Chương 10: Thanh Duy Thật Giả
Thiên Như
22/09/2015
Chương 10 : Thanh Duy thật giả .
Buổi sáng , Thiên Như ra ngoài rất sớm với lí do có hẹn . Thiên Nam , Thiên Kỳ cũng không để ý . Thiên Như đi đến địa chỉ mà hôm qua cô nhận được .
Một căn nhà rộng lớn , villa hiện ra trước mắt . Màu vàng nhạt sáng bao trùm lấy ngôi nhà làm cho ngôi nhà trở nên khác biệt . Đẳng cấp có khác .
Thiên Như bước tới cửa bên trong có người dẫn cô vào . Lạ lẫm với nơi này , sang trọng quá không thích hợp với thân phận thấp hèn của cô .
- Xin chào bác , cháu là Thiên Như
- Ta có nghe bà chủ nói , nghe đây , cháu sẽ giúp những người khác làm việc , khi chuông nhấn tức là một trong hai vị công tử đang gọi , cháu nên lên giúp họ . Họ ở lầu 2 phòng 101,103 còn 102 là phòng cuối dãy lầu 2 và cháu không được phép lên phòng đó . Nhớ nhé !!!
- Dạ vâng , vậy bây giờ cháu cần làm việc gì ạ ?
- Cháu phụ chị Song Tuyết làm thức ăn sáng cho mọi người đi , sau đó thì lên dọn dẹp phòng của hai thiếu gia
- Dạ vâng .
- Cần gì cứ gọi ta , ta là Bác Kim .
- Dạ vâng bác Kim
Bác Kim giao việc cho Thiên Như xong bà lên phòng khách dọn dẹp , sang trọng thật .
Thiên Như mãi mê ngắm nhìn nhất thời lại quên việc của mình . Có lẽ nơi này đã thu hút cô rồi . Song Tuyết bên trong bước ra thấy Thiên Như đang mải mê với căn nhà thì đến gần vịnh vào vai cô làm cô giật mình .
- Cô là Thiên Như
- Vâng , cô bao nhiêu tuổi ?
- Tôi sinh năm 97 .
- Tôi là năm 96 , cứ gọi là chị .
- Dạ , chị là ....
- Tôi tên Song Tuyết
- Dạ
- Thôi vào bếp phụ chị nhanh đi
- Dạ
Thiên Như cùng Song Tuyết vào bếp làm thức ăn . Với cả hai thì phân đoạn bếp núc không thành vấn đề vì cả hai đều có tay nghề tốt .
- Thiên Như , để đó chị làm , em lên phòng kêu hai thiếu gia dậy đi .
- Dạ vâng .
Thiên Như theo lệnh lên lầu hai , bước đến trước cửa phòng 101 , Thiên Như gõ cửa thì được hồi đáp .
- Thiếu gia xuống dùng bữa
- Tôi xuống liền .
Thiên Như bước sang phòng 103 , kiên nhẫn gõ cửa khi không được hồi đáp . Gõ mãi chẳng thấy người bên trong phản ứng Thiên Như nghĩ chắc tên này còn nướng ngủ chăng ?
- Thiếu gia dậy đi sáng rồi ạ
- Thiếu gia dậy xuống ăn sáng ạ
- Thiếu gia ...... Thiếu gia .....
- Cô nên vào trong mà gọi , cậu ngủ nướng lắm _ Giọng của một cô giúp việc , nghe vẻ khó chịu .
- Dạ .......
Cạch
Cửa phòng không khoá .
Bước vào thì cánh cửa tự động đóng lại . Gian phòng là ram màu bạc kim lung linh lộng lẫy , phòng này rất rộng . Một chiếc giường to nằm chắn một góc phòng . Một người con trai còn đang nheo mắt uốn ẹo quấn lấy cái chăn , gối thì bị tên này đạp văng xuống giường cả rồi đúng là tên heo .
