Hoạn Quan Thâm Trầm Của Công Chúa Tâm Cơ
Chương 39:
Thứ Nhất Cá Đào Tử
06/06/2024
Tiết Chi im lặng không trả lời.
Trình Ấu Dung nhắm mắt lại: "Tiết Chi, tốt nhất là ngươi giết ta đi, nếu không ta thật sự sẽ cắn chết ngươi!!”
Tiết Chi đè lên người nàng, bàn tay đang nắm chặt hai tay nàng không nhịn được vuốt ve hai cái, nàng trông có gầy yếu nhưng trước ngực lại phồng lên, cũng không biết do tư thế này hay không.
Y lại cúi xuống gần hơn, hơi thở ấm áp phả vào cổ áo Trình Ấu Dung làm nàng rụt cổ lại tránh né.
Nàng hơi muốn khóc, phần nhiều là do cảm thấy tủi thân.
Mui hương trong trẻo lẫn tia cay nồng trên người Tiết Chi bao trùm không gian trên giường.
Tiết Chi kề sát đầu vào chiếc cổ thon dài của nàng rồi bắt đầu hôn lên đó.
Người Trình Ấu Dung khẽ run, không rõ trong lòng nàng đang nghĩ gì.
Nàng nhắm mắt lại, chỉ cảm thấy người Tiết Chi thật nặng, đè nàng không thở được.
Môi Tiết Chi hôn dọc từ chiếc cổ trắng nõn xuống dưới, si mê hôn lên xương quai xanh của nàng.
Trình Ấu Dung cắn môi, sau khi nhắm mắt lại thì xúc giác lại càng nhạy, nhất cử nhất động của Tiết Chi đều làm thần kinh nàng căng ra.
Đôi môi ấm áp liếm mút xương quai xanh làm cả người nàng cứng đờ.
Nàng nghĩ mình nên chống cự đến cùng nhưng hai tay bị Tiết Chi giữ chặt vùng vẫy thế nào cũng không thoát ra được.
"Tiết Chi... Đừng!" Giọng nàng run run, âm thanh xen lẫn vài tiếng nức nở.
Tiết Chi ngẩng đầu liếc nhìn xương quai xanh bị y liếm láp hồi lâu, chỗ đó đã ửng đỏ lên, da nàng vừa mềm vừa trắng như tuyết, một vết nhỏ cũng rất dễ thấy.
Y lùi lại một chút, ánh mắt đảo quanh mặt Trình Ấu Dung, từ đường nét ngũ quan đến chỗ vạt áo bị kéo ra.
Y giơ tay còn lại kéo cổ áo nàng xuống.
Trình Ấu Dung hít hít mũi nhỏ, dòng lệ từ khoé mắt trào ra.
Tiết Chi nhìn thấy, khẽ than nhẹ một tiếng, lạnh lùng nói: "Quên đi, nữ tử cứng cỏi nhạt nhẽo vô vị, thật không có hứng thú."
Nói xong liền buông cổ tay Trình Ấu Dung ra.
Sau khi buông nàng ra, y đứng dậy buông tha cho nàng.
Ai ngờ Trình Ấu Dung lại chồm lên ôm cổ y.
Trình Ấu Dung nhắm mắt lại: "Tiết Chi, tốt nhất là ngươi giết ta đi, nếu không ta thật sự sẽ cắn chết ngươi!!”
Tiết Chi đè lên người nàng, bàn tay đang nắm chặt hai tay nàng không nhịn được vuốt ve hai cái, nàng trông có gầy yếu nhưng trước ngực lại phồng lên, cũng không biết do tư thế này hay không.
Y lại cúi xuống gần hơn, hơi thở ấm áp phả vào cổ áo Trình Ấu Dung làm nàng rụt cổ lại tránh né.
Nàng hơi muốn khóc, phần nhiều là do cảm thấy tủi thân.
Mui hương trong trẻo lẫn tia cay nồng trên người Tiết Chi bao trùm không gian trên giường.
Tiết Chi kề sát đầu vào chiếc cổ thon dài của nàng rồi bắt đầu hôn lên đó.
Người Trình Ấu Dung khẽ run, không rõ trong lòng nàng đang nghĩ gì.
Nàng nhắm mắt lại, chỉ cảm thấy người Tiết Chi thật nặng, đè nàng không thở được.
Môi Tiết Chi hôn dọc từ chiếc cổ trắng nõn xuống dưới, si mê hôn lên xương quai xanh của nàng.
Trình Ấu Dung cắn môi, sau khi nhắm mắt lại thì xúc giác lại càng nhạy, nhất cử nhất động của Tiết Chi đều làm thần kinh nàng căng ra.
Đôi môi ấm áp liếm mút xương quai xanh làm cả người nàng cứng đờ.
Nàng nghĩ mình nên chống cự đến cùng nhưng hai tay bị Tiết Chi giữ chặt vùng vẫy thế nào cũng không thoát ra được.
"Tiết Chi... Đừng!" Giọng nàng run run, âm thanh xen lẫn vài tiếng nức nở.
Tiết Chi ngẩng đầu liếc nhìn xương quai xanh bị y liếm láp hồi lâu, chỗ đó đã ửng đỏ lên, da nàng vừa mềm vừa trắng như tuyết, một vết nhỏ cũng rất dễ thấy.
Y lùi lại một chút, ánh mắt đảo quanh mặt Trình Ấu Dung, từ đường nét ngũ quan đến chỗ vạt áo bị kéo ra.
Y giơ tay còn lại kéo cổ áo nàng xuống.
Trình Ấu Dung hít hít mũi nhỏ, dòng lệ từ khoé mắt trào ra.
Tiết Chi nhìn thấy, khẽ than nhẹ một tiếng, lạnh lùng nói: "Quên đi, nữ tử cứng cỏi nhạt nhẽo vô vị, thật không có hứng thú."
Nói xong liền buông cổ tay Trình Ấu Dung ra.
Sau khi buông nàng ra, y đứng dậy buông tha cho nàng.
Ai ngờ Trình Ấu Dung lại chồm lên ôm cổ y.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.