Hoán Vân Ca Vũ

Chương 51: Em Đổi Mật Khẩu Cửa Đi

Văn Lợi Mỹ

14/01/2022

Sáng hôm sau như đã nói, Thúy Nhiên đưa đến một đội ngũ gồm có thợ trang điểm, nhà thiết kế trang phục, điều khiển ánh sáng, âm thanh, trợ lý chạy việc vặt và thêm ba người trợ lý trực mạng live, quay phim…

Cặp vợ chồng đang ôm nhau nằm ngủ ngon lành sau một đêm cuồng nhiệt lại bị đánh thức bởi những tiếng ồn ào ở phía ngoài phòng khách. Hoán Vũ nheo mắt kiểm tra đồng hồ đặt trên bàn đầu giường, chỉ mới 6g30 sáng. Anh từ từ rút cánh tay đang bị Vân Ca đè lên, nhẹ nhàng vén chăn bước xuống giường vì sợ cô thức giấc.

Anh bước ra mở cửa phòng ngủ, mặc bộ đồ pijama màu xám đất, ung dung bước ra ngoài, ánh mắt lạnh lẽo nhìn những người nọ đang loay hoay chuẩn bị cho buổi phát sóng livestream.

Một cô nhân viên đang kiểm tra lại trang phục vừa mới được móc trên giá treo cảm giác lành lạnh sau gáy, cô xoay lưng nhìn lại về phía phát ra khí như tảng băng. Cô “á” lên một tiếng rõ to, bàn tay đang cầm cuốn sổ ghi chép cũng run run mà làm rơi mất.

Bị tiếng á kia làm phiền, mọi người đồng thời quay lại nhìn cô, rồi cũng theo hướng cô mà nhìn ra phía sau. Khi thấy ánh mắt lạnh không thể lạnh hơn của Hoán Vũ, bọn họ không rét mà run, đồng loạt dừng lại những việc đang làm dở.

Thúy Nhiên lúc này cũng đã nhận ra được sự có mặt của Hoán Vũ, cô nhăn mặt vỗ vào trán mình bộp bộp, thầm nghĩ, “sao lại quên mất Vân Ca là người đã có chồng chứ.”

Cô cười giả lả, bước lên hai bước nói với Hoán Vũ:

“Xin lỗi chủ tịch Tư, là chúng tôi làm phiền giấc ngủ của chủ tịch.”

Lời vừa nói xong, ai nấy trong phòng đều không dám thở, thì ra đó là vị chủ tịch Tư trong truyền thuyết. Bọn họ đều không hẹn mà trong lòng một bên đang reo hò lên vì có thể tận mắt thấy chủ tịch Tư trẻ tuổi, còn một bên thì khỏi phải nói là co rúm người vì lỡ đắc tội với giấc ngủ của vị kia. Nhưng vì sao vị chủ tịch cao cao tại thượng này lại ở đây chứ?

Hoán Vũ không mặn không nhạt nói, chính xác là ra lệnh:

“Biết làm phiền rồi còn không mau ra ngoài.”

Thúy Nhiên định giải thích, nhưng cô nhớ đến tin nhắn muộn đêm qua của Vân Ca mà mãi vừa rồi cô mới đọc:

“Ngày mai chị qua trễ một chút nhé. Chồng em ngủ lại đây.”

Còn muốn hỏi vì sao cô đến sớm như vậy, là vì tính cô từ trước giờ chỉ muốn làm sớm, nhanh sớm. Vân Ca biết rõ điểm này, cho nên mới nhắn tin dặn dò cô. Vậy mà sáng nay cô đi gấp quá không kịp kiểm tra điện thoại từ trước để bây giờ thành ra như vậy.

Thúy Nhiên lúng ta lúng túng hẩy hẩy tay đẩy tất cả mọi người ra ngoài, còn mình thì quay sang vị ôn thần vẫn giữ khuôn mặt lạnh tanh kia cười một cái tỏ ý xin lỗi rồi cũng nhanh chân ra khỏi nhà.

Hoán Vũ nhìn những đống đồ vẫn còn bày bừa bộn ở trong phòng khách, vẻ mặt ghét bỏ không nhìn thêm lần hai, quay người vào phòng ngủ, lại nằm lên giường ôm lấy Vân Ca. Hít hà mùi hương trên cơ thể cô làm cho tâm trạng bực bội lúc nãy cũng dần tan biến hết.

Vân Ca bị cái miệng tham lam của Hoán Vũ làm nhột nhột, mắt nhắm mắt mở tỉnh giấc. Cô gầm gừ bấu lấy tóc anh đẩy bàn tay đang không ngoan ngoãn sờ lên bụng phẳng của mình ra.

“Hình như lúc nãy em nghe tiếng ồn ào ngoài phòng khách.”

“Ừ.” Hoán Vũ vẫn cọ mũi vào sau gáy cô, lười biếng trả lời.

“Em đổi mật khẩu cửa đi. Chỉ mình anh và em biết thôi.”

“Lúc nãy là chị Thúy Nhiên ạ?”

“Ừ. Cùng với một đám người không có trật tự.”

Vân Ca bật cười. Cô biết anh đang tức giận vì bị quấy rối lúc sáng sớm. Cô lật người nằm đối diện anh, vuốt vuốt má anh dỗ dành:



“Sau này sẽ không có chuyện đó nữa đâu.”

“Ừ. Bên dinh thự Hoán Vân Ca Vũ cũng sắp hoàn thành rồi.”

“Dạ. Hay là thời gian này chúng ta qua Lucifer sống tạm được không?”

