Hoan Nghênh Đến Với Trò Chơi Ác Mộng
Chương 189: Truyền Thừa Của Nữ Vương [16]
Bạc Mộ Băng Luân
04/10/2023
chương 189:
Người chết?
Trước mặt là bé gái chưa xác thực có phải Long Kiến Nữ Vương không, tự nhận mình chỉ là một người chết, lúc này Tề Nhạc Nhân mới chú ý tới dưới tầng váy dài cung đình trống rỗng.
Tề Nhạc Nhân lập tức liên tưởng đến Long Kiến Nữ Vương nằm trên giường ở tẩm cung, nàng cũng không có phần thân dưới.
“Ngươi... có quan hệ gì với Long Kiến Nữ Vương trong vương cung?” Tề Nhạc Nhân hỏi.
“Tạm thời xem như nàng là một phần của ta, và ta cũng là một phần của nàng.” Tiểu nữ vương nhàn nhạt nói, cúi đầu liếc A Á đang quỳ dưới đất: “Ta đói bụng, cho ta ăn một chút.”
“Ngài…ngài muốn dung dịch sao?” A Á run rẩy ngẩng đầu, duỗi cánh tay gầy gò nhưng hoàn hảo.
Đúng rồi, thời điểm ở tẩm cung của Long Kiến Nữ Vương, đúng là Long Kiến Nữ Vương đã uống thứ “dung dịch” màu đỏ tươi. Quả thực đúng như lời đồn, Long Kiến Nữ Vương già cả dùng một lượng lớn máu tươi trinh nữ để kéo dài mạng sống của mình?
“Ta không ăn cái này.” Tiểu nữ vương lộ ra vẻ mặt chán ghét: “Chỉ có tên đó mới thích thứ này.”
“Vậy ngài muốn ăn gì?” A Á hỏi.
“Ác ma kết tinh đi.” Tiểu nữ vương nói.
Tề Nhạc Nhân lấy ra một viên mị ma kết tinh không dùng đến từ đạo cụ đưa cho nàng, tiểu nữ vương bỏ vào miệng gặm như gặm táo, viên kết tinh tự động chuyển hóa thành năng lượng rồi biến mất trong cơ thể nàng.
“Có thể nói cho chúng tôi biết tình huống hiện tại được không?” Nhân lúc nàng ăn Tề Nhạc Nhân hỏi thăm vấn đề.
“Không có gì để nói, chỉ là một trò chơi dự phòng mà thôi, không cần suy nghĩ bất cứ điều gì, chỉ cần sống sót đến khúc cuối cùng rồi nhảy vào ngọn lửa tràn ra từ khe hở dưới vực sâu là được.” Tiểu nữ vương lãnh đạm nói: “Bất quá phải cẩn thận, nó sẽ dùng mọi cách để giết chết ngươi, bởi vì sự tồn tại của ngươi chính là kéo dài nỗi thống khổ của nó.”
“Nó là ai?" Tề Nhạc Nhân hỏi.
Tiểu nữ vương nhìn cậu một cách sâu kín, chợt mỉm cười nói: “Nó chính là ta.”
“!!!” Tề Nhạc Nhân lập tức rút súng ra chĩa về phía nàng.
Tiểu nữ vương khẽ cười: “Nhưng cũng không phải ta.”
Tề Nhạc Nhân nhìn nàng thật sâu. Gia hỏa trước mắt thật sự quá cổ quái, nàng không phải người, cũng không giống u linh hay ác ma gì đó; mối quan hệ giữa nàng và Long Kiến Nữ Vương rất kỳ lạ, nhưng thái độ của nàng lại thập phần quái dị, làm người khó nắm bắt. Cậu có một số suy đoán mơ hồ, nhưng lại không cách nào chứng thực.
“Nó, cùng ngươi, còn có Long Kiến Nữ Vương, có mối quan hệ sâu xa gì?” Tề Nhạc Nhân hỏi.
