Hoạn Quan Thâm Trầm Của Công Chúa Tâm Cơ
Chương 46:
Thứ Nhất Cá Đào Tử
06/06/2024
Tiết Chi vươn tay giữ chặt hai tay nàng, đè nàng dán lên tường, mặt âm trầm, lạnh lùng nói: "Ngươi có thể thử xe, Trình Ấu Dung, sao ngươi cứ đến khiêu khích ta vậy?"
Trình Ấu Dung cười khẽ, trong mắt cũng lộ tia nghi hoặc lẫn ý xấu, nàng ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mặt y, cười lạnh nói: "Không phải ngươi gọi ta là kẻ điên sao? Đúng, ta là kẻ điên đó, ta thích nhìn ngươi phát điên lên mà không làm được gì... Ngươi không biết sao, mỗi lần ngươi nói muốn giết ta, biểu tình căng thẳng, sát khí trong mắt trong nổi lên... Ngươi vốn sẽ không xuống tay với ta, vì sao vậy?"
Nàng nghiêng đầu, trên mặt bày ra vẻ thắc mắc, như thể nếu hôm nay Tiết Chi không đưa ra lời giải thích hợp lý cho hành động này thì nàng thật sự sẽ đi rêu rao những gì mình mới nghe được.
Nàng không sợ, cũng không biết lòng tin này đến từ đâu.
Ngực Tiết Chi cũng tức anh ách lửa giận dâng lên, bây giờ y thật sự muốn bóp chết cái người trước mặt.
Lúc ban đầu, tâm phúc Lương Tú đã khuyên y: "Thập Tam công chúa là nữ nhi của Lâm quý phi, mong chủ tử đừng thân cận với nàng quá, sẽ không có lợi có hành động của chúng ta, nếu thấy không nỡ ra tay thì chính là uy hiếp, có uy hiếp là có nhược điểm, cuối cùng người chịu thiệt vẫn là chính mình."
Lúc đó y không nghe, chỉ nói: "Một công chúa trong hậu cung tuy muốn giết thì giết nhưng dây mơ rễ má nhiều thứ, thu dọn cục diện cũng mệt."
Đoạn thời gian đó y đang bận rộn tranh đấu củng cố quyền lực trong Tư Lễ Giám, đột nhiên bên người xuất hiện thêm Trình Ấu Dung nên không rảnh tay mà lo liệu.
Ai mà ngờ sự lười biếng sơ suất đó của mình mà bây giờ phải ăn nhiều quả đắng như vậy.
Nếu sớm biết Trình Ấu Dung điên như vậy, ban đầu y nên lập mưu giết chết nàng trước mới tránh được nhiều biến cố sau này.
Nhưng có biến cố thì thôi đi, nhưng Trình Ấu Dung lại không hành xử như người thường, chờ đến khi Tiết Chi kịp phản ứng lại mới nhận ra mình không hạ thủ được nữa.
Y mềm lòng, vậy mà y lại mềm lòng với kẻ mang nửa dòng máu Lâm gia.
Trình Ấu Dung cười khẽ, trong mắt cũng lộ tia nghi hoặc lẫn ý xấu, nàng ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mặt y, cười lạnh nói: "Không phải ngươi gọi ta là kẻ điên sao? Đúng, ta là kẻ điên đó, ta thích nhìn ngươi phát điên lên mà không làm được gì... Ngươi không biết sao, mỗi lần ngươi nói muốn giết ta, biểu tình căng thẳng, sát khí trong mắt trong nổi lên... Ngươi vốn sẽ không xuống tay với ta, vì sao vậy?"
Nàng nghiêng đầu, trên mặt bày ra vẻ thắc mắc, như thể nếu hôm nay Tiết Chi không đưa ra lời giải thích hợp lý cho hành động này thì nàng thật sự sẽ đi rêu rao những gì mình mới nghe được.
Nàng không sợ, cũng không biết lòng tin này đến từ đâu.
Ngực Tiết Chi cũng tức anh ách lửa giận dâng lên, bây giờ y thật sự muốn bóp chết cái người trước mặt.
Lúc ban đầu, tâm phúc Lương Tú đã khuyên y: "Thập Tam công chúa là nữ nhi của Lâm quý phi, mong chủ tử đừng thân cận với nàng quá, sẽ không có lợi có hành động của chúng ta, nếu thấy không nỡ ra tay thì chính là uy hiếp, có uy hiếp là có nhược điểm, cuối cùng người chịu thiệt vẫn là chính mình."
Lúc đó y không nghe, chỉ nói: "Một công chúa trong hậu cung tuy muốn giết thì giết nhưng dây mơ rễ má nhiều thứ, thu dọn cục diện cũng mệt."
Đoạn thời gian đó y đang bận rộn tranh đấu củng cố quyền lực trong Tư Lễ Giám, đột nhiên bên người xuất hiện thêm Trình Ấu Dung nên không rảnh tay mà lo liệu.
Ai mà ngờ sự lười biếng sơ suất đó của mình mà bây giờ phải ăn nhiều quả đắng như vậy.
Nếu sớm biết Trình Ấu Dung điên như vậy, ban đầu y nên lập mưu giết chết nàng trước mới tránh được nhiều biến cố sau này.
Nhưng có biến cố thì thôi đi, nhưng Trình Ấu Dung lại không hành xử như người thường, chờ đến khi Tiết Chi kịp phản ứng lại mới nhận ra mình không hạ thủ được nữa.
Y mềm lòng, vậy mà y lại mềm lòng với kẻ mang nửa dòng máu Lâm gia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.