Chương 14
Selene Lee
03/03/2016
An tiệp dư cho rằng trẫm sẽ đồng ý?''-Kỳ Nhật hỏi,kề sát vào tai của An Nguyệt,thổi hơi nóng vào mặt cô.
"Vì nó có liên quan đến mạng sống của Giang tu nghi"-An Nguyệt kiên định nói,hắn nhất định sẽ đồng ý !Cô thầm đếm:1...2...
"Nói đi"-Kỳ Nhật buông tay An Nguyệt ra,làn da trắng nõn mẫn cảm giờ đây đã in vết bầm tím,hằn rõ dấu tay của hắn.Cô vội vã xoa tay,thật đau quá,hắn muốn giết cô luôn hay sao vậy?
"Chắc hoàng thượng biết trong cung của Giang tu nghi có một lò hương luôn tỏa ra mùi thơm khác biệt.Tần thiếp từng được nghe kể lại trên người của Xuân tần lúc chết có mùi thơm,giống loại trên y phục của Giang tu nghi mà lần trước tần thiếp cảm nhận được trong lần ở hoa viên đến 8 phần,e là có người giở trò phía sau.Chiếc quạt có bột hạt hoa tử đằng mà tần thiếp đã tiêu hủy chỉ là phần rất nhỏ trong ẩn khuất đó.Tần thiếp lúc nhỏ có đọc không ít sách cổ vể y thuật,tần thiếp có thể hợp tác giúp hoàng thượng ngăn chặn âm mưu đó,cứu lấy hậu cung...và đúng hơn là Giang tu nghi."
Sau khi An Nguyệt kết thúc tràng thuyết trình của mình,cô yên lặng nhìn Vũ Hiên đế.Cô tin hắn sẽ đồng ý điều kiện này,trí nhớ của cô rất tốt,huống chi cô đã đọc cuốn sách này 3 lần.Giai đoạn này chính là lúc tên hoàng đế này nảy sinh tình cảm với nữ chính....
Không khí trầm mặc yên tĩnh đến đáng sợ cứ kéo dài hồi lâu tưởng chừng như không bao giờ kết thúc.Cuối cùng thì Kỳ Nhật lên tiếng phá vỡ không khí đó,hắn không còn đè lên người An Nguyệt nữa:
"Điều kiện là gì?"
" Phiền Hoàng thượng đợi tần thiếp một lát"-An Nguyệt nhanh chóng thoát ra khỏi hắn,xoay người che đi thân hình tuyệt mỹ, mặc lại y phục rơi vãi trên mặt đất.Cô khó nhọc bước xuống giường,người cô lúc này vô cùng ê ẩm,cô tiến tới bàn,cầm bút lông đang gác trên nghiên mực,viết lên giấy Tuyên Thành trắng tinh...Chỉ một lúc sau,An Nguyệt dừng bút lại,đưa tờ giấy cho Kỳ Nhật sau đó nói:
"Tần thiếp mạn phép xin hoàng thượng 2 điều :Trước khi âm mưu kia biến mất,xin hoàng thượng thỉnh thoảng vẫn đến đây nhưng chúng ta không làm bất cứ chuyện gì.Thứ hai:Sau khi kết thúc tần thiếp muốn ra khỏi cung,không còn liên quan gì đến nơi đây nữa.Nếu Hoàng thượng đồng ý hợp tác xin hãy ký vào tờ giấy này"
Kỳ Nhật nghe thế thì đột nhiên muốn nhìn kĩ người trước mặt hắn...Không ngờ nàng ta có thể nói ra được những lời này...Hắn chỉ đồng ý vì muốn nghe thử những yêu cầu của nàng ta...Nếu vậy hắn cũng muốn biết An tiệp dư này còn có thể đem lại điều bất ngờ gì nữa...
Kỳ Nhật bước đến bên bàn,hạ bút xuống.
