Chương 29: Vi Phạm Quy Luật
Thiên Như
23/10/2015
Chương 29 : Vi Phạm Quy Luật
Thiên Như cũng vui vẻ đáp đơn giản đó là công việc mà cô phải làm . Thiên Như đưa cốc sữa cho Tố Tố rồi nhanh chóng lên phòng dọn dẹp . Thanh Duy và Anh Duy cùng Tố Tố ngồi vào bàn . Tố Tố bắt chuyện :
- Anh Duy .
Một tiếng gọi của cô làm cả hai người tên Duy ngước nhìn . Trùng tên cũng khó kêu thật .
- Thanh Duy , sao không bảo bạn gái của anh xuống dùng bữa ?
- Em muốn nói ai ?
- Thiên Như chứ còn ai .
Không biết là anh còn mơ ngủ hay sao mà lại không nhớ đến cô ấy đã là bạn gái anh trong nhà này . Chỉ biết nhìn cô là cứ như mọi ngày bảo cô dọn phòng . Tố Tố nhìn nét mặt của Thanh Duy , anh vẫn tỏ ra bình thường . Không mấy lo lắng cho chuyện cô nhắc đến
- Em không biết anh thích con bé đó chỗ nào nữa .
- Kệ anh , em lo ăn đi .
- Chị Tuyết lát làm một phần cho Thiên Như nữa nhé .
Thanh Duy dặn chị Tuyết , Song Tuyết vui vẻ mỉm cười làm theo .
- Nhưng mà Thiên Như là người hầu ._ Tố Tố lên tiếng nhắc nhở thì ngay lập tức nhận được ánh mắt lườm cô từ Thanh Duy .
- Tôi nói rồi . Thiên Như là bạn gái của tôi , ai đụng vào cô ấy thì đừng trách tại sao tôi vô tình _ Thanh Duy chắc nịch lần nữa .
Tố Tố im lặng . Cô quay sang chăm sóc cho Anh Duy , muốn tìm thấy một sự ghen tuông của Thanh Duy nhưng thứ cô nhận được là sự im lặng và không chút mảy may .
Anh Duy thì trong suốt buổi đều im lặng . Sống với Thanh Duy từ nhỏ không lẽ anh không hiểu tính tình của em mình ? Thanh Duy không thích có người ngủ cùng đâu , vì nó khó chịu và rất vướng bận nhưng hôm qua em anh và Thiên Như đã ngủ chung một giường đấy . Lại không có phản ứng gì sau vụ này thì quả thật Thanh Duy đã thay đổi rồi sao ? Mà sao Thiên Như đến đây sống luôn vậy ? Cô có nhà chứ đâu phải không ? Chắc là có gì mờ ám trong chuyện này hay còn có một khuất mắt nữa chưa được giải quyết .............
Thiên Như dọn phòng cho Thanh Duy , hôm nay anh không bày bừa như những lần trước , cô dọn dẹp cũng đỡ cực hơn . Dọn dẹp xong là lúc 9h sáng , bụng cô cồn cào kêu than , Thiên Như ra ngoài đóng cửa phòng lại , định quay đi xuống bếp kiếm chút gì lót dạ thì cô chạm mặt với Tố Tố và Anh Duy . Thiên Như không quan tâm , cô chỉ cúi đầu trước họ như cách mà một người hầu chào chủ nhân . Tố Tố bắt chuyện gây sự :
- Ồ , chị em của tôi . _Tố Tố tiến đến nắm tay Thiên Như vờ cười như đã quen thân từ trước .
- Tố tiểu thư , xin cô tránh đường .
- Sao vậy ? Định đi đâu ? Dọn nhà bếp , nhà vệ sinh hay cống nước ?
- Dọn dẹp thì liên quan gì đến cống nước ?
- Không biết hay giả vờ thế . Tư cách của cô chỉ đáng dọn dẹp cống thoát nước chứ không phải dọn dẹp tại một nơi sang trọng này , cô sẽ làm bẩn nơi này ._ Tố Tố nói một lèo rồi cô mới phát hiện , người hỏi câu lúc nãy không phải là Thiên Như , mà là giọng của một ai khác . Tố Tố quay đầu lại ...........
- Thanh ............ Thanh Duy
- Cô nói đủ chưa ? Làm nhục mặt bạn gái tôi đủ rồi chứ ?
- Duy à , em em chỉ là .......
- Chỉ là làm sao ? Chỉ dạy dỗ người hầu thôi phải không ?
- Em ..........