Thiên Như chầm chậm , rón rén bước đến bên giường . Người con trai này đang nằm sấp nên cô chỉ thấy được nửa mặt .
Nét quen .
- Thiếu gia dậy dùng bữa
- Thiếu gia sáng rồi ạ
- Thiếu gia .....
- Ồn ào ... _ Tên thiếu gia đang ngủ túm lấy ngồi nằm ném vào người cô .
Tức mình , Thiên Như lay người hắn , xoay người hắn lại , bất ngờ trượt cái chăn đang nửa trên nửa dưới , mặt cô gần sát mặt tên thiếu gia .
Nhìn khoảng gần nhìn kĩ đường nét khuôn mặt của hắn , có vẻ đẹp . Bất ngờ tên thiếu gia mở mắt ra , mắt chạm mắt , người chạm người . Thật thì Thiên Như đang đè lên thiếu gia , tích tắc chút thôi là có thể có màn môi chạm môi đầy tình cảm . Giật mình , Thiên Như đứng dậy , lần này nhìn kĩ thì ra là .............
- Tên đáng ghét _ Giờ cô mới nhận ra .
- Là cô sao ? Osin mới_ Anh Duy ngồi dậy .
Thiên Như im lặng quay người đi khỏi phòng , một nụ cười nở trên môi .
Trước khi rời khỏi Anh Duy còn tặng cô một câu :
- Ra ngoài và xuống cùng tôi.
Thiên Như đứng bên ngoài khoảng 10p sau Anh Duy bước ra với chiếc áo sơ mi chưa cài khuy đầu , mái tóc ướt chưa được gọn gàng .
Nhìn thấy cô anh nở nụ cười ma mị
- Vào chải đầu cho tôi .
- Sao ?
- Cô muốn gì ? Muốn bị đuổi chăng ?_ Anh Duy đánh vào trọng điểm của mấy người giúp việc kể cả cô .
Phải . Thiên Như sợ , nếu bị đuổi thật cô không đủ tiền để mà bù cho gia đình , thôi thì nghe theo anh vậy .
Bữa vừa cho nhận xét thấy Anh Duy cũng có nét tốt mà thế bây giờ hoàn toàn chỉ có 3 chữ " tên đáng ghét ".
Thiên Như cùng Anh Duy vào phòng . Căn phòng bề bộn hơn lúc nãy chỉ sau 10p mà gối chăn rớt tùm lum , quần áo cũng bay tứ tung , nhìn chẳng khác ổ chuột . Anh Duy ngồi xuống giường , Thiên Như thì lên giường , quỳ xuống để đủ tầm chải tóc anh cho gọn gàng . Anh dùng tay cài khuy áo còn lại . Thiên Như nhẹ nhàng dùng chiếc lược nhỏ chải mái tóc đang ướt của anh . Mùi thơm trên tóc phảng phất vào mũi cô . Thiên Như không quên việc cô vẫn nhẹ nhàng chải tóc cho Anh Duy , còn anh nhìn gương mặt cô qua tấm gương trên tường .
Vừa chải đầu xong anh lại bắt cô thắt cavat . Thiên Như xuống giường và qua đứng trước mặt Anh Duy , tay cô nhẹ nhàng thắt cho anh . Tỉ mỉ , gọn gàng , thận trọng . Thắt xong , cô bước lùi lại và lên tiếng:
- Thiếu gia , đã xong .
- Được rồi , cùng tôi xuống dùng bữa , sau đó hãy lên dọn dẹp lại nơi này .
- Dạ , mời cậu _ Anh Duy cười thoả mãn bước đi trước , Thiên Như lủi thủi theo sau.
.
Bước xuống bếp , bàn ăn thịnh soạn được chuẩn bị chu tất . Chỉ có hai phần dành cho hai vị thiếu gia . Thanh Duy đã ngồi vào bàn và dùng bữa còn mỗi Anh Duy .
