Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà Ăn
Chương 350: Phu thê giao bái
Mãn Thụ Đào Hoa
23/08/2013
Tô Tiểu Tiểu vẫn tiếp tục bám lấy cổ Thượng Quan Thanh, ngửi hương vị độc nhất vô nhị của hắn.
Nếu Thanh kiên trì như thế, nàng cũng không có biện pháp.
Dù sao hiện giờ con vịt cũng hẳn là không thể bay đi.
Trễ chút ăn cùng hiện tại ăn cũng không khác nhau nhiều lắm.
Chẳng qua Tô Tiểu Tiểu từ trước đến nay không phải người ngoan ngoãn nghe lời như vậy, Thanh muốn nàng đừng nhúc nhích, muốn nàng đừng khơi lửa nữa, nàng liền càng muốn khơi lửa…
Nàng liên tục trêu đùa bộ vị mẫn cảm của Thượng Quan Thanh.
Ở chung cùng Thanh lâu như vậy, nàng tự nhiên là biết đến.
Chỗ Thanh mẫn cảm nhất là yết hầu cùng vành tai.
Nàng chìa đầu lưỡi phấn nộn, ở yết hầu Thanh lướt một vòng.
Thanh nháy mắt liền run rẩy, ánh mắt càng trở nên thâm thúy.
Hắn biết rõ Tô Tiểu Tiểu đang làm những gì, nhưng không thể nào ngăn cản…
Kỳ thật trong lòng hắn thậm chí có chút khát vọng…
Vì thế, Thượng Quan Thanh nhượng bộ.
Hắn nói với Tô Tiểu Tiểu: “Tiểu Tiểu, chờ khi chúng ta về tới Bình Châu sẽ tổ chức một lễ thành thân hoàn chỉnh.”
Tô Tiểu Tiểu vi diệu, ngừng lại cái miệng nghịch ngợm.
“Có ý tứ gì?”
“Chính là chúng ta hiện tại trước bái lạy trời đất, uống một chén rượu giao bôi.”
Thượng Quan Thanh vừa nói vừa đem Tô Tiểu Tiểu nhẹ nhàng mà đặt ở trên giường.
Tô Tiểu Tiểu vừa nghe, lập tức hai mắt tỏa sáng.
“Hảo nha.”
Dứt lời, nàng liền nhảy xuống giường, kéo tay Thượng Quan Thanh, cùng nhau mà cúi lạy trời đất.
“Nhất bái thiên địa, nguyện cho tình yêu của chúng ta có thể trường trường cửu cửu như thiên địa.” Tô Tiểu Tiểu thấp giọng thì thầm.
Thượng Quan Thanh trong mắt có chút cảm động.
Hắn kéo tay Tô Tiểu Tiểu, lại hướng lên trời mà lậy.
“Cha nương của ta đều đã qua đời, cha nương nàng lại ở tương lai xa xôi, chúng ta lấy trời đất làm cao đường.”
Tô Tiểu Tiểu ứng thanh.
“Ân, hảo.”
Thượng Quan Thanh lúc này thấp giọng thì thầm: “Nhị bái cao đường, nguyện cho chúng ta có thể được cha mẹ chúc phúc, mong chúng ta có thể vĩnh kết đồng tâm.”
Tô Tiểu Tiểu nắm chặt tay Thượng Quan Thanh.
Hai người nhìn nhau, trong mắt đều là tràn đầy tiếu ý cùng tình ý.
Phu thê giao bái.
Một lậy này xong, Thượng Quan Thanh cùng Tô Tiểu Tiểu chia nhau mỗi người một chén rượu trên bàn.
Hai người nhìn nhau cười.
Nếu Thanh kiên trì như thế, nàng cũng không có biện pháp.
Dù sao hiện giờ con vịt cũng hẳn là không thể bay đi.
Trễ chút ăn cùng hiện tại ăn cũng không khác nhau nhiều lắm.
Chẳng qua Tô Tiểu Tiểu từ trước đến nay không phải người ngoan ngoãn nghe lời như vậy, Thanh muốn nàng đừng nhúc nhích, muốn nàng đừng khơi lửa nữa, nàng liền càng muốn khơi lửa…
Nàng liên tục trêu đùa bộ vị mẫn cảm của Thượng Quan Thanh.
Ở chung cùng Thanh lâu như vậy, nàng tự nhiên là biết đến.
Chỗ Thanh mẫn cảm nhất là yết hầu cùng vành tai.
Nàng chìa đầu lưỡi phấn nộn, ở yết hầu Thanh lướt một vòng.
Thanh nháy mắt liền run rẩy, ánh mắt càng trở nên thâm thúy.
Hắn biết rõ Tô Tiểu Tiểu đang làm những gì, nhưng không thể nào ngăn cản…
Kỳ thật trong lòng hắn thậm chí có chút khát vọng…
Vì thế, Thượng Quan Thanh nhượng bộ.
Hắn nói với Tô Tiểu Tiểu: “Tiểu Tiểu, chờ khi chúng ta về tới Bình Châu sẽ tổ chức một lễ thành thân hoàn chỉnh.”
Tô Tiểu Tiểu vi diệu, ngừng lại cái miệng nghịch ngợm.
“Có ý tứ gì?”
“Chính là chúng ta hiện tại trước bái lạy trời đất, uống một chén rượu giao bôi.”
Thượng Quan Thanh vừa nói vừa đem Tô Tiểu Tiểu nhẹ nhàng mà đặt ở trên giường.
Tô Tiểu Tiểu vừa nghe, lập tức hai mắt tỏa sáng.
“Hảo nha.”
Dứt lời, nàng liền nhảy xuống giường, kéo tay Thượng Quan Thanh, cùng nhau mà cúi lạy trời đất.
“Nhất bái thiên địa, nguyện cho tình yêu của chúng ta có thể trường trường cửu cửu như thiên địa.” Tô Tiểu Tiểu thấp giọng thì thầm.
Thượng Quan Thanh trong mắt có chút cảm động.
Hắn kéo tay Tô Tiểu Tiểu, lại hướng lên trời mà lậy.
“Cha nương của ta đều đã qua đời, cha nương nàng lại ở tương lai xa xôi, chúng ta lấy trời đất làm cao đường.”
Tô Tiểu Tiểu ứng thanh.
“Ân, hảo.”
Thượng Quan Thanh lúc này thấp giọng thì thầm: “Nhị bái cao đường, nguyện cho chúng ta có thể được cha mẹ chúc phúc, mong chúng ta có thể vĩnh kết đồng tâm.”
Tô Tiểu Tiểu nắm chặt tay Thượng Quan Thanh.
Hai người nhìn nhau, trong mắt đều là tràn đầy tiếu ý cùng tình ý.
Phu thê giao bái.
Một lậy này xong, Thượng Quan Thanh cùng Tô Tiểu Tiểu chia nhau mỗi người một chén rượu trên bàn.
Hai người nhìn nhau cười.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.