Chương 30:
Vưu Ni Ti
13/11/2024
Thái hậu gật đầu, sau khi tiễn Hoàng đế đi, lập tức gọi thái giám đứng đầu Chu Tứ Thường vào: "Mau đi truyền lệnh tới Kính Sự Phòng, lập tức đến Kiền An Cung."
"Vâng, nô tài biết rồi!"
Bạch Thược cô cô đứng bên không nhịn được mà nói: "Thái hậu, hôm nay lo liệu bao nhiêu việc, chỉ sợ Hoàng thượng không có tâm trạng này."
Thái hậu hơi không vui: "Hoàng đế đã hơn nửa năm chưa gần nữ sắc, tuổi trẻ máu nóng, ai gia không tin khi nhìn thấy những thẻ bài này mà ngài ấy không động lòng."
Hoàng đế Minh Chiêu vừa về đến tẩm cung của mình, người của Kính Sự Phòng đã nhanh chóng tiến tới, bất kể có làm Hoàng đế bực mình hay không. Kính Sự Phòng đã hơn nửa năm không hoạt động, ngóng trông mãi, cuối cùng cũng chờ được Hoàng thượng trở về. Dù Hoàng thượng chưa truyền Kính Sự Phòng, nhưng Thái hậu đã ban dụ!
Giám cung của Kiền An Cung, cũng chính là Tổng quản đại nội Lương Khôn Ngọc, cúi người cười nói: "Hoàng thượng, Tổng quản Kính Sự Phòng Tôn An Lộc đang quỳ ngoài điện, nói là Thái hậu căn dặn..."
Sắc mặt Hoàng đế Minh Chiêu tối sầm, lại là mẫu hậu!
Lương Khôn Ngọc nhỏ giọng khuyên nhủ: "Thái hậu cũng chỉ vì lo lắng cho người...Hay là, để Kính Sự Phòng vào, người tùy tiện lật một thẻ, coi như làm vui lòng Thái hậu."
"Thôi được, cho hắn vào đi!" - Hoàng đế Minh Chiêu nén giận nói.
Tôn An Lộc khoảng năm mươi tuổi, khi tiên đế còn sống, ông ta đã ở Kính Sự Phòng hầu hạ, lúc đó chỉ là phó tổng quản thái giám, nhưng giờ làm tổng quản đại nội lại không được lợi lộc như trước! Hoàng thượng ít phi tần, lại chẳng chịu lật thẻ!
Hoàng thượng không thích lật thẻ, người lo nhất đương nhiên là Thái hậu, kế đó là vị Tổng quản Tôn này.
Hoàng thượng có ít phi tần, thêm đám phi tần mới do Thái hậu chọn, hiện tại cũng chỉ có tám thẻ bài màu xanh, đó là của Hiền phi Lâm thị, Chiêu dung Tân thị, Tiệp dư Lục thị, Mỹ nhân Dư thị, Tài nhân Lạc thị, Bảo lâm Giang thị, Tuyển thị Lâm thị và Tuyển thị Thôi thị.
Hạ Lan thị không cần nói, Phương thị mới bị cấm túc, đương nhiên không thể hầu hạ, còn Ôn Tài nhân...tuy không có lỗi cũng không có bệnh, nhưng Tôn An Lộc thậm chí chưa còn làm thẻ bài cho Ôn Tài nhân.
"Mời hoàng thượng lật thẻ!" - Tôn An Lộc cười nịnh, đưa một khay thẻ bài màu xanh đến bên cạnh Hoàng đế, trong tám thẻ bài này, thẻ bài gần Hoàng đế nhất, không phải là của Hiền phi có vị trí cao nhất, mà là của Tuyển thị Lâm thị, vị trí thấp nhất.
Ai bảo Tuyển thị Lâm thị thưởng bạc nhiều nhất.
Sắc mặt Hoàng đế Minh Chiêu càng đen, lạnh lùng ra lệnh: "Sau này thứ tự của thẻ bài phải xếp theo vị trí từ cao đến thấp, từ phải sang trái!"
Nụ cười của Tôn An Lộc cứng lại, ngay sau đó, vị Tổng quản Kính Sự Phòng này gần như mếu máo! Nếu như vậy, sau này vị trí thẻ bài của các phi tần được cố định, chẳng phải ông ta sẽ không còn chút lợi lộc nào nữa sao?
Hoàng đế liếc qua thẻ bài một lần nữa, ánh mắt dừng lại giữa ba người cũ: Lâm Hiền phi, Tân Chiêu dung và Lục Tiệp dư. Hiền phi...gần đây cố tình lan truyền tin đồn nhảm, làm Thái hậu không vui, loại. Tân Chiêu dung...Cả hậu cung đều thuộc dạng phiền phức! Vậy thì chọn Lục thị đi.
