Hoan Nghênh Đến Với Trò Chơi Ác Mộng
Chương 186: Truyền Thừa Của Nữ Vương [13]
Bạc Mộ Băng Luân
30/09/2023
chương 186:
“Nàng là ai?” Thời điểm Ma Vương Hủy Diệt giáng xuống nhân giới từ biển người mênh mông liếc mắt một cái liền nhìn thấy Maria, câu nói “Nàng là ai” chẳng khác nào lời nói chân thành tha thiết.
Cho dù hắn đã bị lạc trong sức mạnh, quên mất bản thân và tình cảm chân thành của mình; nhưng khoảnh khắc họ gặp lại nhau, cảm giác rung động quen thuộc đã khắc sâu vào linh hồn, vẫn như cũ nhắc nhở hắn: Hãy nhìn người đó.
Maria ngẩng đầu nhìn hắn. Dưới ánh nhìn dịu dàng chăm chú tràn đầy vui sướng khi gặp lại, còn chưa hé miệng nước mắt đã rơi xuống từ đôi mắt xanh sâu thẳm, dù vậy nàng vẫn mỉm cười, mặc dù chưa nói một lời nào.
Đây vốn nên là cuộc gặp gỡ xúc động lòng người do số mệnh sắp đặt, nháy mắt lại khiến Ma Vương Hủy Diệt cảm thấy không khỏe —— Hay nói cách khác, là ý chí thế giới cảm thấy không khỏe.
Dục vọng hủy diệt cùng sát ý sắc bén tràn ngập bầu trời và mặt đất, lần nữa hủy diệt đoạn ký ức này.
[Số lần khởi động còn lại: 0 lần]
______
Lại thất bại nữa rồi.
Tề Nhạc Nhân vẻ mặt mờ mịt ngồi bất động trên bàn đu dây.
Tại sao vẫn thất bại? Rõ ràng lúc nãy cậu đã tận lực dựa sát vào khả năng mà Maria có thể làm ra —— Nhất định khi gặp lại người yêu đã đường ai nấy đi, Maria dịu dàng chảy xuống giọt nước mắt hạnh phúc sau đó trong lòng dâng lên niềm thương cảm.
Rốt cuộc là sai ở đâu ?
Nghĩ thế nào cũng không thể sai được!
Nghĩ trăm lần cũng không ra, Tề Nhạc Nhân ngồi trên bàn đu dây thất thần hoàn thành cuộc nói chuyện với tu sĩ tiến đến gọi cậu đi Thánh Điện Giáo đình, chờ đợi Tiên Tri xuất hiện.
Gió thổi qua những ngọn cây trong hoa viên thánh mộ, làm rơi xuống một mảng lớn cánh hoa lam bạch sắc, cũng xốc lên cuốn giáo điển đặt trên đầu gối Maria, cơn gió nhẹ nhàng phất qua từng trang giấy, lộ ra một phong thư kẹp bên trong.
Tề Nhạc Nhân rùng mình, cầm phong thư lên nhìn, sau khi xem xong từ đầu đến đuôi không sót chữ nào, rốt cuộc cậu cũng biết mình sai ở đâu.
****
Maria thân ái của ta:
Trước thời khắc chia tay, ta quyết định viết cho em một phong thư, em có thể xem như đây là thư tình ta tặng cho em :-D
…….
Một nơi khác giữa khe hở hai giới luôn khiến ta tò mò không thôi, ta đã xem qua cuốn ‘Giáo điển’ mà em tặng cho ta. Trong sách mô tả Ma giới là một thế giới thống trị bởi ác ma, giai cấp phân tầng nghiêm ngặt; ở nơi đó tuân theo luật rừng tàn khốc, có khả năng trợ giúp cho căn nguyên lực lượng mà ta đang nắm giữ.
