Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà Ăn
Chương 238: Không phải Tô Thiển Thiển
Mãn Thụ Đào Hoa
23/08/2013
Dũng khí trên người Tô Thiển Thiển thực hấp dẫn Tô Tiểu Tiểu.
Nàng cảm giác ngôn hành cử chỉ của Tô Thiển Thiển đều rất thú vị, lại còn rất hoạt bát.
Bởi vì trong cung sinh buồn chán, không đến mấy ngày, Tô Tiểu Tiểu liền thích Tô Thiển Thiển.
Tô Thiển Thiển cũng hiểu được Tô Tiểu Tiểu vô cùng thú vị.
Hai người người xướng kẻ họa, chỉ cảm giác hận là đã gặp nhau quá muộn.
Sau đó không lâu, hai người đã như hình với bóng.
Mà lúc này, Tô Tiểu Tiểu cũng được biết một việc.
Nguyên lai Tô Thiển Thiển không phải là Tô Thiển Thiển thật.
Tô Thiển Thiển thật sự khi ở trên đường từ Giang Nam đi lên kinh thành thì đã sớm lấy chồng và bỏ trốn.
Mà nàng gặp chuyện bất bình rút dao tương trợ, liền đóng giả làm Tô Thiển Thiển, thay thế nàng lên kinh tuyển tú.
Nàng vốn nghĩ đến lấy tư chất của mình, là không thể nào nhận được thánh sủng.
Nàng nghĩ đến sẽ không trúng cử, nhưng là không nghĩ tới sẽ bị thái hậu nhìn trúng.
Tô Tiểu Tiểu nghe xong, hết sức kinh ngạc.
Nàng hỏi: “Thiển Thiển, vậy tên gọi của ngươi là gì?”
Tô Thiển Thiển có chút ngượng ngùng, nàng nói: “Ta vốn là cô nhi, chính là ta từng chịu ân tình của Tô tiểu thư, mới có thể thay nàng tiến cung. Từ nhỏ, người khác đều gọi ta là Thạch Đầu.”
Trong lòng Tô Tiểu Tiểu nhất thời hơn vài phần thương tiếc.
“Ngươi thích cái tên Tô Thiển Thiển này sao?”
Nàng suy nghĩ một chút, sau đó lắc đầu: “Nói thực ra, ta cũng không thích. Dù sao đây là tên của Tô tiểu thư.”
Tô Tiểu Tiểu cười nói: “Nếu không, ta lấy cho ngươi một cái tên được không?”
Nàng lắc đầu: “Từ trước đến nay ta đều gọi là Thạch Đầu, gọi mãi cũng thành quen rồi, quên đi. Mà hiện giờ đang ở trong cung, vẫn là kêu Tô Thiển Thiển thì tốt hơn. Ta không muốn liên luỵ đến cả nhà ân công. Hơn nữa, vào cung, cũng cũng không sao, có cơ hội ta sẽ ra ngoài.”
Tô Tiểu Tiểu híp mắt.
“Ngươi không thích hoàng cung?”
Tô Thiển Thiển gật đầu.
“Một chút cũng không thích.”
Trong mắt Tô Thiển Thiển bỗng nhiên sản sinh ra một chút khát khao.
“Cuộc sống mà ta thích nhất là có thể ở bên ngoài mở một nhà tửu lâu, sau đó im lặng làm bà chủ, mỗi ngày nhìn thấy người đến người đi, thật là có bao nhiêu hạnh phúc nha.”
Tô Tiểu Tiểu vừa nghe, ánh mắt nhất thời sáng ngời.
Nàng cầm tay Tô Thiển Thiển, nói: “Cuộc sống ta thích nhất cũng là ở bên ngoài mở một gian cửa hàng, sau đó làm bà chủ, cùng với người mình thích vui vẻ trải qua mỗi ngày.”
Nàng cảm giác ngôn hành cử chỉ của Tô Thiển Thiển đều rất thú vị, lại còn rất hoạt bát.
Bởi vì trong cung sinh buồn chán, không đến mấy ngày, Tô Tiểu Tiểu liền thích Tô Thiển Thiển.
Tô Thiển Thiển cũng hiểu được Tô Tiểu Tiểu vô cùng thú vị.
Hai người người xướng kẻ họa, chỉ cảm giác hận là đã gặp nhau quá muộn.
Sau đó không lâu, hai người đã như hình với bóng.
Mà lúc này, Tô Tiểu Tiểu cũng được biết một việc.
Nguyên lai Tô Thiển Thiển không phải là Tô Thiển Thiển thật.
Tô Thiển Thiển thật sự khi ở trên đường từ Giang Nam đi lên kinh thành thì đã sớm lấy chồng và bỏ trốn.
Mà nàng gặp chuyện bất bình rút dao tương trợ, liền đóng giả làm Tô Thiển Thiển, thay thế nàng lên kinh tuyển tú.
Nàng vốn nghĩ đến lấy tư chất của mình, là không thể nào nhận được thánh sủng.
Nàng nghĩ đến sẽ không trúng cử, nhưng là không nghĩ tới sẽ bị thái hậu nhìn trúng.
Tô Tiểu Tiểu nghe xong, hết sức kinh ngạc.
Nàng hỏi: “Thiển Thiển, vậy tên gọi của ngươi là gì?”
Tô Thiển Thiển có chút ngượng ngùng, nàng nói: “Ta vốn là cô nhi, chính là ta từng chịu ân tình của Tô tiểu thư, mới có thể thay nàng tiến cung. Từ nhỏ, người khác đều gọi ta là Thạch Đầu.”
Trong lòng Tô Tiểu Tiểu nhất thời hơn vài phần thương tiếc.
“Ngươi thích cái tên Tô Thiển Thiển này sao?”
Nàng suy nghĩ một chút, sau đó lắc đầu: “Nói thực ra, ta cũng không thích. Dù sao đây là tên của Tô tiểu thư.”
Tô Tiểu Tiểu cười nói: “Nếu không, ta lấy cho ngươi một cái tên được không?”
Nàng lắc đầu: “Từ trước đến nay ta đều gọi là Thạch Đầu, gọi mãi cũng thành quen rồi, quên đi. Mà hiện giờ đang ở trong cung, vẫn là kêu Tô Thiển Thiển thì tốt hơn. Ta không muốn liên luỵ đến cả nhà ân công. Hơn nữa, vào cung, cũng cũng không sao, có cơ hội ta sẽ ra ngoài.”
Tô Tiểu Tiểu híp mắt.
“Ngươi không thích hoàng cung?”
Tô Thiển Thiển gật đầu.
“Một chút cũng không thích.”
Trong mắt Tô Thiển Thiển bỗng nhiên sản sinh ra một chút khát khao.
“Cuộc sống mà ta thích nhất là có thể ở bên ngoài mở một nhà tửu lâu, sau đó im lặng làm bà chủ, mỗi ngày nhìn thấy người đến người đi, thật là có bao nhiêu hạnh phúc nha.”
Tô Tiểu Tiểu vừa nghe, ánh mắt nhất thời sáng ngời.
Nàng cầm tay Tô Thiển Thiển, nói: “Cuộc sống ta thích nhất cũng là ở bên ngoài mở một gian cửa hàng, sau đó làm bà chủ, cùng với người mình thích vui vẻ trải qua mỗi ngày.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.