Chương 17
Selene Lee
09/03/2016
Sau khi ngâm mình trong nước hồi lâu,An Nguyệt cũng bước ra khỏi thùng gỗ.Cô để cho Quế Chi cột yếm ,mặc thêm ba lớp áo khác ,cuối cùng là thắt dây lưng màu trắng thêu hoa.Thấy Thảo Nhu đem phấn đến,cô mới vội xua tay.
"Không cần trang điểm đâu,cứ để như thế này là được rồi,ta cảm thấy không được tốt"
An Nguyệt bước ra tới cửa,hôm nay trời cũng đẹp...chi bằng đi dạo ngắm cảnh một chút cũng không tệ.Cô thà như vậy còn hơn là thêu thùa,luyện thư pháp gì gì đó...chẳng có hứng thú!Nhưng vừa định hướng tới hồ thì đã bị một giọng nói khó nghe chặn lại:
"Thánh chỉ đến,An tiệp dư mau tiếp chỉ"
Gì nữa đây?Không muốn cho cô đi cơ à?-An Nguyệt khó chịu nghĩ,đứng yên một chỗ không nhúc nhích,mắt nhìn chằm chẳm cái thứ màu vàng trên đôi bàn tay đầy nhẫn kia.Lúc đó Thư Hồng chạy tới kéo cô xuống,nhỏ giọng nhắc nhỡ.Tất cả cung nhân khác cũng làm theo như vậy,đồng loạt quỳ xuống...Thấy tất cả đã đâu vào đó,vị công công mới bắt đầu truyền khẩu dụ tiếp,khẩu âm cao vút lại the thé khiến người nghe có chút bất đắc dĩ:
"Phụng thiên thừa vận,hoàng đế chiếu viết:Như Nguyệt các An thị dung mạo tú lệ,tư chất hiền thục,tính tư thông minh ,nay sắc phong sườn tam phẩm quý tần.Ban thưởng 10 thước gấm,2 hộp kim thoa,1 cây trâm phỉ thúy...khâm thử"
"Tần thiếp đa tạ hoàng thượng ban thưởng"-An Nguyệt nói ,giơ tay nhận lấy thánh chỉ từ vị công công ở đối diện.Cô biết tên này là ai...hắn nhìn vậy nhưng thật chất lại là một thân cao thủ võ lâm,lại là người dạy võ công cho Vũ Hiên đế,được tin tưởng không kém gì Mặc Phong-thị vệ đắc lực của hắn.Cô nhất định không được để lộ chút sơ hở nào ra cho hắn thấy...
"Chúc mừng An quý tần"-Ngô Trung quan sát thật kĩ người trước mắt này,bày ra một nụ cười nhưng thực chất lại là thăm dò.Ông rất tò mò về nữ nhân đầu tiên dám ra mặt thương lượng với hoàng thượng...quả thật xinh đẹp hơn người,phong thái khác biệt.
"Đa ta ,vất vả cho công công rồi,Chu Tịch ngươi mau đi tiễn khách"-An Nguyệt quay ra phía sau,nhìn cung nữ đang đứng ở phía cuối.
"Dạ...nương nương"-Chu Tịch bực dọc đi ra,đợi các vật ban thưởng được đưa vào thì mới cùng Ngô công công và đoàn người rời đi.Ả vô cùng căm ghét An quý tần này,cô ta dám cho ả đi làm công việc lau dọn trong các,thù này ả sẽ không bao giờ quên.Cứ đợi đó!
Các cung nữ và thái giám khác nhanh chóng tới chúc mừng cho vinh quang của An Nguyệt,còn nói cô hiện giờ là người duy nhất được sắc phong và ban thưởng sau lần thị tẩm đầu tiên,đến cả Giang tu nghi còn không được hưởng những điều đó.An Nguyệt chỉ cười trừ,cô không hiểu là Vũ Hiên đế kia có chủ ý gì?Hắn là tự tấn phong hay còn âm mưu khác.Nhưng thiết nghĩ xem ra hắn muốn nhắc nhở đến lời hứa của cô đây mà...