……
Em có thể đồng ý để ta đến Ma giới trước khiến ta rất bất ngờ, vốn dĩ ta cho rằng em tuyệt đối sẽ không đồng ý, dù sao thái độ của Giáo đình đối với ác ma đều nhất quán như thế. Nhưng trước mắt ta cho rằng phương diện nghiên cứu lĩnh vực của Giáo đình đang rơi vào thời kỳ bình cảnh, lĩnh vực không nên chỉ có kế thừa căn nguyên lực lượng. Giáo đình ngưng kết lĩnh vực quá mức thuận lợi ngược lại hạn chế bước phát triển sau này của các ngươi, điều này có nghĩa rằng con đường theo đuổi sức mạnh dừng lại ở đây. Có lẽ chúng ta nên tham khảo một phương thức khác.
……
Thời điểm viết xuống phong thư này, ta không khỏi nhớ lại lần đầu chúng ta gặp nhau. Khi đó tính tình của em kém hơn bây giờ nhiều, một cái tát thật làm ta ấn tượng khắc sâu, sau này ta mới biết nữ tu sĩ như em xuất thân từ kỵ sĩ... Nhớ lúc đó mặt ta đau rát, em còn véo eo ta bầm tím một mảng. Thân ái, em cần phải dịu dàng với ta một chút, bằng không em sẽ dễ dàng đánh mất ta :-(
……
Ta chợt nhớ về cố hương, hy vọng có một ngày mang em đến nơi đó nhìn xem, đồ ăn ở đó thật sự rất ngon, thật sự, so với bánh bao trắng của Giáo đình ngon gấp vạn lần! Thật muốn mang em đi nếm thử.
……
Maria thân ái, mặc dù chưa rời đi nhưng ta đã bắt đầu nhớ đến em.
*****
Phụ thân của Ninh Chu khi chưa trở thành Ma Vương Hủy Diệt viết cho Maria phong thư này cung cấp cho Tề Nhạc Nhân rất nhiều thông tin. Quan trọng nhất chính là —— cậu đã hoàn toàn đoán sai tính cách của Maria, đồng thời cũng đoán sai tính cách của Ma Vương Hủy Diệt.
Vị thánh nữ tu sĩ này không phải kiểu dịu dàng thương xót tràn ngập nét nữ tính như người ta thường nghĩ, nàng là người phụ nữ tương đối có ‘cá tính’ có thể coi là ‘bạn gái dữ dằn’, chỉ là số lần Tề Nhạc Nhân chạm mặt Maria rất ít, nên không có duyên nhìn thấy tính tình thật của vị thánh nữ tu sĩ này. Đồng dạng cậu cũng không ngờ tới khi còn là người chơi bình thường, Ma Vương Hủy Diệt thế nhưng lại là một.... tên gia hỏa thích dùng icon hơn 20 năm trước.
Tề Nhạc Nhân khép cuốn Giáo điển lại, hít một hơi thật sâu.
Đây là cơ hội cuối cùng, cậu đã biết nên làm thế nào.
_____
“Nàng là ai?”
Tiên Tri đứng yên trong góc nhìn mọi chuyện diễn ra trước mắt, cự long đến từ Ma giới này xoay tròn trên ‘bầu trời Ngầm Kiến thành, cuối cùng đáp xuống trước mặt Maria —— giống như lời tiên đoán. Gặp lại người yêu giữa biển người mênh mông, sau đó… kết thúc trong bi kịch.
Thời điểm vị tân Ma Vương Hủy Diệt hỏi câu này, Tiên Tri đã nghĩ qua rất nhiều khả năng, ví như Maria sẽ mỉm cười trả lời người kia, hoặc Maria sẽ kích động đến rơi lệ đầy mặt, nhưng hắn éo mà ngờ được…
Một tiếng “chát” giòn tan vang lên. Trước mặt mọi người cho Ma Vương Hủy Diệt một cái tát, thánh nữ tu sĩ kiêu ngạo hất cằm, trong mắt đẫm lệ nhưng vẫn cố gắng mỉm cười, nàng nghiến răng nghiến lợi gằn từng chữ một nói: “Bây giờ, nhớ, ra, ta, là, ai, chưa?”