- Đủ rồi , với tôi cô ấy cũng như bạn gái cũng như người hầu riêng . Nhưng với tất cra mọi người trong nhà này , cô ấy là cô chủ tương lai ._ Thanh Duy chắc nịch rồi anh kéo Thiên Như đi .
Khi đi ngang qua Anh Duy , cô có nhìn anh một cái , nhưng đáp lại ánh nhìn của cô là ánh nhìn lạnh lùng của anh . Anh bước đi cùng Tố Tố . Thiên Như cũng không hiểu sao anh lại lạnh lùng với cô đến vậy ???
Thanh Duy và cô đi song song với nhau , bỗng nhiên im lặng đến lạ thường . Cô chỉ cúi gằm mặt đi , Duy thì đôi lần liếc xem biểu hiện của cô , nhưng cô rất mạnh mẽ , chẳng mảy may đến những câu của Tố Tố dành cho cô khi nãy .
- Tố Tố còn nhỏ , cô ấy không hiểu chuyện , nên cô đừng có ........
- Tôi đâu nhỏ mọn đến thế ? Tôi dọn phòng cho anh rồi , anh nên đi chuẩn bị còn đi làm nữa .
- Ừm , cám ơn .
Thanh Duy quay lại , anh và Như đi ngược hướng với nhau . Cả hai chỉ chú ý điểm dừng vô định phía trước , không hề quan tâm đến những gì phía sau lưng .
Thiên Như xuống bếp , cô nghĩ là không còn gì để ăn nữa , vì căn bản trước giờ chị Tuyết nấu vừa đủ cho mọi người ăn , không có phần cho cô . Như mở tủ lạnh , kím chút gì đó thì Song Như bước vào , y rằng là cô kiếm chuyện với Thiên Như .
- Đừng nghĩ là tiểu thư trong nhà thì muốn lục gì thì lục
- Tôi chỉ tìm chút đồ ăn .
- Đồ ăn ? Cô có tư cách gì để ăn cơm ở nhà này ?
- Tôi chỉ muốn kiếm chút đồ lót dạ , bộ vậy không được sao ?
Thiên Như đóng tủ lạnh lại , cô quay sang các gian tủ bếp . Lục lọi đầy các ngăn tủ , nhưng thứ cô tìm vẫn không có . Song Như thấy ngứa mắt nên hỏi cô :
- Cô tìm thứ gì trong đó ?
- Mỳ gói
Hai chữ phát ra nhẹ nhàng không chút đắn đo . Song Như nhìn cô với một ánh mắt kì lạ , hình như cô đã nói gì đó sai chăng ? Song Như liếc cô khinh bỉ , nhưng môi cô nhếch lên cười .
- Mì gói sao ?
- Phải
- Cô nghĩ nhà này nghèo xơ nghèo xác như nhà cô sao mà phải ăn mì gói ?
- Cô .
Lần nào mở miệng , Song Như cũng mỉa mai cô , tìm đủ mọi chuyện để soi mói , mỉa gia đình cô . Song Tuyết đi vào , thấy cả hai đang có vẻ căng thẳng nên cô cất tiếng :
- Có chuyện gì vậy ?
- Em đói , em muốn tìm chút gì để ăn ạ .
- Thiếu gia có bảo chừa phần lại cho em , chị để trong tủ , để chị lấy cho em .
- Dạ thôi , để em tự làm , chị làm việc của chị đi ạ .
Thiên Như theo lời Song Tuyết lấy phần thức ăn lúc nãy đi hâm nóng lại và cô thưởng thức , cô cũng có ý định cám ơn Thanh Duy . Song Tuyết kéo Song Như ra ngoài vườn hỏi chuyện .
- Chuyện gì ?_ Song Như bực bội
- Em tỉnh táo chút đi , Như không còn là người hầu nửa đâu , cô ấy là tiểu thư đấy .
- Nói với em làm chi ?
- Em cứ kiếm chuyện với cô ấy mãi , em không sợ Nhị thiếu sẽ tống em ra khỏi đây sao ?
- Chị nghĩ em là con ngốc hay sao mà không biết xoay ngược tình thế ? Rồi chị coi , thế nào em cũng sẽ là tiểu thư , em sẽ chinh phục được thiếu gia .
- Song Như , em không nhớ qui luật sao ?
- Thiên Như được thì nhất định em sẽ được .
- Song Như .....
- Thôi em vào làm việc .