“Lúc ban đầu chúng ta là cùng một người, phải nói là, chỉ có một người. Nhưng trải qua quá trình tra tấn dài lâu, linh hồn các đời Long Kiến Nữ Vương dần dần bắt đầu phân liệt, sinh ra ta và nó. Ta đại biểu cho một mặt nhân tính và lý tính của nàng, còn nó đại diện cho một mặt bạo ngược và điên cuồng của nàng; chúng ta sống trong cùng một cơ thể. Nếu không có gì thay đổi, sự cân bằng này sẽ tiếp tục duy trì như vậy, tựa như trật tự của Ngầm Kiến thành tràn ngập nguy cơ, nhưng ta đã quá mệt mỏi với nó rồi.”
Tiểu nữ vương nhìn màn sương mù dày đặc đằng xa, lẩm bẩm nói: “Những người được đề cử ở chỗ này, có người sớm đã trở thành con rối của quyền lực, có người đáng thương mơ màng hồ đồ trôi theo dòng nước, chỉ duy nhất không có người nguyện ý gánh vác phần đau đớn và chịu tội này, là dũng sĩ che mưa chắn gió cho thế giới này... Thôi bỏ đi, cứ để Thánh Hỏa trên mặt đất Ngầm Kiến thành tắt đi, nó sớm nên tắt, chứ không phải kéo dài hơi tàn cho tới hôm nay.”
Lời nói ẩn chứa nỗi tang thương của tiểu nữ vương không tương xứng với độ tuổi của nàng làm Tề Nhạc Nhân xúc động. Cậu cảm nhận được vị Long Kiến Nữ Vương có lòng tốt trước mắt rất thất vọng với tình trạng hiện tại; vốn dĩ nàng hẳn là người dẫn đường đề cử người thích hợp kế thừa lĩnh vực Long Kiến Nữ Vương, nhưng hiện giờ nàng đã nản lòng thoái chí, quyết định khoanh tay đứng nhìn.
Đây là một tin xấu đối với nhiệm vụ của Tề Nhạc Nhân, vốn dĩ cậu tưởng rằng chỉ cần giữ được ít nhất một người được đề cử, bảo đảm có người kế thừa vương vị cho Long Kiến Nữ Vương là được; nhưng hiện tại xem ra mọi chuyện không hẳn như vậy —— Cậu còn phải thu phục vị tiểu nữ vương dường như đột nhiên tiến vào kỳ phản nghịch này nữa, nhất định còn có một tin tức quan trọng mà nàng chưa nói ra, ví như chuyện ‘trở thành con rối của quyền lực’ là như thế nào?
Từ hệ thống yêu cầu cậu phải lật đổ âm mưu của Ma Vương Quyền lực và Ma Vương Giết chóc, nhất định thuộc hạ của hai vị Ma Vương này đã trà trộn vào nghi thức tuyển chọn lần này, nhiệm vụ này quả thực khó chết đi được!
“Không được, không thể để Thánh Hỏa tắt!” A Á vẫn luôn im lặng đột nhiên nói: “Nếu nó tắt, toàn bộ Ngầm Kiến thành sẽ rơi vào hỏng mất!”
“Đương nhiên ta biết, nhưng kéo dài lĩnh vực này thì có ích lợi gì? Ở chỗ này, nhân loại cừu thị ác ma, ác ma căm thù nhân loại, còn có yêu ma triều tịch mỗi tháng không ngừng... Nơi này vừa không phải là nhạc viên của nhân loại, vừa không phải là thánh địa của ác ma, nơi này chỉ là lăng mộ của một nữ nhân có số phận bi thảm mà thôi. Vì gắn bó với hòa bình và nguy hiểm nơi này, mỗi một người các nàng đều phải chịu đựng nỗi dày vò đau đớn, cuối cùng không thể chết già. Thân là trinh nữ trông coi Thánh Hỏa, ngươi không phải hoàn toàn không biết gì cả.” Tiểu nữ vương nhìn tấm vải đen bịt mắt của A Á, mỉm cười nói một cách trào phúng.
A Á khẽ run rẩy, không nói gì.
“Chỉ có trinh nữ trông coi Thánh Hỏa mới bịt mắt bằng tấm vải đen. Bởi vì một khi nhìn thẳng Thánh Hỏa bằng mắt thường, đôi mắt của ngươi sẽ bị bỏng và lập tức bị mù; bịt mắt có thể bảo vệ ngươi khỏi nỗi đau do Thánh Hỏa thiêu đốt cũng tránh bị các trinh nữ khác thương tổn.”