Ma Vương Hủy Diệt ngơ ngác nhìn nàng, che má trái bị đánh đau rát, mờ mịt lắc đầu.
“Dường như ta đã tìm nàng rất lâu.” Hắn nói.
Maria ngơ ngẩn nhìn hắn, cho dù nàng mím môi không nói nhưng tình yêu vẫn dâng lên trong đáy mắt. Vô luận là kích động sau cửu biệt tương phùng, hay nỗi khiếp sợ khi tận mắt chứng kiến người mình yêu biến thành ác ma, hay là nỗi đau đớn vận mệnh ám chỉ, so ra đều kém tâm tình kích động giờ phút này.
“Bệ hạ!”
“Bệ hạ!!”
Ma Vương Hủy Diệt còn đang ngẩn người, đám ác ma sốt ruột hộ chủ sau khoảnh khắc mắc kẹt vọt lên trước, tỏ ra địch ý mãnh liệt đối với hơi thở thần thánh của Maria.
“Chó săn Giáo đình.” Ma Nữ Tuyệt Vọng một thân áo đen, con dơi đậu trên cổ tay áo, nghiến răng nghiến lợi nói.
Mộng Yểm Ma Nữ mắt lộ hung quang, sát ý ẩn trong đôi mắt, hận không thể diệt trừ Maria cho sảng khoái.
“Cút ngay!” Ma Vương Hủy Diệt vung tay lên, sức mạnh ác ma cuốn bay đám ác ma ra ngoài. Hắn quay đầu cẩn thận nói với Maria: “...Ta đưa nàng đến một nơi.”
Nói rồi nở một nụ cười vui vẻ: “Một nơi rất tuyệt vời.”
_____
[Tiến độ hồi ức trước mắt: 2/3, số lần khởi động còn lại: 0 lần]
Thành công! Tề Nhạc Nhân vui mừng khôn xiết, sách lược lần này là đúng. Thời điểm sắm vai Maria, cậu thật sự cảm nhận được cảm xúc của Maria trong đoạn ký ức này; ít nhất cuối cùng trong nháy mắt Maria rơi lệ, đó không phải là kỹ thuật diễn, mà ngược lại giống như là... Ý chí còn sót lại của Maria tái hiện đoạn quá khứ trong ý chí thế giới này.
Tề Nhạc Nhân chưa kịp suy nghĩ kỹ, thân thể đã bị Ma Vương Hủy Diệt hóa thành ma long ôm lấy bay lên trời cao, xuyên qua không gian ngầm rộng lớn của Ngầm Kiến thành, xuyên qua luyện ngục, tiến vào khe hở hai giới.
Đó là một vực sâu thật lớn, dù từ trên cao nhìn xuống, độ rộng vách núi dưới chân cũng làm người ta da đầu tê dại. Mà ở bên dưới vách núi, trong bóng tối vực thẳm sâu không thấy đáy, đội quân ác ma cuồn cuộn không ngừng bò lên vách đá, tập kết bên ngoài khe hở hai giới.
Cảnh tượng này làm Tề Nhạc Nhân vô duyên vô cớ thấy nôn nóng, cho dù cậu biết đây chỉ là một đoạn lịch sử đã xảy ra; nhưng chính mắt nhìn thấy nhân giới sắp rơi vào chiến loạn cậu vẫn không ức chế được mà cảm thấy lo âu.
Dưới sự dẫn dắt của cự long, cậu nhanh chóng rơi xuống vực thẳm xuyên qua cánh cổng ngăn cách nhân giới và Ma giới.
