Hoạn Quan H

Chương 42:

Huyễn Nhất Oản

16/04/2024

Thịnh Tuyết Tản nghiêng người đáp: “Hồi bẩm Hoàng thượng, thái y đã kiểm tra qua, nói nhiều nhất là hai ngày nữa nương nương sẽ khoẻ lại.” Lý Cảnh Hòa vỗ tay: “Ðược, phải thưởng.”

Sau đó, ông ta quay sang thái giám chủ quản và nói: “Người đẹp tối qua cũng được ban thưởng.”

Khi Lý Cảnh Hòa đến gặp Lô Vãn đã là ba ngày sau. Vừa vào biệt viên nơi Lô Vãn ở, ông ta đã nhìn thấy Dao phi đang duyên dáng ngồi thêu thùa trước cửa sổ.

Trời hơi tối, Lý Cảnh Hòa nhanh chóng bước lên phía trước, cầm lấy khung thêu trong tay.

“Ðã muộn rồi, cẩn thận đừng để ảnh hưởng đến mắt.” Ðã nhiều ngày rồi Lý Cảnh Hòa không gặp nàng, ông ta đã sớm không kìm nổi lòng mình, ông ta nghiêng người ngửi mùi thơm của tóc nàng, muốn hôn nàng.

Lô Vãn cười tủm tỉm, nàng né tránh mặt Lý Cảnh Hòa không để lại dấu vết, háo hức nắm lấy cánh tay ông ta: “Hoàng thượng, thần thiếp tự tay nấu canh, người uống canh cùng thiếp đi.”

Lý Cảnh Hòa chỉ nghĩ là nàng xấu hổ, ông ta gật đầu đồng ý, lại quay đầu nhìn thái giám đi theo hầu hạ bên cạnh, còn tưởng rằng Dao phi nương nương không muốn quá thân mật trước mặt người khác nên vẫy cho tất cả bọn họ lui xuống. Khi Lô Vãn đi đến bên bàn, ngón tay mảnh khảnh của Lô Vãn bưng bát cháo hạt sen rồi múc một thìa đưa lên miệng Lý Cảnh Hòa.

Lý Cảnh Hòa vui mừng khôn xiết, ông ta nghiêng người qua ăn một miếng, Lô Vãn có vẻ rất vui vẻ, lại đút thêm cho ông ta thêm một thìa nữa.

Sau khi ăn vài thìa cháo xuống bụng, Lý Cảnh Hòa thấy xung quanh không có ai thì nghiêng người về phía trước muốn hôn nàng, lần này Lô Vãn không từ chối, nhưng mặt của Lý Cảnh Hòa vừa đến trước mặt Lô Vãn đã ngã bịch xuống mặt bàn.



Nghe thấy tiếng động, Lê Nô bước vào, nàng ấy cùng Lô Vãn một trái một phải khéo léo đỡ Lý Cảnh Hòa đặt lên giường. Lô Vãn vỗ tay, Lê Nô mở lư hương bên cạnh giường, không biết bên trong đã bỏ bột thuốc gì, mặt Lý Cảnh Hòa bắt đầu đỏ lên, mồm miệng không rõ bắt đầu nói mấy lời vô nghĩa. Không bao lâu sau, dưới thân của ông ta ướt át, ngủ cũng ngon hơn. Lô Vãn và Lý Nô nheo mắt thay quần áo cho Lý Cảnh Hòa, sau đó đi lấy nước rửa tay.

Khi Thịnh Tuyết Tản bước vào, Lô Vãn đã ngồi trong gian cách vách, đồ ăn cũng đã đổi sang món khác, nàng đang từ từ dùng bữa.

“A Tản có muốn ăn không?” Lô Vãn mỉm cười. Thịnh Tuyết Tản đã dùng cơm rồi, nhưng hắn không từ chối Lô Vãn, ngồi bên cạnh, cầm bát đũa lên, gắp thức ăn cho Lô Vãn.

“Ðầu Lý Cảnh Hòa đập lên bàn sưng thành cục u lớn, ta đành phải bảo Lê Nô xoa thuốc cho ông ta, nếu không ngày mai ta cũng lười tìm cớ để giải thích.” Lô Vãn ăn một miếng đồ ăn Thịnh Tuyết tản gắp đến, tâm trạng rất tốt.

“Lần sau ta sẽ đi cùng nàng.” Hôm nay, Lý Cảnh Hòa bảo hắn tuần tra bên ngoài biệt viện vì sợ có thể có kẻ xấu. Nhưng sau khi trải qua đêm nay yên ổn, có lẽ Lý Cảnh Hòa sẽ ngủ lại biệt viện này hằng đêm.

“Lý Cảnh Hòa nặng chết đi được, lát nữa đốc chủ phải xoa bóp cánh tay cho người ta đó.” Lô Vãn ăn được mấy miếng lại bắt đầu không an phận, hai tay nàng dạo chơi khắp người Thịnh Tuyết Tản.

Thịnh Tuyết Tản không hề nhúc nhích, đôi đũa vẫn vững vàng gắp thức ăn: “Dùng bữa trước đi.” Lô Vãn không vui, không chịu ăn, Thịnh Tuyết Tản duỗi tay ra ôm nàng vào lòng, dùng miệng đút cho nàng.

Sau khi thân mật cơm nước xong, hai người trở lại buồng trong. Lê Nô vẫn đang canh giữ bên cạnh Lý Cảnh Hòa, trước kia các nàng đều thay phiên nhau trông coi, khi thấy Lý Cảnh Hòa có xu hướng tỉnh lại thì lại thêm thuốc vào. Mãi đến khi trời sáng mới có thể thở phào nhẹ nhõm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hoạn Quan H

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook