Chương 80
Trương Đại Cát
11/03/2024
“Bảo Bảo được bệ hạ lạnh lùng yêu nhất” vốn chỉ là một cuốn truyện nhẹ nhàng, chẳng có bao nhiêu thông minh nên Tiểu Dịch cũng không nghĩ Tống Bảo là một bình hoa có đầu óc.
Trong lòng hắn, dù là Tống Bảo hay Đường Cảnh Hạo cũng như nhau, chỉ là một vùng nho nhỏ trong ba ngàn thế giới, dân chúng ở đây còn sống dưới chế độ quân quyền thần thụ thì làm sao địch lại người xuyên đến từ thế giới tiến bộ như hắn.
Ngay cả lão Hoàng đế phát hiện tinh thần mình bị sức mạnh bên ngoài khống chế cũng chỉ có thể khuất phục, ngoan ngoãn giao ra quyền điều khiển thân thể, muốn hấp thu vận may của nhân vật chính Đường Cảnh Hạo và Tống Bảo rồi xóa sạch trí nhớ hai người dễ như trở bàn tay.
Hắn đã thất bại một lần, tuyệt đối không thể phạm sai lầm nữa.
Hắn muốn dùng năng lượng tích lũy còn lại để đảo ngược thời không, trở lại khi mọi thứ chưa bắt đầu, bắt Tống Bảo làm Thái tử phi của mình.
Ánh mắt Tiểu Dịch lại dán vào Tống Bảo rồi cười khằng khặc.
“Tận hưởng cuộc sống mới đi, Hoàng hậu nương nương à.”
Tống Bảo chỉ là bại tướng dưới tay hắn, Tiểu Dịch nhìn không gian bắt đầu rung rinh, tựa như không khí cũng bị xoắn lại.
Chỉ có Tống Bảo vẫn bất động, y đứng đó, toàn thân bị bao phủ trong ánh hào quang.
“Đây là cái gì?”
Tống Bảo chỉ thấy cả người mình tỏa sáng rực rỡ, nỗi lo lắng bất an trong lòng cũng rút đi như thủy triều.
【 Cảnh báo, không đủ năng lượng đảo ngược thời không mà chỉ có thể nhảy vọt không gian, bạn có muốn tiếp tục không?】
【 Cảnh báo, không đủ năng lượng đảo ngược thời không mà chỉ có thể nhảy vọt không gian, bạn có muốn tiếp tục không?】
【 Cảnh báo, không đủ năng lượng đảo ngược thời không mà chỉ có thể nhảy vọt không gian, bạn có muốn tiếp tục không?】
Tống Bảo khó hiểu nhìn tấm bảng trong suốt hiện ra trước mặt, ngoại trừ câu này còn có hai nút bấm lơ lửng, một bên ghi chữ 【 Có 】, một bên ghi chữ【 Không 】.
Y còn chưa hiểu ba hai một là gì thì nhân vật phản diện vênh vang đắc ý đã hét ầm lên như điên “Sao lại thế! Sao lại thế được chứ!”
Thấy đối phương chạy tới muốn bấm nút【 Không 】, Tống Bảo đưa tay ấn nút 【 Có 】trước một bước.
【 Nhảy vọt bắt đầu, vui lòng chờ đợi.】
Tống Bảo nhắm mắt lại.
Trong lòng y có một linh cảm mơ hồ rằng giờ là lúc công bố mọi chuyện.
Rốt cuộc chân tướng là gì.
Y muốn biết.
Trong lòng hắn, dù là Tống Bảo hay Đường Cảnh Hạo cũng như nhau, chỉ là một vùng nho nhỏ trong ba ngàn thế giới, dân chúng ở đây còn sống dưới chế độ quân quyền thần thụ thì làm sao địch lại người xuyên đến từ thế giới tiến bộ như hắn.
Ngay cả lão Hoàng đế phát hiện tinh thần mình bị sức mạnh bên ngoài khống chế cũng chỉ có thể khuất phục, ngoan ngoãn giao ra quyền điều khiển thân thể, muốn hấp thu vận may của nhân vật chính Đường Cảnh Hạo và Tống Bảo rồi xóa sạch trí nhớ hai người dễ như trở bàn tay.
Hắn đã thất bại một lần, tuyệt đối không thể phạm sai lầm nữa.
Hắn muốn dùng năng lượng tích lũy còn lại để đảo ngược thời không, trở lại khi mọi thứ chưa bắt đầu, bắt Tống Bảo làm Thái tử phi của mình.
Ánh mắt Tiểu Dịch lại dán vào Tống Bảo rồi cười khằng khặc.
“Tận hưởng cuộc sống mới đi, Hoàng hậu nương nương à.”
Tống Bảo chỉ là bại tướng dưới tay hắn, Tiểu Dịch nhìn không gian bắt đầu rung rinh, tựa như không khí cũng bị xoắn lại.
Chỉ có Tống Bảo vẫn bất động, y đứng đó, toàn thân bị bao phủ trong ánh hào quang.
“Đây là cái gì?”
Tống Bảo chỉ thấy cả người mình tỏa sáng rực rỡ, nỗi lo lắng bất an trong lòng cũng rút đi như thủy triều.
【 Cảnh báo, không đủ năng lượng đảo ngược thời không mà chỉ có thể nhảy vọt không gian, bạn có muốn tiếp tục không?】
【 Cảnh báo, không đủ năng lượng đảo ngược thời không mà chỉ có thể nhảy vọt không gian, bạn có muốn tiếp tục không?】
【 Cảnh báo, không đủ năng lượng đảo ngược thời không mà chỉ có thể nhảy vọt không gian, bạn có muốn tiếp tục không?】
Tống Bảo khó hiểu nhìn tấm bảng trong suốt hiện ra trước mặt, ngoại trừ câu này còn có hai nút bấm lơ lửng, một bên ghi chữ 【 Có 】, một bên ghi chữ【 Không 】.
Y còn chưa hiểu ba hai một là gì thì nhân vật phản diện vênh vang đắc ý đã hét ầm lên như điên “Sao lại thế! Sao lại thế được chứ!”
Thấy đối phương chạy tới muốn bấm nút【 Không 】, Tống Bảo đưa tay ấn nút 【 Có 】trước một bước.
【 Nhảy vọt bắt đầu, vui lòng chờ đợi.】
Tống Bảo nhắm mắt lại.
Trong lòng y có một linh cảm mơ hồ rằng giờ là lúc công bố mọi chuyện.
Rốt cuộc chân tướng là gì.
Y muốn biết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.