Toàn bộ Ma giới chìm trong ánh nắng màu đỏ máu, bầu trời đỏ thẫm, ngọn núi màu đen, con sông lại là dung nham nóng rực, phảng phất thế giới này là hành tinh mới ra đời, không ngừng phun trào núi lửa. Trong không khí tràn ngập mùi lưu huỳnh nồng nặc và nhiệt độ cực nóng làm người khó mà chịu đựng.
Ma long một đường phi hành. Ở Ma giới này nó dường như có năng lực nhảy xuyên không gian, bởi vì trong nháy mắt nó đã xuyên qua mấy tòa thành trì được bao phủ bởi những bức tường nham thạch màu đen, cuối cùng đáp xuống cung điện màu đen khổng lồ.
Kiến trúc của tòa cung điện này cao lớn bất thường, lúc này Tề Nhạc Nhân rốt cuộc mới biết được “phong cách Ma giới” chân chính trông như thế nào. Tầng một tòa cung điện này cao hơn 50 mét trở lên, toát ra bầu không khí khác hẳn nhân giới, bởi vì màu sắc và hình dáng mà có vẻ trông đặc biệt lạnh lẽo tà ác.
Ma long đấu đá lung tung mà bay vào cung điện, bên trong cung điện dẫn vào mấy con sông dung nham, bao quanh hòn đảo nhỏ giữa hồ. Trên đảo chất đầy tiền vàng và tài bảo khiến người ta không thể dời mắt, ở chính giữa còn có một ngai vàng cao hai mét, hết sức xa hoa.
Cự long đặt thánh nữ tu sĩ của nó vào đống bảo tàng, một đầu chui vào đống tiền vàng hai tay lắc lắc một hồi rồi đột nhiên biến trở lại hình dạng con người, hự hự bò ra khỏi đống vàng, hưng phấn chạy đến chỗ Maria mở hai bàn tay ra.
Một chiếc nhẫn kim cương cực lớn làm hai mắt Maria đau đớn, có lẽ điều khiến nàng đau đớn hơn là, tình yêu hiện lên trong đôi mắt đỏ rực mà người đàn ông kia không tự biết.
Ma Vương Hủy Diệt một tay đeo nhẫn vào tay nàng: “Tặng cho nàng!”
***
“Nàng là ai?” Thời điểm Ma Vương Hủy Diệt giáng xuống nhân giới từ biển người mênh mông liếc mắt một cái liền nhìn thấy Maria, câu nói “Nàng là ai” chẳng khác nào lời nói chân thành tha thiết.
Cho dù hắn đã bị lạc trong sức mạnh, quên mất bản thân và tình cảm chân thành của mình; nhưng khoảnh khắc họ gặp lại nhau, cảm giác rung động quen thuộc đã khắc sâu vào linh hồn, vẫn như cũ nhắc nhở hắn: Hãy nhìn người đó.
Maria ngẩng đầu nhìn hắn. Dưới ánh nhìn dịu dàng chăm chú tràn đầy vui sướng khi gặp lại, còn chưa hé miệng nước mắt đã rơi xuống từ đôi mắt xanh sâu thẳm, dù vậy nàng vẫn mỉm cười, mặc dù chưa nói một lời nào.
Đây vốn nên là cuộc gặp gỡ xúc động lòng người do số mệnh sắp đặt, nháy mắt lại khiến Ma Vương Hủy Diệt cảm thấy không khỏe —— Hay nói cách khác, là ý chí thế giới cảm thấy không khỏe.
Dục vọng hủy diệt cùng sát ý sắc bén tràn ngập bầu trời và mặt đất, lần nữa hủy diệt đoạn ký ức này.
[Số lần khởi động còn lại: 0 lần]
______
Lại thất bại nữa rồi.
Tề Nhạc Nhân vẻ mặt mờ mịt ngồi bất động trên bàn đu dây.
Tại sao vẫn thất bại? Rõ ràng lúc nãy cậu đã tận lực dựa sát vào khả năng mà Maria có thể làm ra —— Nhất định khi gặp lại người yêu đã đường ai nấy đi, Maria dịu dàng chảy xuống giọt nước mắt hạnh phúc sau đó trong lòng dâng lên niềm thương cảm.
