Chương 43: Sự kiện lúc trước
Ngân Nhi
05/08/2013
Ông ta đi vào một phòng tối, mở cửa ra
nhường tôi vào trước, tôi liếc nhìn ông ta một cái, nhìn ông ta nhẹ tay
nhẹ chân, bộ dạng giống y như một phụ nữ vậy, cả người tôi cảm thấy rất
khó chịu. Đi tới cửa ông ta ngồi đối diện với tôi, “Để ta nhớ lại đã, ta đang nói tới đâu vậy nhỉ?”
“À đang nói tới vụ án giết người kia” Tôi nhắc nhở ông ta, “Đúng vậy, cô có biết vì sao Lý tri huyện lại bị phu nhân của ông ta giết không?”
Tôi lắc đầu, nói thực cho tới giờ tôi đối với vụ án giết người này cũng rất mơ hồ, Triệu Vận Chi bị phản là đúng, tôi đang trong trạng thái ngây ngất nên lúc tỉnh lại thì Long Kỳ đã kết thúc vụ án rồi, lúc đó còn đâu có thời gian mà đi quan tâm đến mối quan hệ như thế nào nữa. Tôi làm sao mà giải thích được, nói đến ngày thứ hai Triệu Vận Chi bị kết án tử hình kia, tôi lại càng không muốn nghĩ tới, nhưng chuyện này có liên quan gì tới Long Kỳ chứ?
Mà Long Kỳ cứu tôi vào lúc đêm thì liên quan gì. Tôi lại nhíu mày, vội vàng hỏi tiếp, thái giám cất giọng êm tai nói tiếp làm cho tôi sợ tới mức há hốc mồm, sợ hãi kêu than liên hồi.
Thì ra, Lý tri huyện chết cũng không đơn giản là vụ án giết người đơn thuần, mà giấu sau nó là một âm mưu lớn, liên luỵ tới cả đương kim hoàng tử trong lúc đó tranh đoạt ngôi vị, đại hoàng tử này đã được lập làm Thái tử, chỉ cần hoàng thượng băng hà thì có thể thắng lợi lên ngôi. Nhưng dã tâm của hắn quá lớn, trời sinh tính tàn bạo, lòng không có chí lớn, vì thế rất nhiều đại thần đều lập thư khởi tấu, hy vọng huỷ bỏ chức vị Thái tử, lập nhị hoàng tử làm Thái tử.
Nhị Hoàng tử công trung thể quốc, tài hoa bức người, có phong cách đế vương, là thái tử đầu tiên trong lòng đương kim đại thần.
Vì vậy thần tử xuất hiện hai phái, một phái ủng hộ đại Hoàng tử, phái kia ủng hộ nhị Hoàng tử. trong triều đình mỗi người một câu, tranh nhau đớp mồi, đầu lưỡi thì dài, mà miệng thì tròn, phản ứng của các đại thần rất kịch liệt, rất nhanh cũng làm Hoàng thượng nhìn ra.
Trải qua một trận suy nghĩ đắn đo, lựa chọn, chuyện này cũng làm cho vị thái tử chính kia khủng hoảng, cái gọi là miệng rắn nuốt không trôi, hắn vì bảo trụ vị trí thái tử của mình không tiếc cấu kết với ngoại bang, muốn mượn lực bên ngoài mưu phản đoạt vị.
Mà chuyện lớn này, đại Hoàng tử một mình không thể hoàn thành được, hắn liền cấu kết với mấy vị đại quan viên ủng hộ hắn, lợi dụng sự lục đục trong quan trường để thực thi kế hoạch lớn của hắn. Có thể nói ngày đẹp khí độc, lời nói không thể bịt miệng được, nhiều người lắm miệng, chuyện này đã bị một vị đại thần say rượu vô tình tiết lộ ra, bởi vậy chuyện động trời này cũng bị người phát hiện.
Làm tôi không thể tin được người phát hiện này thế nhưng lại là vị huyện thái gia mà tôi làm nha hoàn kia, chuyện này tôi rất u mê. Bởi vậy hoạ ra từ miệng. Hắn suốt đêm lên kinh nghe được từ một vị quyền cao chức trọng nói ra chuyện này, lại chính là vị Lý đề đốc cứ muốn ép tôi vào chỗ chết kia ha!
Hắn là hạ nhân của thái tử phủ, chuyện này làm tôi há họng mắc quai. Một huyện thái gia đã chết đối với hoàng triều mà nói không phải là chuyện nhỏ. Cho nên vị Lý đề đốc kia phát hiện chuyện tình bại lộ, mới dùng quan hệ để tiếp cận với vị phu nhân xinh đẹp trẻ tuổi Triệu Vận Chi của Lý tri huyện. Triệu Vận Chi bị vinh hoa phú quý làm cho mờ mắt tham lam danh lợi liều lĩnh chui vào vòng tay ôm ấp của Lý đề đốc, lại nảy sinh tình cảm với Lý đề đốc, muốn cùng ông ta vĩnh viễn bên nhau, đương nhiên là Lý đề đốc sảng khoái đồng ý rồi. Và đây cũng là mục đích mà ông ta muốn tiếp cận với bà ta nha!
