếu gia thì ai là? Bàn luận giá trị bản thân cùng tính khí cũng không mấy người hơn được của cậu.
"Ôn ca nhất định là nhìn cậu lần đầu tiên tiến vào tổ, có người chiếu ứng có thể sớm một chút quen nếp được." Viên Tinh Châu nói "Tại đoàn phim chỉ có một mình mà nói sẽ rất khổ cực."
"Vậy còn cậu?" Diệp Hoài hỏi.
"Tôi? Tôi dùng không nổi... lương trợ lý phải tự mình bỏ tiền, cho người ta 1 tháng 3 nghìn người ta không muốn làm, cho nhiều hơn tôi liền không nỡ." Viên Tinh Châu cười cười, "Tôi chính mình nhận phim cũng không phải rất nắm chắc, vốn lo lắng ăn bữa trước không có bữa sau, vậy có thể gánh vác thêm ăn uống của một người khác."
Diệp Hoài: "..."
Viên Tinh Châu chỉ là hoạt động thương vụ ít, kỳ thực thù lao đóng phim coi như rất tốt, thu nhập một năm ở trong công ty cũng có thể xếp trước 10. Mà người này lại giống như mèo hoang quanh năm lưu lạc, dù cho mỗi bữa cơm ăn đều rất no, vẫn như cũ lo lắng bữa tiếp theo không sót.
Mà lúc này, mèo hoang đang bỏ thêm các loại đồ vật trong hành lý của chính mình.
Diệp Hoài liếc nhìn, là hai phần thuốc cảm cúm cùng thuốc tiêu chảy. Viên Tinh Châu kiểm kê một phen, liền bỏ thêm một bộ mỹ phẩm dưỡng da của mình dùng.
"Tại đoàn phim thường xuyên make up tẩy trang, bên kia khí trời lại ẩm ướt, cậu vạn nhất dị ứng mà nói thử xem cái này." Viên Tinh Châu nhét mỹ phẩm dưỡng da vào, liền lo âu nhìn y phục của hắn, "Cậu có muốn mang một cái áo lông hay không?"
Đoàn phim Diệp Hoài tại phía nam lấy cảnh, chính là mùa đông cũng hiếm khi đến dưới 0.
"Không cần, tôi mùa đông rất mặc ít cái đó." Diệp Hoài cười đi tới, ôm lấy cổ của cậu hỏi, "Cậu có phải là không nỡ tôi?"
Viên Tinh Châu liếc mắt nhìn hắn.
"Không nỡ thì cùng đi, " Diệp Hoài giựt giây nói, "Ngược lại cậu ở chỗ nào xem kịch bản đều giống nhau, chờ cậu thời điểm sắp vào tổ lại trở về là được rồi."
Viên Tinh Châu dĩ nhiên trong nháy mắt động lòng, mà rất nhanh liền tỉnh táo lại, "... Tôi còn phải viết ca khúc, được chưa? Viết ca cần dùng phòng ghi âm."
Ra album phải dùng phòng ghi âm, phối khúc cho phim truyền hình cũng phải dùng, tuy rằng người sau vẫn không nói chuyện xong, mà Viên Tinh Châu trong lòng vẫn là rất ghi nhớ.
Diệp Hoài "Ồ" một tiếng, lúc này mới coi như thôi.
7h đúng, kim loại tổ hai người đến đúng giờ dưới lầu, Diệp Hoài mè nheo xuống lầu, thập phần không tình nguyện lên xe.
Viên Tinh Châu bận tới bận lui, nhìn hành lý từng kiện từng kiện cất vào cốp sau, mọi người đóng cửa xe, đột nhiên có một chút chút luống cuống.
Tài xế khởi động xe, Viên Tinh Châu tại dưới bậc thang đứng ngây ra chốc lát, liền chạy phía trước căn dặn tài xế lái chậm một chút.
"Lại đây." Diệp Hoài lại hạ cửa sổ xe xuống, hướng cậu ngoắc ngoắc tay.
Viên Tinh Châu vội đến gần.
"Muốn hôn tạm biệt sao?" Diệp Hoài hỏi.
Viên Tinh Châu: "!!!"
Tiểu Thiết ngồi kế bên tài xế "Bá" một cái nhìn về phía gương chiếu hậu, con mắt rơi từng giọt chuyển loạn, cực kỳ hưng phấn. Mà Tiểu Lữ cùng ngồi tại phía sau thì lại nỗ lực ngồi thẳng, làm bộ chính mình là bức tượng điêu khắc.
Viên Tinh Châu mặt đỏ tới mang tai, về điểm này ngỡ ngàng cùng không đành lòng nhất thời không còn, " Đương nhiên muốn!"
Lần này đổi thành Diệp Hoài ngây ngẩn cả người.
"mua——ahhh, " Viên Tinh Châu ở ngoài cửa sổ bĩu bĩu môi, cho cái hôn gió, sau đó đỏ mặt làm bộ đạp về cửa xe, "Hôn xong rồi, mau cút đi!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.