Rốt cuộc là sai ở đâu ?
Nghĩ thế nào cũng không thể sai được!
Nghĩ trăm lần cũng không ra, Tề Nhạc Nhân ngồi trên bàn đu dây thất thần hoàn thành cuộc nói chuyện với tu sĩ tiến đến gọi cậu đi Thánh Điện Giáo đình, chờ đợi Tiên Tri xuất hiện.
Gió thổi qua những ngọn cây trong hoa viên thánh mộ, làm rơi xuống một mảng lớn cánh hoa lam bạch sắc, cũng xốc lên cuốn giáo điển đặt trên đầu gối Maria, cơn gió nhẹ nhàng phất qua từng trang giấy, lộ ra một phong thư kẹp bên trong.
Tề Nhạc Nhân rùng mình, cầm phong thư lên nhìn, sau khi xem xong từ đầu đến đuôi không sót chữ nào, rốt cuộc cậu cũng biết mình sai ở đâu.
****
Maria thân ái của ta:
Trước thời khắc chia tay, ta quyết định viết cho em một phong thư, em có thể xem như đây là thư tình ta tặng cho em :-D
…….
Một nơi khác giữa khe hở hai giới luôn khiến ta tò mò không thôi, ta đã xem qua cuốn ‘Giáo điển’ mà em tặng cho ta. Trong sách mô tả Ma giới là một thế giới thống trị bởi ác ma, giai cấp phân tầng nghiêm ngặt; ở nơi đó tuân theo luật rừng tàn khốc, có khả năng trợ giúp cho căn nguyên lực lượng mà ta đang nắm giữ.
……
Em có thể đồng ý để ta đến Ma giới trước khiến ta rất bất ngờ, vốn dĩ ta cho rằng em tuyệt đối sẽ không đồng ý, dù sao thái độ của Giáo đình đối với ác ma đều nhất quán như thế. Nhưng trước mắt ta cho rằng phương diện nghiên cứu lĩnh vực của Giáo đình đang rơi vào thời kỳ bình cảnh, lĩnh vực không nên chỉ có kế thừa căn nguyên lực lượng. Giáo đình ngưng kết lĩnh vực quá mức thuận lợi ngược lại hạn chế bước phát triển sau này của các ngươi, điều này có nghĩa rằng con đường theo đuổi sức mạnh dừng lại ở đây. Có lẽ chúng ta nên tham khảo một phương thức khác.
……
Thời điểm viết xuống phong thư này, ta không khỏi nhớ lại lần đầu chúng ta gặp nhau. Khi đó tính tình của em kém hơn bây giờ nhiều, một cái tát thật làm ta ấn tượng khắc sâu, sau này ta mới biết nữ tu sĩ như em xuất thân từ kỵ sĩ... Nhớ lúc đó mặt ta đau rát, em còn véo eo ta bầm tím một mảng. Thân ái, em cần phải dịu dàng với ta một chút, bằng không em sẽ dễ dàng đánh mất ta :-(
……
Ta chợt nhớ về cố hương, hy vọng có một ngày mang em đến nơi đó nhìn xem, đồ ăn ở đó thật sự rất ngon, thật sự, so với bánh bao trắng của Giáo đình ngon gấp vạn lần! Thật muốn mang em đi nếm thử.
……
Maria thân ái, mặc dù chưa rời đi nhưng ta đã bắt đầu nhớ đến em.
*****
Phụ thân của Ninh Chu khi chưa trở thành Ma Vương Hủy Diệt viết cho Maria phong thư này cung cấp cho Tề Nhạc Nhân rất nhiều thông tin. Quan trọng nhất chính là —— cậu đã hoàn toàn đoán sai tính cách của Maria, đồng thời cũng đoán sai tính cách của Ma Vương Hủy Diệt.
