Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà Ăn
Chương 289: Ánh mắt của Thượng Quan Thanh dừng ở trên người Tô Tiểu Tiểu
Mãn Thụ Đào Hoa
23/08/2013
Nhưng là bây giờ không giống như vậy! ! ! !
Thượng Quan Thanh là A Bạch, A Bạch là người mà nàng yêu.
Tô Tiểu Tiểu xưa nay là người hay bao che khuyết điểm.
A Bạch muộn thì muộn, đám nữ nhân này cần phải minh trào ám phúng lên như thế sao?
Thiệt là!
Thật quá đáng!
Thanh không phải là đến muộn một chút thôi! !
Cần phải ầm ỹ lên như vậy sao!
Không có Thanh, ai tới phòng thủ biên cương!
Không có Thanh, ai tới bảo vệ quốc gia!
Lại nói, ngôi vị Hoàng đế này vốn là của Thanh!
Tô Tiểu Tiểu càng nghĩ càng tức giận, nhưng là nàng không hề biểu hiện ra ngoài.
Nàng cũng chỉ có thể làm mặt quỷ dưới lớp khăn che mặt.
Vừa lúc đó, ngoài điện bỗng nhiên truyền đến thanh âm kéo dài của thái giám.
“Huyền Thanh Vương đến —— “
Tiếng nói này vừa dứt, tâm Tô Tiểu Tiểu lập tức liền treo lên.
Nàng cắn môi dưới, sợ bản thân lo lắng đề phòng trong lòng sẽ hiện ra ở trong mắt.
Nàng âm thầm hít sâu một hơi, khiến cho ánh mắt của mình trở nên bình thản.
Mà lúc này, một thân ảnh màu trắng cũng thản nhiên tiến đến.
Ánh mắt Tô Tiểu Tiểu lập tức rơi xuống trên thân ảnh màu trắng này.
Hô hấp của nàng nhất thời cứng lại.
Số lần nàng gặp qua A Bạch rất ít, mỗi lần gặp A Bạch, A Bạch ăn mặc đều là quần áo màu trắng.
Mà hôm nay A Bạch, a, không, hôm nay mặc dù A Bạch vẫn là mặc quần áo màu trắng, nhưng trên vải vóc cũng được thêu vô cùng xinh đẹp, quần áo không cần sờ cũng có thể cảm giác được là mặt hàng tốt nhất.
Trên đầu Thượng Quan Thanh còn có một chiếc mũ Bạch Ngọc, càng có vẻ ngọc thụ lâm phong, tao nhã nho nhã.
Nam nhân này quả thực là tuấn lãng tới cực điểm.
Cũng không biết là trong mắt Tô Tiểu Tiểu người tình hóa Tây Thi hay là không, tóm lại nàng cảm thấy Thượng Quan Thanh so với Thượng Quan Mặc tuấn hơn trăm lần.
Chẳng qua, Thượng Quan Mặc cùng Thượng Quan Thanh là cùng trong bụng mẹ sinh ra.
Hai người bọn họ tự nhiên có chỗ giống nhau.
Trong mắt các phi tử khác, Thượng Quan Mặc liền tự nhiên so với Thượng Quan Thanh tuấn lãng.
Thượng Quan Thanh mỉm cười, đi đến trong đại điện, rồi sau đó đối với Thượng Quan Mặc khom người cúi đầu.
“Bệ hạ tân niên bình an.”
Rồi sau đó rồi hướng Thái Hậu bên người Thượng Quan Mặc cúi đầu.
“Mẫu hậu tân niên bình an.”
Cuối cùng ánh mắt Thượng Quan Thanh dừng ở trên người Tô Tiểu Tiểu.
Thượng Quan Thanh là A Bạch, A Bạch là người mà nàng yêu.
Tô Tiểu Tiểu xưa nay là người hay bao che khuyết điểm.
A Bạch muộn thì muộn, đám nữ nhân này cần phải minh trào ám phúng lên như thế sao?
Thiệt là!
Thật quá đáng!
Thanh không phải là đến muộn một chút thôi! !
Cần phải ầm ỹ lên như vậy sao!
Không có Thanh, ai tới phòng thủ biên cương!
Không có Thanh, ai tới bảo vệ quốc gia!
Lại nói, ngôi vị Hoàng đế này vốn là của Thanh!
Tô Tiểu Tiểu càng nghĩ càng tức giận, nhưng là nàng không hề biểu hiện ra ngoài.
Nàng cũng chỉ có thể làm mặt quỷ dưới lớp khăn che mặt.
Vừa lúc đó, ngoài điện bỗng nhiên truyền đến thanh âm kéo dài của thái giám.
“Huyền Thanh Vương đến —— “
Tiếng nói này vừa dứt, tâm Tô Tiểu Tiểu lập tức liền treo lên.
Nàng cắn môi dưới, sợ bản thân lo lắng đề phòng trong lòng sẽ hiện ra ở trong mắt.
Nàng âm thầm hít sâu một hơi, khiến cho ánh mắt của mình trở nên bình thản.
Mà lúc này, một thân ảnh màu trắng cũng thản nhiên tiến đến.
Ánh mắt Tô Tiểu Tiểu lập tức rơi xuống trên thân ảnh màu trắng này.
Hô hấp của nàng nhất thời cứng lại.
Số lần nàng gặp qua A Bạch rất ít, mỗi lần gặp A Bạch, A Bạch ăn mặc đều là quần áo màu trắng.
Mà hôm nay A Bạch, a, không, hôm nay mặc dù A Bạch vẫn là mặc quần áo màu trắng, nhưng trên vải vóc cũng được thêu vô cùng xinh đẹp, quần áo không cần sờ cũng có thể cảm giác được là mặt hàng tốt nhất.
Trên đầu Thượng Quan Thanh còn có một chiếc mũ Bạch Ngọc, càng có vẻ ngọc thụ lâm phong, tao nhã nho nhã.
Nam nhân này quả thực là tuấn lãng tới cực điểm.
Cũng không biết là trong mắt Tô Tiểu Tiểu người tình hóa Tây Thi hay là không, tóm lại nàng cảm thấy Thượng Quan Thanh so với Thượng Quan Mặc tuấn hơn trăm lần.
Chẳng qua, Thượng Quan Mặc cùng Thượng Quan Thanh là cùng trong bụng mẹ sinh ra.
Hai người bọn họ tự nhiên có chỗ giống nhau.
Trong mắt các phi tử khác, Thượng Quan Mặc liền tự nhiên so với Thượng Quan Thanh tuấn lãng.
Thượng Quan Thanh mỉm cười, đi đến trong đại điện, rồi sau đó đối với Thượng Quan Mặc khom người cúi đầu.
“Bệ hạ tân niên bình an.”
Rồi sau đó rồi hướng Thái Hậu bên người Thượng Quan Mặc cúi đầu.
“Mẫu hậu tân niên bình an.”
Cuối cùng ánh mắt Thượng Quan Thanh dừng ở trên người Tô Tiểu Tiểu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.