Song Như tránh đi , Song Tuyết chỉ biết thở dài nhìn theo bóng lưng của em cô . Từ khi nào mà em cô trở nên như vậy ? Khinh ghét người nghèo khó ? Chẳng phải trước đây nó và cô cũng đã từng trải qua quãng thời gian cực khổ mới tìm được công ăn việc làm tốt thế này sao ? Sao bây giờ Song Như lại trở mặt nói thế ?!? Song Tuyết bước vào trong , lòng đầy nặng nề. Cách đó không xa có một cô gái khác nhìn theo Tuyết . Khoé môi cô nhếch lên một đường cong tuyệt mỹ .
" Rồi chờ xem , trò chơi sẽ bắt đầu "
Trưa , sau khi hoàn thành bữa ăn cho mọi người thì Thiên Như được Thanh Duy cho phép lên phòng nghỉ trưa , cô cũng rất khó xử . Mọi người trong nhà nhìn cô bằng một ánh mắt chán ghét . Cô biết làm sao khi hai bên cô đều khó xử ? Thiên Như đi chậm chậm trên dãy hành lang dài ngay ngã rẽ khúc cua về phòng Thanh Duy , cô gặp phải bà chủ . Bà cho gọi cô vào phòng riêng của bà . Trong lòng cô thấp thỏm lo âu , sợ là cô phải mất việc . Người cô run lên từng đợt , gương mặt bệch ra như vừa bị ốm dậy , bà chủ bật cười với nét mặt của cô .
- Ngồi đi , con đâu cần phải sợ ta đến vậy ?
- Dạ ..........bà kêu con khiến con lo lắng ạ .......
- Lo lắng ? Ta đâu làm thịt con ?
- Dạ
- Con là bạn gái Thanh Duy ? Đúng chứ ?
- Dạ phải .
- Con biết qui luật trong nhà này ?
Nghe tới câu này , tuy bà chủ không có nhấn mạnh bất kì chữ nào nhưng Thiên Như sợ lắm , cô đang ngồi ghế thì quỳ xuống đất hối lỗi . Cô không biết giải thích sao để cho bà hiểu . Thanh Duy dặn cô dù bất cứ gì cũng không được nói , trừ khi dùng cực hình . Bà chủ cũng bất ngờ với hành động của cô .
- Dạ , con xin lỗi bà chủ , con không có cố ý vi phạm ......con .......con
- Nhưng con đã vi phạm .
- Con không biết lỗi con gây ra rất lớn , ảnh hưởng đến mọi người , con xin lỗi , con sẽ khắc phục , xin bà chủ đừng đuổi con , con sẽ nghe theo lời bà muốn ......để chuộc lại lỗi lầm này ạ ......
***
Thanh Duy về phòng thì không thấy Thiên Như đâu . Anh cũng hơi lo lắng . Duy tìm coi khắp nơi trong nhà nhưng chẳng thấy bóng dáng cô đâu , chạy tìm cô thì anh lại đụng trúng mẹ anh. Thấy anh hớt hải , mẹ anh thắc mắc :
- Con làm gì chạy như ma đuổi vậy hả ?
- Con ....... Con đang tìm .........
- Tìm gì ? Đồ ? Thú ? Hay người ?
- Dạ , con tìm Thiên Như .
- Tìm con bé làm gì ?_ Mẹ anh vừa hỏi vừa nhìn nét mặt anh , chắc bà cũng biết anh đang nghĩ gì
- Con cho Như về phòng nghỉ trưa , nhưng không thấy cô ấy đâu .
- Con lo lắng à ?
- Con sợ cô ấy đi lung tung .
- Con yên tâm , mẹ cho cô ấy một vé về nhà rồi .
- Ý mẹ là sao ?
- Con bé vi phạm qui luật của nhà này , mẹ đuổi nó rồi .
- Mẹ ..........Mẹ ...........Sao mẹ làm vậy ? Mẹ có hiểu được rõ như thế nào không ? Cô ấy mồ côi , hai anh trai thì đi Mỹ rồi , mẹ đuổi cô ấy vậy cô ấy biết sống ở đâu ?
- Mẹ sẽ chu cấp tiền cho Như sang Mỹ cùng hai anh
- Cũng không được . Mẹ không nên làm vậy . Con sẽ đi tìm Thiên Như .
Thanh Duy toan chạy đi . Ngay bản thân anh cũng không biết sao anh lại như vậy. Anh chỉ biết phải thấy mặt cô ngay lúc này . Mẹ anh chỉ nhìn theo bóng lưng của anh , lòng bà cũng hiểu hết được lòng anh . Bà chỉ khẽ mỉm cười .
Thiên Như cũng vui vẻ đáp đơn giản đó là công việc mà cô phải làm . Thiên Như đưa cốc sữa cho Tố Tố rồi nhanh chóng lên phòng dọn dẹp . Thanh Duy và Anh Duy cùng Tố Tố ngồi vào bàn . Tố Tố bắt chuyện :
- Anh Duy .
Một tiếng gọi của cô làm cả hai người tên Duy ngước nhìn . Trùng tên cũng khó kêu thật .
- Thanh Duy , sao không bảo bạn gái của anh xuống dùng bữa ?
- Em muốn nói ai ?
- Thiên Như chứ còn ai .
Không biết là anh còn mơ ngủ hay sao mà lại không nhớ đến cô ấy đã là bạn gái anh trong nhà này . Chỉ biết nhìn cô là cứ như mọi ngày bảo cô dọn phòng . Tố Tố nhìn nét mặt của Thanh Duy , anh vẫn tỏ ra bình thường . Không mấy lo lắng cho chuyện cô nhắc đến
- Em không biết anh thích con bé đó chỗ nào nữa .
- Kệ anh , em lo ăn đi .
- Chị Tuyết lát làm một phần cho Thiên Như nữa nhé .
Thanh Duy dặn chị Tuyết , Song Tuyết vui vẻ mỉm cười làm theo .
- Nhưng mà Thiên Như là người hầu ._ Tố Tố lên tiếng nhắc nhở thì ngay lập tức nhận được ánh mắt lườm cô từ Thanh Duy .
- Tôi nói rồi . Thiên Như là bạn gái của tôi , ai đụng vào cô ấy thì đừng trách tại sao tôi vô tình _ Thanh Duy chắc nịch lần nữa .
Tố Tố im lặng . Cô quay sang chăm sóc cho Anh Duy , muốn tìm thấy một sự ghen tuông của Thanh Duy nhưng thứ cô nhận được là sự im lặng và không chút mảy may .
Anh Duy thì trong suốt buổi đều im lặng . Sống với Thanh Duy từ nhỏ không lẽ anh không hiểu tính tình của em mình ? Thanh Duy không thích có người ngủ cùng đâu , vì nó khó chịu và rất vướng bận nhưng hôm qua em anh và Thiên Như đã ngủ chung một giường đấy . Lại không có phản ứng gì sau vụ này thì quả thật Thanh Duy đã thay đổi rồi sao ? Mà sao Thiên Như đến đây sống luôn vậy ? Cô có nhà chứ đâu phải không ? Chắc là có gì mờ ám trong chuyện này hay còn có một khuất mắt nữa chưa được giải quyết .............
Thiên Như dọn phòng cho Thanh Duy , hôm nay anh không bày bừa như những lần trước , cô dọn dẹp cũng đỡ cực hơn . Dọn dẹp xong là lúc 9h sáng , bụng cô cồn cào kêu than , Thiên Như ra ngoài đóng cửa phòng lại , định quay đi xuống bếp kiếm chút gì lót dạ thì cô chạm mặt với Tố Tố và Anh Duy . Thiên Như không quan tâm , cô chỉ cúi đầu trước họ như cách mà một người hầu chào chủ nhân . Tố Tố bắt chuyện gây sự :
- Ồ , chị em của tôi . _Tố Tố tiến đến nắm tay Thiên Như vờ cười như đã quen thân từ trước .
- Tố tiểu thư , xin cô tránh đường .
- Sao vậy ? Định đi đâu ? Dọn nhà bếp , nhà vệ sinh hay cống nước ?
- Dọn dẹp thì liên quan gì đến cống nước ?
- Không biết hay giả vờ thế . Tư cách của cô chỉ đáng dọn dẹp cống thoát nước chứ không phải dọn dẹp tại một nơi sang trọng này , cô sẽ làm bẩn nơi này ._ Tố Tố nói một lèo rồi cô mới phát hiện , người hỏi câu lúc nãy không phải là Thiên Như , mà là giọng của một ai khác . Tố Tố quay đầu lại ...........
- Thanh ............ Thanh Duy
- Cô nói đủ chưa ? Làm nhục mặt bạn gái tôi đủ rồi chứ ?
- Duy à , em em chỉ là .......
- Chỉ là làm sao ? Chỉ dạy dỗ người hầu thôi phải không ?
- Em ..........