Vị thánh nữ tu sĩ này không phải kiểu dịu dàng thương xót tràn ngập nét nữ tính như người ta thường nghĩ, nàng là người phụ nữ tương đối có ‘cá tính’ có thể coi là ‘bạn gái dữ dằn’, chỉ là số lần Tề Nhạc Nhân chạm mặt Maria rất ít, nên không có duyên nhìn thấy tính tình thật của vị thánh nữ tu sĩ này. Đồng dạng cậu cũng không ngờ tới khi còn là người chơi bình thường, Ma Vương Hủy Diệt thế nhưng lại là một.... tên gia hỏa thích dùng icon hơn 20 năm trước.
Tề Nhạc Nhân khép cuốn Giáo điển lại, hít một hơi thật sâu.
Đây là cơ hội cuối cùng, cậu đã biết nên làm thế nào.
_____
“Nàng là ai?”
Tiên Tri đứng yên trong góc nhìn mọi chuyện diễn ra trước mắt, cự long đến từ Ma giới này xoay tròn trên ‘bầu trời Ngầm Kiến thành, cuối cùng đáp xuống trước mặt Maria —— giống như lời tiên đoán. Gặp lại người yêu giữa biển người mênh mông, sau đó… kết thúc trong bi kịch.
Thời điểm vị tân Ma Vương Hủy Diệt hỏi câu này, Tiên Tri đã nghĩ qua rất nhiều khả năng, ví như Maria sẽ mỉm cười trả lời người kia, hoặc Maria sẽ kích động đến rơi lệ đầy mặt, nhưng hắn éo mà ngờ được…
Một tiếng “chát” giòn tan vang lên. Trước mặt mọi người cho Ma Vương Hủy Diệt một cái tát, thánh nữ tu sĩ kiêu ngạo hất cằm, trong mắt đẫm lệ nhưng vẫn cố gắng mỉm cười, nàng nghiến răng nghiến lợi gằn từng chữ một nói: “Bây giờ, nhớ, ra, ta, là, ai, chưa?”
Ma Vương Hủy Diệt ngơ ngác nhìn nàng, che má trái bị đánh đau rát, mờ mịt lắc đầu.
“Dường như ta đã tìm nàng rất lâu.” Hắn nói.
Maria ngơ ngẩn nhìn hắn, cho dù nàng mím môi không nói nhưng tình yêu vẫn dâng lên trong đáy mắt. Vô luận là kích động sau cửu biệt tương phùng, hay nỗi khiếp sợ khi tận mắt chứng kiến người mình yêu biến thành ác ma, hay là nỗi đau đớn vận mệnh ám chỉ, so ra đều kém tâm tình kích động giờ phút này.
“Bệ hạ!”
“Bệ hạ!!”
Ma Vương Hủy Diệt còn đang ngẩn người, đám ác ma sốt ruột hộ chủ sau khoảnh khắc mắc kẹt vọt lên trước, tỏ ra địch ý mãnh liệt đối với hơi thở thần thánh của Maria.
“Chó săn Giáo đình.” Ma Nữ Tuyệt Vọng một thân áo đen, con dơi đậu trên cổ tay áo, nghiến răng nghiến lợi nói.
Mộng Yểm Ma Nữ mắt lộ hung quang, sát ý ẩn trong đôi mắt, hận không thể diệt trừ Maria cho sảng khoái.
“Cút ngay!” Ma Vương Hủy Diệt vung tay lên, sức mạnh ác ma cuốn bay đám ác ma ra ngoài. Hắn quay đầu cẩn thận nói với Maria: “...Ta đưa nàng đến một nơi.”
Nói rồi nở một nụ cười vui vẻ: “Một nơi rất tuyệt vời.”
