Chương 3
Selene Lee
03/03/2016
"Tiểu thư , có phải người đang đùa với em không ? Người tên là An Nguyệt,con gái duy nhất của quan Lễ bộ thượng thư An Quân và phu nhân."
"Em nói tên ta là An Nguyệt ? "-Tại sao người này lại trùng tên với cô ? Còn cái tên An Quân nữa,sao lại quen thế nhỉ ?.An Nguyệt cố lục lọi đấu óc , sau cùng thì thốt lên:
"An Nguyệt...An Quân...An tiệp dư ?"
"Tất nhiên tiểu thư là An tiệp dư rồi , xin tiểu thư nhanh chóng thay y phục dùm em đi"-Cô bé kia bất đắc dĩ nói,nhìn nhìn tiểu thư của mình.Hôm nay tiểu thư làm sao thế ?,không phải người rất nôn nóng được vào cung hay sao ?,bây giờ người lại kéo dài thời gian..."
Bây giờ thì An Nguyệt thật sự điên rồi ! Vì cái cớ gì mà cô xuyên không,còn trở thành nhân vật trong "Ác nữ hậu cung ký " .Mà mấu chốt của vấn đề CÔ LẠI LÀ ĐỆ NHẤT VẬT HI SINH: AN TIỆP DƯ a !Cô thật muốn chết quá đi!-An Nguyệt không ngừng đập đầu vào thành giường,than thở cho cái vận xui của cô.
"Tiểu thư,người làm gì vậy,xin người mau dừng lại nha ! Người đâu,tiểu thư nghĩ quẩn a..người đâu "- Cô bé kia vội vã chạy tới,ra sức ngăn cản động tác của An Nguyệt , miệng không ngừng hét to.
"chuyện gì đang xảy ra ?"- bất chợt một giọng nói vang lên,một bóng người từ bên ngoài vội vã chạy vào.Người đó dù đã ngoài tứ tuần nhưng khuôn mặt vẫn còn giữ lại nét tuấn tú của tuổi trẻ,mặc triều phục .Theo sau ông là một vị phu nhân ,nhìn dáng vẻ và khuôn mặt của bà thì có thể nhận ra lúc trẻ bà cũng là 1 đại mỹ nhân .
"Sao lại huyên náo thế...Nguyệt nhi,con đang làm gì vậy ? Mau,dừng lại !"-Bà vội vã chạy tới , kéo cô ra.Bây giờ An Nguyệt mới để ý đầu cô đã bầm tím.Sao cái cơ thể này yếu đuối thế nhỉ ?Ở hiện đại cô mạnh khỏe hơn thế này nhiếu !
"Lão gia,phu nhân...sớm nay nô tì gọi tiểu thư dậy thì người hỏi nô tì những điều kì lạ,giờ thì tiểu thư lại nghĩ quẫn,đập trán vào thành giường...nô..nô tì biết lỗi "-Cô bé kia quỳ xuống trước mặt 2 người ,nói.
"Ngươi không có lỗi gì hết,mau đứng lên đi.Nguyệt nhi, con làm sao vậy?mau nói cho ta nghe " - Phu nhân kia hỏi.
An Nguyệt nhìn người trước mặt mình,chắc đây chính là mẹ của An tiệp dư rồi!Cô
khịt mũi,vờ lau nước mắt,nói:
"Phụ thân,mẫu thân,con không muốn vào cung làm tiệp dư gì đó nữa đâu,con muốn ở lại đây"
Cả ba người trong phòng đều ngạc nhiên ,"mẫu thân" (TG:từ giờ đổi xưng hô luôn nha mọi người) nhìn cô hỏi:
"Tại sao lại không vào nữa ? không phải con nói mình thích đương kim thánh thượng sao ? "
An Nguyệt thì thầm trong lòng :Là con bà thích chứ không phải tôi nhá,ai lại quan tâm đến tên ngựa đực đó,1 đêm n mỹ nhân cơ chứ ?Thật là nổi da gà...
"Con không thích ngài nữa,con muốn chăm sóc phụ thân , mẫu thân cơ"-An Nguyệt úp mặt vào tà áo của "mẫu thân " ,ủy khuất nói tiếp.Cũng may cô biết cha mẹ của An tiệp dư này rất cưng chiều con gái mình,chắc họ sẽ đồng ý thôi.
"Nguyệt nhi à,việc này không phải là nói đùa đâu,kiệu cũng sắp đến rồi,trái lệnh hoàng thượng là tru di cửu tộc đó"-"Phụ thân" lúc này cũng bước tới,nắm lấy tay An Nguyệt.
