Chương 12: Vương gia bàng quan
Mèo phiêu lưu
06/03/2014
“Quả nhiên, nơi này là chỗ tốt nhất để xem kịch a. Ta ở chỗ này với muỗi lâu như vậy cuối cùng cũng được đền đáp rồi.” Điền Triết Lỗi cười lớn, đưa tay ra làm như bắt muỗi.
“Đúng là đệ trốn ở chỗ này cười trẫm mà.” Điền Triết Hiên hùng hổ đi tới trước mặt hắn, thấy Điền Triết Lỗi chỉ chỉ phía sau, hắn quay đầu lại. Nhìn Hồng quý phi quấn như bánh chưng bị đuổi ra sau, hắn cũng phá lên cười theo.
“Hoàng huynh, huynh có nghĩ Nam Cung Hủ Liên có chút không thích hợp không?” Đột nhiên Điền Triết Lỗi nghiêm túc trở lại. “Lần trước ta phái người điều tra nàng, biết được tính cách hoàn toàn thay đổi, ngoại trừ khuôn mặt ra.”
“Đệ không phải nói nàng vì chuyện vào cung mà thắt cổ sao?” Điền Triết Hiên vững vàng ngồi ở trong đình, trên bàn bày rượu ngon cùng hoa quả. “Hình như nàng còn thích một nam nhân.”
“Hay là chuyện lần đó đã làm nàng thay đổi, hoặc cũng có thể Nam Cung Hủ Liên đã bị đánh tráo.”
“Nàng lại có thể nhìn hạ thân nam nhân như vậy, rõ ràng là không phải lần đầu tiên.” Chén rượu trong tay Điền Triết Hiên bị hắn bóp nát, rượu chảy khắp tay. Hiển nhiên hắn muốn nói với Điền Triết Lỗi là cô bất trung.
“Khụ khụ, Hoàng huynh, loại chuyện này cũng chỉ có chính huynh có thể đi dò xét thử. Bất quá, huynh nhất định phải đề phòng nàng nhiều hơn, phải biết rằng nàng chính là người của Nam Cung gia.” Điền Triết Lỗi xấu hổ ho vài tiếng.
“Hiểu rồi, mai ta sẽ đi gặp nàng.” Một lần nữa cầm lấy chén rượu uống một hơi cạn sạch, ánh mắt hắn lộ ra sát khí rõ ràng.
Tẩm cung trong ngoài đều bận rộn chuẩn bị giường chiếu cho Hủ Liên. Cô đem đệm giường đổi mới chỉnh tề, nhàn nhạt cười cười, kiếp trước hình như Điền Triết Hiên để cô chứng kiến cảnh thú vị ấy không ít
“Ngày mai Điền Triết Hiên nhất định sẽ tìm đến mình.” Thổi tắt ánh nến, Hủ Liên nằm xuống, đoán được ngày mai sẽ có chiến tranh, nên nghỉ ngơi dưỡng sức. “Tôi vô cùng chờ mong hành động ấu trĩ của anh làm trò cười cho kẻ khác nga!”
Ngồi trong đình, Điền Triết Hiên run run, ách xì một cái thật to, Điền Triết Lỗi khó hiểu nhìn hắn.“Hoàng huynh thân thể khó chịu sao?”
“Không biết là ai lại lấy ta ra mà nói bậy, ngàn vạn lần không nên để ta biết được.” Điền Triết Hiên căm hận ăn nho trên bàn, lại không cẩn thận bị nghẹn.
“Đúng là đệ trốn ở chỗ này cười trẫm mà.” Điền Triết Hiên hùng hổ đi tới trước mặt hắn, thấy Điền Triết Lỗi chỉ chỉ phía sau, hắn quay đầu lại. Nhìn Hồng quý phi quấn như bánh chưng bị đuổi ra sau, hắn cũng phá lên cười theo.
“Hoàng huynh, huynh có nghĩ Nam Cung Hủ Liên có chút không thích hợp không?” Đột nhiên Điền Triết Lỗi nghiêm túc trở lại. “Lần trước ta phái người điều tra nàng, biết được tính cách hoàn toàn thay đổi, ngoại trừ khuôn mặt ra.”
“Đệ không phải nói nàng vì chuyện vào cung mà thắt cổ sao?” Điền Triết Hiên vững vàng ngồi ở trong đình, trên bàn bày rượu ngon cùng hoa quả. “Hình như nàng còn thích một nam nhân.”
“Hay là chuyện lần đó đã làm nàng thay đổi, hoặc cũng có thể Nam Cung Hủ Liên đã bị đánh tráo.”
“Nàng lại có thể nhìn hạ thân nam nhân như vậy, rõ ràng là không phải lần đầu tiên.” Chén rượu trong tay Điền Triết Hiên bị hắn bóp nát, rượu chảy khắp tay. Hiển nhiên hắn muốn nói với Điền Triết Lỗi là cô bất trung.
“Khụ khụ, Hoàng huynh, loại chuyện này cũng chỉ có chính huynh có thể đi dò xét thử. Bất quá, huynh nhất định phải đề phòng nàng nhiều hơn, phải biết rằng nàng chính là người của Nam Cung gia.” Điền Triết Lỗi xấu hổ ho vài tiếng.
“Hiểu rồi, mai ta sẽ đi gặp nàng.” Một lần nữa cầm lấy chén rượu uống một hơi cạn sạch, ánh mắt hắn lộ ra sát khí rõ ràng.
Tẩm cung trong ngoài đều bận rộn chuẩn bị giường chiếu cho Hủ Liên. Cô đem đệm giường đổi mới chỉnh tề, nhàn nhạt cười cười, kiếp trước hình như Điền Triết Hiên để cô chứng kiến cảnh thú vị ấy không ít
“Ngày mai Điền Triết Hiên nhất định sẽ tìm đến mình.” Thổi tắt ánh nến, Hủ Liên nằm xuống, đoán được ngày mai sẽ có chiến tranh, nên nghỉ ngơi dưỡng sức. “Tôi vô cùng chờ mong hành động ấu trĩ của anh làm trò cười cho kẻ khác nga!”
Ngồi trong đình, Điền Triết Hiên run run, ách xì một cái thật to, Điền Triết Lỗi khó hiểu nhìn hắn.“Hoàng huynh thân thể khó chịu sao?”
“Không biết là ai lại lấy ta ra mà nói bậy, ngàn vạn lần không nên để ta biết được.” Điền Triết Hiên căm hận ăn nho trên bàn, lại không cẩn thận bị nghẹn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.