- Thiên Như , em làm gì mà lâu vậy ?_ Song Tuyết gọi tên cô làm Thanh Duy quay lại .
- Dạ em gọi nhị thiếu ạ
- Chào cậu Thanh Duy
- Chào _ Người mà cô cho tên là Anh Duy đáp lại .
Thiên Như bàng hoàng
Thanh Duy thật nở nụ cười thoã mản .
Thanh Duy giả quay lại nhìn Thiên Như ngạc nhiên
Tại sao cô lại xuất hiện trong nhà của anh và còn mặc đồng phục của một người hầu nữa.
- Thanh ....... Thanh Duy sao ?_ Thiên Như ấp a ấp úng
Hoá ra dạo này cô tâng bốc tên " Thanh Duy " trước mặt người cô cho tên " Anh Duy " lại chính là chủ nhân .
Thanh Duy giả lại lừa cô và không chịu lên tiếng để dạo này cô hiểu lầm anh . Thiên Như nhíu mày nhưng nhanh chóng lấy lại vẻ bình thường .
- Chị Tuyết , em xin phép lên phòng thiếu gia dọn dẹp
- Ừ , em đi đi , mà em đã ăn gì chưa ?
- Dạ , sáng em dùng bữa ở nhà rồi ạ
- Ừm , làm nhanh xuống phụ chị nấu bữa trưa .
- Vâng
Thiên Như quay đi lên lầu làm việc . Thanh Duy và Anh Duy đều nở nụ cười .
.
Phòng của Anh Duy rất gọn gàng , ngăn nắp , Thiên Như chỉ cần quét dọn một xíu là xong . Còn phòng của Thanh Duy , ôi thần linh ơi , đó như một bãi chiến trường .
Thiên Như cặm cụi nhặt quần áo của anh vứt tứ tung để lên giường , cô quét dọn và sắp xếp lại giường cho anh cũng như chăn gối quay về chỗ nên về . Thiên Như kê bàn , cô sẽ ủi lại áo cho anh rồi cất vào tủ.
20p sau , Thiên Như rời khỏi căn phòng của Thanh Duy khi mọi thứ đều trở về quỹ đạo của nó .
Thiên Như bước xuống bếp phụ chị Song Tuyết nấu ăn cho bữa trưa . Trong nhà này cô nghe nói có 5 người giúp việc nhưng sáng giờ cô chỉ gặp 3 người nhưng lại biết tên có 2 người . Tò mò quá Thiên Như lên tiếng hỏi :
- Chị Song Tuyết , chị giới thiệu những người hầu trong nhà cho em biết với ạ
- Song Như là em chị , con bé là người lúc sáng em gặp trên hành lang dãy phòng của thiếu gia , còn 2 người là Bác Tùng , cô Vân .
- Họ có việc gì ạ ?
- Mỗi người có việc riêng , bác Tùng là lái xe , cô Vân là trợ lí riêng của bà chủ .
- Dạ , chị ơi , em làm xong rồi , em xin phép về trước chiều em quay lại
- Ừm , chào em
- Vâng .
Thiên Như nhanh chóng rời khỏi căn nhà sang trọng đó . Cấp tốc chạy về nhà để tránh Thiên Kỳ và Thiên Nam nghi ngờ . Vừa về tới là kịp giờ cơm , Thiên Nam đã chuẩn bị sẵn. Thiên Như rửa tay sạch sẽ rồi vào bàn cùng hai anh
- Từ nay sáng đến chiều luôn , em sẽ đi học thanh nhạc trước rồi em sẽ xem kết quả thi thế nào ạ , em sẽ ăn bánh mì hoặc mì gói sau khi về nên hai anh không cần chừa phần cho em .
- Ừm , cẩn thận nhé .
- Thiên Như _ Thiên Kỳ gọi
- Dạ , hai kêu em ?
- Anh và Thiên Nam sẽ mua cho em một chiếc xe đạp để tiện việc đi lại.