"Quế Chi,em mau đi theo dẫn đường cho ta đến An Gia cung"-chắc cô phải đi gặp nữ chính một chuyến rồi đây...
"Không cần trang điểm đâu,cứ để như thế này là được rồi,ta cảm thấy không được tốt"
An Nguyệt bước ra tới cửa,hôm nay trời cũng đẹp...chi bằng đi dạo ngắm cảnh một chút cũng không tệ.Cô thà như vậy còn hơn là thêu thùa,luyện thư pháp gì gì đó...chẳng có hứng thú!Nhưng vừa định hướng tới hồ thì đã bị một giọng nói khó nghe chặn lại:
"Thánh chỉ đến,An tiệp dư mau tiếp chỉ"
Gì nữa đây?Không muốn cho cô đi cơ à?-An Nguyệt khó chịu nghĩ,đứng yên một chỗ không nhúc nhích,mắt nhìn chằm chẳm cái thứ màu vàng trên đôi bàn tay đầy nhẫn kia.Lúc đó Thư Hồng chạy tới kéo cô xuống,nhỏ giọng nhắc nhỡ.Tất cả cung nhân khác cũng làm theo như vậy,đồng loạt quỳ xuống...Thấy tất cả đã đâu vào đó,vị công công mới bắt đầu truyền khẩu dụ tiếp,khẩu âm cao vút lại the thé khiến người nghe có chút bất đắc dĩ:
"Phụng thiên thừa vận,hoàng đế chiếu viết:Như Nguyệt các An thị dung mạo tú lệ,tư chất hiền thục,tính tư thông minh ,nay sắc phong sườn tam phẩm quý tần.Ban thưởng 10 thước gấm,2 hộp kim thoa,1 cây trâm phỉ thúy...khâm thử"
"Tần thiếp đa tạ hoàng thượng ban thưởng"-An Nguyệt nói ,giơ tay nhận lấy thánh chỉ từ vị công công ở đối diện.Cô biết tên này là ai...hắn nhìn vậy nhưng thật chất lại là một thân cao thủ võ lâm,lại là người dạy võ công cho Vũ Hiên đế,được tin tưởng không kém gì Mặc Phong-thị vệ đắc lực của hắn.Cô nhất định không được để lộ chút sơ hở nào ra cho hắn thấy...
"Chúc mừng An quý tần"-Ngô Trung quan sát thật kĩ người trước mắt này,bày ra một nụ cười nhưng thực chất lại là thăm dò.Ông rất tò mò về nữ nhân đầu tiên dám ra mặt thương lượng với hoàng thượng...quả thật xinh đẹp hơn người,phong thái khác biệt.
"Đa ta ,vất vả cho công công rồi,Chu Tịch ngươi mau đi tiễn khách"-An Nguyệt quay ra phía sau,nhìn cung nữ đang đứng ở phía cuối.
"Dạ...nương nương"-Chu Tịch bực dọc đi ra,đợi các vật ban thưởng được đưa vào thì mới cùng Ngô công công và đoàn người rời đi.Ả vô cùng căm ghét An quý tần này,cô ta dám cho ả đi làm công việc lau dọn trong các,thù này ả sẽ không bao giờ quên.Cứ đợi đó!
Các cung nữ và thái giám khác nhanh chóng tới chúc mừng cho vinh quang của An Nguyệt,còn nói cô hiện giờ là người duy nhất được sắc phong và ban thưởng sau lần thị tẩm đầu tiên,đến cả Giang tu nghi còn không được hưởng những điều đó.An Nguyệt chỉ cười trừ,cô không hiểu là Vũ Hiên đế kia có chủ ý gì?Hắn là tự tấn phong hay còn âm mưu khác.Nhưng thiết nghĩ xem ra hắn muốn nhắc nhở đến lời hứa của cô đây mà...
"Quế Chi,em mau đi theo dẫn đường cho ta đến An Gia cung"-chắc cô phải đi gặp nữ chính một chuyến rồi đây...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.