Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà Ăn
Chương 53: Lang Hoàn, phượng sai rất xứng đôi ngươi
Mãn Thụ Đào Hoa
23/08/2013
Lập tức theo phản xạ, Tô Tiểu Tiểu giơ tay, trước
quăng Hoàng đế một cái tát.
Loại chuyện này không thể yếu thế.
Nếu Hoàng đế muốn đánh nàng.
Nàng còn không bằng tiên hạ thủ vi cường đâu.
Tóm lại, nàng không có thể ăn mệt.
Càng không thể ăn mệt của người quái dị Hoàng đế.
Bất quá cái tát này của Tô Tiểu Tiểu, thực vang dội.
Tố Vân cùng Ế Vân mộng.
Hoàng đế cũng mộng.
Hắn kinh ngạc nhìn Tô Tiểu Tiểu: “Ngươi đánh ta?”
Cái này Hoàng đế ngay cả “Trẫm” đều quên dùng.
Chờ sau khi Hoàng đế phản ứng lại, nhất thời tức giận long trời lở đất.
Tô Tiểu Tiểu sợ tới mức lập tức nhắm lại hai mắt.
Tố Vân cùng Ế Vân cũng dám nhìn.
Thiên linh linh địa linh linh, phù hộ Hoàng đế bệ hạ không cần đánh quá mạnh.
Chẳng qua, nhìn ánh mắt gắt gao đóng chặt của Tô Tiểu Tiểu, Thượng Quan Mặc hắn bỗng nổi lên một tia thương tiếc.
Hắn không nghĩ đánh.
Mặc dù quả thật là Đoan Mộc Lang Hoàn đánh hắn trước hắn.
Hơn nữa dựa theo pháp lệnh, này vốn có thể phán tội chết. Nhưng là …
Hắn không bỏ được.
Hắn yên lặng nhìn Hoàng hậu trước mắt.
Nhìn của nàng lông mi …
Nhìn của nàng cái mũi …
Nhìn của nàng môi …
Hắn còn thực sự nhìn đến như chưa từng bao giờ được nhìn thấy Hoàng hậu.
Hắn ở trong lòng hít một tiếng.
Đối với Hoàng hậu này, hắn thật sự đúng là suốt ngày nhớ đến nha. (câu này là mình chém. Chả hiểu gì cả)
Hai tay nắm chặt từ từ rời ra.
Tô Tiểu Tiểu nhắm mắt lại.
Thật lâu sau, nàng không có cảm giác được bàn tay cùng hai má đụng chạm …
Cũng không có nghe đến tiếng bàn tay đánh tới.
Nàng chuẩn bị lén lút mở mắt ra.
Lúc này, nàng lại đột nhiên cảm giác được trên trán phất quá một trận nhiệt khí.
Nàng đột nhiên trợn mắt.
Ánh vào mi mắt đúng là con ngươi như mực của Thượng Quan Mặc, thâm u như bóng đêm.
Mà này ở bên trong bóng đêm, đúng là đựng nhiều nhiều ý cười cùng nhu tình.
Nàng giật giật, phát hiện trên búi tóc nhiều hơn một cọng sai.
Thượng Quan Mặc thấp giọng nói: “Lang Hoàn, phượng sai rất xứng đôi ngươi.”
Tô Tiểu Tiểu nằm mơ.
Nàng thật sự nằm mơ.
A a a a a a a a a a, có ai có thể nói cho nàng Hoàng đế như thế nào đột nhiên nhu tình như vậy?
Lại có ai có thể nói cho nàng, vì cái gì giờ này khắc này nàng cảm thấy Hoàng đế kỳ thật cũng không xấu lắm?
********
Loại chuyện này không thể yếu thế.
Nếu Hoàng đế muốn đánh nàng.
Nàng còn không bằng tiên hạ thủ vi cường đâu.
Tóm lại, nàng không có thể ăn mệt.
Càng không thể ăn mệt của người quái dị Hoàng đế.
Bất quá cái tát này của Tô Tiểu Tiểu, thực vang dội.
Tố Vân cùng Ế Vân mộng.
Hoàng đế cũng mộng.
Hắn kinh ngạc nhìn Tô Tiểu Tiểu: “Ngươi đánh ta?”
Cái này Hoàng đế ngay cả “Trẫm” đều quên dùng.
Chờ sau khi Hoàng đế phản ứng lại, nhất thời tức giận long trời lở đất.
Tô Tiểu Tiểu sợ tới mức lập tức nhắm lại hai mắt.
Tố Vân cùng Ế Vân cũng dám nhìn.
Thiên linh linh địa linh linh, phù hộ Hoàng đế bệ hạ không cần đánh quá mạnh.
Chẳng qua, nhìn ánh mắt gắt gao đóng chặt của Tô Tiểu Tiểu, Thượng Quan Mặc hắn bỗng nổi lên một tia thương tiếc.
Hắn không nghĩ đánh.
Mặc dù quả thật là Đoan Mộc Lang Hoàn đánh hắn trước hắn.
Hơn nữa dựa theo pháp lệnh, này vốn có thể phán tội chết. Nhưng là …
Hắn không bỏ được.
Hắn yên lặng nhìn Hoàng hậu trước mắt.
Nhìn của nàng lông mi …
Nhìn của nàng cái mũi …
Nhìn của nàng môi …
Hắn còn thực sự nhìn đến như chưa từng bao giờ được nhìn thấy Hoàng hậu.
Hắn ở trong lòng hít một tiếng.
Đối với Hoàng hậu này, hắn thật sự đúng là suốt ngày nhớ đến nha. (câu này là mình chém. Chả hiểu gì cả)
Hai tay nắm chặt từ từ rời ra.
Tô Tiểu Tiểu nhắm mắt lại.
Thật lâu sau, nàng không có cảm giác được bàn tay cùng hai má đụng chạm …
Cũng không có nghe đến tiếng bàn tay đánh tới.
Nàng chuẩn bị lén lút mở mắt ra.
Lúc này, nàng lại đột nhiên cảm giác được trên trán phất quá một trận nhiệt khí.
Nàng đột nhiên trợn mắt.
Ánh vào mi mắt đúng là con ngươi như mực của Thượng Quan Mặc, thâm u như bóng đêm.
Mà này ở bên trong bóng đêm, đúng là đựng nhiều nhiều ý cười cùng nhu tình.
Nàng giật giật, phát hiện trên búi tóc nhiều hơn một cọng sai.
Thượng Quan Mặc thấp giọng nói: “Lang Hoàn, phượng sai rất xứng đôi ngươi.”
Tô Tiểu Tiểu nằm mơ.
Nàng thật sự nằm mơ.
A a a a a a a a a a, có ai có thể nói cho nàng Hoàng đế như thế nào đột nhiên nhu tình như vậy?
Lại có ai có thể nói cho nàng, vì cái gì giờ này khắc này nàng cảm thấy Hoàng đế kỳ thật cũng không xấu lắm?
********
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.