_____
[Tiến độ hồi ức trước mắt: 2/3, số lần khởi động còn lại: 0 lần]
Thành công! Tề Nhạc Nhân vui mừng khôn xiết, sách lược lần này là đúng. Thời điểm sắm vai Maria, cậu thật sự cảm nhận được cảm xúc của Maria trong đoạn ký ức này; ít nhất cuối cùng trong nháy mắt Maria rơi lệ, đó không phải là kỹ thuật diễn, mà ngược lại giống như là... Ý chí còn sót lại của Maria tái hiện đoạn quá khứ trong ý chí thế giới này.
Tề Nhạc Nhân chưa kịp suy nghĩ kỹ, thân thể đã bị Ma Vương Hủy Diệt hóa thành ma long ôm lấy bay lên trời cao, xuyên qua không gian ngầm rộng lớn của Ngầm Kiến thành, xuyên qua luyện ngục, tiến vào khe hở hai giới.
Đó là một vực sâu thật lớn, dù từ trên cao nhìn xuống, độ rộng vách núi dưới chân cũng làm người ta da đầu tê dại. Mà ở bên dưới vách núi, trong bóng tối vực thẳm sâu không thấy đáy, đội quân ác ma cuồn cuộn không ngừng bò lên vách đá, tập kết bên ngoài khe hở hai giới.
Cảnh tượng này làm Tề Nhạc Nhân vô duyên vô cớ thấy nôn nóng, cho dù cậu biết đây chỉ là một đoạn lịch sử đã xảy ra; nhưng chính mắt nhìn thấy nhân giới sắp rơi vào chiến loạn cậu vẫn không ức chế được mà cảm thấy lo âu.
Dưới sự dẫn dắt của cự long, cậu nhanh chóng rơi xuống vực thẳm xuyên qua cánh cổng ngăn cách nhân giới và Ma giới.
Toàn bộ Ma giới chìm trong ánh nắng màu đỏ máu, bầu trời đỏ thẫm, ngọn núi màu đen, con sông lại là dung nham nóng rực, phảng phất thế giới này là hành tinh mới ra đời, không ngừng phun trào núi lửa. Trong không khí tràn ngập mùi lưu huỳnh nồng nặc và nhiệt độ cực nóng làm người khó mà chịu đựng.
Ma long một đường phi hành. Ở Ma giới này nó dường như có năng lực nhảy xuyên không gian, bởi vì trong nháy mắt nó đã xuyên qua mấy tòa thành trì được bao phủ bởi những bức tường nham thạch màu đen, cuối cùng đáp xuống cung điện màu đen khổng lồ.
Kiến trúc của tòa cung điện này cao lớn bất thường, lúc này Tề Nhạc Nhân rốt cuộc mới biết được “phong cách Ma giới” chân chính trông như thế nào. Tầng một tòa cung điện này cao hơn 50 mét trở lên, toát ra bầu không khí khác hẳn nhân giới, bởi vì màu sắc và hình dáng mà có vẻ trông đặc biệt lạnh lẽo tà ác.
Ma long đấu đá lung tung mà bay vào cung điện, bên trong cung điện dẫn vào mấy con sông dung nham, bao quanh hòn đảo nhỏ giữa hồ. Trên đảo chất đầy tiền vàng và tài bảo khiến người ta không thể dời mắt, ở chính giữa còn có một ngai vàng cao hai mét, hết sức xa hoa.
Cự long đặt thánh nữ tu sĩ của nó vào đống bảo tàng, một đầu chui vào đống tiền vàng hai tay lắc lắc một hồi rồi đột nhiên biến trở lại hình dạng con người, hự hự bò ra khỏi đống vàng, hưng phấn chạy đến chỗ Maria mở hai bàn tay ra.
Một chiếc nhẫn kim cương cực lớn làm hai mắt Maria đau đớn, có lẽ điều khiến nàng đau đớn hơn là, tình yêu hiện lên trong đôi mắt đỏ rực mà người đàn ông kia không tự biết.
Ma Vương Hủy Diệt một tay đeo nhẫn vào tay nàng: “Tặng cho nàng!”
***
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.