"Vâng, nô tài biết rồi!"
Bạch Thược cô cô đứng bên không nhịn được mà nói: "Thái hậu, hôm nay lo liệu bao nhiêu việc, chỉ sợ Hoàng thượng không có tâm trạng này."
Thái hậu hơi không vui: "Hoàng đế đã hơn nửa năm chưa gần nữ sắc, tuổi trẻ máu nóng, ai gia không tin khi nhìn thấy những thẻ bài này mà ngài ấy không động lòng."
Hoàng đế Minh Chiêu vừa về đến tẩm cung của mình, người của Kính Sự Phòng đã nhanh chóng tiến tới, bất kể có làm Hoàng đế bực mình hay không. Kính Sự Phòng đã hơn nửa năm không hoạt động, ngóng trông mãi, cuối cùng cũng chờ được Hoàng thượng trở về. Dù Hoàng thượng chưa truyền Kính Sự Phòng, nhưng Thái hậu đã ban dụ!
Giám cung của Kiền An Cung, cũng chính là Tổng quản đại nội Lương Khôn Ngọc, cúi người cười nói: "Hoàng thượng, Tổng quản Kính Sự Phòng Tôn An Lộc đang quỳ ngoài điện, nói là Thái hậu căn dặn..."
Sắc mặt Hoàng đế Minh Chiêu tối sầm, lại là mẫu hậu!
Lương Khôn Ngọc nhỏ giọng khuyên nhủ: "Thái hậu cũng chỉ vì lo lắng cho người...Hay là, để Kính Sự Phòng vào, người tùy tiện lật một thẻ, coi như làm vui lòng Thái hậu."
"Thôi được, cho hắn vào đi!" - Hoàng đế Minh Chiêu nén giận nói.
Tôn An Lộc khoảng năm mươi tuổi, khi tiên đế còn sống, ông ta đã ở Kính Sự Phòng hầu hạ, lúc đó chỉ là phó tổng quản thái giám, nhưng giờ làm tổng quản đại nội lại không được lợi lộc như trước! Hoàng thượng ít phi tần, lại chẳng chịu lật thẻ!
Hoàng thượng không thích lật thẻ, người lo nhất đương nhiên là Thái hậu, kế đó là vị Tổng quản Tôn này.
Hoàng thượng có ít phi tần, thêm đám phi tần mới do Thái hậu chọn, hiện tại cũng chỉ có tám thẻ bài màu xanh, đó là của Hiền phi Lâm thị, Chiêu dung Tân thị, Tiệp dư Lục thị, Mỹ nhân Dư thị, Tài nhân Lạc thị, Bảo lâm Giang thị, Tuyển thị Lâm thị và Tuyển thị Thôi thị.
Hạ Lan thị không cần nói, Phương thị mới bị cấm túc, đương nhiên không thể hầu hạ, còn Ôn Tài nhân...tuy không có lỗi cũng không có bệnh, nhưng Tôn An Lộc thậm chí chưa còn làm thẻ bài cho Ôn Tài nhân.
"Mời hoàng thượng lật thẻ!" - Tôn An Lộc cười nịnh, đưa một khay thẻ bài màu xanh đến bên cạnh Hoàng đế, trong tám thẻ bài này, thẻ bài gần Hoàng đế nhất, không phải là của Hiền phi có vị trí cao nhất, mà là của Tuyển thị Lâm thị, vị trí thấp nhất.
Ai bảo Tuyển thị Lâm thị thưởng bạc nhiều nhất.
Sắc mặt Hoàng đế Minh Chiêu càng đen, lạnh lùng ra lệnh: "Sau này thứ tự của thẻ bài phải xếp theo vị trí từ cao đến thấp, từ phải sang trái!"
Nụ cười của Tôn An Lộc cứng lại, ngay sau đó, vị Tổng quản Kính Sự Phòng này gần như mếu máo! Nếu như vậy, sau này vị trí thẻ bài của các phi tần được cố định, chẳng phải ông ta sẽ không còn chút lợi lộc nào nữa sao?
Hoàng đế liếc qua thẻ bài một lần nữa, ánh mắt dừng lại giữa ba người cũ: Lâm Hiền phi, Tân Chiêu dung và Lục Tiệp dư. Hiền phi...gần đây cố tình lan truyền tin đồn nhảm, làm Thái hậu không vui, loại. Tân Chiêu dung...Cả hậu cung đều thuộc dạng phiền phức! Vậy thì chọn Lục thị đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.