- Đủ rồi , với tôi cô ấy cũng như bạn gái cũng như người hầu riêng . Nhưng với tất cra mọi người trong nhà này , cô ấy là cô chủ tương lai ._ Thanh Duy chắc nịch rồi anh kéo Thiên Như đi .
Khi đi ngang qua Anh Duy , cô có nhìn anh một cái , nhưng đáp lại ánh nhìn của cô là ánh nhìn lạnh lùng của anh . Anh bước đi cùng Tố Tố . Thiên Như cũng không hiểu sao anh lại lạnh lùng với cô đến vậy ???
Thanh Duy và cô đi song song với nhau , bỗng nhiên im lặng đến lạ thường . Cô chỉ cúi gằm mặt đi , Duy thì đôi lần liếc xem biểu hiện của cô , nhưng cô rất mạnh mẽ , chẳng mảy may đến những câu của Tố Tố dành cho cô khi nãy .
- Tố Tố còn nhỏ , cô ấy không hiểu chuyện , nên cô đừng có ........
- Tôi đâu nhỏ mọn đến thế ? Tôi dọn phòng cho anh rồi , anh nên đi chuẩn bị còn đi làm nữa .
- Ừm , cám ơn .
Thanh Duy quay lại , anh và Như đi ngược hướng với nhau . Cả hai chỉ chú ý điểm dừng vô định phía trước , không hề quan tâm đến những gì phía sau lưng .
Thiên Như xuống bếp , cô nghĩ là không còn gì để ăn nữa , vì căn bản trước giờ chị Tuyết nấu vừa đủ cho mọi người ăn , không có phần cho cô . Như mở tủ lạnh , kím chút gì đó thì Song Như bước vào , y rằng là cô kiếm chuyện với Thiên Như .
- Đừng nghĩ là tiểu thư trong nhà thì muốn lục gì thì lục
- Tôi chỉ tìm chút đồ ăn .
- Đồ ăn ? Cô có tư cách gì để ăn cơm ở nhà này ?
- Tôi chỉ muốn kiếm chút đồ lót dạ , bộ vậy không được sao ?
Thiên Như đóng tủ lạnh lại , cô quay sang các gian tủ bếp . Lục lọi đầy các ngăn tủ , nhưng thứ cô tìm vẫn không có . Song Như thấy ngứa mắt nên hỏi cô :
- Cô tìm thứ gì trong đó ?
- Mỳ gói
Hai chữ phát ra nhẹ nhàng không chút đắn đo . Song Như nhìn cô với một ánh mắt kì lạ , hình như cô đã nói gì đó sai chăng ? Song Như liếc cô khinh bỉ , nhưng môi cô nhếch lên cười .
- Mì gói sao ?
- Phải
- Cô nghĩ nhà này nghèo xơ nghèo xác như nhà cô sao mà phải ăn mì gói ?
- Cô .
Lần nào mở miệng , Song Như cũng mỉa mai cô , tìm đủ mọi chuyện để soi mói , mỉa gia đình cô . Song Tuyết đi vào , thấy cả hai đang có vẻ căng thẳng nên cô cất tiếng :
- Có chuyện gì vậy ?
- Em đói , em muốn tìm chút gì để ăn ạ .
- Thiếu gia có bảo chừa phần lại cho em , chị để trong tủ , để chị lấy cho em .
- Dạ thôi , để em tự làm , chị làm việc của chị đi ạ .
Thiên Như theo lời Song Tuyết lấy phần thức ăn lúc nãy đi hâm nóng lại và cô thưởng thức , cô cũng có ý định cám ơn Thanh Duy . Song Tuyết kéo Song Như ra ngoài vườn hỏi chuyện .
- Chuyện gì ?_ Song Như bực bội
- Em tỉnh táo chút đi , Như không còn là người hầu nửa đâu , cô ấy là tiểu thư đấy .
- Nói với em làm chi ?
- Em cứ kiếm chuyện với cô ấy mãi , em không sợ Nhị thiếu sẽ tống em ra khỏi đây sao ?
- Chị nghĩ em là con ngốc hay sao mà không biết xoay ngược tình thế ? Rồi chị coi , thế nào em cũng sẽ là tiểu thư , em sẽ chinh phục được thiếu gia .
- Song Như , em không nhớ qui luật sao ?
- Thiên Như được thì nhất định em sẽ được .
- Song Như .....
- Thôi em vào làm việc .