Vì thế hai người bắt tay vào kế hoạch chu toàn giết chồng, nhưng kế hoạch này lại xuất hiện chỗ sai chút.
Triệu Vận Chi bị ích lợi đêm ngày chiếm tâm muốn sớm cùng kề cận bên Lý đề đốc, cũng muốn Lý đề đốc khen ngợi mình, mới tự mình quyết định, chọn lấy một ngày, đem Lý tri huyện giết chết, rồi liên tiếp các sự kiện xuất hiện, tôi bị oan, bị đuổi giết, bị ngồi tù.
Ông trời của tôi ơi! Tôi không dám chắc là mình đang nghe một câu chuyện cổ tích đó chứ, chuyện này nghe ra thật sự xảy ra bên chính người tôi nha! Lưng tôi chịu không nổi rùng mình, chuyện này mà xảy ra sai lầm chút thì mạng nhỏ của tôi đã không còn.
Hiện tại tôi mới cảm nhận được cái gì là cảm giác vận mệnh, nghĩ lại tình cảnh lúc đó thật sự sợ kinh khủng. Cái gọi là quan trường gió thổi lay động tới cả Thiên tử, huống chi là chuyện này.
Lúc Hoàng Thượng phái Long Kỳ làm khâm sai truy sát chuyện này, Lý đề đốc chó cùng rứt giậu, nhanh chân chạy trước chờ lệnh tự mình tra án. Nhưng người có quỷ trong lòng, bối rối bên trong nóng lòng muốn thành công, đi từng bước sai, rất nhanh lộ ra sơ hở.
Với Long Kỳ là loại người tâm cơ thâm trầm, làm việc giỏi giang sao không dễ nhìn ra? Vì thế hắn lấy thân phận là khâm sai đến hỏi qua loa chuyện này, làm cho Lý đề đốc mất cảnh giác, rồi lại âm thầm tự tra xét ra manh mối. Nhưng cuối đêm thẩm án đó, Long Kỳ nhận được tin tức Đột Quyết phiên bang âm thầm phái người tới, đang chuẩn bị cùng Lý đề đốc thương nghị sự tình, nói dối là kinh thành có chuyện gấp triệu hồi, chạy tới gặp người phiên bang, còn vụ án của tôi cũng để lại.
Lý đề đốc định đẩy tôi vào chỗ chết, Long Kỳ vừa đi, hắn như chúa sơn lâm không có người hầu cận một mình tự tung tự tác phán tôi tội danh, chết không có đối chứng, rồi sau đó mới báo cáo kết thúc vụ án.
Tôi nào đâu biết rằng Long Kỳ chỉ giả vờ làm vậy, bị doạ trên pháp trường khóc đến ngất xỉu đi, hiện giờ nghĩ lại thấy mất mặt quá, chẳng trách tôi trở thành “xú nha đầu” không biết cảm ơn trong miệng Viêm Hoả. Mà đây cũng là nguyên nhân tôi hận Long Kỳ.
Thật đúng là tức lên cãi nhau, bên nào cũng cho mình là đúng, mọi hành động của Lý đề đốc đều không qua khỏi lòng bàn tay của Long Kỳ.
Ngày hôm sau ngoại phiên rời đi đã xảy ra chân tướng, đem Triệu Vận Chi lên đoạn đầu đài. Đây chính là lưới trời không thể thoát, nhân quả báo ứng, Triệu Vận Chi chết cũng chưa hết tội, Lý đề đốc cũng là lão gian ngoan xảo quyệt.
Trước khi phán tội chết cho Triệu Vận Chi đã tàn nhẫn cắt lưỡi bà ta, làm cho bà ta nói không nên lời, cứ như vậy mọi tội lỗi đổ hết lên đầu Triệu Vận Chi, Triệu Vận Chi có miệng mà không thể nói, chẳng trách lúc ở trên đài hành hình ngày đó bà ta không phát ra âm thanh nào, cứ oán hận nhìn chằm chằm Lý đề đốc không thôi.
Người ác sẽ bị quả báo, giải quyết chuyện Triệu Vận Chi xong, Long Kỳ mới bắt tay vào tra chứng cớ của đại hoàng tử. Chỉ cần tìm ra được chứng cứ xác thực của đại hoàng tử, tố giác hắn trước mặt mọi người trong triều thì vị trí thái tử tưởng ngồi vững sẽ không còn nữa!