Nghe câu này không hiểu sao nữa nước mắt Thiên Như rơi vô định . Cúi thấp đầu để tránh hai anh nhìn thấy nhưng làm sao qua khỏi ánh nhìn sắt bén của hai người anh . Thiên Nam quay sang ôm Thiên Như vỗ về cô như vỗ về một chú mèo con đang nhõng nhẽo.
- Nín đi Thiên Như , em kiên cường lắm mà
- Anh Nam ....... Hixhix ....
- Thiên Như ngoan nào , chủ nhật anh dẫn em đi chơi nha
- Anh Kỳ ....... Hixhix
- Em là kẻ cướp đi tình thương từ ba mẹ của hai anh , hai anh không những không ghét em mà còn yêu thương em hết mực . Em xin lỗi , em nợ hai anh rất nhiều ._ Thiên Như khóc lớn dựa vào bờ ngực vững chắc của người anh Thiên Nam , có lẽ như thế sẽ tốt hơn .
- Em là em của bọn anh , sao bọn anh lại ghét em ? Anh xem em như đứa em ruột , em cũng nên như thế , đừng khóc nữa , em của anh không có mít ướt như vậy , nín đi , ăn cơm còn đi học .
- Dạ
Tiếng " dạ " của Thiên Như càng làm cho hai anh yêu thương cô nhiều hơn . Từ nhỏ cô rất ngoan ngoãn , lễ phép , lớn lên vẫn thế trông cô ngày một ra dáng thiếu nữ hiền thục . Hai anh sợ cô hiền quá thì bị ức hiếp nên lúc cô gặp rắc rối lúc nào cũng là hai anh giúp cô , bảo vệ cô .
Tình thương của hai anh cho cô như một tình cảm ruột thịt mà không phải ai cũng có thể có.........
Nói dối hai anh để được đi làm là không đúng nhưng cô phải làm thôi , không thể trông chờ vào hai anh . Đến lúc cô phải trả nợ cho hai anh rồi ......
Buổi sáng , Thiên Như ra ngoài rất sớm với lí do có hẹn . Thiên Nam , Thiên Kỳ cũng không để ý . Thiên Như đi đến địa chỉ mà hôm qua cô nhận được .
Một căn nhà rộng lớn , villa hiện ra trước mắt . Màu vàng nhạt sáng bao trùm lấy ngôi nhà làm cho ngôi nhà trở nên khác biệt . Đẳng cấp có khác .
Thiên Như bước tới cửa bên trong có người dẫn cô vào . Lạ lẫm với nơi này , sang trọng quá không thích hợp với thân phận thấp hèn của cô .
- Xin chào bác , cháu là Thiên Như
- Ta có nghe bà chủ nói , nghe đây , cháu sẽ giúp những người khác làm việc , khi chuông nhấn tức là một trong hai vị công tử đang gọi , cháu nên lên giúp họ . Họ ở lầu 2 phòng 101,103 còn 102 là phòng cuối dãy lầu 2 và cháu không được phép lên phòng đó . Nhớ nhé !!!
- Dạ vâng , vậy bây giờ cháu cần làm việc gì ạ ?
- Cháu phụ chị Song Tuyết làm thức ăn sáng cho mọi người đi , sau đó thì lên dọn dẹp phòng của hai thiếu gia
- Dạ vâng .
- Cần gì cứ gọi ta , ta là Bác Kim .
- Dạ vâng bác Kim
Bác Kim giao việc cho Thiên Như xong bà lên phòng khách dọn dẹp , sang trọng thật .
Thiên Như mãi mê ngắm nhìn nhất thời lại quên việc của mình . Có lẽ nơi này đã thu hút cô rồi . Song Tuyết bên trong bước ra thấy Thiên Như đang mải mê với căn nhà thì đến gần vịnh vào vai cô làm cô giật mình .