Xong rồi..đời cô đến đây là hết a !-An Nguyệt thầm than,nhìn ra phía ngoài kia...
"Em nói tên ta là An Nguyệt ? "-Tại sao người này lại trùng tên với cô ? Còn cái tên An Quân nữa,sao lại quen thế nhỉ ?.An Nguyệt cố lục lọi đấu óc , sau cùng thì thốt lên:
"An Nguyệt...An Quân...An tiệp dư ?"
"Tất nhiên tiểu thư là An tiệp dư rồi , xin tiểu thư nhanh chóng thay y phục dùm em đi"-Cô bé kia bất đắc dĩ nói,nhìn nhìn tiểu thư của mình.Hôm nay tiểu thư làm sao thế ?,không phải người rất nôn nóng được vào cung hay sao ?,bây giờ người lại kéo dài thời gian..."
Bây giờ thì An Nguyệt thật sự điên rồi ! Vì cái cớ gì mà cô xuyên không,còn trở thành nhân vật trong "Ác nữ hậu cung ký " .Mà mấu chốt của vấn đề CÔ LẠI LÀ ĐỆ NHẤT VẬT HI SINH: AN TIỆP DƯ a !Cô thật muốn chết quá đi!-An Nguyệt không ngừng đập đầu vào thành giường,than thở cho cái vận xui của cô.
"Tiểu thư,người làm gì vậy,xin người mau dừng lại nha ! Người đâu,tiểu thư nghĩ quẩn a..người đâu "- Cô bé kia vội vã chạy tới,ra sức ngăn cản động tác của An Nguyệt , miệng không ngừng hét to.
"chuyện gì đang xảy ra ?"- bất chợt một giọng nói vang lên,một bóng người từ bên ngoài vội vã chạy vào.Người đó dù đã ngoài tứ tuần nhưng khuôn mặt vẫn còn giữ lại nét tuấn tú của tuổi trẻ,mặc triều phục .Theo sau ông là một vị phu nhân ,nhìn dáng vẻ và khuôn mặt của bà thì có thể nhận ra lúc trẻ bà cũng là 1 đại mỹ nhân .
"Sao lại huyên náo thế...Nguyệt nhi,con đang làm gì vậy ? Mau,dừng lại !"-Bà vội vã chạy tới , kéo cô ra.Bây giờ An Nguyệt mới để ý đầu cô đã bầm tím.Sao cái cơ thể này yếu đuối thế nhỉ ?Ở hiện đại cô mạnh khỏe hơn thế này nhiếu !
"Lão gia,phu nhân...sớm nay nô tì gọi tiểu thư dậy thì người hỏi nô tì những điều kì lạ,giờ thì tiểu thư lại nghĩ quẫn,đập trán vào thành giường...nô..nô tì biết lỗi "-Cô bé kia quỳ xuống trước mặt 2 người ,nói.
"Ngươi không có lỗi gì hết,mau đứng lên đi.Nguyệt nhi, con làm sao vậy?mau nói cho ta nghe " - Phu nhân kia hỏi.
An Nguyệt nhìn người trước mặt mình,chắc đây chính là mẹ của An tiệp dư rồi!Cô
khịt mũi,vờ lau nước mắt,nói:
"Phụ thân,mẫu thân,con không muốn vào cung làm tiệp dư gì đó nữa đâu,con muốn ở lại đây"
Cả ba người trong phòng đều ngạc nhiên ,"mẫu thân" (TG:từ giờ đổi xưng hô luôn nha mọi người) nhìn cô hỏi:
"Tại sao lại không vào nữa ? không phải con nói mình thích đương kim thánh thượng sao ? "
An Nguyệt thì thầm trong lòng :Là con bà thích chứ không phải tôi nhá,ai lại quan tâm đến tên ngựa đực đó,1 đêm n mỹ nhân cơ chứ ?Thật là nổi da gà...
"Con không thích ngài nữa,con muốn chăm sóc phụ thân , mẫu thân cơ"-An Nguyệt úp mặt vào tà áo của "mẫu thân " ,ủy khuất nói tiếp.Cũng may cô biết cha mẹ của An tiệp dư này rất cưng chiều con gái mình,chắc họ sẽ đồng ý thôi.
"Nguyệt nhi à,việc này không phải là nói đùa đâu,kiệu cũng sắp đến rồi,trái lệnh hoàng thượng là tru di cửu tộc đó"-"Phụ thân" lúc này cũng bước tới,nắm lấy tay An Nguyệt.
Xong rồi..đời cô đến đây là hết a !-An Nguyệt thầm than,nhìn ra phía ngoài kia...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.