Dưới ánh đèn lưu ly mờ ảo của Như Nguyệt các và ánh trăng chiếu rọi qua cửa sổ,có thể nhìn thấy được từng nét chữ của hắn...
"Vì nó có liên quan đến mạng sống của Giang tu nghi"-An Nguyệt kiên định nói,hắn nhất định sẽ đồng ý !Cô thầm đếm:1...2...
"Nói đi"-Kỳ Nhật buông tay An Nguyệt ra,làn da trắng nõn mẫn cảm giờ đây đã in vết bầm tím,hằn rõ dấu tay của hắn.Cô vội vã xoa tay,thật đau quá,hắn muốn giết cô luôn hay sao vậy?
"Chắc hoàng thượng biết trong cung của Giang tu nghi có một lò hương luôn tỏa ra mùi thơm khác biệt.Tần thiếp từng được nghe kể lại trên người của Xuân tần lúc chết có mùi thơm,giống loại trên y phục của Giang tu nghi mà lần trước tần thiếp cảm nhận được trong lần ở hoa viên đến 8 phần,e là có người giở trò phía sau.Chiếc quạt có bột hạt hoa tử đằng mà tần thiếp đã tiêu hủy chỉ là phần rất nhỏ trong ẩn khuất đó.Tần thiếp lúc nhỏ có đọc không ít sách cổ vể y thuật,tần thiếp có thể hợp tác giúp hoàng thượng ngăn chặn âm mưu đó,cứu lấy hậu cung...và đúng hơn là Giang tu nghi."
Sau khi An Nguyệt kết thúc tràng thuyết trình của mình,cô yên lặng nhìn Vũ Hiên đế.Cô tin hắn sẽ đồng ý điều kiện này,trí nhớ của cô rất tốt,huống chi cô đã đọc cuốn sách này 3 lần.Giai đoạn này chính là lúc tên hoàng đế này nảy sinh tình cảm với nữ chính....
Không khí trầm mặc yên tĩnh đến đáng sợ cứ kéo dài hồi lâu tưởng chừng như không bao giờ kết thúc.Cuối cùng thì Kỳ Nhật lên tiếng phá vỡ không khí đó,hắn không còn đè lên người An Nguyệt nữa:
"Điều kiện là gì?"
" Phiền Hoàng thượng đợi tần thiếp một lát"-An Nguyệt nhanh chóng thoát ra khỏi hắn,xoay người che đi thân hình tuyệt mỹ, mặc lại y phục rơi vãi trên mặt đất.Cô khó nhọc bước xuống giường,người cô lúc này vô cùng ê ẩm,cô tiến tới bàn,cầm bút lông đang gác trên nghiên mực,viết lên giấy Tuyên Thành trắng tinh...Chỉ một lúc sau,An Nguyệt dừng bút lại,đưa tờ giấy cho Kỳ Nhật sau đó nói:
"Tần thiếp mạn phép xin hoàng thượng 2 điều :Trước khi âm mưu kia biến mất,xin hoàng thượng thỉnh thoảng vẫn đến đây nhưng chúng ta không làm bất cứ chuyện gì.Thứ hai:Sau khi kết thúc tần thiếp muốn ra khỏi cung,không còn liên quan gì đến nơi đây nữa.Nếu Hoàng thượng đồng ý hợp tác xin hãy ký vào tờ giấy này"
Kỳ Nhật nghe thế thì đột nhiên muốn nhìn kĩ người trước mặt hắn...Không ngờ nàng ta có thể nói ra được những lời này...Hắn chỉ đồng ý vì muốn nghe thử những yêu cầu của nàng ta...Nếu vậy hắn cũng muốn biết An tiệp dư này còn có thể đem lại điều bất ngờ gì nữa...
Kỳ Nhật bước đến bên bàn,hạ bút xuống.
Dưới ánh đèn lưu ly mờ ảo của Như Nguyệt các và ánh trăng chiếu rọi qua cửa sổ,có thể nhìn thấy được từng nét chữ của hắn...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.