- Cô là Thiên Như
- Vâng , cô bao nhiêu tuổi ?
- Tôi sinh năm 97 .
- Tôi là năm 96 , cứ gọi là chị .
- Dạ , chị là ....
- Tôi tên Song Tuyết
- Dạ
- Thôi vào bếp phụ chị nhanh đi
- Dạ
Thiên Như cùng Song Tuyết vào bếp làm thức ăn . Với cả hai thì phân đoạn bếp núc không thành vấn đề vì cả hai đều có tay nghề tốt .
- Thiên Như , để đó chị làm , em lên phòng kêu hai thiếu gia dậy đi .
- Dạ vâng .
Thiên Như theo lệnh lên lầu hai , bước đến trước cửa phòng 101 , Thiên Như gõ cửa thì được hồi đáp .
- Thiếu gia xuống dùng bữa
- Tôi xuống liền .
Thiên Như bước sang phòng 103 , kiên nhẫn gõ cửa khi không được hồi đáp . Gõ mãi chẳng thấy người bên trong phản ứng Thiên Như nghĩ chắc tên này còn nướng ngủ chăng ?
- Thiếu gia dậy đi sáng rồi ạ
- Thiếu gia dậy xuống ăn sáng ạ
- Thiếu gia ...... Thiếu gia .....
- Cô nên vào trong mà gọi , cậu ngủ nướng lắm _ Giọng của một cô giúp việc , nghe vẻ khó chịu .
- Dạ .......
Cạch
Cửa phòng không khoá .
Bước vào thì cánh cửa tự động đóng lại . Gian phòng là ram màu bạc kim lung linh lộng lẫy , phòng này rất rộng . Một chiếc giường to nằm chắn một góc phòng . Một người con trai còn đang nheo mắt uốn ẹo quấn lấy cái chăn , gối thì bị tên này đạp văng xuống giường cả rồi đúng là tên heo .
Thiên Như chầm chậm , rón rén bước đến bên giường . Người con trai này đang nằm sấp nên cô chỉ thấy được nửa mặt .
Nét quen .
- Thiếu gia dậy dùng bữa
- Thiếu gia sáng rồi ạ
- Thiếu gia .....
- Ồn ào ... _ Tên thiếu gia đang ngủ túm lấy ngồi nằm ném vào người cô .
Tức mình , Thiên Như lay người hắn , xoay người hắn lại , bất ngờ trượt cái chăn đang nửa trên nửa dưới , mặt cô gần sát mặt tên thiếu gia .
Nhìn khoảng gần nhìn kĩ đường nét khuôn mặt của hắn , có vẻ đẹp . Bất ngờ tên thiếu gia mở mắt ra , mắt chạm mắt , người chạm người . Thật thì Thiên Như đang đè lên thiếu gia , tích tắc chút thôi là có thể có màn môi chạm môi đầy tình cảm . Giật mình , Thiên Như đứng dậy , lần này nhìn kĩ thì ra là .............
- Tên đáng ghét _ Giờ cô mới nhận ra .
- Là cô sao ? Osin mới_ Anh Duy ngồi dậy .
Thiên Như im lặng quay người đi khỏi phòng , một nụ cười nở trên môi .
Trước khi rời khỏi Anh Duy còn tặng cô một câu :
- Ra ngoài và xuống cùng tôi.
Thiên Như đứng bên ngoài khoảng 10p sau Anh Duy bước ra với chiếc áo sơ mi chưa cài khuy đầu , mái tóc ướt chưa được gọn gàng .
Nhìn thấy cô anh nở nụ cười ma mị
- Vào chải đầu cho tôi .
- Sao ?
- Cô muốn gì ? Muốn bị đuổi chăng ?_ Anh Duy đánh vào trọng điểm của mấy người giúp việc kể cả cô .
Phải . Thiên Như sợ , nếu bị đuổi thật cô không đủ tiền để mà bù cho gia đình , thôi thì nghe theo anh vậy .
