Chương 69: Ngoại Truyện 2
Văn Lợi Mỹ
14/01/2022
Bé Bắp Cải được ba tuổi thì bị ba mẹ đưa qua cho ở với bà nội Kiều cùng với hai bảo mẫu có kinh nghiệm và tận tâm chăm sóc.
Lúc bé biết được điều này, bé đã giương đôi mắt tròn xoe như hòn bi ve lên hỏi mẹ Vân Ca:
“Mẹ, vì sao không cho Bắp Cải sống ở dinh thự Hoán Vân Ca Vũ cùng ba mẹ?”
Vân Ca nhìn gương mặt ngây thơ của bé, lòng mềm nhũn không nỡ xa. Định bụng sẽ thay đổi ý định thì lại nghe Hoán Vũ nói:
“Bởi vì sắp tới ba và mẹ sẽ phải vắng nhà một thời gian dài.”
“Vì sao ba mẹ lại cùng lúc vắng nhà?”
“Ba và mẹ có việc bận cùng lúc chứ sao? Con gái không nên hỏi nhiều như vậy đâu.” Hoán Vũ nghiêm giọng dạy dỗ.
“Vì sao con gái không nên hỏi nhiều vậy ba?”
“Bởi vì không ai muốn cưới một người nói nhiều cả.”
“Vì sao vậy ba?”
Hoán Vũ nheo mắt nhìn Bắp Cải tự hỏi cái tính hỏi quá nhiều này là được di truyền từ ai?
“Bởi vì tò mò quá là không tốt đâu.”
“Nhưng cô dạy trẻ thường nói ai không biết thì giơ tay lên hỏi cơ mà.”
Hoán Vũ bất lực, anh càng nghiêm mặt hơn dạy dỗ đứa con gái ba tuổi của mình:
“Về nhà thì không nên hỏi quá nhiều. Đó là luật ở nhà họ Tư.”
“Con là Bắp Cải, không phải họ Tư.”
Hoán Vũ giận sôi máu, còn Vân Ca đứng một bên cười ha hả với màn đối đáp của hai cha con. Cuối cùng cô cũng phải ngồi xuống tường tận giải thích với bé con.
Ban đêm, Hoán Vũ nằm ôm Vân Ca giọng khàn khàn nói:
“Làm sao em có thể kiên nhẫn với con bé như vậy chứ?”
Vân Ca liếc xéo chồng mình, bắt bẻ:
“Là ai năm đó đã nhảy cẫng lên khi biết em mang thai?”
Hoán Vũ thở dài hối hận:
“Anh mà biết con bé làm vỡ kế hoạch đi hưởng tuần trăng mật của vợ chồng mình đến tận gần bốn năm thì anh không mừng vậy đâu.”
Vân Ca đập tay Hoán Vũ, ghét bỏ xô người anh tránh xa cơ thể mình, nói:
“Nó là con gái anh đó.”
“Mặc kệ, vợ anh vẫn là nhất. Anh vẫn chưa hỏi tội con bé đã khiến cho em chịu khổ sở hơn chín tháng, rồi còn đau đớn khi vào phòng sinh nữa kìa. Lại còn lấy mất thời gian của vợ dành cho anh nữa chứ. Con bé này đáng phải chịu phạt.”
Vân Ca bật cười với sự trẻ con của Hoán Vũ. Cô ôm lấy cổ anh, hôn cái chóc lên môi anh dỗ dành:
“Không phải ngày mốt mình sẽ được đi du lịch cùng nhau rồi sao? Sau này chúng ta còn có nhiều thời gian dành cho nhau nữa mà.”
“Ừ, vợ nói đúng. Sẽ không có thêm bất cứ đứa nào nữa.”
Mặc dù Hoán Vũ nói vậy, nhưng sau khi họ dành thời gian một năm rưỡi đi du lịch vòng quanh thế giới cùng nhau, hai năm sau đó họ lại có thêm một cậu bé bụ bẫm có tên ở nhà là Khoai Tây.
Từ khi có Khoai Tây, bé Bắp Cải càng ngày càng ra dáng người chị hai hơn. Ngoài giờ đến trường, bé chỉ dành thời gian chơi cùng em trai, dạy cho em trai những điều hay lẽ phải mà bé đã học được.
Hoán Vũ nhìn con gái lớn khá hài lòng, phán một câu:
“Biết vậy sinh cho nó đứa em sớm hơn rồi.”
Gia đình bốn người sống hòa thuận, hạnh phúc vui vẻ, cùng nhau tận hưởng những ngày tháng yên bình ở dinh thự Hoán Vân Ca Vũ.