Nhưng đại Hoàng Tử cũng không phải ngồi yên, Lý đề đốc đã biến mất được hơn một tháng, đến cả Long Kỳ cũng tìm không thấy bóng dáng ông ta đâu. Nếu biết toàn bộ chân tướng vụ án sẽ không khó mà đoán ra bên trong đại Hoàng tử đã giở trò quỷ.
“À đang nói tới vụ án giết người kia” Tôi nhắc nhở ông ta, “Đúng vậy, cô có biết vì sao Lý tri huyện lại bị phu nhân của ông ta giết không?”
Tôi lắc đầu, nói thực cho tới giờ tôi đối với vụ án giết người này cũng rất mơ hồ, Triệu Vận Chi bị phản là đúng, tôi đang trong trạng thái ngây ngất nên lúc tỉnh lại thì Long Kỳ đã kết thúc vụ án rồi, lúc đó còn đâu có thời gian mà đi quan tâm đến mối quan hệ như thế nào nữa. Tôi làm sao mà giải thích được, nói đến ngày thứ hai Triệu Vận Chi bị kết án tử hình kia, tôi lại càng không muốn nghĩ tới, nhưng chuyện này có liên quan gì tới Long Kỳ chứ?
Mà Long Kỳ cứu tôi vào lúc đêm thì liên quan gì. Tôi lại nhíu mày, vội vàng hỏi tiếp, thái giám cất giọng êm tai nói tiếp làm cho tôi sợ tới mức há hốc mồm, sợ hãi kêu than liên hồi.
Thì ra, Lý tri huyện chết cũng không đơn giản là vụ án giết người đơn thuần, mà giấu sau nó là một âm mưu lớn, liên luỵ tới cả đương kim hoàng tử trong lúc đó tranh đoạt ngôi vị, đại hoàng tử này đã được lập làm Thái tử, chỉ cần hoàng thượng băng hà thì có thể thắng lợi lên ngôi. Nhưng dã tâm của hắn quá lớn, trời sinh tính tàn bạo, lòng không có chí lớn, vì thế rất nhiều đại thần đều lập thư khởi tấu, hy vọng huỷ bỏ chức vị Thái tử, lập nhị hoàng tử làm Thái tử.
Nhị Hoàng tử công trung thể quốc, tài hoa bức người, có phong cách đế vương, là thái tử đầu tiên trong lòng đương kim đại thần.
Vì vậy thần tử xuất hiện hai phái, một phái ủng hộ đại Hoàng tử, phái kia ủng hộ nhị Hoàng tử. trong triều đình mỗi người một câu, tranh nhau đớp mồi, đầu lưỡi thì dài, mà miệng thì tròn, phản ứng của các đại thần rất kịch liệt, rất nhanh cũng làm Hoàng thượng nhìn ra.
Trải qua một trận suy nghĩ đắn đo, lựa chọn, chuyện này cũng làm cho vị thái tử chính kia khủng hoảng, cái gọi là miệng rắn nuốt không trôi, hắn vì bảo trụ vị trí thái tử của mình không tiếc cấu kết với ngoại bang, muốn mượn lực bên ngoài mưu phản đoạt vị.
Mà chuyện lớn này, đại Hoàng tử một mình không thể hoàn thành được, hắn liền cấu kết với mấy vị đại quan viên ủng hộ hắn, lợi dụng sự lục đục trong quan trường để thực thi kế hoạch lớn của hắn. Có thể nói ngày đẹp khí độc, lời nói không thể bịt miệng được, nhiều người lắm miệng, chuyện này đã bị một vị đại thần say rượu vô tình tiết lộ ra, bởi vậy chuyện động trời này cũng bị người phát hiện.
Làm tôi không thể tin được người phát hiện này thế nhưng lại là vị huyện thái gia mà tôi làm nha hoàn kia, chuyện này tôi rất u mê. Bởi vậy hoạ ra từ miệng. Hắn suốt đêm lên kinh nghe được từ một vị quyền cao chức trọng nói ra chuyện này, lại chính là vị Lý đề đốc cứ muốn ép tôi vào chỗ chết kia ha!
Hắn là hạ nhân của thái tử phủ, chuyện này làm tôi há họng mắc quai. Một huyện thái gia đã chết đối với hoàng triều mà nói không phải là chuyện nhỏ. Cho nên vị Lý đề đốc kia phát hiện chuyện tình bại lộ, mới dùng quan hệ để tiếp cận với vị phu nhân xinh đẹp trẻ tuổi Triệu Vận Chi của Lý tri huyện. Triệu Vận Chi bị vinh hoa phú quý làm cho mờ mắt tham lam danh lợi liều lĩnh chui vào vòng tay ôm ấp của Lý đề đốc, lại nảy sinh tình cảm với Lý đề đốc, muốn cùng ông ta vĩnh viễn bên nhau, đương nhiên là Lý đề đốc sảng khoái đồng ý rồi. Và đây cũng là mục đích mà ông ta muốn tiếp cận với bà ta nha!