Bữa vừa cho nhận xét thấy Anh Duy cũng có nét tốt mà thế bây giờ hoàn toàn chỉ có 3 chữ " tên đáng ghét ".
Thiên Như cùng Anh Duy vào phòng . Căn phòng bề bộn hơn lúc nãy chỉ sau 10p mà gối chăn rớt tùm lum , quần áo cũng bay tứ tung , nhìn chẳng khác ổ chuột . Anh Duy ngồi xuống giường , Thiên Như thì lên giường , quỳ xuống để đủ tầm chải tóc anh cho gọn gàng . Anh dùng tay cài khuy áo còn lại . Thiên Như nhẹ nhàng dùng chiếc lược nhỏ chải mái tóc đang ướt của anh . Mùi thơm trên tóc phảng phất vào mũi cô . Thiên Như không quên việc cô vẫn nhẹ nhàng chải tóc cho Anh Duy , còn anh nhìn gương mặt cô qua tấm gương trên tường .
Vừa chải đầu xong anh lại bắt cô thắt cavat . Thiên Như xuống giường và qua đứng trước mặt Anh Duy , tay cô nhẹ nhàng thắt cho anh . Tỉ mỉ , gọn gàng , thận trọng . Thắt xong , cô bước lùi lại và lên tiếng:
- Thiếu gia , đã xong .
- Được rồi , cùng tôi xuống dùng bữa , sau đó hãy lên dọn dẹp lại nơi này .
- Dạ , mời cậu _ Anh Duy cười thoả mãn bước đi trước , Thiên Như lủi thủi theo sau.
.
Bước xuống bếp , bàn ăn thịnh soạn được chuẩn bị chu tất . Chỉ có hai phần dành cho hai vị thiếu gia . Thanh Duy đã ngồi vào bàn và dùng bữa còn mỗi Anh Duy .
- Thiên Như , em làm gì mà lâu vậy ?_ Song Tuyết gọi tên cô làm Thanh Duy quay lại .
- Dạ em gọi nhị thiếu ạ
- Chào cậu Thanh Duy
- Chào _ Người mà cô cho tên là Anh Duy đáp lại .
Thiên Như bàng hoàng
Thanh Duy thật nở nụ cười thoã mản .
Thanh Duy giả quay lại nhìn Thiên Như ngạc nhiên
Tại sao cô lại xuất hiện trong nhà của anh và còn mặc đồng phục của một người hầu nữa.
- Thanh ....... Thanh Duy sao ?_ Thiên Như ấp a ấp úng
Hoá ra dạo này cô tâng bốc tên " Thanh Duy " trước mặt người cô cho tên " Anh Duy " lại chính là chủ nhân .
Thanh Duy giả lại lừa cô và không chịu lên tiếng để dạo này cô hiểu lầm anh . Thiên Như nhíu mày nhưng nhanh chóng lấy lại vẻ bình thường .
- Chị Tuyết , em xin phép lên phòng thiếu gia dọn dẹp
- Ừ , em đi đi , mà em đã ăn gì chưa ?
- Dạ , sáng em dùng bữa ở nhà rồi ạ
- Ừm , làm nhanh xuống phụ chị nấu bữa trưa .
- Vâng
Thiên Như quay đi lên lầu làm việc . Thanh Duy và Anh Duy đều nở nụ cười .
.
Phòng của Anh Duy rất gọn gàng , ngăn nắp , Thiên Như chỉ cần quét dọn một xíu là xong . Còn phòng của Thanh Duy , ôi thần linh ơi , đó như một bãi chiến trường .
Thiên Như cặm cụi nhặt quần áo của anh vứt tứ tung để lên giường , cô quét dọn và sắp xếp lại giường cho anh cũng như chăn gối quay về chỗ nên về . Thiên Như kê bàn , cô sẽ ủi lại áo cho anh rồi cất vào tủ.