“Không phải là ngươi không thể tháo bịt mắt, mà là một khi tháo bịt mắt xuống, từ nay về sau ngươi sẽ không thể đảm đương chức vị trinh nữ Thánh Hỏa nữa; chỉ có thể trở thành kiến mật cung cấp máu, nhanh chóng suy kiệt mà chết. Một mặt ngươi sợ hãi uy quyền và sự bạo ngược của Long Kiến Nữ Vương, nhưng mặt khác lại hướng tới vinh quang quyền thế mà trinh nữ có thể mang tới cho ngươi… Xem đi, nhân loại mềm yếu và tham lam cỡ nào, một chút ban ân nho nhỏ cũng có thể làm ngươi lưu luyến.” Ánh mắt tiểu nữ vương nhìn A Á không rõ là cười nhạo hay là thương hại.
A Á toàn thân run rẩy không nói nên lời.
Tuy rằng trở thành trinh nữ Thánh Hỏa trong khoảng thời gian ngắn, nhưng A Á nhờ phần may mắn này mà cuộc sống tốt hơn trước gấp vạn lần. Nàng có đồ ăn ngon, phòng ốc tiện nghi, còn có thân phận cao quý, cho dù Long Kiến Nữ Vương cũng không tốt hơn trinh nữ Thánh Hỏa là bao —— Bởi vì mỗi đời Long Kiến Nữ Vương đều phải chịu một lời nguyền khủng khiếp.
Nhìn A Á run bần bật, Tề Nhạc Nhân không đành lòng, dù sao chỉ là một cô gái trẻ, hướng tới cuộc sống an nhàn vốn là thiên tính của con người, hà tất trách móc nàng nặng nề.
Vì thế cậu đổi đề tài: “Chúng ta đi về phía Tây đi, đến xem Thánh Hỏa trong trong khe hở.”
Nói xong cậu nâng A Á dậy, dẫn nàng đi về phía con đường.
Tiểu nữ vương nhắm mắt đi theo sau bọn họ, Tề Nhạc Nhân quay đầu lại hỏi: “Ngươi cũng muốn đi?”
“Đương nhiên, tại sao lại không đi?” Tiểu nữ vương trả lời một cách tự nhiên.
“Không phải ngươi không hài lòng về nàng sao?” Tề Nhạc Nhân liếc A Á một cái, thoạt nhìn nàng vẫn uể oải.
“Ta còn khảo sát ngươi nữa.” Tiểu nữ vương nói.
Tề Nhạc Nhân trợn mắt há mồm: “Nhưng ta là đàn ông mà!”
Long Kiến Nữ Vương không phải đều là nữ sao? Trước hết lộn giới tính rồi!
Khóe miệng tiểu nữ vương cong lên lộ ra một nụ cười ác độc: “Vậy thì có liên quan gì? Chờ ngươi trở thành nữ vương, cũng chỉ còn lại phần thân trên thôi, là nam hay nữ không quan trọng.”
Tề Nhạc Nhân nghĩ đến Long Kiến Nữ Vương già cả hấp hối nằm trên giường bệnh, trong lòng cảm thấy sợ hãi: “Vậy, phần thân dưới đâu?”
“Hử, ngươi chưa nhìn thấy sao? Nửa thân dưới của Long Kiến Nữ Vương là một lớp giáp xác kiến. Long Kiến Nữ Vương đời đầu tiên trước khi chết đã tách rời nửa cơ thể của mình, toàn bộ sức mạnh đều tập trung ở đó, cho nên kế thừa thân thể của nàng cũng đồng nghĩa với việc kế thừa lĩnh vực này.” Tiểu nữ vương căn bản không cảm thấy đó là bí mật, vì thế thuận miệng nói ra.
Tề Nhạc Nhân cúi đầu nhìn thoáng qua nửa thân dưới của mình, lưu luyến không rời.
Không, một đao này ta quyết không chém!