Hoán Vũ trầm ngâm một lúc nói:

“Anh phải quay lại Mỹ sớm. Bên đó còn rối lắm.”

Vân Ca hơi thất vọng, buồn buồn hỏi:

“Khi nào anh đi?”

“Vài ngày nữa.”

“Vậy trước đó em và anh cùng về thăm ba và bà nội nhé.”

“Ừ. Nghe em hết.”

Vân Ca cười, vuốt vuốt cái mũi cao thẳng tắp của anh một lúc định dậy vào nhà tắm thì lại bị Hoán Vũ kéo lại.

“Em muốn đi đâu?”

“Em phải sửa soạn để chuẩn bị livestream.”

Hoán Vũ hừ một tiếng, cầm lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô đặt vào thân dưới đang cứng dần lên của mình nói:

“Em nỡ để cho nó chịu cảnh này sao?”

Mặc dù bị anh trêu chọc nhiều lần, nhưng Vân Ca chưa bao giờ thấy quen với việc này. Tai cô đỏ lên, cố gắng rút tay mình ra.

“Anh… anh đúng là quái vật!”

Hoán Vũ xem đó như là lời khen, anh hất cằm tự hào:

“Chỉ muốn ăn thịt vợ thôi.”

Nói rồi anh trở mình đè lên người cô, cọ cọ phần cứng cáp vào phần dưới đang trống huơ trống hoác của cô. Vân Ca dùng sức đẩy anh ra. Nhưng sức lực của cô làm sao chống lại được người đàn ông cao lớn như anh, càng đừng nói người đó đang bị tình dục chi phối.

Vân Ca biết cô không thể dùng rắn đối với anh, vậy là cô chuyển sang thủ thỉ như chú thỏ con đáng thương bên tai anh:

“Chồng à, vợ đói lắm rồi. Chồng làm bữa sáng cho vợ nhé. Nếu ngon vợ sẽ thưởng cho chồng.”

Hoán Vũ bật cười:



“Chồng muốn nhận phần thưởng trước.”

“Làm gì có chuyện chưa thi đã tin mình đậu chứ.”

Nhìn gương mặt ghét bỏ của cô, Hoán Vũ nhịn không được cắn lên mũi cô một cái, rồi đứng dậy nói:

“Tha cho em buổi sáng, buổi tối bù lại.”

“Anh đúng là lưu manh!”

“Ừ. Chồng em vốn là đại ca giang hồ thứ thiệt mà.”

Vân Ca hết biết nói gì, anh đúng là dân mafia thật. Chỉ là nhìn dáng vẻ đẹp trai soái khí ngút trời của anh thì cô không có cách nào liên tưởng đến chuyện chém chém giết giết trên người anh được.

“Em đi tắm đi. Anh sang phòng bên kia tắm rồi sẽ chuẩn bị bữa sáng cho em.”

Anh nhìn cô vẫn còn đang ngây người trên giường, nói tiếp:

“Hay là vẫn còn luyến tiếc vì không được làm việc đó cùng anh buổi sáng?”

Nghe vậy Vân Ca vội vàng bò dậy, chạy thật nhanh vào phòng tắm, khóa cửa cái cạch.

----

Sau bữa ăn sáng, Hoán Vũ phải đến công ty làm việc, còn Vân Ca gọi điện cho Thúy Nhiên.

Hai mươi phút sau, Thúy Nhiên và mọi người trong tổ công tác lại có mặt ở trong nhà Vân Ca. Cô nhìn thấy họ mới hiểu vì sao sáng nay Hoán Vũ lại bực tức như vậy. Cô hỏi Thúy Nhiên:

“Chị, sao lại đông như vậy chứ?”

“Thì đây là lần đầu tiên em xuất hiện trước công chúng mà.”

“Nhưng livestream giấu mặt cơ mà, có cần thợ trang điểm, rồi nhà thiết kế trang phục không?”

“Cần chứ. Giấu mặt thì giấu mặt, đẹp vẫn là phải đẹp. Hai chuyện đó không liên quan đến nhau.”

Vân Ca thở dài, bó tay với lí luận của bà chị mình. Cô biết Thúy Nhiên đang rất hồi hộp. Sau hơn ba năm, đây là lần đầu tiên ca sĩ Kha Lê xuất hiện trước công chúng, cho dù vẫn giấu mặt nhưng mà cũng xem như là lộ diện một nửa.

Là người quản lý từ lúc mới bắt đầu ra mắt đến nay, Thúy Nhiên vẫn cảm thấy lo lắng. Bời vì lần này, không chỉ là công khai Kha Lê, còn là thành bại của giải trí Nhiên Nhiên. Chỉ hi vọng khán giả sẽ không vì chuyện lộ diện bất đắc dĩ này mà bỏ đi sự ủng hộ với ca sĩ bí ẩn Kha Lê.

Băng Nhan hôm nay cũng góp mặt. Cô đến với tư cách là tờ báo độc quyền được đưa tin về Kha Lê. Sau buổi phát sóng sẽ có một cuộc phỏng vấn cũng độc quyền. Đây là danh dự rất lớn đối với tờ báo của cô, phải biết là ca sĩ Kha Lê chưa bao giờ nhận phỏng vấn với bất cứ ai. Trước đó, tổng biên tập nói với Băng Nhan rằng:

“Lần này về chị sẽ tăng lương gấp đôi cho em.”

Vì vậy, Băng Nhan đang bày ra bộ mặt háo hức không thể chờ thêm mà hăng hái công tác.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hoán Vân Ca Vũ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook