Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà Ăn
Chương 444: Một khuôn mặt thực bình thường
Mãn Thụ Đào Hoa
23/08/2013
Sau khi Tô Tiểu Tiểu tỉnh lại, phát hiện một cái sự
thực thực đáng sợ! !
Bởi vì nàng bị bắt cóc rồi! ! !
Nàng Huyền Thanh vương phi ở Bình Thành bị kẻ nặc danh bắt cóc rồi! ! ! ! ! ! ! !
Oh, my god! ! ! ! ! ! ! !
Trời ơi.
Nàng vậy mà lại bị người ta bắt cóc rồi! ! !
Đây thật đúng là việc lạ trước nay chưa từng có a nha nha nha! ! !
Làm sao bây giờ làm sao bây giờ! ! ! !
Tô Tiểu Tiểu giờ này khắc này thực kinh hoảng.
Nàng cực kì hối hận.
Nàng cảm thấy chính mình vừa rồi không nên cùng Thanh cãi nhau, cũng không nên đang yên đang lành lại đi chơi trò bỏ nhà ra đi gì gì đó, cho nên mới có thể để cho kẻ bắt cóc bắt được khe hở! !
Trời!
Nếu kẻ bắt cóc cùng Thanh mở miệng sư tử phóng đại lên, nói đòi XXX bạc thì làm sao bây giờ?
Ô ô ô, nàng không muốn trở thành gánh nặng của Thanh! ! !
Không được, nàng phải tỉnh táo lại.
Đúng, thời điểm thế này tuyệt đối không thể kích động.
Phải bình tĩnh.
Phải bình tĩnh.
Tô Tiểu Tiểu hít sâu một hơi, lại nhìn ra bốn phía xung quanh.
Là một thùng xe thật nhỏ.
Hiện giờ lại còn đang xóc nảy, phỏng chừng nàng hiện tại đã bị cỗ xe ngựa không biết này đưa đến đâu rồi ! !
Thật đáng ghét a! !
Đến tột cùng là người nào hỗn đản dám bắt cóc nàng! ! ! !
Ngay khi Tô Tiểu Tiểu tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, cửa thùng xe bỗng nhiên lộ ra một khe ánh sáng.
Tô Tiểu Tiểu híp híp mắt, lúc đang cân nhắc xem, có cần giả bộ ngủ hay không thì một khuôn mặt thực bình thường thò vào.
Là một nam nhân.
Giọng nói hơi the thé.
“Ngươi tên là gì?”
Tô Tiểu Tiểu trừng mắt với hắn.
“Ngươi là ai?”
Nam nhân kia thật sâu nhìn vào nàng.
“Ngươi họ gì?”
Tô Tiểu Tiểu lại trừng hắn.
“Ngươi vì sao phải bắt cóc ta?”
Nam nhân kia chưa từ bỏ ý định.
“Ngươi tên là gì?”
Tô Tiểu Tiểu bị hỏi đến mất kiên nhẫn.
Nàng nói: “Ngươi thả ta về nhà, ta liền nói cho ngươi.”
Nam nhân kia lúc này lại không hỏi Tô Tiểu Tiểu tên gọi là gì nữa, hắn cũng chui vào trong.
Hắn đánh giá Tô Tiểu Tiểu một hồi.
“Nhà ngươi ở đâu?”
Tô Tiểu Tiểu nói: “Vô nghĩa, ngươi từ nơi nào bắt cóc ta, đó chính là nhà của ta. Mau đưa ta quay về Bình Thành đi.”
Có lẽ là cảm thấy tên cướp không có ác ý, lời nói của Tô Tiểu Tiểu cũng buông lỏng rất nhiều.
Bởi vì nàng bị bắt cóc rồi! ! !
Nàng Huyền Thanh vương phi ở Bình Thành bị kẻ nặc danh bắt cóc rồi! ! ! ! ! ! ! !
Oh, my god! ! ! ! ! ! ! !
Trời ơi.
Nàng vậy mà lại bị người ta bắt cóc rồi! ! !
Đây thật đúng là việc lạ trước nay chưa từng có a nha nha nha! ! !
Làm sao bây giờ làm sao bây giờ! ! ! !
Tô Tiểu Tiểu giờ này khắc này thực kinh hoảng.
Nàng cực kì hối hận.
Nàng cảm thấy chính mình vừa rồi không nên cùng Thanh cãi nhau, cũng không nên đang yên đang lành lại đi chơi trò bỏ nhà ra đi gì gì đó, cho nên mới có thể để cho kẻ bắt cóc bắt được khe hở! !
Trời!
Nếu kẻ bắt cóc cùng Thanh mở miệng sư tử phóng đại lên, nói đòi XXX bạc thì làm sao bây giờ?
Ô ô ô, nàng không muốn trở thành gánh nặng của Thanh! ! !
Không được, nàng phải tỉnh táo lại.
Đúng, thời điểm thế này tuyệt đối không thể kích động.
Phải bình tĩnh.
Phải bình tĩnh.
Tô Tiểu Tiểu hít sâu một hơi, lại nhìn ra bốn phía xung quanh.
Là một thùng xe thật nhỏ.
Hiện giờ lại còn đang xóc nảy, phỏng chừng nàng hiện tại đã bị cỗ xe ngựa không biết này đưa đến đâu rồi ! !
Thật đáng ghét a! !
Đến tột cùng là người nào hỗn đản dám bắt cóc nàng! ! ! !
Ngay khi Tô Tiểu Tiểu tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, cửa thùng xe bỗng nhiên lộ ra một khe ánh sáng.
Tô Tiểu Tiểu híp híp mắt, lúc đang cân nhắc xem, có cần giả bộ ngủ hay không thì một khuôn mặt thực bình thường thò vào.
Là một nam nhân.
Giọng nói hơi the thé.
“Ngươi tên là gì?”
Tô Tiểu Tiểu trừng mắt với hắn.
“Ngươi là ai?”
Nam nhân kia thật sâu nhìn vào nàng.
“Ngươi họ gì?”
Tô Tiểu Tiểu lại trừng hắn.
“Ngươi vì sao phải bắt cóc ta?”
Nam nhân kia chưa từ bỏ ý định.
“Ngươi tên là gì?”
Tô Tiểu Tiểu bị hỏi đến mất kiên nhẫn.
Nàng nói: “Ngươi thả ta về nhà, ta liền nói cho ngươi.”
Nam nhân kia lúc này lại không hỏi Tô Tiểu Tiểu tên gọi là gì nữa, hắn cũng chui vào trong.
Hắn đánh giá Tô Tiểu Tiểu một hồi.
“Nhà ngươi ở đâu?”
Tô Tiểu Tiểu nói: “Vô nghĩa, ngươi từ nơi nào bắt cóc ta, đó chính là nhà của ta. Mau đưa ta quay về Bình Thành đi.”
Có lẽ là cảm thấy tên cướp không có ác ý, lời nói của Tô Tiểu Tiểu cũng buông lỏng rất nhiều.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.