Song Như tránh đi , Song Tuyết chỉ biết thở dài nhìn theo bóng lưng của em cô . Từ khi nào mà em cô trở nên như vậy ? Khinh ghét người nghèo khó ? Chẳng phải trước đây nó và cô cũng đã từng trải qua quãng thời gian cực khổ mới tìm được công ăn việc làm tốt thế này sao ? Sao bây giờ Song Như lại trở mặt nói thế ?!? Song Tuyết bước vào trong , lòng đầy nặng nề. Cách đó không xa có một cô gái khác nhìn theo Tuyết . Khoé môi cô nhếch lên một đường cong tuyệt mỹ .
" Rồi chờ xem , trò chơi sẽ bắt đầu "
Trưa , sau khi hoàn thành bữa ăn cho mọi người thì Thiên Như được Thanh Duy cho phép lên phòng nghỉ trưa , cô cũng rất khó xử . Mọi người trong nhà nhìn cô bằng một ánh mắt chán ghét . Cô biết làm sao khi hai bên cô đều khó xử ? Thiên Như đi chậm chậm trên dãy hành lang dài ngay ngã rẽ khúc cua về phòng Thanh Duy , cô gặp phải bà chủ . Bà cho gọi cô vào phòng riêng của bà . Trong lòng cô thấp thỏm lo âu , sợ là cô phải mất việc . Người cô run lên từng đợt , gương mặt bệch ra như vừa bị ốm dậy , bà chủ bật cười với nét mặt của cô .
- Ngồi đi , con đâu cần phải sợ ta đến vậy ?
- Dạ ..........bà kêu con khiến con lo lắng ạ .......
- Lo lắng ? Ta đâu làm thịt con ?
- Dạ
- Con là bạn gái Thanh Duy ? Đúng chứ ?
- Dạ phải .
- Con biết qui luật trong nhà này ?
Nghe tới câu này , tuy bà chủ không có nhấn mạnh bất kì chữ nào nhưng Thiên Như sợ lắm , cô đang ngồi ghế thì quỳ xuống đất hối lỗi . Cô không biết giải thích sao để cho bà hiểu . Thanh Duy dặn cô dù bất cứ gì cũng không được nói , trừ khi dùng cực hình . Bà chủ cũng bất ngờ với hành động của cô .
- Dạ , con xin lỗi bà chủ , con không có cố ý vi phạm ......con .......con
- Nhưng con đã vi phạm .
- Con không biết lỗi con gây ra rất lớn , ảnh hưởng đến mọi người , con xin lỗi , con sẽ khắc phục , xin bà chủ đừng đuổi con , con sẽ nghe theo lời bà muốn ......để chuộc lại lỗi lầm này ạ ......
***
Thanh Duy về phòng thì không thấy Thiên Như đâu . Anh cũng hơi lo lắng . Duy tìm coi khắp nơi trong nhà nhưng chẳng thấy bóng dáng cô đâu , chạy tìm cô thì anh lại đụng trúng mẹ anh. Thấy anh hớt hải , mẹ anh thắc mắc :
- Con làm gì chạy như ma đuổi vậy hả ?
- Con ....... Con đang tìm .........
- Tìm gì ? Đồ ? Thú ? Hay người ?
- Dạ , con tìm Thiên Như .
- Tìm con bé làm gì ?_ Mẹ anh vừa hỏi vừa nhìn nét mặt anh , chắc bà cũng biết anh đang nghĩ gì
- Con cho Như về phòng nghỉ trưa , nhưng không thấy cô ấy đâu .
- Con lo lắng à ?
- Con sợ cô ấy đi lung tung .
- Con yên tâm , mẹ cho cô ấy một vé về nhà rồi .
- Ý mẹ là sao ?
- Con bé vi phạm qui luật của nhà này , mẹ đuổi nó rồi .
- Mẹ ..........Mẹ ...........Sao mẹ làm vậy ? Mẹ có hiểu được rõ như thế nào không ? Cô ấy mồ côi , hai anh trai thì đi Mỹ rồi , mẹ đuổi cô ấy vậy cô ấy biết sống ở đâu ?
- Mẹ sẽ chu cấp tiền cho Như sang Mỹ cùng hai anh
- Cũng không được . Mẹ không nên làm vậy . Con sẽ đi tìm Thiên Như .
Thanh Duy toan chạy đi . Ngay bản thân anh cũng không biết sao anh lại như vậy. Anh chỉ biết phải thấy mặt cô ngay lúc này . Mẹ anh chỉ nhìn theo bóng lưng của anh , lòng bà cũng hiểu hết được lòng anh . Bà chỉ khẽ mỉm cười .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.