20p sau , Thiên Như rời khỏi căn phòng của Thanh Duy khi mọi thứ đều trở về quỹ đạo của nó .
Thiên Như bước xuống bếp phụ chị Song Tuyết nấu ăn cho bữa trưa . Trong nhà này cô nghe nói có 5 người giúp việc nhưng sáng giờ cô chỉ gặp 3 người nhưng lại biết tên có 2 người . Tò mò quá Thiên Như lên tiếng hỏi :
- Chị Song Tuyết , chị giới thiệu những người hầu trong nhà cho em biết với ạ
- Song Như là em chị , con bé là người lúc sáng em gặp trên hành lang dãy phòng của thiếu gia , còn 2 người là Bác Tùng , cô Vân .
- Họ có việc gì ạ ?
- Mỗi người có việc riêng , bác Tùng là lái xe , cô Vân là trợ lí riêng của bà chủ .
- Dạ , chị ơi , em làm xong rồi , em xin phép về trước chiều em quay lại
- Ừm , chào em
- Vâng .
Thiên Như nhanh chóng rời khỏi căn nhà sang trọng đó . Cấp tốc chạy về nhà để tránh Thiên Kỳ và Thiên Nam nghi ngờ . Vừa về tới là kịp giờ cơm , Thiên Nam đã chuẩn bị sẵn. Thiên Như rửa tay sạch sẽ rồi vào bàn cùng hai anh
- Từ nay sáng đến chiều luôn , em sẽ đi học thanh nhạc trước rồi em sẽ xem kết quả thi thế nào ạ , em sẽ ăn bánh mì hoặc mì gói sau khi về nên hai anh không cần chừa phần cho em .
- Ừm , cẩn thận nhé .
- Thiên Như _ Thiên Kỳ gọi
- Dạ , hai kêu em ?
- Anh và Thiên Nam sẽ mua cho em một chiếc xe đạp để tiện việc đi lại.
Nghe câu này không hiểu sao nữa nước mắt Thiên Như rơi vô định . Cúi thấp đầu để tránh hai anh nhìn thấy nhưng làm sao qua khỏi ánh nhìn sắt bén của hai người anh . Thiên Nam quay sang ôm Thiên Như vỗ về cô như vỗ về một chú mèo con đang nhõng nhẽo.
- Nín đi Thiên Như , em kiên cường lắm mà
- Anh Nam ....... Hixhix ....
- Thiên Như ngoan nào , chủ nhật anh dẫn em đi chơi nha
- Anh Kỳ ....... Hixhix
- Em là kẻ cướp đi tình thương từ ba mẹ của hai anh , hai anh không những không ghét em mà còn yêu thương em hết mực . Em xin lỗi , em nợ hai anh rất nhiều ._ Thiên Như khóc lớn dựa vào bờ ngực vững chắc của người anh Thiên Nam , có lẽ như thế sẽ tốt hơn .
- Em là em của bọn anh , sao bọn anh lại ghét em ? Anh xem em như đứa em ruột , em cũng nên như thế , đừng khóc nữa , em của anh không có mít ướt như vậy , nín đi , ăn cơm còn đi học .
- Dạ
Tiếng " dạ " của Thiên Như càng làm cho hai anh yêu thương cô nhiều hơn . Từ nhỏ cô rất ngoan ngoãn , lễ phép , lớn lên vẫn thế trông cô ngày một ra dáng thiếu nữ hiền thục . Hai anh sợ cô hiền quá thì bị ức hiếp nên lúc cô gặp rắc rối lúc nào cũng là hai anh giúp cô , bảo vệ cô .
Tình thương của hai anh cho cô như một tình cảm ruột thịt mà không phải ai cũng có thể có.........
Nói dối hai anh để được đi làm là không đúng nhưng cô phải làm thôi , không thể trông chờ vào hai anh . Đến lúc cô phải trả nợ cho hai anh rồi ......
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.