Vì thế hai người bắt tay vào kế hoạch chu toàn giết chồng, nhưng kế hoạch này lại xuất hiện chỗ sai chút.
Triệu Vận Chi bị ích lợi đêm ngày chiếm tâm muốn sớm cùng kề cận bên Lý đề đốc, cũng muốn Lý đề đốc khen ngợi mình, mới tự mình quyết định, chọn lấy một ngày, đem Lý tri huyện giết chết, rồi liên tiếp các sự kiện xuất hiện, tôi bị oan, bị đuổi giết, bị ngồi tù.
Ông trời của tôi ơi! Tôi không dám chắc là mình đang nghe một câu chuyện cổ tích đó chứ, chuyện này nghe ra thật sự xảy ra bên chính người tôi nha! Lưng tôi chịu không nổi rùng mình, chuyện này mà xảy ra sai lầm chút thì mạng nhỏ của tôi đã không còn.
Hiện tại tôi mới cảm nhận được cái gì là cảm giác vận mệnh, nghĩ lại tình cảnh lúc đó thật sự sợ kinh khủng. Cái gọi là quan trường gió thổi lay động tới cả Thiên tử, huống chi là chuyện này.
Lúc Hoàng Thượng phái Long Kỳ làm khâm sai truy sát chuyện này, Lý đề đốc chó cùng rứt giậu, nhanh chân chạy trước chờ lệnh tự mình tra án. Nhưng người có quỷ trong lòng, bối rối bên trong nóng lòng muốn thành công, đi từng bước sai, rất nhanh lộ ra sơ hở.
Với Long Kỳ là loại người tâm cơ thâm trầm, làm việc giỏi giang sao không dễ nhìn ra? Vì thế hắn lấy thân phận là khâm sai đến hỏi qua loa chuyện này, làm cho Lý đề đốc mất cảnh giác, rồi lại âm thầm tự tra xét ra manh mối. Nhưng cuối đêm thẩm án đó, Long Kỳ nhận được tin tức Đột Quyết phiên bang âm thầm phái người tới, đang chuẩn bị cùng Lý đề đốc thương nghị sự tình, nói dối là kinh thành có chuyện gấp triệu hồi, chạy tới gặp người phiên bang, còn vụ án của tôi cũng để lại.
Lý đề đốc định đẩy tôi vào chỗ chết, Long Kỳ vừa đi, hắn như chúa sơn lâm không có người hầu cận một mình tự tung tự tác phán tôi tội danh, chết không có đối chứng, rồi sau đó mới báo cáo kết thúc vụ án.
Tôi nào đâu biết rằng Long Kỳ chỉ giả vờ làm vậy, bị doạ trên pháp trường khóc đến ngất xỉu đi, hiện giờ nghĩ lại thấy mất mặt quá, chẳng trách tôi trở thành “xú nha đầu” không biết cảm ơn trong miệng Viêm Hoả. Mà đây cũng là nguyên nhân tôi hận Long Kỳ.
Thật đúng là tức lên cãi nhau, bên nào cũng cho mình là đúng, mọi hành động của Lý đề đốc đều không qua khỏi lòng bàn tay của Long Kỳ.
Ngày hôm sau ngoại phiên rời đi đã xảy ra chân tướng, đem Triệu Vận Chi lên đoạn đầu đài. Đây chính là lưới trời không thể thoát, nhân quả báo ứng, Triệu Vận Chi chết cũng chưa hết tội, Lý đề đốc cũng là lão gian ngoan xảo quyệt.
Trước khi phán tội chết cho Triệu Vận Chi đã tàn nhẫn cắt lưỡi bà ta, làm cho bà ta nói không nên lời, cứ như vậy mọi tội lỗi đổ hết lên đầu Triệu Vận Chi, Triệu Vận Chi có miệng mà không thể nói, chẳng trách lúc ở trên đài hành hình ngày đó bà ta không phát ra âm thanh nào, cứ oán hận nhìn chằm chằm Lý đề đốc không thôi.
Người ác sẽ bị quả báo, giải quyết chuyện Triệu Vận Chi xong, Long Kỳ mới bắt tay vào tra chứng cớ của đại hoàng tử. Chỉ cần tìm ra được chứng cứ xác thực của đại hoàng tử, tố giác hắn trước mặt mọi người trong triều thì vị trí thái tử tưởng ngồi vững sẽ không còn nữa!
Nhưng đại Hoàng Tử cũng không phải ngồi yên, Lý đề đốc đã biến mất được hơn một tháng, đến cả Long Kỳ cũng tìm không thấy bóng dáng ông ta đâu. Nếu biết toàn bộ chân tướng vụ án sẽ không khó mà đoán ra bên trong đại Hoàng tử đã giở trò quỷ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.