Chỉ có Thúy Nhiên là buồn xo. Từ sau lần thông báo với khán giả rằng ca sĩ Kha Lê thật sự đã có gia đình và hiện đang có tin vui từ mấy năm trước, còn hứa hẹn với fan một năm sau Kha Lê sẽ tái xuất. Nhưng sau đó, Vân Ca chưa bao giờ có ý định hát lại.
Vân Ca chỉ nói:
“Trước đây em hát là vì đam mê, hơn nữa cũng là để thực hiện mong ước của chị Vân Lê. Hiện nay, ước muốn đó cũng đã được hoàn thành. Còn đam mê của em hiện tại chính là gia đình nhỏ của em. Chị hãy thông báo với khán giả rằng ca sĩ Kha Lê muốn giải nghệ đi.”
Thúy Nhiên cười buồn, cố gắng thuyết phục Vân Ca. Nói nào là Hoán Vũ đã cất công xây dựng phòng thu âm cho em rồi, nào là khán giả vẫn yêu quý giọng hát của em sau ngần ấy năm, nào là họ sẽ chờ đợi em… Nhưng lí do nào cũng đều bị Vân Ca bác bỏ.
“Em giải nghệ nhưng những bài hát trước đây của em vẫn còn. Họ yêu quý giọng hát của em thì có thể nghe lại những album trước đây. Em vẫn là ca sĩ Kha Lê trong lòng họ mà.”
Nhìn thấy Thúy Nhiên buồn rười rượi, Vân Ca lại đánh vào đòn tâm lý:
“Chị lo quản lý cho tốt giải trí Nhiên Nhiên đi. Sau này Hoán Vũ có ý định sẽ đầu tư nhiều hơn vào giới giải trí đó.”
“Thật sao?” Thúy Nhiên nghe đến đây thì mừng rỡ, hoàn toàn quên mất mình vừa mất đi nguồn thu lớn từ ca sĩ Kha Lê.
“Vậy chị sẽ phải về chuẩn bị kế hoạch mở rộng ra đào tạo cả diễn viên nữa mới được.”
Vân Ca nhìn Hoán Vũ đi ra từ phòng bếp, nhún vai một cái rồi nói:
“Em chỉ nhử mồi thôi mà chị ấy cũng tin là thật.”
“Nếu em muốn, anh có thể đầu tư.”
Vân Ca bĩu môi, vỗ vỗ vào má anh nói:
“Chồng quên mất tài sản hiện tại của anh là do em nắm giữ sao?”
Hoán Vũ bật cười, ngồi xuống bên cạnh cô nói:
“Kể cả anh cũng là của em.”
Lúc bé biết được điều này, bé đã giương đôi mắt tròn xoe như hòn bi ve lên hỏi mẹ Vân Ca:
“Mẹ, vì sao không cho Bắp Cải sống ở dinh thự Hoán Vân Ca Vũ cùng ba mẹ?”
Vân Ca nhìn gương mặt ngây thơ của bé, lòng mềm nhũn không nỡ xa. Định bụng sẽ thay đổi ý định thì lại nghe Hoán Vũ nói:
“Bởi vì sắp tới ba và mẹ sẽ phải vắng nhà một thời gian dài.”
“Vì sao ba mẹ lại cùng lúc vắng nhà?”
“Ba và mẹ có việc bận cùng lúc chứ sao? Con gái không nên hỏi nhiều như vậy đâu.” Hoán Vũ nghiêm giọng dạy dỗ.
“Vì sao con gái không nên hỏi nhiều vậy ba?”
“Bởi vì không ai muốn cưới một người nói nhiều cả.”
“Vì sao vậy ba?”
Hoán Vũ nheo mắt nhìn Bắp Cải tự hỏi cái tính hỏi quá nhiều này là được di truyền từ ai?
“Bởi vì tò mò quá là không tốt đâu.”
“Nhưng cô dạy trẻ thường nói ai không biết thì giơ tay lên hỏi cơ mà.”
Hoán Vũ bất lực, anh càng nghiêm mặt hơn dạy dỗ đứa con gái ba tuổi của mình:
“Về nhà thì không nên hỏi quá nhiều. Đó là luật ở nhà họ Tư.”
“Con là Bắp Cải, không phải họ Tư.”
Hoán Vũ giận sôi máu, còn Vân Ca đứng một bên cười ha hả với màn đối đáp của hai cha con. Cuối cùng cô cũng phải ngồi xuống tường tận giải thích với bé con.
Ban đêm, Hoán Vũ nằm ôm Vân Ca giọng khàn khàn nói:
“Làm sao em có thể kiên nhẫn với con bé như vậy chứ?”
Vân Ca liếc xéo chồng mình, bắt bẻ:
“Là ai năm đó đã nhảy cẫng lên khi biết em mang thai?”