Ba người chưa đi xa thì trời đã tối, sau ban đêm yêu ma chung quanh bắt đầu trở nên hung hăng ngang ngược, khó mà đi tiếp. Ba người liền tìm một nơi thích hợp để trú ngụ, bởi vì không có kết giới, bọn họ thương lượng thay phiên nhau canh gác.
Bữa tối đương nhiên là do Tề Nhạc Nhân làm, ba người chỉ có cậu mang theo đồ ăn. Tuy A Á mang theo túi xách, bên trong phồng lên nhưng đó không phải là đồ ăn, nàng nói đó là một quyển sách.
Sau bữa tối Tề Nhạc Nhân tuần tra ở phụ cận, trực giác của cậu vẫn nhạy bén, luôn cảm thấy ban đêm sẽ không yên bình, khó đảm bảo không có con yêu ma nào phát hiện bọn họ ẩn náu ở đây. Không có Ninh Chu bên cạnh, Tề Nhạc Nhân chỉ có thể tự mình hành động, dùng thẻ kỹ năng [Âm thầm quan sát] ngồi canh gác một lát, chém mấy con yêu ma lảng vảng quanh phụ cận.
Ở góc hẻm có một đại gia hỏa với hình thể lớn, Tề Nhạc Nhân để ý đến nó từ lâu nhưng nó luôn ẩn mình trong bóng tối, trông rất vô hại.
“Đó là yêu ma hình cây, đừng nhìn hiện tại nó an tĩnh, rất có khả năng xúc tua của nó đã lan tới dưới chân chúng ta.” Tiểu nữ vương đột nhiên mở miệng.
Tề Nhạc Nhân sợ đến mức tim ngừng đập, suýt nữa chủy thủ cầm trong tay đâm vào tim cô nàng: “Sao ngươi biết ta ở đây?”
Rõ ràng cậu mở [Âm thầm quan sát], theo lý rất khó bị phát hiện.
Tiểu nữ vương liếc nhìn cậu với ánh mắt khinh thường: “Ngươi quên ta là ai rồi à?”
Cũng đúng, tuy rằng không thể xem nàng là Long Kiến Nữ Vương lĩnh vực cấp nhưng cũng là một mặt linh hồn thiện lương của nàng, nhãn lực tốt cũng không kỳ quái.
“Sao ngươi lại ra ngoài? A Á đâu?” Tề Nhạc Nhân hỏi.
“Nàng ta? Có vài trinh nữ Thánh Hỏa tới tìm nàng.” Khóe miệng tiểu nữ vương khẽ nhếch cong lên độ cong trào phúng: “Ta không muốn nhìn thấy bọn họ.”
“Tại sao?” Tề Nhạc Nhân cảm thấy thái độ của nàng có chút kỳ quái.
“Bởi vì bọn họ không còn là trinh nữ Thánh Hỏa của ta nữa, mặc dù bọn họ vẫn bịt mắt tuân theo giới luật, nhưng đã là một đám phản bội đi theo Lý Tưởng Quốc.” Tiểu nữ vương lãnh đạm nói.
“Không ổn! Vậy ngươi còn bỏ nàng ở lại đó?!” Tề Nhạc Nhân sờ trán, quay người đi cứu người; không ngờ trong nháy mắt cậu vừa xoay người, yêu ma hình cây vốn yêu tĩnh ẩn nấp trong bóng ma bỗng sống dậy!
Dây đằng dưới lòng đất đột nhiên bật lên, hàng chục xúc tua cùng lúc phóng lên! Tề Nhạc Nhân sửng sốt, phản ứng chậm một nhịp, mắt cá chân né không kịp bị xúc tua cuốn lấy, tầm nhìn lập tức đảo ngược.
“Ngươi trở về tìm A Á trước! Ta sẽ đến ngay!” Tề Nhạc Nhân hô to, cùng triền đấu với yêu ma hình cây khó chơi này, một đao cắt đứt dây đằng quấn lấy chân cậu, bay về phía vị trí bản thể của nó.
Tiểu nữ vương đứng dưới mái hiên quan sát một lúc rồi quay đầu lại nhìn căn phòng của A Á cách đó không xa, trầm ngâm một lát, chậm rãi đi về hướng A Á.
***
Người chết?
Trước mặt là bé gái chưa xác thực có phải Long Kiến Nữ Vương không, tự nhận mình chỉ là một người chết, lúc này Tề Nhạc Nhân mới chú ý tới dưới tầng váy dài cung đình trống rỗng.
Tề Nhạc Nhân lập tức liên tưởng đến Long Kiến Nữ Vương nằm trên giường ở tẩm cung, nàng cũng không có phần thân dưới.
“Ngươi... có quan hệ gì với Long Kiến Nữ Vương trong vương cung?” Tề Nhạc Nhân hỏi.
“Tạm thời xem như nàng là một phần của ta, và ta cũng là một phần của nàng.” Tiểu nữ vương nhàn nhạt nói, cúi đầu liếc A Á đang quỳ dưới đất: “Ta đói bụng, cho ta ăn một chút.”
“Ngài…ngài muốn dung dịch sao?” A Á run rẩy ngẩng đầu, duỗi cánh tay gầy gò nhưng hoàn hảo.
Đúng rồi, thời điểm ở tẩm cung của Long Kiến Nữ Vương, đúng là Long Kiến Nữ Vương đã uống thứ “dung dịch” màu đỏ tươi. Quả thực đúng như lời đồn, Long Kiến Nữ Vương già cả dùng một lượng lớn máu tươi trinh nữ để kéo dài mạng sống của mình?
“Ta không ăn cái này.” Tiểu nữ vương lộ ra vẻ mặt chán ghét: “Chỉ có tên đó mới thích thứ này.”
“Vậy ngài muốn ăn gì?” A Á hỏi.
“Ác ma kết tinh đi.” Tiểu nữ vương nói.
Tề Nhạc Nhân lấy ra một viên mị ma kết tinh không dùng đến từ đạo cụ đưa cho nàng, tiểu nữ vương bỏ vào miệng gặm như gặm táo, viên kết tinh tự động chuyển hóa thành năng lượng rồi biến mất trong cơ thể nàng.
“Có thể nói cho chúng tôi biết tình huống hiện tại được không?” Nhân lúc nàng ăn Tề Nhạc Nhân hỏi thăm vấn đề.
“Không có gì để nói, chỉ là một trò chơi dự phòng mà thôi, không cần suy nghĩ bất cứ điều gì, chỉ cần sống sót đến khúc cuối cùng rồi nhảy vào ngọn lửa tràn ra từ khe hở dưới vực sâu là được.” Tiểu nữ vương lãnh đạm nói: “Bất quá phải cẩn thận, nó sẽ dùng mọi cách để giết chết ngươi, bởi vì sự tồn tại của ngươi chính là kéo dài nỗi thống khổ của nó.”
“Nó là ai?" Tề Nhạc Nhân hỏi.
Tiểu nữ vương nhìn cậu một cách sâu kín, chợt mỉm cười nói: “Nó chính là ta.”
“!!!” Tề Nhạc Nhân lập tức rút súng ra chĩa về phía nàng.
Tiểu nữ vương khẽ cười: “Nhưng cũng không phải ta.”
Tề Nhạc Nhân nhìn nàng thật sâu. Gia hỏa trước mắt thật sự quá cổ quái, nàng không phải người, cũng không giống u linh hay ác ma gì đó; mối quan hệ giữa nàng và Long Kiến Nữ Vương rất kỳ lạ, nhưng thái độ của nàng lại thập phần quái dị, làm người khó nắm bắt. Cậu có một số suy đoán mơ hồ, nhưng lại không cách nào chứng thực.
“Nó, cùng ngươi, còn có Long Kiến Nữ Vương, có mối quan hệ sâu xa gì?” Tề Nhạc Nhân hỏi.
“Lúc ban đầu chúng ta là cùng một người, phải nói là, chỉ có một người. Nhưng trải qua quá trình tra tấn dài lâu, linh hồn các đời Long Kiến Nữ Vương dần dần bắt đầu phân liệt, sinh ra ta và nó. Ta đại biểu cho một mặt nhân tính và lý tính của nàng, còn nó đại diện cho một mặt bạo ngược và điên cuồng của nàng; chúng ta sống trong cùng một cơ thể. Nếu không có gì thay đổi, sự cân bằng này sẽ tiếp tục duy trì như vậy, tựa như trật tự của Ngầm Kiến thành tràn ngập nguy cơ, nhưng ta đã quá mệt mỏi với nó rồi.”
Tiểu nữ vương nhìn màn sương mù dày đặc đằng xa, lẩm bẩm nói: “Những người được đề cử ở chỗ này, có người sớm đã trở thành con rối của quyền lực, có người đáng thương mơ màng hồ đồ trôi theo dòng nước, chỉ duy nhất không có người nguyện ý gánh vác phần đau đớn và chịu tội này, là dũng sĩ che mưa chắn gió cho thế giới này... Thôi bỏ đi, cứ để Thánh Hỏa trên mặt đất Ngầm Kiến thành tắt đi, nó sớm nên tắt, chứ không phải kéo dài hơi tàn cho tới hôm nay.”
Lời nói ẩn chứa nỗi tang thương của tiểu nữ vương không tương xứng với độ tuổi của nàng làm Tề Nhạc Nhân xúc động. Cậu cảm nhận được vị Long Kiến Nữ Vương có lòng tốt trước mắt rất thất vọng với tình trạng hiện tại; vốn dĩ nàng hẳn là người dẫn đường đề cử người thích hợp kế thừa lĩnh vực Long Kiến Nữ Vương, nhưng hiện giờ nàng đã nản lòng thoái chí, quyết định khoanh tay đứng nhìn.
Đây là một tin xấu đối với nhiệm vụ của Tề Nhạc Nhân, vốn dĩ cậu tưởng rằng chỉ cần giữ được ít nhất một người được đề cử, bảo đảm có người kế thừa vương vị cho Long Kiến Nữ Vương là được; nhưng hiện tại xem ra mọi chuyện không hẳn như vậy —— Cậu còn phải thu phục vị tiểu nữ vương dường như đột nhiên tiến vào kỳ phản nghịch này nữa, nhất định còn có một tin tức quan trọng mà nàng chưa nói ra, ví như chuyện ‘trở thành con rối của quyền lực’ là như thế nào?
Từ hệ thống yêu cầu cậu phải lật đổ âm mưu của Ma Vương Quyền lực và Ma Vương Giết chóc, nhất định thuộc hạ của hai vị Ma Vương này đã trà trộn vào nghi thức tuyển chọn lần này, nhiệm vụ này quả thực khó chết đi được!
“Không được, không thể để Thánh Hỏa tắt!” A Á vẫn luôn im lặng đột nhiên nói: “Nếu nó tắt, toàn bộ Ngầm Kiến thành sẽ rơi vào hỏng mất!”
“Đương nhiên ta biết, nhưng kéo dài lĩnh vực này thì có ích lợi gì? Ở chỗ này, nhân loại cừu thị ác ma, ác ma căm thù nhân loại, còn có yêu ma triều tịch mỗi tháng không ngừng... Nơi này vừa không phải là nhạc viên của nhân loại, vừa không phải là thánh địa của ác ma, nơi này chỉ là lăng mộ của một nữ nhân có số phận bi thảm mà thôi. Vì gắn bó với hòa bình và nguy hiểm nơi này, mỗi một người các nàng đều phải chịu đựng nỗi dày vò đau đớn, cuối cùng không thể chết già. Thân là trinh nữ trông coi Thánh Hỏa, ngươi không phải hoàn toàn không biết gì cả.” Tiểu nữ vương nhìn tấm vải đen bịt mắt của A Á, mỉm cười nói một cách trào phúng.
A Á khẽ run rẩy, không nói gì.
“Chỉ có trinh nữ trông coi Thánh Hỏa mới bịt mắt bằng tấm vải đen. Bởi vì một khi nhìn thẳng Thánh Hỏa bằng mắt thường, đôi mắt của ngươi sẽ bị bỏng và lập tức bị mù; bịt mắt có thể bảo vệ ngươi khỏi nỗi đau do Thánh Hỏa thiêu đốt cũng tránh bị các trinh nữ khác thương tổn.”
“Không phải là ngươi không thể tháo bịt mắt, mà là một khi tháo bịt mắt xuống, từ nay về sau ngươi sẽ không thể đảm đương chức vị trinh nữ Thánh Hỏa nữa; chỉ có thể trở thành kiến mật cung cấp máu, nhanh chóng suy kiệt mà chết. Một mặt ngươi sợ hãi uy quyền và sự bạo ngược của Long Kiến Nữ Vương, nhưng mặt khác lại hướng tới vinh quang quyền thế mà trinh nữ có thể mang tới cho ngươi… Xem đi, nhân loại mềm yếu và tham lam cỡ nào, một chút ban ân nho nhỏ cũng có thể làm ngươi lưu luyến.” Ánh mắt tiểu nữ vương nhìn A Á không rõ là cười nhạo hay là thương hại.
A Á toàn thân run rẩy không nói nên lời.
Tuy rằng trở thành trinh nữ Thánh Hỏa trong khoảng thời gian ngắn, nhưng A Á nhờ phần may mắn này mà cuộc sống tốt hơn trước gấp vạn lần. Nàng có đồ ăn ngon, phòng ốc tiện nghi, còn có thân phận cao quý, cho dù Long Kiến Nữ Vương cũng không tốt hơn trinh nữ Thánh Hỏa là bao —— Bởi vì mỗi đời Long Kiến Nữ Vương đều phải chịu một lời nguyền khủng khiếp.
Nhìn A Á run bần bật, Tề Nhạc Nhân không đành lòng, dù sao chỉ là một cô gái trẻ, hướng tới cuộc sống an nhàn vốn là thiên tính của con người, hà tất trách móc nàng nặng nề.
Vì thế cậu đổi đề tài: “Chúng ta đi về phía Tây đi, đến xem Thánh Hỏa trong trong khe hở.”
Nói xong cậu nâng A Á dậy, dẫn nàng đi về phía con đường.
Tiểu nữ vương nhắm mắt đi theo sau bọn họ, Tề Nhạc Nhân quay đầu lại hỏi: “Ngươi cũng muốn đi?”
“Đương nhiên, tại sao lại không đi?” Tiểu nữ vương trả lời một cách tự nhiên.
“Không phải ngươi không hài lòng về nàng sao?” Tề Nhạc Nhân liếc A Á một cái, thoạt nhìn nàng vẫn uể oải.
“Ta còn khảo sát ngươi nữa.” Tiểu nữ vương nói.
Tề Nhạc Nhân trợn mắt há mồm: “Nhưng ta là đàn ông mà!”
Long Kiến Nữ Vương không phải đều là nữ sao? Trước hết lộn giới tính rồi!
Khóe miệng tiểu nữ vương cong lên lộ ra một nụ cười ác độc: “Vậy thì có liên quan gì? Chờ ngươi trở thành nữ vương, cũng chỉ còn lại phần thân trên thôi, là nam hay nữ không quan trọng.”
Tề Nhạc Nhân nghĩ đến Long Kiến Nữ Vương già cả hấp hối nằm trên giường bệnh, trong lòng cảm thấy sợ hãi: “Vậy, phần thân dưới đâu?”
“Hử, ngươi chưa nhìn thấy sao? Nửa thân dưới của Long Kiến Nữ Vương là một lớp giáp xác kiến. Long Kiến Nữ Vương đời đầu tiên trước khi chết đã tách rời nửa cơ thể của mình, toàn bộ sức mạnh đều tập trung ở đó, cho nên kế thừa thân thể của nàng cũng đồng nghĩa với việc kế thừa lĩnh vực này.” Tiểu nữ vương căn bản không cảm thấy đó là bí mật, vì thế thuận miệng nói ra.
Tề Nhạc Nhân cúi đầu nhìn thoáng qua nửa thân dưới của mình, lưu luyến không rời.
Không, một đao này ta quyết không chém!
Ba người chưa đi xa thì trời đã tối, sau ban đêm yêu ma chung quanh bắt đầu trở nên hung hăng ngang ngược, khó mà đi tiếp. Ba người liền tìm một nơi thích hợp để trú ngụ, bởi vì không có kết giới, bọn họ thương lượng thay phiên nhau canh gác.
Bữa tối đương nhiên là do Tề Nhạc Nhân làm, ba người chỉ có cậu mang theo đồ ăn. Tuy A Á mang theo túi xách, bên trong phồng lên nhưng đó không phải là đồ ăn, nàng nói đó là một quyển sách.
Sau bữa tối Tề Nhạc Nhân tuần tra ở phụ cận, trực giác của cậu vẫn nhạy bén, luôn cảm thấy ban đêm sẽ không yên bình, khó đảm bảo không có con yêu ma nào phát hiện bọn họ ẩn náu ở đây. Không có Ninh Chu bên cạnh, Tề Nhạc Nhân chỉ có thể tự mình hành động, dùng thẻ kỹ năng [Âm thầm quan sát] ngồi canh gác một lát, chém mấy con yêu ma lảng vảng quanh phụ cận.
Ở góc hẻm có một đại gia hỏa với hình thể lớn, Tề Nhạc Nhân để ý đến nó từ lâu nhưng nó luôn ẩn mình trong bóng tối, trông rất vô hại.
“Đó là yêu ma hình cây, đừng nhìn hiện tại nó an tĩnh, rất có khả năng xúc tua của nó đã lan tới dưới chân chúng ta.” Tiểu nữ vương đột nhiên mở miệng.
Tề Nhạc Nhân sợ đến mức tim ngừng đập, suýt nữa chủy thủ cầm trong tay đâm vào tim cô nàng: “Sao ngươi biết ta ở đây?”
Rõ ràng cậu mở [Âm thầm quan sát], theo lý rất khó bị phát hiện.
Tiểu nữ vương liếc nhìn cậu với ánh mắt khinh thường: “Ngươi quên ta là ai rồi à?”
Cũng đúng, tuy rằng không thể xem nàng là Long Kiến Nữ Vương lĩnh vực cấp nhưng cũng là một mặt linh hồn thiện lương của nàng, nhãn lực tốt cũng không kỳ quái.
“Sao ngươi lại ra ngoài? A Á đâu?” Tề Nhạc Nhân hỏi.
“Nàng ta? Có vài trinh nữ Thánh Hỏa tới tìm nàng.” Khóe miệng tiểu nữ vương khẽ nhếch cong lên độ cong trào phúng: “Ta không muốn nhìn thấy bọn họ.”
“Tại sao?” Tề Nhạc Nhân cảm thấy thái độ của nàng có chút kỳ quái.
“Bởi vì bọn họ không còn là trinh nữ Thánh Hỏa của ta nữa, mặc dù bọn họ vẫn bịt mắt tuân theo giới luật, nhưng đã là một đám phản bội đi theo Lý Tưởng Quốc.” Tiểu nữ vương lãnh đạm nói.
“Không ổn! Vậy ngươi còn bỏ nàng ở lại đó?!” Tề Nhạc Nhân sờ trán, quay người đi cứu người; không ngờ trong nháy mắt cậu vừa xoay người, yêu ma hình cây vốn yêu tĩnh ẩn nấp trong bóng ma bỗng sống dậy!
Dây đằng dưới lòng đất đột nhiên bật lên, hàng chục xúc tua cùng lúc phóng lên! Tề Nhạc Nhân sửng sốt, phản ứng chậm một nhịp, mắt cá chân né không kịp bị xúc tua cuốn lấy, tầm nhìn lập tức đảo ngược.
“Ngươi trở về tìm A Á trước! Ta sẽ đến ngay!” Tề Nhạc Nhân hô to, cùng triền đấu với yêu ma hình cây khó chơi này, một đao cắt đứt dây đằng quấn lấy chân cậu, bay về phía vị trí bản thể của nó.
Tiểu nữ vương đứng dưới mái hiên quan sát một lúc rồi quay đầu lại nhìn căn phòng của A Á cách đó không xa, trầm ngâm một lát, chậm rãi đi về hướng A Á.
***
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.