Hoán Vũ thở dài hối hận:
“Anh mà biết con bé làm vỡ kế hoạch đi hưởng tuần trăng mật của vợ chồng mình đến tận gần bốn năm thì anh không mừng vậy đâu.”
Vân Ca đập tay Hoán Vũ, ghét bỏ xô người anh tránh xa cơ thể mình, nói:
“Nó là con gái anh đó.”
“Mặc kệ, vợ anh vẫn là nhất. Anh vẫn chưa hỏi tội con bé đã khiến cho em chịu khổ sở hơn chín tháng, rồi còn đau đớn khi vào phòng sinh nữa kìa. Lại còn lấy mất thời gian của vợ dành cho anh nữa chứ. Con bé này đáng phải chịu phạt.”
Vân Ca bật cười với sự trẻ con của Hoán Vũ. Cô ôm lấy cổ anh, hôn cái chóc lên môi anh dỗ dành:
“Không phải ngày mốt mình sẽ được đi du lịch cùng nhau rồi sao? Sau này chúng ta còn có nhiều thời gian dành cho nhau nữa mà.”
“Ừ, vợ nói đúng. Sẽ không có thêm bất cứ đứa nào nữa.”
Mặc dù Hoán Vũ nói vậy, nhưng sau khi họ dành thời gian một năm rưỡi đi du lịch vòng quanh thế giới cùng nhau, hai năm sau đó họ lại có thêm một cậu bé bụ bẫm có tên ở nhà là Khoai Tây.
Từ khi có Khoai Tây, bé Bắp Cải càng ngày càng ra dáng người chị hai hơn. Ngoài giờ đến trường, bé chỉ dành thời gian chơi cùng em trai, dạy cho em trai những điều hay lẽ phải mà bé đã học được.
Hoán Vũ nhìn con gái lớn khá hài lòng, phán một câu:
“Biết vậy sinh cho nó đứa em sớm hơn rồi.”
Gia đình bốn người sống hòa thuận, hạnh phúc vui vẻ, cùng nhau tận hưởng những ngày tháng yên bình ở dinh thự Hoán Vân Ca Vũ.
Chỉ có Thúy Nhiên là buồn xo. Từ sau lần thông báo với khán giả rằng ca sĩ Kha Lê thật sự đã có gia đình và hiện đang có tin vui từ mấy năm trước, còn hứa hẹn với fan một năm sau Kha Lê sẽ tái xuất. Nhưng sau đó, Vân Ca chưa bao giờ có ý định hát lại.
Vân Ca chỉ nói:
“Trước đây em hát là vì đam mê, hơn nữa cũng là để thực hiện mong ước của chị Vân Lê. Hiện nay, ước muốn đó cũng đã được hoàn thành. Còn đam mê của em hiện tại chính là gia đình nhỏ của em. Chị hãy thông báo với khán giả rằng ca sĩ Kha Lê muốn giải nghệ đi.”
Thúy Nhiên cười buồn, cố gắng thuyết phục Vân Ca. Nói nào là Hoán Vũ đã cất công xây dựng phòng thu âm cho em rồi, nào là khán giả vẫn yêu quý giọng hát của em sau ngần ấy năm, nào là họ sẽ chờ đợi em… Nhưng lí do nào cũng đều bị Vân Ca bác bỏ.
“Em giải nghệ nhưng những bài hát trước đây của em vẫn còn. Họ yêu quý giọng hát của em thì có thể nghe lại những album trước đây. Em vẫn là ca sĩ Kha Lê trong lòng họ mà.”
Nhìn thấy Thúy Nhiên buồn rười rượi, Vân Ca lại đánh vào đòn tâm lý:
“Chị lo quản lý cho tốt giải trí Nhiên Nhiên đi. Sau này Hoán Vũ có ý định sẽ đầu tư nhiều hơn vào giới giải trí đó.”
“Thật sao?” Thúy Nhiên nghe đến đây thì mừng rỡ, hoàn toàn quên mất mình vừa mất đi nguồn thu lớn từ ca sĩ Kha Lê.
“Vậy chị sẽ phải về chuẩn bị kế hoạch mở rộng ra đào tạo cả diễn viên nữa mới được.”
Vân Ca nhìn Hoán Vũ đi ra từ phòng bếp, nhún vai một cái rồi nói:
“Em chỉ nhử mồi thôi mà chị ấy cũng tin là thật.”
“Nếu em muốn, anh có thể đầu tư.”
Vân Ca bĩu môi, vỗ vỗ vào má anh nói:
“Chồng quên mất tài sản hiện tại của anh là do em nắm giữ sao?”
Hoán Vũ bật cười, ngồi xuống bên cạnh cô nói:
“Kể cả anh cũng là của em.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.